Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thôn Phệ Thiên Địa

Chương 29: Nhận nhiệm vụ




Chương 29: Nhận nhiệm vụ

Mạc Thiên vừa bước ra khỏi động phủ thì thấy một thanh niên xa la chạy về phía mình miệng liên tục hô.

"Sư đệ, sư đệ ngươi xuất quan rồi a".

Mạc Thiên nhíu mày.

" Vị này xin hỏi là ai vậy?".

"Haha, ta là ai ư ta đương nhiên là sư huynh của đệ rồi".

Khi nói thanh niên mũi hướng lên trời khiến Mạc Thiên thấy tên này rất ngốc nghếch, không để Mạc Thiên nói thanh niên nói một tràng.

" Từ khi biết sư phụ thu thêm đồ đệ ta rất vui a, ta được thử cảm giác làm sư huynh a từ nay có việc gì cứ nói với ta ở Hắc Thiên tông này không gì là ta không thể giải quyết".

Thanh niên vỗ ngực đùng đùng một mặt kiêu ngạo nói, Mạc Thiên khoé miệng co giật không nói nên lời.

"Không đúng, thu thêm đồ đệ không lẽ là đồ đệ của sư tôn Bạch Trầm Hương".

Mạc Thiên suy nghĩ một lúc sau đó quay sang nhìn thanh niên kiêu ngạo trước mặt.

" Sư phụ của huynh có phải là Bạch Trầm Hương?".

"Đúng vậy a sư phụ chúng ta họ Bạch a nhưng mà sư đệ ta nói điều này phải nhớ kỹ không được gọi thẳng tục danh của sư phụ a nếu không người sẽ nghe thấy đấy".



Thanh niên thận trọng vừa nhìn ngó xung quanh vừa nói với Mạc Thiên như thể có người muốn đánh hắn vậy.

" Sư đệ a ngươi mới bế quan một năm chắc không biết quy định của tông môn ta a".

"Quy định?".

"Đệ tử của tông ta mỗi năm phải làm tối thiểu hai nhiệm vụ mà cả năm qua sư đệ chưa làm nhiệm vụ nào nhưng vì lý do bế quan lên có thể lùi lại, bây giờ đệ đã xuất quan nhất định phải làm nhiệm vụ nếu không chấp pháp đường sẽ tìm đệ phiền phức".

Mạc Thiên trầm tư đúng là hắn có ý định ra ngoài rèn luyện có thể tiện thể làm nhiệm vụ tông môn luôn, không đợi Mạc Thiên nghĩ hết tiếng sư huynh lại vang lên.

" Tiện thể ta đây có cái nhiệm vụ đặc biệt cần đệ đi cùng, đệ yên tâm nhiệm vụ lần này có chỗ tốt rất lớn chỉ cần tin huynh là được".

Mạc Thiên rất hồ nghi nhìn thanh niên xưng là sư huynh của mình này khiến cho thanh niên có chút chột dạ quay mặt đi giả vờ nhìn chỗ khác.

"Nói nãy giờ huynh vẫn chưa giới thiệu bản thân mình cho ta a".

" Ahaha, ta quên mất vậy ta đây xin tự giới thiệu ta là anh tuấn tiêu sái tập hợp đủ mọi thứ tốt trên đời, tên ta chỉ có hai chữ Vô Cực".

Nghe vậy Mạc Thiên khoé mắt co rúm lại sợ không phải vị sư huynh này là một tên thiểu năng a, hít một hơi sâu Mạc Thiên nói.

"Sư huynh nếu huynh có thể bình thường một điểm thì ta có thể xem xét đi làm nhiệm vụ cùng".

" Sư đệ ngươi nói gì vậy ta đương nhiên là bình thường, đi chúng ta mau đi đến nhiệm vụ điện nhận nhiệm vụ".

Nói xong lôi kéo Mạc Thiên đi theo, ở trong hang động Bạch Trầm Hương đang ngắm nhìn hai tên đệ tử này của mình.



"Đi theo tên đó không biết lại gây ra hoạ gì đây, thôi mặc kệ chúng đi dù sao có phòng hộ của ta chắc cũng không c·hết được".

Cảm thán một câu xong nàng lại nhắm mắt lại xung quanh lại trở lên yên tĩnh.

Mạc Thiên lúc này đã bị Vô Cực sư huynh lôi kéo lên một chiếc phi thuyền đang đi đến nhiệm vụ điện, trên đường đi Mạc Thiên thấy rất nhiều phi thuyền nhỏ như của bọn họ bay qua như là có những con đường trên không để các phương tiện đi vậy.

Đến nhiệm vụ điện nơi đây chỉ có nhận nhiệm vụ và trả nhiệm vụ chứ không có đổi đồ vật như ở phân tông với lại ở đây cũng rộng lớn hơn rất nhiều so với phân tông.

" Vô Cực tên vô sỉ nhà ngươi còn có giám xuất hiện trước mặt ta".

Nghe thấy có người nói mình Vô Cực quay người lại nhìn thấy một người khiến hắn mắt sáng lên.

"Đưa bào đồng tử a lần này lại muốn đến đưa đồ cho ta a".

Nghe vậy tên thanh niên mắng Vô Cực tức xanh mặt, thấy vậy một tên đi cùng với đứng ra nói.

"Ngươi tên bỉ ổi này nếu không phải do ngươi sử dụng thủ đoạn bỉ ổi thì sao có thể thắng được đại ca ta".

" Haha, đấy là do các ngươi không có thực lực còn trách bổn thiếu gia".

Lúc nói vẻ mặt của Vô Cực lúc nào cũng vểnh lên khiến cho đám người tức sôi máu lên, thanh âm của đám người xen bên ngoài vang lên.



"Mẹ nó đây không phải tên Vô Cực vô sỉ đây sao".

"Đúng vậy a nếu không phải hắn có một sư phụ tốt thì ngay cả các trưởng lão cũng không nhịn được tẩn cho một trận".

"Ngươi xem tên kia đứng cạnh hắn chắc không phải người tốt đâu sau này đừng tiếp xúc thì hơn".

" Đúng đấy, ngươi không biết đâu tên Triệu Hạo kia đã từng bị Vô Cực dùng thủ đoạn đánh ngất sau đó lột sạch để Triệu Hoại t·rần c·huồng lại ở dã ngoại".

Nghe vậy đám người hít một hơi khí lạnh còn Triệu Hạo nghe thấy xung quanh càng tức hơn mặt đỏ bừng định lao lên đánh với Vô Cực một trận nhưng bị các tiểu đệ kéo lại.

"Lão đại đây là nhiệm vụ điện không thể gây chuyện chúng ta đi thôi".

Khi Triệu Hạo bị đám đệ kéo đi thì mọi người cũng tản ra, thấy tất cả Mạc Thiên đen lại sợ không phải là lên phải thuyền giặc.

Đến trước chỗ đăng ký nhiệm vụ, em gái hướng dẫn nhìn Mạc Thiên với ánh mắt như nhìn sinh vật là vậy khiến Mạc Thiên không biết nói gì, lúc này Vô Cực đi đến trước quầy tay cầm một viên trung phẩm linh thạch.

"Mỹ nữ cho anh đây nhận nhiệm vụ thám thính tung tích của m Thi tông".

" Cho ta xem lệnh bài thân phận".

Mạc Thiên và Vô Cực đều đưa lệnh bài cho nữ nhân viên, nữ nhân viên đặt lệnh bài vào một cái khay một lúc rồi trả cho hai người.

"Toàn bộ thông tin về nhiệm vụ đều ở trong đấy rồi các người tự xem đi".

" Cảm ơn mỹ nữ".

Lấy lại lệnh bài cả hai người cùng đi ra khỏi nhiệm vụ điện.

"Sư đệ đi với ta đến chỗ này, sáng mai chúng ta sẽ xuất phát".

Vô Cực kéo theo Mạc Thiên đi đến bách hoa lâu là nơi mà các đệ tử Hắc Thiên tông hay đến.