Chương 9: Huyết Nguyên quả
Lúc này trời đã tối mịt rồi, Mạc Thiên vẫn ngồi ăn nhưng linh thức vẫn luôn tản ra sau khi lên luyện khí tám tầng linh thức của Mạc Thiên đã đạt đến phạm vi 60 mét.
Đang ngồi ăn thì Mạc Thiên dường như phát hiện ra điều gì đó nhưng vẫn ngồi ăn bình thường, một lúc sau Mạc Thiên nhìn sang một cây to gần đó.
"Ngươi còn ở đó đến bao giờ?".
Vài tiếng xì xào vang lên, từ đằng sau đi ra một cô gái mặc một bộ váy màu tím dài đến chân mặt đeo một tấm khăn lụa màu trắng cùng với bộ tóc màu tím cho dù trong đêm tối cũng vẫn nổi bật nên, đây chính là thiếu nữ trong Thiên Bảo thương hội để ý đến Mạc Thiên.
Nhìn đến cô gái xa lạ này Mạc Thiên có cảm giác kỳ quái trong lòng, nhìn kỹ lại thiếu nữ Mạc Thiên nhớ ra rằng thiếu nữ này cũng tham gia thí luyện năm nay mười tám tuổi tu vi đã là luyện khí tầng chín, thấy thiếu nữ không nói gì Mạc thiên lại hỏi lại.
"Ngươi đứng núp ở đó là có ý đồ gì?"
"Ta không có ý đồ gì xấu với ngươi chỉ là đi ngang qua thấy ngươi đang ngồi nướng thịt ở đây".
Giọng thiếu nữ vang lên khiến cho Mạc Thiên rất ngạc nhiên, giọng nói này nhẹ nhàng dễ nghe như có mang lại cho bản thân cảm giác vô cùng thoải mái.
"Tại sao cô lại đứng núp đằng sau cái cây làm gì?".
"Ta chỉ là thấy ngươi đang ăn lên không muốn làm phiền, ngươi cũng dũng cảm a mọi người đều lập đội để đi qua khu rừng còn ngươi không những một mình mà còn rất thảnh thơi ngồi đây ăn a!".
Thiếu nữ nói với Mạc Thiên nhưng trong lòng rất nghi ngờ nửa tháng trước chỉ là một tu giả luyện khí tầng bốn mà bây giờ đã là luyện khí tầng tám hơn nữa còn kém bản thân hai tuổi, đặc biệt nhất là bản thân bây giờ không thể nhìn thấu được tu vi của thiếu niên này.
Thấy thiếu nữ nói vậy Mạc Thiên không nói gì chỉ nhìn chằm chằm thiếu nữ như muốn nói ngươi không phải cũng đi một mình như ta sao còn hỏi cái gì.
Thấy Mạc Thiên Nhìn chằm chằm bản thân thiếu nữ lúng túng nghĩ rằng bản thân cũng vậy mà còn đi hỏi người ta, để bớt xấu hổ thiếu nữ chuyển sang hỏi Mạc Thiên.
"Ngươi tên là gì?.
"Mạc Văn Long"
Mạc thiên trả lời dứt khoát, sau đó hỏi lại thiếu nữ.
"Còn cô tên là gì?"
" Tên tôi là Ly Ngưng Sương, tôi còn có một đề nghị cho anh chúng ta có thể hợp tác cùng nhau vượt qua khu rừng này, anh thấy thế nào?"
Nghe thiếu nữ nói vậy Mạc Thiên rơi vào trầm tư, bây giờ khu rừng này rộng bao nhiêu cũng không biết với lại con hung thú lần đầu tiên gặp đã là trúc cơ kỳ rồi còn không biết đằng sau nguy hiểm như thế nào với lại thiếu nữ trước mặt tu vi là luyện khí tầng chín có thể giúp đỡ bản thân nhiều.
"Được ta đồng ý, sáng mai chúng ta tiếp tục lên đường".
" Được".
Thiếu nữ nói xong ngồi xuống đối diện với Mạc Thiên bắt đầu nhắm mắt tu luyện, nhìn vật Mạc Thiên kinh ngạc thiếu nữ này tâm cũng thật lớn a ở đây cũng có thể tĩnh tâm tu luyện được, không nghĩ nhiều nữa Mạc Thiên tiếp tục quét sạch thịt con rắn đó.
Sáng hôm sau trời vừa chớm sáng Ly Ngưng Sương mở mắt ra nhìn thấy thiếu niên đứng trước mặt trong lòng cảm thấy lao lao sinh ra một cỗ cảm giác dường như đã quen thuộc từ rất lâu rồi, gạt cảm xúc đó sang một bên Ly Ngưng Sương đứng dậy nhìn Mạc Thiên nói.
"Đi thôi".
" Được".
Nói xong hai người bắt đầu tiến sâu vào trong rừng, nhìn thấy thiếu nữ có thể bắt kịp tốc độ của mình Mạc Thiên biết rằng cô gái này không đơn giản.
Đi được nửa ngày vẫn chỉ có cây cối xung quanh ngay cả một động vật cũng không có khiến cả hai cảm thấy rất nghi ngờ.
"Chỗ này có gì đó không đúng?".
Mạc Thiên vừa nói xong thì phía trước xuất hiện một tiếng thú gào vô cùng to lớn, thấy vậy Mạc Thiên và Ly Ngưng Sương lập tức chạy đến chỗ đó, cách âm thanh khoảng 50 mét hai người núp vào sau cây nhìn ra phía trước.
Đó là năm người đang chiến đấu với một con gấu khổng lồ to 10 mét.
"Liệt địa hùng".
Thấy Ly Ngưng Sương biết được hung thú đó Mạc Thiên quay sang nhìn, thấy vậy Ly Ngưng Sương tiếp tục nói nhỏ.
"Liệt địa hùng là hung thú bị tà ma khí l·ây n·hiễm sinh ra biến dị có thể sử dụng lửa, con liệt địa hùng này có tu vi trúc cơ sơ kỳ".
"Trúc cơ sơ kỳ sao ta thấy nó yếu vậy".
Nghe vậy Ly Ngưng Sương chỉ vào năm lá cờ cắm xung quanh liệt địa hùng.
"Đó là Ngũ Hành trận của Ngũ gia, năm người kia là người ngũ gia mỗi người sử dụng một lá cờ có thể kích hoạt Ngũ Hành trận có thể giam giữ và hạ thấp thực lực nếu không chỉ dựa vào năm tên luyện khí tầng chín đ·ã c·hết lâu rồi".
Nhìn thấy năm người đang sử dụng võ kỹ từ xa t·ấn c·ông liệt địa hùng tuy nhiên chỉ để lại v·ết t·hương ngoài da, Mạc Thiên vận dụng Quy Tức Pháp, sau một tháng tuy không chăm chú nhưng công pháp này cũng sắp đại thành rồi, bắt đầu tiếp cận chỗ chiến đấu linh thức cũng mở ra thấy được con liệt địa hùng này đang bảo vệ một quả màu đỏ sáng lên rất giống huyết nguyên quả Mạc Thiên đọc được, một loại dị quả vô cùng có giá trị là bảo vật đối với thể tu giúp đột phá bảo thể.
Đi đến gần được ba mươi mét đột nhiên một trận cờ gãy làm đôi khiến cho cả trận pháp bị vỡ mất, Liệt Địa Hùng nhân cơ hội này một trảo vồ xuống khiến cho một tên tu sĩ luyện khí tầng chín không kịp phản ứng bị vỗ thành thịt nát, thấy vậy bốn người còn lại sợ mất mật bọn họ dựa vào lúc Liệt Địa Hùng ngủ mới có thể bố trận bây giờ trận bị phá chỉ có thể bỏ chạy.
Rất nhanh một người nữa bị Liệt Địa Hùng đập c·hết, ba người còn lại chạy thẳng vào chỗ Mạc Thiên và Ly Ngưng Sương thấy có người ở gần ba người Ngũ Hành gia tộc lập tức công kích Mạc Thiên khiến Mạc Thiên bị Liệt Địa Hùng thấy được.
Ba người vừa chạy được vài mét thì đột nhiên một dừng lại trên đầu mỗi người đều có một lỗ máu, khi ba người họ t·ấn c·ông Mạc Thiên thì xác định là c·hết rồi, Ly Ngưng Sương nhìn thấy Mạc Thiên một chiêu phóng ra ba thanh phi đao g·iết c·hết ba tên luyện khí tầng chín thì sắc mặt khẽ biến, lúc này nàng lại nhìn thấy Mạc Thiên đi thẳng về hướng Liệt Địa Hùng vội vàng hô lên.
"Ngươi muốn c·hết sao!".
Mạc Thiên không nói gì một tay vỗ ra toàn bộ linh khí bị rút cạn tạo thành một chảo hình như vuốt thú màu đen đi đến đâu khiến cây cối linh khí xung quanh bị hút vào làm năng lượng khi đến gần Liệt Địa Hùng đã to gần bằng con Liệt Địa Hùng.
Liệt Địa Hùng cảm thấy một cỗ nguy cơ t·ử v·ong xuất hiện muốn tránh ra nhưng tốc độ của nó không đủ nhanh bị một chảo đánh vào khiến cả cơ thể Liệt Địa Hùng bị nghiền nát chỉ còn lại vài mảnh vụn.
Tản đi Thôn Thiên Chảo Mạc Thiên một mặt đen lại nhìn t·hi t·hể Liệt Đại Hùng đến cặn bã cũng không còn.
"Đây là hung thú trúc cơ a!".
Trong lòng Mạc Thiên vô cùng tiếc a, tuy nhiên lần này có thể thử nghiệm Thôn Thiên Chảo khiến Mạc Thiên rất hài lòng, Thôn Thiên Chảo về lý thuyết có thể vô hạn t·ấn c·ông xuống nếu không bị sức mạnh cao hơn đánh tan.
Thấy Liệt Địa Hùng đ·ã c·hết rồi Mạc Thiên lập tức nhổ cả cây Huyết Nguyên bỏ vào nhẫn không gian, trên cây bây giờ đã kết xuất được ba quả.