Thông Thiên Chi Lộ

Chương 552: Thiên long xuất hiện




Nữ tu thấy thủy linh nguyên khí tràn ra, cơ hồ bị Ngụy Tác và Hắc thủy liên hút hết thì sáng mắt, nghiến răng chịu đựng.

"Tại hạ không khống chế được nữa! Nếu thủy linh nguyên khí thoát ra thì sẽ pháp trận trong Huyền phong thiên điện sẽ cảm ứng ra!"

"Mau lên! Hút hết thủy linh nguyên khí mau!"

Tích tắc sau, nữ tu dần không chịu nổi cộng hưởng đó. Chát! Dải nước trong suốt không khống chế được nữa, hóa thành thủy linh nguyên khí.

"Nhiều thủy linh nguyên khí quá!"

Trong cảm quan của Ngụy Tác, gã đã biến thành viễn cổ thiên long, cảm quan mẫn duệ hơn bình thường không biết bao nhiêu lần, thấy có mấy chục dải mây mưa bừng lên, thủy linh nguyên khí không thể hút nổi nữa, nếu phun ra thì tha chân nguyên không thể bao nổi.

"Oành!"

Không hề chần chừ, sau tiếng nổ, tử sắc kim đan của Ngụy Tác từ mi tâm bay lên, cơ hồ đồng thời, Trường hà thao thiên quyển hiện ra, ngăn trước cửa tĩnh thất, hấp nạp thủy linh nguyên khí cuồn cuộn.

"To thế hả?"

Thấy kim đan của Ngụy Tác nha rái dưa, nữ tu đang nhăn nhó cũng tròn mắt, suýt không khống chế nổi, lại vỡ thêm một dải nước.

"Y tế luyện bản mệnh pháp bảo? Y có thứ có thể hấp nạp thủy linh nguyên khí."

Thấy kim đan của Ngụy Tác cùng Trường hà thao thiên quyển, nữ tu tỏ rõ thần sắc kinh hỉ.

"Thủy linh nguyên khí tinh thuần quá! Thủy linh nguyên khí của y không kém gì kẻ giữ Lân vương thủy ấn!"

Từng dải thủy linh nguyên khíbị nhục thân của Ngụy Tác, Hắc thủy liên và Trường hà thao thiên quyển liên tục thôn tính.

Thân thể Ngụy Tác rúng động, cảm giác thủy linh nguyên khí cũng nồng đượm, tinh thuần không kém gì thần bí bạch bào nhân khi trước.

Tích tắc sau, thân thể Ngụy Tác có cảm giác như ngâm trong linh thủy. Trường hà thao thiên quyển trong lúc kịch chiến vốn linh quang đại giảm, hiện tại liên tục hút lấy thủy linh nguyên khí, linh quang lại sáng lên.

"Được!"

Thấy cơ hồ toàn bộ thủy linh nguyên khí từ dải nước vỡ nát do không thể khống chế được bị Ngụy Tác thôn tính, nữ tu càng hoan hỉ.

"Chát!"

Không cần liều mạng áp chế, nàng lại khiến dải nước bao quanh tan vỡ.



Thủy linh nguyên khí lại được nhục thân của Ngụy Tác, Hắc thủy liên và Trường hà thao thiên quyển hút lấy.

Thân thể nữ tu tuy vẫn run rẩy, vẫn toát ra thủy linh nguyên khí nhưng nhẹ hơn nhiều.

"Chát!"

"Chát!"

Dải nước trong veo được nữ tu khống chế, thủy linh nguyên khí sản sinh ra sau khi dải nước vỡ đều được Ngụy Tác hấp nạp.

"Ngụy Tác, Hắc thủy liên tiến giai!"


Liên tục sáu dải nước tan vỡ, đột nhiên, lục bào lão đầu kêu lên.

Hắc thủy liên cơ hồ dày gấp đôi, cánh hoa có đường viền như nước.

"Sao lại như thế!"

Trên Huyền phong thiên điện, sắc mặt Lâm Thái Hư cuồng nộ vô biên, khí diễm ngút trời.

Từng làn cương phong từ Huyền phong thiên điện cuốn ra.

Uy năng Thiên thủy thần phù đã đạt đỉnh điểm, trong mấy nghìn dặm sôi trào thủy khí, sóng gợn trong veo.

Nhưng tung tích nữ tu không hề xuất hiện.

Nguyên liệu của Thiên thủy thần phù đủ để tạo ra một thủy linh căn tu sĩ, cần Thần huyền cảnh tu sĩ tốn thời gian mới luyện chế được, hao phí một đạo phù lục như thế mà công cốc thì y cũng bị trách phạt.

"Xem ra thủ đoạn của nàng ta không tệ." Sắc mặt Hứa Thiên Ảo cực kỳ âm trầm.

Y không ngốc, đương nhiên biết uy năng Thiên thủy thần phù đã đạt đỉnh tung tích, nữ tu còn chưa lô ra thì tất nhiên không tìm được.

"Thủ đoạn của nàng ta không đủ ứng phó Thiên thủy thần phù, khẳng định là do tu sĩ đi cùng. Huynh không phải biết danh hiệu y hả, toàn lực tra xét, chưa biết chừng sẽ từ y mà ra." Lâm Thái Hư tuy nổi giận nhưng phá đoán vẫn không sai.

"À!" Hứa Thiên Ảo chưa đáp, mắt chợt lóe lên, nhìn về phía xa.

"Kẻ nào! Muốn chết!"


Lâm Thái Hư dấy lên sát khí.

Ngoài xa, một dải cầu vồng khổng lồ bắn đến Phiên Ưng sơn.

Trong dải cầu vồng là một thân thể khổng lồ, không phải tu sĩ mà là yêu thú.

Lâm Thái Hư vốn rất giận dữ, dù có tu sĩ nào đến thì chưa biết chừng cũng sẽ bị y giết chết trút giận, nói gì một con yêu thú. Nguồn:

Lâm Thái Hư là đại chân truyền sư huynh của Huyền Phong môn, dưới một người trên vạn người, khí tức như chí tôn đế vương.

Nhưng dải cầu vồng phát ra khí tức còn đáng sợ hơn, càng có vương giả chi uy.

Cách Huyền phong thiên điện mấy nghìn dặm, trong cơn mưa to, không nhìn rõ là yêu thú gì thì từng luồng viễn cổ hồng hoang khí tức đã ép lên Huyền phong thiên điện.

So với khí tức này, Lâm Thái Hư dù là vương, tối đa cũng chỉ là thảo mãng chi vương, còn khí tức đó cực kỳ tôn quý, cao cao tại thượng.

"Viễn cổ thiên long long uy! Sao lại như thế, viễn cổ thiên long đã diệt tuyệt cơ mà!" Hứa Thiên Ảo run lên.

"Là giao hóa long! Trải qua vạn cổ, biến thành thủy hệ thiên long, là nhược thủy hóa vũ thế này có nhiều thủy linh nguyên khí, thu hút nói tới." Lâm Thái Hư tan hết sát khí, quyết đoán như chém đinh chặt sắt, "Giao hóa long thì thần thông thậm chí còn hơn viễn cổ thiên long, ít nhất cũng ngang với tu sĩ Thần huyền cảnh lưỡng trọng, chúng ta không địch nổi."

Không hề chậm chễ, Huyền phong thiên điện lao về phía man hoang hoang nguyên gần Phiên Ưng sơn.

"Oành!"


Cơ hồ ngay khi Huyền phong thiên điện biến mất khỏi tầng không Phiên Ưng sơn, trong đám mây xuất hiện một con bạch long dài hơn hai mươi trượng lao vào cơn mưa.

Bạch long vô cùng uy nghiêm, sừng và râu, cả vảy nữa đều như bạch ngọc tối thuần tịnh, trên mình phát ra bạch sắc hồng quang bao trùm mấy trăm trượng, lao vào cơn mưa thì trong vòng mấy nghìn dặm đều liên miên tụ vào bạch sắc cự long.

Khí tức của bạch sắc cự long vô cùng dâu bể, như vượt qua mấy vạn năm lướt tới.

Thiên long giáng lâm, nghìn dặm thôn vân thổ vụ, thần uy khiến cả Lâm Thái Hư và Hứa Thiên Ảo cũng phải bỏ chạy.

Nhưng lúc này thần sắc bạch sắc thiên long vô tận uy nghiêm cực kỳ phức tạp.

Hai con mắt tròn xoa ánh màu lam nhạt, quang hoa như ẩn tàng tuế nguyệt.

Lao vào cơn mưa bao trùm mấy nghìn dặm, hút lấy từng giọt mưa, nó liếc lên thinh không, tựa hồ nhìn thấy những thứ nhiều tu sĩ không nhìn ra.


Nó nhìn về phía Ngụy Tác và nữ tu ẩn mình.

Giao hóa long phải kinh qua vô số gian nan, tu thành thiên long thì không rõ vất vả hơn bao nhiêu lần một con thiên long ấu long trưởng thành, cả Thiên Huyền đại lục vạn năm nay không xuất hiện thiên long kiểu này.

"Chát!"

Ngụy Tác lúc đó không biết gì về thiên long xuất hiện.

Dải nước thứ tám quanh nữ tu tan vỡ, thủy linh nguyên khí phun tràn, được nhục thân Ngụy Tác và Hắc thủy liên, Trường hà thao thiên quyển hút lấy.

Nhục thân gã xảy ra dị biến, bừng lên thủy linh khí tức kinh nhân, bạch sắc linh căn hư ảnh hoàn chỉnh xuất hiện.

Thủy linh căn!

Hấp nạp ngần ấy thủy linh nguyên khí, nửa thủy linh căn của Ngụy Tác sau rốt cũng hoàn chỉnh.

"Được rồi!"

Nữ tu nở nụ cười, thân thể cùng ngừng run.

Quang hoa như nước được nàng hấp nạp về thể nội.

Rõ ràng, nàng đã khống chế được thể nội chân nguyên và thủy linh nguyên khí.

"A! Thêm tí nữa, chưa biết chừng Hắc thủy liên sẽ lại tiến giai."

Nữ tu khôi phục như thường, thân thể Ngụy Tác từ từ đáp xuống, còn lục bào lão đầu vẫn bất mãn kêu ầm lên.

Từ khi Thiên thủy thần phù kích phát đến lúc nữ tu khống chế được thể nội thủy linh nguyên khí chỉ không đầy một tuần hương.

Nhưng lúc này linh khí trên Hắc thủy liên nồng đượm gấp đôi, không chỉ tiến giai nhất giai. Trường hà thao thiên quyển cùng sáng rực linh quang hơn cả lúc chưa tổn hại, tạo cho lục bào lão đầu cảm giác nếu mọi dải nước quanh nữ tu vỡ nát thì Trường hà thao thiên quyển sẽ tiến giai thành huyền giai hạ phẩm cũng nên.

Thân ảnh gã đáp xuống, ở ngoài, bạch sắc thiên long không dừng mà lướt thẳng lên không.

Mưa trong mấy nghìn dặm theo sát bạch sắc thiên long, cực kỳ tráng quan.