Thôn Phệ Tinh Không

Chương 345: 312 Kiện Bảo Vật




Trên một vạn Mạo Hiểm Giả đều nhìn vào đó.
Ai nấy đều mặc chiến y hợp kim, chia làm năm khối lớn, tựa như một quân đoàn vũ giả sắt thép! Dưới ánh sáng của những luồng sấm chớp trong pháo đài chiếu tới, chốc chốc khúc xạ ra những quang mang màu xanh, cơ hồ đôi mắt tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào pháo đài lôi điện. Nơi đó, chính là bảo tàng của Giới Trong Giới!
- Hả? Chuyện gì thế?
Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm nhíu mày nhìn lại.
- Điện hạ, đại quân Mạo Hiểm Giả bên ngoài có thể sẽ sắp vào tới rồi.
- Còn rất sớm. Chúng ta có nhiều thời gian!
Trong chín bảo vệ, trong đó có một phụ nữ tóc xanh, nói nhỏ
- Bây giờ chúng ta chiếm ưu thế tuyệt đối, từ từ xem thôi. Bảo tàng Giới Trong Giới này tuyệt đối sẽ là của điện hạ ngài.
Bố La Lâm trầm tư nhìn ra phía trước, pháo đài cao ngạo cổ xưa tắm mình trong lôi điện đang đứng sừng sững. Đột nhiên…
- Kẹt kẹt kẹt…
Pháo đài chợt phát ra hàng loạt thanh âm. Cánh cổng khổng lồ của pháo đài bắt đầu từ từ mở ra.
- Cửa mở à!
Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm được đám bảo vệ vây quanh, lúc này mắt hắn chợt sáng ngời, như con dã cẩu đói vô cùng thấy khúc xương
- Trong pháo đài chắc chắn là có bảo tàng!
Kẹt…
Cánh cổng khổng lồ của pháo đài từ từ mở ra, làm cho người ta mờ ảo thấy được vài cố cục bên trong pháo đài. Điều này làm hơn mười vạn Mạo Hiểm Giả tụ tập ngoài pháo đài ai cũng cố mở to hai mắt mà nhìn, thậm chí còn không ít Mạo Hiểm Giả móc ra ống nhòm, nhìn vào pháo đài vô cùng khát vọng.
Đám cấp Hằng Tinh cấp chín, có lẽ ở một vài tinh cầu có sinh mạng bình thường như Bạch Lan Tinh thì có thể xưng vương xưng bá. Nhưng trên cả tinh hệ, thậm chí cả Hắc Long Sơn tinh vực, thì chỉ là binh lính bình thường, làm bia đỡ đạn, làm bảo vệ!
Đám bia đỡ đạn bây giờ lại nhờ vào có một nữ tử có bối cảnh Kỳ Ni Đát bướng bỉnh, làm họ có cơ hội có thể sờ được vào ' bảo tàng Giới Trong Giới"! Đây sẽ là thứ mà đám người ở đây, cơ hồ là việc huyền diệu nhất cả đời họ.
- Cửa mở rồi.
Trong đám người, Lôi Thần hướng mắt nhìn vào pháo đài cao lớn đầy lôi điện
- Bảo tàng cũng sẽ bị lấy đi thôi. Dù sao cũng không có phần cho chúng ta.
Hồng nói nhỏ.
La Phong nhẹ giọng cười nói:
- Bảo tàng này quá kinh người. Huống chi, còn có cả Cửu Hoàng Tử. Đó là điện hạ Cửu Hoàng Tử của Hắc Long Sơn đế quốc! Còn có súng phóng xạ cấp C2 vốn rất ít sản xuất. Đến cả cường giả cấp Vũ Trụ hơi yếu cũng có thể bị bắn chết! Chúng ta cứ xem trò chơi đi. Người chính thức không cam lòng chính là thủ lĩnh của bốn phe kia.
La Phong rất tỉnh táo.
Hắn đương nhiên có dã tâm muốn đoạt được bảo tàng của Giới Trong Giới, nhưng có dã tâm thì tốt, nhưng nếu đầu mà nóng lên, không thấy rõ thực lực mình, rất dễ dàng bị giết chết!
Súng phóng xạ chỉ cần một phát… Ở đây chẳng có bất luận kẻ nào có thể đỡ được.
- Loạn.
- Chỉ có bàn cờ loạn, hoặc có tình huống khác đột nhiên xảy ra. Có lẽ còn có thể đục nước béo cò. Bây giờ chúng ta không có hy vọng.
Ánh mắt La Phong nhìn về phía trước, nơi thủ lĩnh bốn phe đang ở đó.
Hắc Vân Hội, Bách Hổ Lâu, Bắc Long Thành, thánh địa ' Băng Hải Thần Quốc", bốn phe lớn đứng đầu đám Mạo Hiểm Giả cấp Hằng tinh anh, tựa hồ đều bị Cửu Hoàng Tử chấn nhiếp. Không có bất luận kẻ nào dám ngăn trở. Họ chỉ lẳng lặng nhìn tất cả các việc phát sinh.
- Ô!
Cánh cổng đã hoàn toàn mở ra.
Yên tĩnh.
Cánh cổng pháo đài mở ra, nhất thời không ai dám đi vào.
Cửu Hoàng Tử điện hạ vẫn chỉ lặng lẽ nhìn pháo đài, tựa hồ còn đang đợi xem có biến hóa gì nữa hay không.
- Điện hạ?
Người nữ hộ vệ phía sau thấp giọng hô.
- Đừng nóng.
Bố La Lâm nhẹ giọng nói, đôi mắt lại nhìn như đóng đinh vào pháo đài lôi điện phía trước. Trong đám người, La Phong cũng nhìn chằm chằm vào pháo đài lôi điện ở xa.
Đột nhiên…
Tất cả điện quang bề ngoài pháo đài lôi điện nhanh chóng ẩn đi rồi biến mất, nhưng lớp bụi phủ cả pháo đài trên ngàn vạn năm toàn bộ chợt biến mất bây giờ nó tựa như rực rỡ hẳn lên.
- Xoẹt!
- Xoẹt!
- Xoẹt!
Những tiếng vang, từ trong pháo đài truyền đến, làm cả pháo đài lóe lên những luồng hào quang bằng tốc độ ánh sáng, chẳng mấy chốc, ánh sáng đã bao phủ cả pháo đài.
- Ha ha, ha ha ha ha…
Tiếng cười sang sảng, cực kỳ thống khoái, từ trong pháo đài vang lên, quanh quẩn trong thiên địa.
- Hoan nghênh các vị đã tới Giới Trong Giới. Ta chờ đợi ngày này đã trên ngàn vạn năm rồi!
Thanh âm hùng hậu, quanh quẩn trong thiên địa.
Trên mười vạn Mạo Hiểm Giả đều kinh sợ.
- Thanh âm gì thế, ai nói thế?
- Không biết.
- Chẳng lẽ là Giới Chủ lúc trước đã sáng tạo ra Giới Trong Giới vẫn không chết?
- Nằm mơ đi. Lôi Đình Thế Giới được phát hiện trên ngàn vạn năm rồi. Giới Chủ không sống được lâu như vậy đâu, trừ phi là Bất Hủ.
- Nếu Giới Chủ lúc trước trở thành Bất Hủ, làm sao hắn chịu co đầu rút cổ ở Giới Trong Giới ngàn vạn năm? Trừ phi hắn biến thái.
Ngoài pháo đài, trên mười vạn Mạo Hiểm Giả thấp giọng thảo luận. Ba người trong đám người La Phong cùng giật mình.
- Việc này?
Ba người La Phong, Hồng, Lôi Thần nhìn nhau.
- Thứ gì thế?
La Phong thấp giọng hỏi.
- Thế mà cũng hỏi, sống lâu như vậy, khẳng định là trí năng phụ trợ của Giới Chủ đã chết.
Thanh âm khinh thường vang lên trong đầu La Phong
- Cô độc ngàn vạn năm, không biết trí năng có tiến hóa thành Sinh Mạng Trí Năng hay không. Nếu tiến hóa thành Sinh Mạng Trí Năng, ngàn vạn năm cô độc, e rằng sẽ rất biến thái!
- Biến thái?
La Phong nhướng mày.
Thủ lãnh năm đại trận doanh, kể cả Cửu Hoàng Tử, đồng dạng đều nhìn chằm chằm về phía pháo đài.
Trên bầu trời pháo đài, những chùm tia sáng tập hợp, sau đó lại xuất hiện một bóng người giả định. Đó là một lão già béo lùn chắc nịch râu bạc bạc phơ. Ông già nheo mắt nhìn xuống phía dưới trên một vạn người. Điều này làm trên mười vạn Mạo Hiểm Giả hơi kinh ngạc. Phần lớn người ở đây đều có kiến thức. Ánh sáng tụ thành bóng người, bình thường là trí năng, là một thủ thuật khoa học kỹ thuật.
- Tiểu gia hỏa, các ngươi tới đây là muốn có được bảo Giới Trong Giới phải không?
Ông già râu bạc mỉm cười nhìn xuống phía dưới
- Đúng, chủ nhân lúc trước dấu bảo tàng trong Giới Trong Giới, hơn nữa do ta trông nom.
- Chủ nhân có rất nhiều bảo vật.
- Xem này!
Lão đầu râu bạc chỉ qua bên cạnh. Chỉ thấy trên bầu trời pháo đài, những chùm tia sáng tập hợp. Nhất thời xuất hiện một màn hình khổng lồ, trên màn hình có vô số hình các vật phẩm bảo vật, đủ loại ảnh, rất nhiều, làm cho người ta hoa cả mắt.
Còn ở vị trí trung tâm, chính là một viên thủy tinh cầu có sắc thái kỳ dị.
- Truyền Thừa Thủy Tinh Cầu!
Cửu Hoàng Tử Bố La Lâm mắt sáng rực lên.
- Là Truyền Thừa Thủy Tinh Cầu.
Thủ lĩnh bốn đại trận doanh khác, ai cũng chấn động và chờ mong. Đám đông vạn người, kể cả La Phong, ai cũng kích động nhìn vào những bức ảnh trên màn hình.
- Chủ nhân có rất nhiều bảo vật.
- Ta đã cẩn thận phân loại ra đây. Bảo vật tổng cộng có 69 loại, 312 món.
Ông già râu bạc chỉ vào màn hình bên cạnh. Nhất thời trên màn hình xuất hiện một bảng danh sách.
Số 1, trọn bộ không gian bí pháp Truyền Thừa Thủy Tinh Cầu gửi trong tài khoản ngân hàng (tài khoản ba lớp).
Số 2 tài khoản ngân hàng cấp năm của chủ nhân
Số 3 dược tề huyết thống cấp vực chủ (một phần)
Số 4…
Số… binh khí nguyên lực cấp năm Thiên Hỏa Luân
Yên tĩnh.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào màn hình. Quá đồ sộ!
68 loại bảo vật, có bảo vật có tới ba bốn cái, sáu bảy cái. Nên tổng bảo vật là 312 kiện!
- Quá… quá…
- Điên… điên rồi.
- Một cái kém nhất, cũng là binh khí nguyên lực cấp năm. Trời!
- Tìm được một bảo bối, ta có thể thành đệ nhất phú hào ở tinh hệ chúng ta rồi.
Trên mười vạn Mạo Hiểm Giả, ai ai cũng sáng mắt, hoàn toàn điên cuồng.
Ba người La Phong cũng kích động, mắt như muốn lọt cả ra ngoài.
- Quá… quá…
Lôi Thần không mở miệng ra được.
- Chẳng trách bốn tổ chức lớn, hai Đại Thánh Địa đều không quan tâm tới Vũ Trụ Tinh! Mớ Vũ Trụ Tinh đó toàn bộ cộng lại, căn bản cũng không thể so với món số 2, tiền ngân hàng trong tài khoản. Tài khoản một cường giả đỉnh cao Giới Chủ sẽ như thế nào? Tuyệt đối nhiều hơn tổng Vũ Trụ Tinh ở Giới Trong Giới nhiều lắm!
La Phong cũng khó dấu được vẻ chấn động.
- Tên Giới Chủ này giàu thật!
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong óc La Phong
- Quá điên cuồng. Giới Chủ này khẳng định là tìm được một di sản của Bất Hủ. Nếu không thì không ghê gớm như vậy! Trọn bộ không gian truyền thừa bí pháp, là thứ bí pháp phân tích kỹ toàn bộ nguồn gốc quy luật của không gian. Còn thuốc huyết thống cấp vực chủ xếp thứ ba, sẽ đảm bảo khi trưởng thành sẽ đạt tới Vực Chủ! Như người Man Tạp Tinh vậy. Một khi sử dụng, hoàn toàn có thể làm người ta thay đổi huyết thống.
- Còn có cả " Trái Sinh mạng" xếp thứ chín nữa chứ… có tới ba quả! Giới Chủ dù gặp thương thế nặng như thế nào, một khi phục dụng vào là có thể hoàn toàn khôi phục. Cái này chẳng khác gì thêm một cái mạng nữa cho Giới Chủ. Cũng không biết tên Giới Chủ này làm sao mà chết, đến cả Trái Sinh Mạng cũng chưa kịp phục dụng.
- Thật là nhiều, thật là nhiều. Có thể so với một Bất Hủ tương đối nghèo rồi.
Ba Ba Tháp cũng rất khâm phục.
Trên Thương Lan Tinh, một căn nhà gỗ yên tĩnh dựng cạnh một hồ nước.
Trước căn nhà gỗ có hai nam tử đang ngồi. Mặc dù họ ngồi đó, nhưng trong hai người, có một người làm cho người ta cảm thấy giống như một hòn núi lớn, còn người còn lại có khí tức làm cho người ta có cảm giác băng hàn đáng kinh ngạc. Họ đều mặc chiến y, đi giày chiến, trên người đồng thời còn khoác áo choàng màu đen.
Hai người họ uống thứ rượu trái cây nhất đẳng.
- Hả?
Trong mắt hai người lộ vẻ kinh ngạc.
- Tạp Bố Giới Chủ năm đó không hổ bị khắp nơi đuổi giết. Bảo tàng này thật sự quá kinh người.
Nam tử lực lưỡng khẽ gật đầu:
- Đến cả dược tề huyết thống cấp Vực Chủ mà cũng có. Không biết là thứ huyết thống bộ tộc nào.
Trong chủng tộc nhân loại, những chủng tộc trưởng thành có thể đạt tới ' Vực Chủ" thỉ quả là đếm trên đầu ngón tay.
Chỉ có vài chủng tộc như vậy.
Như việc chế tạo một phần dược tề ' huyết thống người Man Tạp Tinh", bình thường phải giết chết sáu bảy người Man Tạp Tinh mới có thể chế tạo ra! Do đó loại việc như thế này, sẽ làm những cường đại chủng tộc ấy vô cùng phẫn nộ. Vì dân cư của chủng tộc họ vốn rất ít, nên họ sẽ đuổi giết người nào có dược tề này.
- Đi, đi tới nơi đóng quân.
- Ừm
Hai nam tử đứng dậy
Xoát!
Thân ảnh hai người từ từ tiêu tán. Còn bản thân họ thì đã tới nơi đóng quân Liên Minh Dong Binh Vũ Trụ cách đó cả vạn km.
Tuy tốc độ nhanh như vậy, nhưng không làm chung quanh sinh ra chấn động nào.
Giới Trong Giới.
Bầu trời pháo đài, cạnh những hình ảnh được luồng sáng chiếu nên, ông già râu bạc chỉ vào màn hình, mỉm cười nói:
- Thấy rõ rồi chứ? Đây là bảo tàng do chủ nhân ta lưu lại.
Trên mười vạn Mạo Hiểm Giả ngẩng đầu kích động nhìn lên.
Ai mà không muốn có nó? Bất kỳ bảo bối nào, e rằng cũng đều gấp ngàn vạn lần tài sản của cả gia tộc Nặc Lam Sơn!
----- o O o -----