Jason xoay đầu nhìn về phía tiểu động vật đang vươn hai chân lên lồng sắt nhìn xung quanh xuống dưới, hai tai nhỏ không ngừng nhúc nhích, còn thường thường phát ra tiếng kêu meo meo nho nhỏ, dường như đang làm thống đốc đại nhân ở phía dưới chú ý.
Ông cảm thấy tinh thần nó dường như không tốt như hôm qua, kêu một hồi thì nằm sấp xuống tới nghỉ ngơi, ngay cả giọng cũng không lớn bằng hôm qua.
Jason đột nhiên nghĩ tới một vấn đề, một số ít các nữ thần có loại tinh thần đặc biệt chính là năng lực thần thánh, nghe nói nữ thần có thể chất như vậy gần như là có thể tương dung với bất kỳ người đàn ông nào của Già Nạp Tinh, cái này cũng chưa tính, họ thậm chí còn có năng lực sử dụng tinh thần lực của mình tu bổ bị tinh thần lực hao tổn của người khác, còn được xưng là người trị liệu tinh thần.
Nhưng xác suất xuất hiện của dạng nữ thần như vậy quả thực là ít tới đáng thương, chẳng lẽ tiểu động vật ấy có chứa loại năng lực thần thánh này, vậy thằng con nhà mình chẳng phải là nhặt được bảo bối ư?
Ông ở đây nghĩ lung tung người khác không biết, còn Trình Tiểu Mễ thì ở bên trên dùng thị lực tốt quan sát Sen nhà mình xem mắt.
Vì sắp xếp tương đối gấp, cho nên thật ra trong thời gian một ly cà phê anh đã gặp hai đến ba vị nữ thần.
Dáng người của phụ nữ Già Nạp Tinh bình thường thoạt nhìn đều rất cao lớn, mặc váy vào trông rất ôm người, không phải vì béo mà là do khung xương lớn.
Trình Tiểu Mễ cảm thấy nếu cô khôi phục lại thể trạng một mét sáu chibi như trước kia thì không đủ tầm với người ở đây mất, ngay cả ngực của thống đốc đại nhân người ta còn chưa cao tới nữa.
Chỉ là thống đốc đại nhân xem chừng rất căng thẳng, sao trán lại đổ mồ hôi nhễ nhại thế kia.
Jason lại ở một bên cười, nói: “Tiểu tử thúi thích tự ngược, xem tinh thần lực của nó có thể kiềm nén được tới khi nào. Vốn dĩ đã có chút bị thương chưa khôi phục lại, thật là thích xằng bậy.”
Xằng bậy sao ông còn chưa lại ngăn cản một chút, cứ thế liệu có gây chết người hay không vậy?
Trình Tiểu Mễ có chút sốt ruột, đột nhiên thấy soái đại thúc chường mặt qua, cô sợ tới mức trốn ra sau lồng sắt.
Hai chi sau đứng thẳng người trên lồng sắt, hai chi móng trước giơ lên tư thế xin hàng.
Dáng vẻ ngốc manh, ngay cả lông đen trên đuôi cũng dựng thẳng lên.
Jason cười nói: “Nếu mi lo lắng cho chủ nhân của mi thì dùng tinh thần năng lực của mình cứu nó đi, chỉ cần mi trấn an nó một chút là nó sẽ yên ổn lại.” Đàn ông Già Nạp Tinh chưa từng kết hôn khi đối mặt với phụ nữ sẽ tự động phóng thích đi thăm dò đối phương, tình huống hiện tại của thống đốc đại nhân tốt hơn trước kia một chút, vì giờ anh có một con động vật nhỏ. Nhưng động vật nhỏ ấy lại không phải vợ anh, cho nên cơ thể anh vẫn còn nhu cầu với phụ nữ.
Nghe thấy soái đại thúc nói như thế Trình Tiểu Mễ liền nhìn thoáng qua Sen nhà mình, rõ ràng ngồi đối diện với một người phụ nữ thiên kiều bá mị vô cùng gợi cảm nhưng mồ hôi trên mặt anh đã đã chảy tới cổ rồi.
Người phụ nữ đối diện dường như cũng hiện ra vẻ mặt thống khổ, rồi lại ôm đầu.
Soái đại thúc nhíu mày đứng lên nói: “Tên tiểu tử thúi này, lại không kiên nhẫn.” Ông vốn dĩ muốn phất tay cho người qua mang nữ thần kia đi, nhưng đột nhiên quay đầu lại nhìn thoáng qua Trình Tiểu Mễ.
Giác quan thứ sáu của động vật làm cô lập tức cảm thấy có điều không ổn, mà đúng như cô nghĩ, soái đại thúc bỗng xách lồng sắt lên ném liền xuống phía dưới.
“Meo……” Cái người đáng ghét này, cho dù ông là cha của Sen nhà tôi thì cũng không đáng tha thứ.
Tòa lầu này cao bốn năm tầng gì đó phải không, sắp ngã chết rồi.
Nhưng không ngờ, lồng sắt chỉ là run lên liền dừng lại, tiếp theo trên mặt đất truyền đến một tiếng rầu rĩ. Cô mở mắt ra thì phát hiện mình đã được Sen cầm trên tay, sau đó gạch xanh trên đất bị nát thành hai mảnh.
Nếu không đoán sai, nhất định là thống đốc đại nhân thấy cô gặp nguy hiểm liền xông lên tiếp được cô, sau đó lúc rơi xuống làm vỡ gạch. Này phải cần bao lớn lực giảm xóc đây. Nhưng cuối cùng cũng an toàn, Trình Tiểu Mễ tự cảm thấy Sen nhà mình thiên hạ vô địch nên kích động meo meo hai tiếng với anh, còn vội vàng khò khè hai tiếng.
Không nghĩ tới chính là, Sen đẹp trai ngời ngời đột nhiên dùng sức hai tay, sau đó nghe rắc một tiếng, lồng sắt đang nhốt cô đã bị vỡ thành hai nửa, sau khi cô được tự do lập tức liền bổ nhào vào lòng thống đốc đại nhân treo cái đuôi treo trên người anh mà cọ xát, thoáng chốc đã cọ cho quân trang thẳng thớm thành áo khoác lông.
Thống đốc Reuel không hề có chút ghét bỏ, khi bàn tay to vuốt ve lông xù xù của thú nhỏ thì mới cảm thấy tâm trạng ổn định lại.
Đồng thời nữ thần phía đối diện cũng cảm thấy tinh thần lực của thống đốc đại nhân buông lỏng mà có cơ hội thở dốc, nhưng khi cô ta nhìn thấy thứ trong lòng ngực của thống đốc đại nhân thì ngẩn người ra, kích động che miệng lại nói: “Là, là thú cưng đệ nhất mạng tinh tế, thật đáng yêu, thật là nhỏ……” Thật muốn một con, nhưng đối phương lại đang trong tay thống đốc đại nhân lạnh băng dọa người, cô ta không dám cướp.
Hiện giờ Trình Tiểu Mễ có hơi bị kinh hoàng quá độ, nào còn rảnh quan tâm ánh mắt của người khác, bò một đường lên cổ thống đốc đại nhân, sau đó bắt đầu liếm cái cằm kiên nghị của anh, còn vừa liếm vừa cọ.
Thống đốc Reuel chỉ cảm thấy tinh thần hải của mình được rửa sạch một lần, lại bị gai ngược ở đầu lưỡi liếm láp, người lại có xu thế nóng lên.
Tiêu, lại nữa rồi.
Anh vội bắt lấy tiểu sủng vật rồi cố định cô trong lòng bàn tay, sau đó nói: “Người tiếp theo.” Chuyện đã đồng ý với người khác thì phải làm được, hiện tại cũng mặc kệ người khác có nhìn thấy tiểu sủng vật của mình hay không, dù sao nó là của mình, người khác nếu muốn vậy khai chiến đi.
Lúc thấy được nữ thần kế tiếp anh liền đặt tiểu sủng vật của mình trên cặp đùi hữu lực, bàn tay to thường thường vuốt ve an ủi nó. Mà Trình Tiểu Mễ quả thật cũng đang mệt mỏi, liền vùi vào trên đùi anh ngủ say, còn cảm thấy mỹ mãn ngáy khì khì.
Vì thế trong bất tri bất giác, thống đốc đại nhân nhà mình đã gặp gần bảy nữ thần Già Nạp nhưng mà không có một người nào có thể cộng dung tinh thần lực cùng anh. Còn may vì có tiểu sủng vật bên cạnh nên mới không xảy ra chuyện anh thiếu kiên nhẫn mà bạo tẩu, vì thế mọi người cũng nhẹ nhàng thở ra.
Đương nhiên, chuyện thống đốc đại nhân nuôi một con tiểu sủng vật đứng hàng đệ nhất Tinh Võng cũng giấu không được, gần như trong nháy mắt đã lan truyền khắp toàn bộ mạng tinh tế.
Mà sau khi xem mắt xong, thống đốc Reuel bị phụ thân mình kêu tới chính đường, anh liền ôm tiểu sủng vật đã chịu hoảng sợ của mình cùng đi qua.
“Bọn họ đã điều tra rõ, chuyện này là chú hai của con làm, chính nó cũng thừa nhận. Lúc ấy……”
“Con không muốn nghe lý do, chỉ muốn nghe ý kiến của mọi người.”
“Nó cảm thấy người sói kia xuất hiện sẽ khiến gia tộc Gerst hổ thẹn, cho nên sẽ không chịu cho thằng nhóc đó vào gia môn……”
“Rốt cuộc là cho ai hổ thẹn, chỉ sợ là chính ông ta chứ gì?”
Nhưng thống đốc đại nhân cũng không hỏi nhiều, bởi vì đã biết người sói kia bị vứt bỏ. Nếu bị vứt bỏ vậy không phải anh em của anh, cho nên có thể tùy tiện đối phó rồi.
“Một lát nữa họ sẽ tới đây thương lượng cách xử trí chú hai con. Còn một ít thời gian, chúng ta nói về bí mật của tiểu sủng vật này đi.” Jason chỉ Trình Tiểu Mễ đang ngủ say nói.
“Nó chỉ là một con thú nhỏ yếu ớt ngay cả một bàn tay cũng có thể bóp chết, ba hà tất lợi dụng nó làm lớn chuyện.” Nếu không thì sao lại ném nó xuống, thiếu chút nữa hù cho tim mình muốn ngừng đập.