Thống Khổ

Chương 1




Năm 3011

...Hiện tại cảnh sát đang đột nhập vào căn cứ của tội phạm, theo như điều tra cho biết, đây là căn cứ của bọn tiến sĩ điên, chúng đang nghiên cứu về cơ thể con người, họ đang thực hiện phẫu thuật cấy ghép tử cung vào cơ thể của một cậu bé 10 tuổi. Như lời khai của tội phạm, cậu bé này được ngươi cha bán cho với giá 10 tỷ và cuộc phẫu thuật đã hoàn thành, nhưng chưa biết là thành công hay không. Còn về nạn nhân, cậu bé hiện đang phải trị liệu tâm lý tại bệnh viện, bác sĩ cho biết, cơ thể cậu bé bị xâm phạm vô số lần, gây ra ám ảnh tâm lý...

___

Năm 3022

Trường đại học BFTS

Một nam sinh đang bị đè dưới thân một nam sinh khác, xung quanh là một nhóm 5 người có cả nam cả nữ đang cầm điện thoại phát sóng trực tiếp

Nam sinh A vừa vận động thân dưới thúc vào hậu môn của người nằm dưới thân vừa cợt nhã nói

- Hahaa, nè bọn mày nhớ che mặt tao lại nhé, tao không muốn được nổi tiếng như nó đâu

Nữ sinh A đứng kế bên vừa quay cận mặt người bên dưới vừa trả lời

- này, có người hỏi địa chỉ để gia nhập kìa, nên nói không?

- uầy, đưa địa chỉ quán nó làm luôn đi, chẳng phải sáng nó làm học sinh ngoan, tối về làm tình cùng mấy thằng trong bar à

Lời vừa dứt câu cả bọn đều cười phá lên.

Tầm 10 phút sau, nam sinh B đứng trước điện thoại nói.

- Thời gian phát sóng đã hết, hẹn mọi người vào tuần sau nhé, tuần sau sẽ chiều theo mọi người chơi SM

Nói xong liền kèm theo một cái nháy mắt đáng yêu, sau đó tất cả đều cất điện thoại đi.

''Thằng này chơi bao nhiêu lần vẫn khít thế nhờ?'' Nam sinh A vừa kéo khóa quần vừa nói với đám bạn.

''Thôi nhanh nhanh lên, vào tiết rồi'' Nữ sinh B vừa lấy tám trăm quăng cho nam sinh đang mệt mỏi nằm trên đất vừa nói.

''Lần sau tới lượt tao đấy nhé, lâu rồi chưa xả''

''Rồi Rồi, lượt sau chơi tập thể''

''Nó chịu nổi không''

"Mười thằng còn được nói chi 4 thằng hâhhaha"

....

Lời cười đùa nhỏ dần, nam sinh đang nằm từ từ ngồi lên, nhặt những tờ tiền xung quanh sau đó mặc quần áo.

Ngồi đếm từng tờ tiền xem đủ chưa, cậu cười chua xót.

Khập khiển đứng lên, cố kéo thẳng nếp áo nhăn nhúm nhưng đành thở dài khi nó vẫn không thẳng.

Khó khăn đi từ sân thượng xuống tầng trệt gặp giáo viên xin nghỉ, thầy giáo nhìn dáng đi của cậu ánh mắt lóe lên tia thương hại rồi cũng gật đầu cho về.

Trước khi cậu đi, thầy giáo nói nhỏ.

"Có tay có chân, thanh niên trai tráng thì tìm công việc bình thường mà làm, đừng làm những công việc đó nữa"

Nam sinh cười thê lương nhìn thầy giáo.

Thầy giáo đành lắc đầu đi vào lại văn phòng.

Từ trường về đến căn hộ cậu thuê nếu đi bộ cũng phải 20 phút mới tới, nhìn sấp tiền mình cầm trên tay cậu không dám kêu xe chở.

Trước khi về nhà, cậu ghé ngang siêu thị, đi vào khu đồ dành cho trẻ em, cậu vừa mua vừa lẩm nhẩm trong miệng

''Sữa bột hai trăm rưỡi, giấy vệ sinh tám chục, hôm nay là sinh nhật bé con, chắc mình nên mua quà cho bé, à còn bánh kem nữa''

Mua hết mọi thứ cần thiết cả đồ ăn cho nguyên ngày thì cũng đã mất hơn sáu trăm, vậy là cậu chỉ còn trong tay hơn một trăm mà thôi.

''còn tiền giữ trẻ nữa, haizz... cố lên nào, tối nay chỉ cần mình tiếp nhiều người hơn là được''

Thở dài một hơi, cậu đi tính tiền sau đó tiếp tục về nhà.

Về tới nhà nhìn thấy bé con đang nằm ngủ trên giường mọi sự mệt mỏi của cậu liền vơi đi, gật đầu chào dì giữ trẻ đang ngồi bấm điện thoại, sau đó thì đưa năm chục cho dì ta, Cầm năm chục trên tay dì ta nói.

''làm sao mà chỉ có năm chục, con cậu quậy tôi mệt gần chết mà chỉ có năm chục là sao?''

Cậu cuối mặt hít vào một hơi sau đó nói.

''Dì à, thông cảm cho con được không? con chỉ có bấy nhiêu thôi''

''Tôi thông cảm cho cậu thì ai thông cảm cho tôi, ở nhà tôi còn chồng con nữa, ít nhất cũng phải một trăm''

Dì ta đột nhiên quát lớn làm cho đứa bé đang nằm giật mình thức giấc, cậu thấy vậy liền đưa dì ta thêm năm chục rồi nhanh chóng ôm đứa vào lòng tránh cho đứa bé khóc làm ảnh hưởng sức khỏe.

Cầm trong tay một trăm ngàn dì ta còn không thỏa mãn.

''Tôi làm giữ trẻ bao năm nay, đây là lần đầu có người trả tôi ít thế đấy, nhà người ta tôi trông một tiếng cũng được sáu chục ngàn, tôi trông con cậu hơn ba tiếng cậu trả tôi có một trăm ngàn, mà con cậu quậy gần chết, thôi mai mốt cậu tìm người khác đi, nhiêu đây còn chưa đủ tiền sữa cho con tôi''

Nói một tràng dài dì ta cũng rời đi, cậu ôm con dỗ dành mà nén nước mắt.

Dì ta nói cũng đúng, ở gần nửa ngày trông con mà chỉ có một trăm ngàn thì cũng chẳng ở làm, đó là lí do mỗi ngày cậu phải đi chạy tìm một người để trông con mình.

Đứa bé ở trong lòng nảy giờ im lặng lên tiếng.

''Ba ơi, con không có quậy, con rất ngoan''

Cuối đầu nhìn đôi mắt ứa nước vì ấm ức mà lòng cậu lại đau thêm.

''Ba biết mà, con của ba đương nhiên rất ngoan rồi. Nào, hôm nay là sinh nhật con, vậy nên con đừng khóc nha, vào ba tắm cho mát rồi chúng ta ăn bánh kem, ba có quà tặng cho con''

''Vâng ạ'' đứa bé nghe thấy có quà liền cười khanh khách để cậu ẩm vào nhà tắm.

Tắm cho đứa bé xong cậu liền đưa con gấu bông mới mua để bé con chơi, khóa cửa căn hộ cẩn thận rồi cậu cũng vào tắm.

Đừng hỏi vì sao bé con là con trai nhưng cậu là mua gấu bông, chẳng còn lí do nào khác ngoài việc cậu không đủ tiền để mua món khác, gấu bông là món vừa với ví tiền cậu nhất hiện tại, ấy thế mà bé con cười đến hai mắt híp lại, vui vẻ ngồi chơi với món quà đầu tiên được ba tặng chờ ba mình đi tắm.

Nhìn bản thân thông qua tấm gương trên tường, thân thể gầy gò, nhiều vết bầm xanh đỏ, còn có những vết hằn đỏ do những cuộc hoan ái quá độ của những vị khách có sở thích bạo dâm.

Ánh mắt cậu ghét bỏ nhìn mình trong gương như hận không thể dùng dao rọc hết những vết bẩn trên cơ thể mình.

Cậu cũng muốn tắm cùng bé con của mình nhưng lại không muốn bé con nhìn thấy những vết bẩn này, giận càng thêm giận, cậu cố sức mạnh lên cơ thể.

Bên dưới vòi sen, dòng nước có màu hồng hồng dần chảy vào khe thông nước.

Tắm rửa và băng vết thương xong, cậu đi ra hôn vào gò má bầu bĩnh của bé con, dù cậu gầy ốm như nào không quan trọng, quan trọng là phải cho bé con ăn no, vì vậy nên bé con nhìn không đến nổi nào, hai má cũng tròn tròn chứ không xơ xác như cậu.

Đi lại bàn ăn, cậu vừa lấy bánh kem ra vừa bảo.

''Nào nào, bé con của ba mau mau lại cắt bánh sinh nhật nào''

Bé con cười tươi ôm gấu bông trong tay là lắc lư đi đến bàn ăn. Trên bàn chỉ là một cái bánh nhỏ cỡ một bàn tay người trưởng thành, đây là cái bánh bông lan cậu mua trong siêu thị, sau đó tới tiệm bánh kem mua kem tươi để phết lên tạo thành cái bánh.

Cắm lên 3 cây nến tượng trưng cho 3 tuổi cậu thầm nghĩ. ''nhanh thật, mới đó bé con đã 3 tuổi rồi, nhớ hồi mình 18 tuổi, khi bé con vừa lọt lòng, nhìn bé như trái dưa mà giờ đã cao tới cái ghế rồi''

Bé con ngồi hí hửng nhìn ba đốt nến, năm nay bánh hình như to hơn năm ngoái một xíu, bé còn nhớ rất rõ, năm ngoái bánh to bằng hai bàn tay của bé mà thôi.

''Xong rồi, bé con của ba mau mau ước nguyện rồi thổi nến đi nào''

Bé con nghe lời chấp hai tay nhỏ lại, nhắm mắt nói.

''Con ước rằng con và ba sẽ thật hạnh phúc, luôn ở bên nhau'' sau đó liền chu môi thổi tắt nến.

"bé con của ba thật ngoan" Cậu ứa nước mắt nói sau đó cắt một góc bánh chia cho bé, còn mình thì lấy chén cháo tối qua còn dư lại mà ăn.

''Ba cũng ăn bánh với con đi'' bé con thấy ba mình không ăn bánh mà ăn cháo liền nói

''Ba khi nảy đi học đã được thầy cô trong trường thưởng một cái bánh vì học giỏi rồi, cho nên bé con ăn đi, ba rất no''

Bé con nghe vậy hai mắt ngưỡng mộ nhìn về cậu.

''Oa, ba thật giỏi nha, vậy thì lớn lên con sẽ học thật giỏi để được thầy cô thưởng''

''Vậy nên con hãy ăn thật nhiều để mau lớn, sau đó đi học thật giỏi nha''

Bé con lớn giọng hô vâng một cái liền cuối đầu ăn dĩa bánh trong tay, lâu lâu còn đưa qua mời người bạn mới là gấu bông ăn cùng.

Cậu ăn hết chén cháo trắng, vương tay xoa đầu nhỏ của bé con chờ cho bé con ăn xong liền dọn dẹp.

Cho bé con bú bình sữa vừa pha, cậu nằm kế bên hát ru cho bé con ngủ trưa, đợi bé ngủ rồi thì cậu ra bàn ngồi kiểm lại số tiền mình đang có.

Hiện tại cộng với số tiền tiết kiệm thì cậu có được mười triệu, còn phải chi cho tiền nhà tiền tiền nước tháng này thì sẽ còn lại tám triệu.

Lòng thầm nghĩ không biết tối nay liệu có khách nào gọi mình không thì điện thoại reo lên chuông báo thức.

Vội tắt đi chuông kẻo làm bé con thức giấc, nhìn vào màn hình hiển thị còn năm phút tới giờ livestream. Hiện tại cậu chỉ có thể dựa vào hơn một nghìn người theo dõi để kiếm tiền mà thôi.

Mở khóa chiếc điện thoại có vài vết nức, cậu nhấn vào app livestream bắt đầu vào live.

Trên app này đều là live bằng giọng nói, hoàn toàn không thấy hình nên cậu mới chọn nó để kiếm tiền.

Cậu bắt đầu công việc livestream này từ năm cậu 19 tuổi, khi làm trong quán bar, ông chủ đã khen cậu hát rất hay, đề xuất cho cậu công việc này, và tới hiện tại cậu cũng làm được hai năm rồi.

Vừa bắt đầu live, kênh cậu liền xuất hiện hơn 100 người đang chờ và còn đang tăng lên, cậu bắt đầu nhìn những bình luận fan viết sau đó chọn một bài hát fan đưa ra liền bắt đầu vào hát mà không có đoạn chào hỏi nào.

Có vẻ fan cậu cũng biết cậu bị trầm cảm nên cũng quen khi cậu không trả lời bất kì một câu hỏi nào, vì vậy sau khi tên bài hát được hiện lên phần ghim liền bắt đầu đắm chìm vào giọng hát của cậu.

Cậu live bắt đầu từ mười một giờ trưa cho đến khi bé con thức thì dừng. Nhưng hôm nay đến tận ba giờ chiều mà bé con vẫn chưa thức, cậu lo lắng đi lại giường thì thấy bé con mặt mày đỏ hỏn, sờ vào trán bé thì phát hiện bé bị sốt, gấp rút tắt live, cậu vội vội vàng vàng lấy hộp y tế mà lấy thuốc cho bé uống.

Cậu học ngành y cho nên những thứ này đều không thể thiếu trong nhà, cho bé uống xong thì cũng phát hiện trong hòm còn rất ít thuốc, đa số chỉ còn những thuốc viên chứ thuốc gói cho bé chỉ còn một hai gói.

Nhìn bé con vì sốt mà mê mang nằm trên giường, cậu cắn răng điện cho ông chủ quán bar.

Nhạc chuông điện thoại vang lên mười mấy giây thì đầu bên kia cũng có tiếng nói.

''Có chuyện gì sao?''

''Ông chủ, ông cho con nghỉ làm này hôm nay và cả ngày mai được không?''

Đầu bên kia đáp lại với giọng hơi khó chịu.

''Mỗi hôm nay thôi thì được, ngày mai có một nhóm người đã đặt lịch hẹn với cậu, không thể bỏ''

''Nhưng ông chủ, con trai tôi phát sốt không biết ngày mai có khỏi không, xin ông đó ông chủ''

''Tôi cũng muốn cho cậu nghỉ nhưng khách gọi cậu là ông lớn, đã thế đã đưa tiền rồi nên không thể hủy, với lại hôm nay cũng có khách đã đặt lịch với cậu, hôm nay cậu hủy thì phải hẹn lại người ta vào ngày mai,nếu không thì tôi sẽ trừ tiền lương của cậu vào''

''Vậy...vậy thì ông cho con ứng trước tiền khách hôm nay được không ạ?Ngày mai con sẽ tiếp nhiều khách hơn để bù lại cho ông được không?''

''Thôi được, nể tình cậu đã làm trong quán được sáu năm, tôi sẽ chuyển khoảng cho cậu, nhớ ngày mai phải đi làm''

''Con nhớ rồi, cảm ơn ông chủ''

Đầu bên kia đáp một tiếng sau đó cúp máy, tầm 2 phút sau điện thoại cậu có thông báo nhận được một triệu vào tài khoảng và một lời nhắn 'tám trăm ngàn cho tiền hôm nay và tôi cho cậu hai trăm tiền hoa hồng, ngày mai nhớ đến sớm để tiếp khách'

Cậu nhắn lại một câu cảm ơn rồi quay sang kiểm tra nhiệt độ bé con, thấy được nhiệt độ đã hạ cậu thở phào nhẹ nhóm.

Cậu ở bên chăm sóc bé con tới bảy giờ bé con mới hết sốt, lấy cháo thịt băm đã làm hồi chiều cho bé con ăn sau đó uống thuốc rồi lại dỗ bé con ngủ tiếp cậu mới bắt đầu đi ăn.

Vừa ăn cậu vừa viết vào một tờ giấy xếp hạt, kế bên là một hủ đựng hạt giấy.

/Ngày xx tháng xx năm 3022

Sinh nhật của bé con Nguyễn Thành Công, con trai của Nguyễn Thành Bảo là ba, chúc cho con luôn khỏe mạnh và ở bên cạnh ba con suốt đời/

14072022

Gà Chiên Giòn _ Như?