Thôn Phệ Tinh Không

Chương 620: Nguyên Lai Là Như Vậy




- Hả?
La Phong sáng mắt lên.
Xem ra, việc Ngân Tuyết Hầu Cơ Thiên Tàng ngăn trở Cơ Thanh và đại ca yêu nhau thật sự là có nguyên nhân.
- Ngồi đi!
Ngân Tuyết Hầu chỉ qua bên cạnh.
La Phong gật đầu, ngồi xuống.
- Cơ Thanh.
Ngân Tuyết Hầu ngồi xuống, rồi rót cho mình một chén rượu, đồng thời nói:
- Tiểu tử đó là hậu duệ ưu tú nhất gia tộc Cơ Thị ta trong vô số năm qua. Ta lần đầu tiên gặp tiểu tử đó, cũng chỉ vẻn vẹn trò chuyện với nó vài câu, từ trong giọng nói đã kinh hỷ phát hiện ra chỗ bất phàm của nó.
La Phong lặng lẽ lắng nghe.
- Nó là thiên tài, là một thiên tài tuyệt thế của gia tộc Cơ Thị.
Ngân Tuyết Hầu mỉm cười
- Đúng thế, nó là thần niệm sư trường phái Huyễn Thuật Sư.
- Huyễn Thuật Sư?
La Phong nhướng mày một cái.
Lúc trước trong lần Thiên Tài Chiến, cũng vẻn vẹn chỉ có Huyễn Ma Gia Lai Tây là có thể xuất đầu. Có thể thấy một điểm… Huyễn Thuật Sư mà muốn có thành tựu phải khó khăn như thế nào!
- Ừm, một thiên tài Huyễn Thuật Sư, do được Liên Minh Dong Binh Vũ Trụ thu nạp vào tầng trung tâm.
Ngân Tuyết Hầu mỉm cười
- Ngươi hẳn là cũng hiểu, người có thể thành tựu kinh người về phương diện Huyễn Thuật Sư đều hiểu rõ ràng về nhân tính.
La Phong gật đầu.
Trở thành Huyễn Thuật Sư cường đại, yêu cầu cực cao. Về mặt nhân tính, dục vọng, vân vân phải có giải thích rất sâu sắc!
- Cơ Thanh thiên tài như vậy, nên đối với phương diện nhân tính, dục vọng, cũng hiểu việc rất rõ ràng. Căn bản ta không cần quan tâm.
Ngân Tuyết Hầu cười nói:
- Nó mà làm việc, ta cũng rất yên tâm! Hơn nữa việc yêu đương trong vũ trụ, một cường giả cũng có ngàn vạn phối ngẫu, là việc vô cùng bình thường. Một nam nhân cường đại có vô số nữ nhân, nữ nhân cường đại cũng có vô số nam nhân. Dựa theo tính cách của ta, đừng nói Cơ Thanh và Hồng ái mộ lẫn nhau, cho dù nó có ngàn vạn nam nhân, ta cũng không quá để ý.
La Phong nghi hoặc nhìn Ngân Tuyết Hầu.
Lời này có ý gì đây?
Đã không thèm để ý, vậy tại sao lại ngăn trở Cơ Thanh và Hồng?
- Ngăn trở Cơ Thanh và Hồng, không phải là do ta.
Ngân Tuyết Hầu trịnh trọng nhìn La Phong
- Là sư phụ của nó - Huyễn Linh Vương!
- Là sư phụ của nàng?
La Phong kinh hãi biến sắc
- Huyễn Linh Vương, là… là tồn tại vĩ đại của Si Bạt Tộc - Huyễn Linh Vương sao?
- Ừm
Ngân Tuyết Hầu trịnh trọng gật đầu.
La Phong thoáng cái đã cảm thấy mình như chùng xuống.
Đi theo sư phụ Chân Diễn Vương, được nghe hắn dạy bảo, cũng đã nghe sư phụ đề cập qua về một vài nhân vật cực kỳ lợi hại. 'Thiên Vũ Vương' là một người như vậy.
Huyễn Linh Vương, là một thành viên phe Liên Minh Dong Binh Vũ Trụ, là một nhân vật vô cùng đáng sợ trong các Bất Hủ thần linh cấp phong Vương. Mặc dù chỉ thông qua được Thông Thiên Kiều tầng thứ mười chín, tựa hồ về phương diện cảm ngộ quy luật vũ trụ cũng kém hơn Chân Diễn Vương, Thiên Vũ Vương một tầng, nhưng vì bà này lại là Huyễn Thuật Sư vô cùng quỷ dị…
Do đó, trong số các Bất Hủ cấp phong Vương, Huyễn Linh Vương cũng thuộc loại một trong những tồn tại đáng sợ nhất.
Một khi bị bà công kích, bất tri bất giác có thể bị mê muội vào huyễn cảnh mà chết. Hơn nữa cái bưu hãn nhất chính là số nô lệ của bà
Những Thần Linh Bất Hủ nô lệ bị bà khống chế tổng cộng có 91 người. Cấp phong Hầu có 79 người, Bất Hủ cấp phong Vương có tới hai người!
Kỹ năng khống chế này còn mạnh hơn cả chủ nhân Vẫn Mặc Tinh Hô Diên Bác.
Lúc đó nghe nói về việc này, La Phong đã vô cùng chấn động…
Thật sự quá lợi hại!
Chỉ cần khống chế Bất Hủ nô lệ cũng đã có tới 91 vị? Còn có hai cấp phong Vương? Phải biết rằng sư phụ mình Chân Diễn Vương dạy bao nhiêu đệ tử, cũng mới dạy ra được một đệ tử Bất Hủ thần linh cấp phong Vương thôi.
- Huyễn Linh Vương có địa vị vô cùng tôn sùng.
La Phong nhíu mày
- Cho dù Cơ Thanh là đệ tử của bà, bà cũng không cần phải quản như vậy chứ. Chẳng lẽ thành đệ tử bà là không thể tình tự sao?
- Đúng là như thế.
Ngân Tuyết Hầu lắc đầu cảm thán nói:
- La Phong, không biết ngươi đã từng thu thập được tư liệu về các đệ tử Huyễn Linh Vương chưa. Dưới trướng Huyễn Linh Vương gồm 19 người. Trong 19 đệ tử này, có 7 nam tử, 12 nữ tử. Còn 19 đệ tử này đã sống một thời gian rất dài, có những tồn tại trên tỷ tỷ năm. Nhưng họ lại có một điểm chung…
- Có điểm chung?
La Phong càng thêm nghi hoặc.
- Mười chín người này không hề có ai phối ngẫu!
Ngân Tuyết Hầu trịnh trọng nói.
- Hả?
La Phong cả kinh.
Vũ trụ mênh mông, cho dù nữ nhân (hoặc nam nhân) đã hoàn toàn khô cằn tình cảm, thì có lẽ trong vũ trụ khổng lồ vẫn có thể chạm mặt một kỳ nữ mà mình phải yêu tha thiết.
Do đó mười chín đệ tử mà không hề ai có phối ngẫu, thì quả là rất kỳ quái.
- Lúc trước Huyễn Linh Vương từ một nguồn tin biết được việc giữa Cơ Thanh và Hồng, lập tức vô cùng giận dữ, hỏi thẳng ta.
Ngân Tuyết Hầu trịnh trọng nói:
- Bà hỏi… Thanh Thanh đã làm việc yêu đương kia chưa. Chỉ nhìn vào khí tức, ta cũng có thể cảm ứng được sinh mạng khí tức của Thanh Thanh còn rất thuần nhất, không có việc đã từng yêu đương.
- Huyễn Linh Vương sau khi biết được việc này mới bớt giận. Hơn nữa nghiêm lệnh cho ta… phải ngăn cản việc giữa Thanh Thanh và Hồng. Nếu không bà chỉ có thể đuổi Thanh Thanh đi, không cho Thanh Thanh làm đệ tử bà nữa.
La Phong giật mình.
Ngân Tuyết Hầu nhìn La Phong, nhè nhẹ thở dài:
- Ngươi cũng hẳn là hiểu tại sao ta phải ngăn cản. Không phải ta muốn ngăn cản, mà là do Huyễn Linh Vương muốn ngăn cản đó. Chỉ có mỗi thiên tài tuyệt thế không là không đủ đâu, còn cần phải có sư phụ tốt nữa. Gia tộc Cơ Thị ta vô số năm qua sinh ra một thiên tài ưu tú nhất, ta sao có thể nhìn nó bị Huyễn Linh Vương trục xuất khỏi cửa?
La Phong gật gật đầu.
Ý của Ngân Tuyết Hầu rất dễ hiểu. Có thể việc bái làm môn hạ của một vài tồn tại vĩ đại là cực khó
Tỷ như mình có 1000 người. Thì cuối cùng, cũng không tới mười người có thể được Bất Hủ thần linh cấp phong Hầu thu vào làm môn hạ… chứ đừng nói bái nhập Bất Hủ cấp phong Vương làm môn hạ. Đây đều xem như môn hạ tồn tại đỉnh cao nhất, điều này thật sự cần có kỳ ngộ.
- Sao lại như thế, Huyễn Linh Vương thu đồ đệ thôi mà, có cần phải can thiệp vào cảm tình đệ tử không?
La Phong nhíu mày.
- Nguyên nhân này thì ta cũng không rõ ràng lắm.
Ngân Tuyết Hầu lắc đầu
- Ta chỉ biết là… Huyễn Linh Vương không để cho đám môn hạ đệ tử nảy sinh cảm tình, nếu không sẽ đuổi ra khỏi cửa!
- Việc này…
La Phong cảm thấy buồn rầu.
Sau này nên làm gì?
Huyễn Linh Vương!
Đây là một nhân vật rất gần với Thiên Vũ Vương, Chân Diễn Vương.
La Phong quét mục quang nhìn bốn phía. Trong đám Thần Linh Bất Hủ tại Càn Vu vũ trụ quốc, ai ai cũng ngồi trên ghế cao, nhưng trong số những người này căn bản không một Bất Hủ thần linh cấp phong Vương nào cả. Còn trong đám nô lệ Bất Hủ của Huyễn Linh Vương đã có tới hai Bất Hủ cấp phong Vương!
Huyễn Linh Vương, hoàn toàn có thể không đếm xỉa gì tới đám người ở đây.
"Ta có địa vị tới đâu, mà đứng trước mặt Huyễn Linh Vương, thì căn bản cũng vô dụng. Cho dù là sư phụ… nhiều nhất cũng chỉ làm Huyễn Linh Vương đối đãi ngang hàng thôi, cũng không thể làm Huyễn Linh Vương phải cúi đầu. " La Phong thầm nghĩ.
Chân Diễn Vương, Huyễn Linh Vương, một là thực lực rất gần nhau, hai là lại thuộc hai phe. Huyễn Linh Vương đối mặt với Chân Diễn Vương cũng không cần phải khuất phục.
- Ngân Tuyết Hầu, có biện pháp gì không?
La Phong nhìn Ngân Tuyết Hầu.
- Ta biết sao được.
Ngân Tuyết Hầu lắc đầu
- Huyễn Linh Vương không hề xem ta ra gì.
La Phong cau mày.
- Nếu sư phụ ngươi Chân Diễn Vương ra mặt, có lẽ còn có chút cơ hội.
Ngân Tuyết Hầu đột nhiên nói.
La Phong liếc mắt nhìn Ngân Tuyết Hầu. Loại việc như thế này mình cũng không muốn sư phụ ra mặt.
- Ta đã nói cho ngươi nguyên nhân rồi, những việc khác thì ta không làm gì được đâu, ta cũng nói rõ cho ngươi một việc. Thanh Thanh có thể bái làm đệ tử Huyễn Linh Vương là một kỳ ngộ cầu cũng không cầu được. Ta tuyệt đối không để cho nó bị đuổi đâu.
Ngân Tuyết Hầu nhìn La Phong.
Sảnh chính yến hội sảnh.
Những nhân vật vĩ đại ở Càn Vu vũ trụ quốc trò chuyện tốp năm tốp ba, còn trong một góc yến hội sảnh… bốn người Hồng, Bặc Thiêm Tạp, Lạc, Địch Luân, đang đứng cùng nhau.
- Không biết lão Tam nói chuyện tới đâu rồi.
Hồng nhìn ra xa xa, nơi La Phong đang nói chuyện với Ngân Tuyết Hầu.
- Đừng nóng.
Lạc tóc hoa râm mỉm cười
- La Phong điện hạ địa vị đặc thù, sau lưng lại có ba cự đầu phân bộ Càn Vu ủng hộ. Cho dù Ngân Tuyết Hầu… cũng phải nể mặt La Phong điện hạ.
- Có thể không nể mặt ta, nhưng hắn không dám không nể mặt La Phong.
Bặc Thiêm Tạp cao gầy đầu đầy mụn nhọt cũng mỉm cười nói.
Nam tử đầu trọc hắc bào Địch Luân hừ nhẹ một tiếng
- Trong các Thần Linh Bất Hủ ở yến hội sảnh, phần lớn đều không ít Bất Hủ rất mạnh, nhưng họ cũng không dám không nể mặt điện hạ đâu
Hồng nhè nhẹ gật đầu, nhìn hai người La Phong, Ngân Tuyết Hầu xa xa.
Một lát sau
La Phong và Ngân Tuyết Hầu trò chuyện xong, rốt cục xoay người, đi thẳng về phía Hồng.
- Lão Tam.
Hồng nghênh đón.
- Đại ca.
La Phong đi tới, vẻ mặt phức tạp.
Hồng thấy vẻ mặt La Phong, nhất thời trong lòng cảm thấy không ổn.
- Chuyện gì thế?
Hồng thì thào.
- Đại ca.
La Phong cũng thấy khó có thể mở lời
- Là như thế này. Người chính thức ngăn trở ngươi và Cơ Thanh tuyệt nhiên không phải là Ngân Tuyết Hầu, mà là Huyễn Linh Vương. Còn Huyễn Linh Vương…
La Phong cẩn thận miêu tả một chút, cũng miêu tả chỗ đáng sợ của Huyễn Linh Vương.
Ba người Bặc Thiêm Tạp, Lạc, Địch Luân cũng đứng bên cạnh lắng nghe.
- Việc là như thế đó.
La Phong nhìn Hồng.
- Sau lưng lại có Huyễn Linh Vương à.
Bặc Thiêm Tạp biến sắc.
- Huyễn Linh Vương này cực khó chơi.
Địch Luân nhíu mày
- Cho dù sư phụ ta có ra mặt, phỏng chừng cũng chẳng ăn thua, trừ phi là sư tổ ra mặt… Có thể hơi có công dụng.
Lạc tóc hoa râm nhíu mày, nhìn Hồng, thấp giọng:
- Đồ nhi… Đã là Huyễn Linh Vương cản trở, hơn nữa trong các đồ đệ của Huyễn Linh Vương, ai cũng đều độc thân, vậy nhất định, Huyễn Linh Vương tuyệt đối không thể dễ dàng thay đổi quy củ của bà đâu, theo ta thấy… ngươi nên bỏ qua đi!
Hồng lặng lẽ đứng đó.
- Bỏ qua đi, hà tất quan tâm tới một nữ nhân.
Bặc Thiêm Tạp cũng khuyên
- Nhìn cho rõ vấn đề, cũng không có gì lớn đâu.
- Cũng có thể bỏ qua, nhưng dù chỉ còn một chút hy vọng cũng phải kiên trì.
Hồng khẽ mỉm cười, nhìn về phía Bặc Thiêm Tạp
- Sư phụ, Bặc Thiêm Tạp tiền bối… Ta tuyệt đối sẽ không tùy tiện bỏ qua đâu.
- Lão Tam.
Hồng nhìn về phía La Phong.
- Có việc gì cần ta làm, cứ việc nói.
La Phong nhìn đại ca.
- Lần này cũng thật sự đã làm phiền ngươi. Nếu không e rằng ngay cả nguyên nhân ma ta cũng không biết.
Hồng lắc đầu cười
- E rằng trong mắt họ, căn bản không thèm giải thích nguyên nhân với ta. Ta bây giờ có một việc cần ngươi hỗ trợ, cũng là một việc cuối cùng.
- Đại ca, nói thẳng đi. Ngươi và ta từ Địa Cầu ra, vốn là huynh đệ sinh tử, không cần nhiều lời.
La Phong nhìn Hồng.
- Ta muốn…
Hồng nhìn La Phong
- Gặp Huyễn Linh Vương một lần!
Bốn người La Phong, Địch Luân, Bặc Thiêm Tạp, Lạc đều bị làm cho giật bắn người.
----- o O o -----