Thập phần âm lạnh lẩm bẩm, Diệp Linh thò tay cất 'Thập hoang minh thần tiễn' còn đáng sợ hơn đạo giai thượng phẩm pháp bảo vào nạp bảo nang.
Đoạn y uống liền mấy viên đan dược hồi phục chân nguyên và tinh huyết, điều tức một chốc, rồi kích phát một trong hai món kim sắc pháp bảo lấy được trong đại điện.
Kim sắc pháp bảo kích phát xong thì hình thành từng vòng kim sắc tinh quang quay tít như trôn ốc ở trước mặt nhưng rồi mắt Diệp Linh lóe lên thì tinh mang lại hình thành một kim sắc thủy tinh quang tráo bao quanh.
Xem ra một trong hai pháp bảo của y là linh quang pháp bảo công phòng nhất thể!
Pháp bảo phòng ngự đạo giai thượng phẩm đủ chống lại kim đan bản thể của tu sĩ Kim đan nhất trọng và kim đan hà quang của tu sĩ Kim đan lưỡng trọng!
Năm kim sắc pháp bảo đều có thần diệu riêng, không biết món còn lại của Diệp Linh có đặc tính gì.
Kích phát kim sắc pháp bảo xong, thân ảnh Diệp Linh loáng lên, lướt vào thông đạo đầy hoàng khí.
Một canh giờ sau, Diệp Linh bao trùm trong kim sắc linh quang quang tráo lướt khỏi thông đạo quanh co.
Bên ngoài thông đạo là dốc núi toàn những cây cỏ màu vàng, mỗi nhánh cao chừng hai tấc, lá giống như thanh tiểu kiếm, phát ra kim thiết chi khí rõ rệt.
"Kim kiếm thảo!"
Diệp Linh tỏ rõ thần sắc chấn động, tay hơi run, tựa hồ định nhổ hết bãi cỏ trên dốc núi.
Kim kiếm thảo cũng như Thiết tiêu mộc có thể hút tinh kim từ địa mạch, đến số năm nhất định thì không chỉ có thể đem rút ra tinh kim đặc biệt mà bản thân cũng có thể dùng để luyện chế pháp khí.
Kim kiếm thảo này, kim thiết chi khí nồng hậu như thế, e rằng mỗi nhanh đủ để trực tiếp luyện chế pháp khí bán linh giai trở lên. Ngần này Kim kiếm thảo cùng dung sẽ được không ít Kim kiếm thảo tinh kim.
Nhưng chỉ chớp chớp mắt, Diệp Linh lại nén xung động lấy Kim kiếm thảo, ngoái lại nhìn.
Kim kiếm thảo tuy hữu dụng nhưng hái thì chưa biết chừng sẽ kích phát cấm chế nào đó, hiện tại Diệp Linh thu hoạch không tệ, không muốn mạo hiểm nữa, y cũng không giỏi về tinh kim luyện khí chi thuật, luyện khí sư ở Vân Linh đại lục cực hiếm, có tinh kim tốt cũng vị tất luyện chế được pháp bảo đạo giai trung phẩm trở lên, thực lực của gã thì pháp bảo đạo giai trung phẩm trở xuống gần như vô dụng, chỉ có thể thưởng cho đệ tử.
Ngoái nhìn là y giật mình, thần sắc chấn động biến thành kinh hãi.
Sau lưng là một ngọn núi lớn đen ngòm, đỉnh núi rừng rực hắc sắc khí diễm kinh nhân, ngưng thành hai chữ "Phong Ma".
Không tính mười mấy cột hắc sắc khí diễm cỡ thùng nước là cấm chế cỡ nào, chỉ uy thế đó cũng khiến Kim đan tu sĩ như y cũng thấy mình nhỏ xíu.
Với kiến thức của y, biết ngay nhưng tu sĩ năm xưa thu lợi từ Đạo Huyền điện rồi ra ngoài, được thấy đủ loại uy thế thì sẽ không dám chống lại Vân Giới nữa.
Không có địa đồ Đạo Huyền điện nên uy thế đó càng khiến Diệp Linh từ bỏ ý định hái Kim kiếm thảo, cẩn thận men theo dốc núi lướt xuống.
Qua khỏi dốc núi, trước mặt là một phế khư lớn có vô số bức tượng đổ nát, toàn là tượng linh cầm, dị thú.
"À!"
Đi một lúc trong phế khư, Diệp Linh đột nhiên nhãn quang lóe lên, dừng lại.
Chỉ mấy tích tắc sau, một hắc bào tu sĩ, đột nhiên từ một phế khư lướt ra.
"Diệp sư thúc tổ?!" Nhìn rõ Diệp Linh, hắc bào tu sĩ chừng bốn mươi tuổi này giật mình rồi tỏ vẻ kinh hỉ và kính sợ, bước lên cực kỳ cung kính hành lễ.
Mắt Diệp Linh ánh lên vui mừng khó thấy nhưng ngoài mặt vẫn bình tĩnh như thường, "Miễn lễ, ngươi tu luyện Quỷ huyền khí quyết, chắc là đệ tử của Mã Hồng Quân?"
"Sư thúc tổ nhãn lực cao minh. Đệ tử Hải Thái Thương, chính thị tam đệ tử của Mã sư tôn." Hắc bào tu sĩ vội đáp.
"Hay lắm, Mã Hồng Quân dạy dỗ được lắm." Diệp Linh đnhạt giọng rồi bảo hắc bào tu sĩ Âm Thi tông, "Dọc đường có vẽ lại địa đồ rõ ràng không?"
Thấy Diệp Linh khen, hắc bào tu sĩ Âm Thi tông hớn hở. Tu sĩ đến tuổi như y mới đạt Phân niệm cảnh nhất trọng ở Âm Thi tông rất nhiều, thậm chí không có tư cách nói chuyện với người như Diệp Linh. Nếu có thể tạo ấn tượng tốt cho người thân phận cao tuyệt như Diệp Linh, nói hộ một câu, chưa biết chừng sẽ có lợi ích không ngờ.
"Đệ tử làm theo đúng lời dặn trước khi vào, có ghi lại đầy đủ." Thần sắc kinh hỉ lóe lên liên tục, tu sĩ Âm Thi tông này vội lấy từ nạp bảo nang ra một quyển tơ trắng, đưa cho Diệp Linh.
"Hay lắm, Hải Thái Thương hả? Ta nhớ rồi." Diệp Linh mở ra xem rồi thu lại, nói xong thì hóa thành bạch sắc quang hoa tan biến khỏi thị tuyến tu sĩ Âm Thi tông này.
Tu sĩ Âm Thi tông này đợi cho Diệp Linh đi khỏi nửa tuần hương mới dám đứng dậy, ngẫm nghĩ một lúc rồi không vào tiếp mà quay lại theo lối cũ.
...
"Được lắm! Đúng là trời giúp ta! Hạng tôm tép như Hải Thái Thương mà lại mò đến đây, không bị yêu thú giết chết. Có địa đồ này tuy không chắc trăm phần nhưng đến chín phần cơ hội an toàn thoát thân."
"Thu được nhiều lợi ích như thế trong Đạo Huyền điện, về Âm Thi tông thì cả Dạ Vô Thương cũng không thắng được ta. Cộng thêm y chỉ biết có tu luyện tử, Huyết Linh lão tổ mà xung kích Thần huyền cảnh thất bại, vị trí Âm Thi tông tông chủ khẳng định là của ta!"
Đứng trên đỉnh tảng đá, mắt Diệp Linh toàn là thần sắc hưng phấn.
"À!"
Ở phía đông, cách y không đầy trăm dặm, trong một sơn cốc đột nhiên vang lên tiếng nổ.
Thổ hoàng sắc hư ảnh hình ngọn núi dâng lên, thanh thế cực kỳ kinh nhân.
"Là Hiên Viên lão tổ! Lão quỷ này thực lực quả nhiên hơn ta."
Cảm giác được nguyên khí từ sơn cốc, sắc mặt Diệp Linh lạnh lại. Nguồn:
Y chợt nhảy xuống, tựa hồ e dè Hiên Viên lão tổ, định đi cho mau.
Nhưng mới được hơn ba mươi trượng, thân ảnh Diệp Linh sững lại.
"Ngụy tiểu tử cũng là tu sĩ Hải Tiên tông, sau này ta giết y, Hiên Viên lão tổ khẳng định sẽ bênh vực. Tu vi của lão thì ta không làm gì được, đúng là đại họa!"
"Hiên Viên lão tổ mà gặp kỳ ngộ thì càng tệ!"
"Được! Thập hoang minh thần tiễn này sẽ dùng với Hiên Viên lão tổ! Trừ khử Hiên Viên lão tổ rồi thì không tính Ngụy tiểu tử, cả Hải Tiên tông cũng không thành vấn đề."
Mắt ánh lên, Diệp Linh hạ quyết tâm, xoay người lướt về phía sơn cốc.
...
Trong sơn cốc mênh mông chứa vô số phù văn hình vết kiếm màu xanh, một tia hồng quang đang lướt đi.
Trong hồng quang là một con huyết hồng sắc tiểu thố cực kỳ đặc biệt, trên đầu còn mấy cái lá đen phát ra linh khí ràn rạt. Huyết hồng sắc tiểu thố tỏ ra cực kỳ kinh hoảng.
Phía sau là vô số hoàng khí cuồn cuộn, hình thành hình ảnh một kim giáp thiên thần rảo bước đuổi theo.
Mọi phù văn trong sơn cốc cơ hồ cùng phát ra thanh sắc kiếm khí, tụ lại hình thành thanh sắc kiếm luân chừng mười trượng, liên tục chém vào kim giáp thiên thần.
Mỗi lần thanh sắc kiếm luân chém vào kim giáp thiên thần thì hoàng sắc quang hoa như ngọn núi từ không trung trấn áp xuống ép tan thanh sắc kiếm luân.
Uy thế kim giáp thiên thần cao hơn ba mươi trượng này kinh thiên động địa.
Diệp Linh xuất hiện trên một mép núi ở rìa sơn cốc, thấy rõ tình hình.
"Huyết phục linh đã có linh tính?"
Nhìn rõ huyết hồng sắc tiểu thố đầy linh tính, mắt Diệp Linh ánh lên thèm thuồng!
"Thứ này đại bổ tinh huyết, ảnh hưởng đến kim đan, có thể đề thăng thọ nguyên cho tu sĩ Kim đan kỳ! Chả trách Hiên Viên lão tổ không ngại động đến cấm chế của sơn cốc xông vào, tạo thành thanh thế đó!"
"Vật này rất hữu dụng với Huyết Linh lão tổ! Chỉ cần lấy được nó, thu Âm Lệ Hoa vào túi càng đỡ phí công!"
"Hiên Viên lão tổ, ngươi hiệu xưng người mạnh nhất trong các tu sĩ Kim đan kỳ lưỡng trọng tại duyên hải chư thành của Vân Linh đại lục, ta muốn xem trong lúc bị đạo giai thượng phẩm pháp trận liên tục chém xuống, ngươi chống nổi Thập hoang minh thần tiễn hay không!"
Không hề dừng lại, Diệp Linh đứng trong kim sắc tinh quang quang tráo lao tới, thò tay kích phát bạch sắc tiểu tiễn như thượng cổ âm minh hung thú!