Thôn Phệ Tinh Không

Chương 470: Gia Đình




Một lát sau.
Lãnh đạo công ty Bình Hải nhiệt tình tiễn đám người thuộc phòng đầu tư của công ty Vũ Trụ Giả Định trú tại Càn Vu Đại Lục đi.
- Ta hiểu rõ ý của La phu nhân.
Bác Đặc Lai mỉm cười nói:
- Nhưng giá gấp 12 lần là tuyệt đối không thể được. Xin La phu nhân chuẩn bị tâm lý. Về phần mấy lời La phu nhân đã nói… ta đương nhiên sẽ nhờ trưởng ty tự mình xem.
- Cám ơn.
Từ Hân cũng cười.
Lập tức Bác Đặc Lai đi thẳng ra ngoài, phía sau là mấy tên thủ hạ.
Ngoài công ty, đang có một chiếc phi thuyền ngoại hình như một hình giọt nước dẹt đang đậu. Cửa khoang phi thuyền đang có tám gã đại hán một sừng, trang bị vũ khí chiến đấu cung kính đứng. Bác Đặc Lai dẫn đám thủ hạ đi thẳng vào trong phi thuyền, rồi lập tức mấy tên bảo vệ cũng nhảy vào phi thuyền.
Cửa khoang đóng lại, chẳng mấy chốc là bay đi.
- Từ tỷ, việc mua bán nguyên vật liệu cho nhà hàng chúng ta…
Một nữ tử tóc ngắn đứng cạnh Từ Hân kêu lên.
- Ta còn có việc, việc bình thường ở công ty ngươi tự giải quyết đi.
Từ Hân phân phó.
- Vâng.
Nữ tử tóc ngắn đáp.
Từ Hân hướng lên trời ngoắc tay một cái.
Nhất thời trên bầu trời, một chiếc xe ngựa do do thiên mã với những đôi cánh dài lập tức hạ xuống. Từ Hân bước lên những:
- Đi tới truyền tống điểm.
- Giá!
Mã phu rung dây cương. Con thiên mã lập tức bay lên không lướt đi.
Vũ Trụ Giả Định, tiểu khu Cửu Tinh Loan trên đảo Hắc Long Sơn.
- Ba, bây giờ tiểu khu Cửu Tinh Loan rất nhiều đất đều thuộc về nhà chúng ta. Vừa rồi, con mời những nhà kiến trúc trên Địa Cầu, cũng tham khảo cả những kiểu kiến trúc khác nhau trong vũ trụ, từ đó mới xây nên đó.
Một nam tử mặt mỉm cười, mặt rất hòa nhã dễ gần, có vẻ thanh tú, chỉ quanh những kiến trúc tuyệt đẹp tựa như cung tiên.
- Ừm, không tệ.
La Phong gật đầu.
- La Bình, mẹ con còn chưa về à?
La Phong hỏi.
- Con đã thông báo cho mẹ rồi. Chỉ là mẹ bây giờ vẫn ở tổng bộ công ty, Càn Vu Đại Lục. Mỗi ngày mẹ đều muốn đi tới công ty, ba lại rất ít về, do đó mẹ đơn giản đặt luôn địa điểm cố định khi vào mạng là ở công ty luôn.
La Bình nói
Dưới tình huống bình thường, khi có bất động sản ở Vũ Trụ Giả Định, có thể cố định địa chỉ khi vào mạng.
Còn Từ Hân, địa chỉ lúc này tạm thời cố định tại công ty.
- Cố định tại công ty?
La Phong hơi xấu hổ, mình đã thật lâu rồi không về nhà.
- Ba.
La Bình chỉ những phủ đệ xa xỉ xa xa
- Vì ba ở đây, do đó tiểu khu Cửu Tinh Loan giá đất tăng vọt! Trước kia một vài hộ gia đình này, cơ hồ đều bán cho những nhân vật có địa vị. Những đại nhân ấy cũng muốn ở gần ba. Dù sao ba cũng xem là người có danh ở Hắc Long Sơn tinh vực chúng ta.
- Hả?
La Phong kinh ngạc nở nụ cười.
Đúng vậy.
Thành viên khu Thái Sơ tổng công ty Vũ Trụ Giả Định, thủ lĩnh đội bảo vệ cũng là một Giới Chủ được quy luật thừa nhận! Nói về địa vị, La Phong bây giờ còn cao hơn cả hoàng đế Hắc Long Sơn đế quốc một chút rồi. Cho dù sau lưng đế quốc Hắc Long Sơn cũng có Bất Hủ tồn tại, họ vẫn phải nể mặt La Phong.
Tinh vực nho nhỏ xếp trong vũ trụ mênh mông chỉ là một con kiến!
Một đám đại nhân vật có quyền có thế, muốn gần gũi La Phong, cũng không có gì khó hiểu.
- La Bình tiên sinh!
Xa xa một tên mập trọc đầu, đang giữ một sủng vật lông xù cao ước chừng ba thước, được hai người hầu theo sau đang thong dong tới gần, vừa thấy La Bình vội nhiệt tình chào.
- Ba Khắc Sâm.
La Bình cười chào lại.
Tên mập trọc đầu, trên đầu có da đầu đầy vảy, lập tức khiếp sợ nhìn La Phong:
- La Bình tiên sinh, vị này là…
- Vị này là cha của ta.
La Bình mỉm cười nói.
- A, La Phong đại nhân.
Tên mập trọc đầu vội cung kính hành lễ, khom lưng tới mức mặt gần kề tới bụng hắn, rồi lập tức ngẩng đầu, kích động nói:
- La Phong đại nhân. Rất vinh hạnh có thể gặp được ông, ta tám năm trước vừa mới chuyển tới đây. Ta vẫn luôn rất sùng bái La Phong đại nhân, không ngờ hôm nay có thể thấy được La Phong đại nhân. Rõ là… rõ là vinh hạnh của Ba Khắc Sâm ta.
La Phong mỉm cười:
- Ngươi, Ba Khắc Sâm.
- Dạ!
Ba Khắc Sâm nhất thời mặt đỏ bừng hưng phấn.
- Ba, mẹ về rồi
La Bình chỉ vào giữa không trung.
- Từ Hân?
La Phong quay đầu nhìn lại.
Giữa không trung, Từ Hân ngồi trên xe ngựa thiên mã kéo, từ từ đáp xuống.
- Từ Hân.
La Phong vội chạy tới.
Từ Hân trên xe ngựa, cúi đầu nhìn thấy La Phong, mắt hơi rơm rớm, đợi đến khi xe ngựa sắp hạ xuống thì nhảy thẳng xuống, đáp trên mặt đất.
- Ngươi còn biết trở về à!
Từ Hân nhìn chằm chằm vào La Phong.
- Ách…
La Phong hơi khó nói.
- Bao lâu rồi, bao lâu rồi không về nhà?
Từ Hân nhìn chằm chằm vào hắn. La Phong không biết phải trả lời ra sao.
- Mười năm rồi! Trên mười năm rồi anh không trở lại!
Từ Hân không kìm được nói có vẻ hơi tức giận.
- Em biết anh phải tìm hiểu ở Hỗn Độn Thành, nhưng thỉnh thoảng cũng về thăm bọn nhỏ, thăm em, thăm ba mẹ, lại không được à?
- Xin lỗi.
La Phong nhẹ giọng nói.
Đúng vậy.
Mười năm rồi.
Mình ở Hỗn Độn Thành trong lần tìm hiểu gần đây nhất là ba năm linh chín tháng. Còn thời gian gia tốc ở Vũ Trụ Nguyên Thủy bên kia rất chậm, bên kia ba năm linh chín tháng, Nguyên Vũ Trụ đã trên mười năm rồi! Còn thời gian ở Vũ Trụ Giả Định thì y như thời gian ở Nguyên Vũ Trụ.
- Mười năm rồi!
Từ Hân nhìn chằm chằm vào La Phong.
- Rồi.
La Phong nhè nhẹ đưa tay ôm lấy Từ Hân
- Ta cam đoan, sau này mỗi một năm đều cố trở về, trừ phi phát sinh việc gì hơi đặc thù.
- Ừm.
Từ Hân nhè nhẹ gật đầu.
Nàng cũng chỉ là nhắc nhở La Phong mà thôi. Vì ba mươi năm gần đây, bất luận là Địa Cầu, hay La gia, đều xảy ra biến hóa kinh người!
Tỷ như người Địa Cầu ở trong hệ Ngân Hà đều rất có địa vị. Quyền thế của La gia cũng càng ngày càng mạnh, mọi người đều hiểu rõ, tất cả đều là nhờ La Phong!
La Phong, là thành viên hạch tâm của một trong năm đại cự đầu nhân loại Vũ Trụ - Công ty Vũ Trụ Giả Định!
- Đi thôi, chúng ta về nhà.
La Phong nói.
- Ừm, về nhà.
Từ Hân gật đầu.
Một nhà ba người đi thẳng về nhà. Từ Hân liếc mắt nhìn tên mập mạp xa xa, nói nhỏ:
- Tên mập mạp đó gọi là Ba Khắc Sâm. Hắn có ba vạn tinh cầu có sinh mạng lãnh địa, khống chế ức vạn nô lệ nhân loại, là một tên thương nhân buôn nô lệ, bề ngoài thì thành khẩn ngu ngốc, trên thực tế lại rất tâm ngoan thủ lạt.
- Hả?
La Phong kinh ngạc nhìn lại.
Tên mập mạp đó à?
Có ba vạn tinh cầu có sinh mạng lãnh địa? Không phải còn cường đại hơn cả gia tộc Nặc Lam Sơn lúc trước sao?
- Ở cửa nhà chúng ta, hắn đương nhiên phải hạ thấp mình.
Trong mắt Từ Hân lóe lên vẻ khinh thường
- La Bình, sau này người như thế cũng nên tiếp xúc ít thôi.
- Đúng đấy, mẹ con nói đúng đấy.
La Phong gật đầu.
Địa vị bất đồng, nhãn giới cũng bất đồng.
Năm đó chỉ là một tiểu nhân vật trên Địa Cầu, có lẽ gia tộc Nặc Lam Sơn là rất khổng lồ. Loại đại thương nhân buôn bán nô lên như Ba Khắc Sâm này lại càng đáng sợ. Nhưng bây giờ, thủ lĩnh đội bảo vệ La Phong chính là Giới Chủ. Ra lệnh một tiếng, có thể tiêu diệt toàn bộ loại tiểu gia tộc quyền thế ở tinh vực này.
- Ba mẹ, ta biết phải tiếp xúc như thế nào mà.
La Bình cười nói.
- Ngươi khác nhẳn đệ đệ.
La Phong không khỏi cảm thán nói.
- Tam Tử
- Tam Tử!
Thanh âm vang dội từ gần đó truyền đến.
- Là Nhị ca?
La Phong sáng mắt lên.
Cách lần trước về tiểu khu Cửu Tinh Loan cũng mười năm rồi.
Lần này trở về nhà, La Phong phát hiện ra gia tộc mình đã được xem là một đại gia tộc rồi. Đến cả rất nhiều cháu chắt cũng thành gia lập nghiệp. Bây giờ La gia rất nhiều việc lớn nhỏ trong hệ Ngân Hà, chính là do Từ Hân và con trai lớn La Bình khống chế. Về phần tiểu nhi tử La Hải, hoàn toàn là một tên mê võ như điên!
Theo đuổi nhân thể cực hạn, trở thành siêu cường giả trong vũ trụ.
Để làm gì? Một là giấc mộng của mình, cũng là vì người ở quê nhà!
La Phong ở lại tiểu khu Cửu Tinh Loan ba ngày, rồi sau đó đưa ý thức trở về. Trở về Hỗn Độn Thành!
Cái duy nhất làm La Phong hơi thất vọng là không thể gặp lại Hồng. Nghe Lôi Thần nói, Hồng tựa hồ đang tiến hành một huấn luyện trọng yếu, che lại tất cả tin nhắn, gọi điện thoại, căn bản không liên lạc được.
Tầng thứ 89, công ty Bình Hải.
Từ Hân đứng trước cửa sổ, nhìn xuống thành phố xinh đẹp rộng lớn.
- Cộc, cộc, cộc.
Tiếng đập cửa vang lên.
- Vào đi.
Từ Hân hô.
Chỉ thấy một nữ tử tóc ngắn vóc người yểu điệu, mặc quần áo lao động đi đến, mỉm cười nói:
- Từ tỷ, ba ngày qua như thế nào?
Từ Hân nhất thời nở nụ cười.
- Từ tỷ, đây là văn kiện do Bác Đặc Lai gửi tới.
Nữ tử tóc ngắn đưa tới.
- Hả?
Từ Hân nhận lấy.
Công ty Vũ Trụ Giả Định, chia ra làm Thương bộ và Vũ bộ. Đương nhiên lãnh đạo Thương bộ và Vũ bộ đều là thuộc loại tầng hạch tâm. Lãnh đạo tầng hạch tâm, mới là tầng lớp thống trị chính thức!
Buôn bán, là ba thứ quan trọng nhất trong công ty Vũ Trụ Giả Định.
Nhưng trong Mạng Vũ Trụ Giả Định, cho dù là công ty Vũ Trụ Giả Định, cũng không thể thực hiện tất cả mọi việc buôn bán. Vì họ hiểu rõ - Cưỡng ép khống chế việc kiếm tiền, sẽ ngăn chặn mức độ năng lực phát triển kinh tế, cũng sẽ ngăn chặn việc tập trung vốn.
Tạo ra hoàn cảnh tự do kiến tạo ra một công bình, mới có thể làm những siêu thế lực ở đời thực nguyện ý bỏ tiền vào đây!
Nếu không cạnh tranh công bình, lũng đoạn toàn bộ, những trùm sỏ hoặc thế lực ấy ai mà bỏ tiền vào đây?
Vì vậy!
Tại Vũ Trụ Giả Định, có đủ loại công ty tập đoàn, cạnh tranh với nhau. Còn một vài công ty có tiềm lực phi thường, bình thường bị rất nhiều thế lực lớn muốn mua.
- Từ tỷ, Ngân Hàng Đệ Nhất Vũ Trụ cũng nguyện ý mua công ty chúng ta, hơn nữa đưa ra điều kiện rất tốt. Tại sao Từ tỷ trực tiếp cự tuyệt thế?
Tóc ngắn nữ tử hỏi.
- Chúng ta không thiếu tiền vốn để phát triển.
Từ Hân cúi đầu lật xem văn kiện trong tay.
- Đã như vậy, tại sao lại nguyện ý trao đổi với công ty Vũ Trụ Giả Định?
Nữ tử tóc ngắn nghi hoặc hỏi.
Từ Hân giật mình.
- Ta rất nghi hoặc.
Nữ tử tóc ngắn chân thành nói:
- Từ tỷ. Ta theo ngươi cũng phải gần bốn mươi năm rồi. Chúng ta bước từng bước phát triển lên. Thậm chí còn căn cứ vào văn hóa đặc sắc của Hoa Hạ chúng ta, đưa ra một chuỗi nhà hàng… rất nhiều nhân viên bên trong nhà hàng đều được huấn luyện trên Địa Cầu, tận lực thiết trí việc ngăn chặn tiết lộ nghề, làm ngoại giới không thể bắt chước. Bình Hải nhà hàng chúng ta rất có tiếng tăm! Hơn nữa vô số vốn được La Hoa tiên sinh phụ trách đầu tư tài chính, hình thành việc làm ăn và đầu tư kết hợp, chúng ta kiếm được rất nhiều tiền mặt, rồi qua La Hoa tiên sinh còn tăng hơn nữa. Loại tốc độ kiếm tiền cực nhanh này, sẽ làm tài sản của chúng ta tăng lên cực nhanh! Hơn nữa Càn Vu vũ trụ quốc vì quan hệ với La Phong đại nhân, cũng bảo vệ ủng hộ chúng ta. Chúng ta phát triển tuyệt đối không có vấn đề gì, căn bản không cần phải chia cổ phiếu ra cho người khác.
- Đúng vậy.
Từ Hân gật đầu.
Tiến vào Vũ Trụ Giả Định dốc sức làm ăn cũng đã gần 40 năm. Xí nghiệp cũng như con của nàng rồi! Một hài tử sao lại bỏ ra cho người khác chứ?
- Nhưng, cái này khác.
Từ Hân nhẹ giọng nói:
- Công ty Vũ Trụ Giả Định và Ngân Hàng Đệ Nhất Vũ Trụ không giống nhau đâu.
- Sao lại không giống?
Nữ tử tóc ngắn nghi hoặc.
- Bởi vì, trượng phu ta ở công ty Vũ Trụ Giả Định.
Từ Hân quay đầu, nhìn xuyên qua cửa sổ, nhìn ra thiên không ngoại giới
- La Phong rất ưu tú, rất lợi hại. Trên Địa Cầu vẫn là như thế, là người ưu tú nhất! Nhưng, bởi vậy mà hắn cũng cách xa ta hơn. Tỷ như lần này, suốt mười năm vẫn không trở về.
Nữ tử tóc ngắn há mồm, không biết nói gì
La Phong, là kiêu hãnh của người Địa Cầu. Nhưng người trong nhà La Phong đích xác hơi thiếu thốn tình cảm.
- Ta không oán hắn.
- Ta kiêu hãnh vì hắn.
Từ Hân nhìn ra ngoài cửa sổ, khẽ mỉm cười
- Chỉ là, ta không muốn bị hắn bỏ lại càng ngày càng xa. Ta rất muốn… có thể đứng cạnh hắn, tận lực đến gần hắn một chút.
- Từ tỷ…
Nữ tử tóc ngắn muốn nói gì đó, rồi lại không biết nên nói như thế nào.
- Trở thành một công ty con của công ty Vũ Trụ Giả Định, ta cũng là một thành viên bên trong công ty Vũ Trụ Giả Định rồi.
Từ Hân cười khẽ nói:
- Chỉ cần ta đưa công ty con hoạt động kinh doanh tới mức thật tốt, sẽ có thể được thu nạp vào thành viên hạch tâm. Đến lúc đó, ta cũng có thể thấy Vũ Tương Sơn.
- Thành viên hạch tâm?
Tóc ngắn nữ tử hết hồn.
Nàng không ngờ, mục tiêu của Từ Hân lại lớn như vậy!
- Cái mà ta hy vọng nhất, là tới Vũ Tương Sơn, gặp gỡ La Phong.
Từ Hân nhẹ giọng nói.
----- o O o -----