Gần trưa hôm sau, một đạo thanh khí từ rên không đáp xuống, hiện rõ thân ảnh Ngụy Tác.
Gã đã đưa Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi về Thanh Phong lăng rồi quay lại.
Không rõ Cơ Nhã cùng Hàn Vi Vi nói gì, Hàn Vi Vi không hề muốn ở lại động phủ lý tu luyện. Bất quá thấy Hàn Vi Vi bĩu môi hậm hực là gã biết nàng ta không vui. Việc tự lập động phủ, lại tại bên ngoài Thiên khung, với nàng ta thật phi thường tân kỳ thú vị.
Lúc bóng Cơ Nhã khuất khỏi tầm mắt, Ngụy Tác cũng chợt có cảm giác không nói rõ ràng được, trong Di Thiên cốc gã đã nhìn sạch cơ hồ mỗi phần cơ thể nàng, hơn nữa từng thân mật tiếp xúc.
Đáp xuống cốc, gã còn hơi buồn phiền, vì lần này tiêu hao quá nhiều thời gian, nhưng cùng vì tu vi không cao, gã không dám quang minh chính đại đi qua nhiều chỗ mà cứ vòng đi vòng lại, còn phải cẩn thận giới bị, nên mới thành lâu như thế. Ngụy Tác nhanh chóng tĩnh tâm, xem xét hai nhánh Diệt tiên đằng.
Hai nhánh Diệt tiên đằng sinh trưởng khả quan, nhánh trước sau một đêm dài thêm ba thước, nhánh Diệt tiên đằng mới trồng ít nhất cũng dài thêm nửa thước.
Đối với Ngụy Tác, một hai nhánh không thể nào đủ, ít nhất phải mấy chục nhanh, nên gã lấy ra một con nhị cấp Thực hủ điêu, đợi hai nhánh Diệt tiên đằng tranh nhau quấn tới, gã lại lấy thao đao của Lưu Tam Pháo ra chém liên hồi, cắt một khúc trên hai nhánh Diệt tiên đằng ra trồng cạnh đó.
Thấy hai nhánh Diệt tiên đằng mới trồng khẳng định không có vấn đề gì, Ngụy Tác lại thập phần đồng tình ném một con nhị cấp Thực hủ điêu vào gốc Diệt tiên đằng trồng đầu tiên. Đáng thương quá, mới mọc ra đã bị chặt một khúc, tới đây còn bị chặt nữa, cũng nên được bồi bổ.
Diệt tiên đằng bập vào thi thể yêu thú, nhanh chóng hút sạch toàn bộ huyết nhục, không hề bốc lên mũi tanh hấp dẫn yêu thú khác đến. Có nhiều nhị cấp yêu thú, lại không dùng làm việc gì quan trọng thì cứ cho Diệt tiên đằng bồi bổ, Ngụy Tác hết sức thoải mái, không cấn cá gì.
Gã lại vào khe núi, nhưng đột nhiên lập tức nhảy ra, đào nhánh Diệt tiên đằng mới trồng hôm trước lên, đủ cả gốc rễ, cho vào Bảo nguyên ngọc hạp.
Hóa ra gã nghĩ rằng, vạn nhất có biến cố, toàn bộ Diệt tiên đằng trông bên ngoài bị hủy, muốn có một nhánh mới thì đợi mười năm sau Di Thiên cốc mở ra. Nên để an toàn, gã cứ giữ một nhánh Diệt tiên đằng đã.
Vào trong động, Ngụy Tác vào gian nuôi dưỡng Phệ tâm trùng.
Chỉ ba, bốn ngày ngắn ngủi, Phệ tâm trùng đã lớn hơn.
Dù gì tạm thời không cần động dụng Phệ tâm trùng, gã cũng không muốn thử xem nó lợi hại đến đâu mà xem xét ba mươi mấy con yêu thú đã cho vào đây.
Gã phát hiện rằng thiên linh yêu thú đều thủng một lỗ tròn, óc trống trơn, xem ra sức ăn của Phệ tâm trùng cao hơn gã tưởng tượng.
Lấy liền hơn một trăm con yêu thú trong nạp bảo nang ra ném vào Bồi yêu thất, Ngụy Tác lại vào địa hỏa lô phòng, toàn lực luyện chế Bổ thiên đơn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY -
Nhưng ngày sau đó, Ngụy Tác trừ quên ngày quên đêm luyện chế Bổ thiên đơn, sáng nào cũng ra xem có Hồng lang yên không, đồng thời chăm sóc Diệt tiên đằng.
Đến ngày thứ bảy, gã đã tích được tám mươi sáu viên Bổ thiên đơn, sơn cốc được gã trồng hai mươi bốn nhánh Diệt tiên đằng.
Thi thể yêu thú bị Phệ tâm trùng hút sạch não tủy được gã dùng làm phân bón cho Diệt tiên đằng, những thứ Diệt tiên đằng không tiêu hóa được như xương hay giáp xác thì gã thu lại, chuẩn bị dùng để thử luyện pháp khí, không hề lãng phí tí gì.
Như dự tính, Hồng lang yên xuất hiện tại thinh không cực kỳ xa vào sáng sớm hôm đó.
Lại mất thêm nửa ngày nữa đón Chu Tiếu Xuân cùng Chân Sùng Minh ngoan ngoãn trốn trong một sơn cốc ở Thanh Phong lăng chờ đợi, cho hai kẻ đầu óc đơn giản một mớ linh thạch rồi dặn cả hai bế quan tu luyện, đổi một mớ thi thể yêu thú trong Bồi yêu thất xong xuôi, Ngụy Tác lại bế quan.
Lần này Chân Sùng Minh mang cho gã một trăm hai mươi năm viên Bổ thiên đơn, cộng thêm tám mươi sáu viên gã tự luyện là hai trăm mười một viên.
Khấu trừ số Bổ thiên đơn dã luyện không liền mạch lúc trước, chỉ cần không đầy một trăm năm mươi viên là đủ cho Tử Huyền chân quyết tấn cấp thành địa cấp trung giai thật sự.
Nhưng một viên rồi lại một viên, gã liên tục luyện hóa một trăm năm mươi viên Bổ thiên đơn xong cũng không hề ngừng, luyện hóa bằng hết số Bổ thiên đơn đang có.
Đoạn Ngụy Tác tài mở bừng mắt, đứng dậy.
Tích tắc mở bừng mắt ra, tử sắc điện mang lóe lên, tiếp đó khi gã toàn lực thôi động, tám dải thần hải quang hoa và hai linh căn dị tượng phun ra, thần hải quang hoa sáng rực, cơ hồ biến cả tĩnh thất thành tử sắc.
Ầm! Ầm!
Đồng thời, thể nội chân nguyên vang lên tiếng động như sóng lớn vỗ vào đá.
Kinh đào phách ngạn!
Công pháp địa cấp trung giai trở lên thật sự mới đạt đến kinh đào phách ngạn! Tử Huyền chân quyết, sau rốt cũng đề thăng đến địa cấp trung giai.
Khẽ nhếch môi cười vừa ý, gã rời tĩnh thất, vào địa hỏa lô phòng.
Thể nội chân nguyên của gã đủ để thi triển "Tam muội thần hỏa" thuật, kích phát tiên thiên chân hỏa trong thời gian dài, bắt đầu thử luyện pháp khí!
Gã bảo Chân Sùng Minh bế quan mà không để y luyện chế Bổ thiên đơn, vì gã muốn dùng địa hỏa lô phòng bắt đầu thử luyện các loại pháp khí.
Vào địa hỏa lô phòng, gã lấy ra một thanh đá đén dàu rồi dùng đục khoét một hình cây trượng trên đó, mài nhẵn những chỗ còn lởm chởm trong hình bản khắc này.
Đoạn gã vung tay, bạch sắc hỏa diễm phun ra theo pháp quyết biến hóa, bạch sắc hỏa diễm nhiệt lực kinh nhân, thiêu đốt không khí cũng ánh lên màu lam sắc từ từ biến hóa trước hình dạng trên không.
Từ một sợi ban đầu biến thành tròn vo rồi lại nhỏ đi, biến thành nhỏ như mũi kim chao chát trên không.
Liên tục biến hóa mấy lần, Ngụy Tác tựa hồ nắm vững, dừng lại, lấy từ nạp bảo nang ra một khối ngân sắc tinh kim.
Thanh tác ngân!
Gã định luyện chế khối Thanh tác ngân thành một cây pháp trượng có thể khảm năm viên pháp châu.
Lục bào lão đầu đã cho gã biết phương pháp luyện chế Thanh tác ngân pháp trượng, Thanh tác ngân có thể tan chảy nhiều lần, không lo luyện hỏng. Nên lão có chỉ đạo gã hay không cũng không quan trọng, mặc cho gã tự mày mò để tích lũy kinh nghiệm.
Phụt! Gã mở địa hỏa đơn lô, kích phát hai kim thiềm, hai ngọn địa hỏ đỏ rực tụ trên đỉnh lò, hình thành một ngọn lửa bập bùng.
Ngụy Tác thần sắc ngưng trọng cầm Thanh tác ngân lớn cỡ nắm tay lên, đặt vào ngọn lửa liên tục đỏa lộn.
Lưỡi lửa liên tục phun ra, Thanh tác ngân lăn lộn trong ngọn lửa dần đỏ rực nhưng không mềm đi, hiển nhiên hỏa lực của hai kim thiềm chưa đủ để Thanh tác ngân tan chảy.
Những gã không mở thêm kim thiềm mà thò tay, lại thi triển "Tam muội thần hỏa thuật", phát ra tiên thiên chân hỏa.
Bạch sắc tiên thiên chân hỏa từ từ biến thành hình cầu, bao lấy Thanh tác ngân.
Rất nhanh, cả khối Thanh tác ngân mềm đi, không đầy nửa tuần hương sau thì biến thành ngân sắc dịch thể.
Ngụy Tác thò tay ra chụp, tiên thiên chân hỏa mang theo Thanh tác ngân rời địa hỏa lô, chảy vào khuôn đá đen gã chuẩn bị trước.
Gã thu tiên thiên chân hỏa, Thanh tác ngân đã tan chảy nhanh chóng ngưng kết, đoạn nhấc khuôn đá lên gõ nhẹ vào phía sau, một cây ngân sắc đoản trượng không đẹp đẽ gì nhưng còn có hình dạnh là pháp trượng rơi ra.
Không hề dừng lại, gã hút ngân sắc đoản trượng lến đặt vào ngọn lửa của địa hỏa.
Ngân sắc đoản trượng đỏ rực trong ngọn lửa nung đốt.
Lại một ngọn tiên thiên chân hỏa của gã bao lấy, ngân sắc đoản trượng tan chảy toàn bộ, biến thành chất lỏng màu bạc không thành hình dạng gì.
"Con bà nó chứ!"
Ngụy Tác thập phần úc muộn đích khiếu liễu nhất thanh.
Vốn bước tiếp theo là dùng tiên thiên chân hỏa biến cây ngân sắc đoản trượng thành trạng thái tan nhưng không chảy, đoạn ngưng tiên thiên chân hỏa thành mũi kiem mà khắc pháp trận. Nhưng gã khống chế cường độ kích phát tiên thiên chân hỏa không đúng mức nên làm tan chảy hết.
Xem ra luyện khí đích xác không dễ dàng gì, chỉ riêng tiên thiên chân hỏa phải luyện tậm nhiều lần mới được.
Kêu lên buồn bực, Ngụy Tác đành đổ dịch thể màu bạc vào khuôn bằng đá đen, lặp lại những khâu đã làm.
Ba ngày ba đêm sau đó, địa hỏa lô phòng rừng rực lửa.
Mọi người vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào