Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Thôn Phệ Thiên Địa

Chương 12: Thấy Ngô Minh




Chương 12: Thấy Ngô Minh

Sáng hôm sau Mạc Thiên đi vào một ngọn núi theo đã hẹn nhìn thấy được bốn người đã đứng ở đó có hai nam và hai nữ trong đấy nữ nhân xinh đẹp nhất trên người phát ra khí tức là trúc cơ kỳ.

Đi đến làm quen với bốn người Mạc Thiên biết hai người nam một người tên Vũ Nam một người tên Lã Minh còn hai nữ một người là Mai Thị Liên, nữ nhân có tu vi cao nhất cũng là người dẫn đoàn cho nhiệm vụ này là Lý Liên Hoa, còn Mạc Thiên vẫn dùng tên giả để giới thiệu với mọi người là Mạc Văn Long.

Làm quen với nhau xong bốn người đi đến nơi nuôi nhốt yêu thú của tông môn, mỗi khi đệ tử nhận nhiệm vụ ở xa có thể đến đây để mượn yêu thú làm phương tiện di chuyển, bốn người đến đó mỗi người nhận được một con Liệt Mã luyện khí bảy tầng là một loại yêu thú họ ngựa có sức bền vô cùng khoẻ có thể ngày đi nghìn cây số.

Ba ngày sau năm người đến một toà trấn nhỏ thuộc địa bàn của Hắc Thiên tông, vừa đến cửa trấn thì đã được trấn trưởng ra chào đón nồng nhiệt.

"Các vị đường xa mệt mỏi mời vào trong nghỉ ngơi ta đã làm một bữa tiệc nhỏ để chào đón các vị".

Nghe vậy cả nhóm đều đồng ý bọn họ cũng muốn vào đây tìm hiểu thông tin về Ngô Minh nữa.

Tối đến, trong nhà của trưởng trấn đèn đuốc sáng trưng tất cả mọi người đang vui vẻ ăn uống nói chuyện với nhau, ngồi trên chủ vị là Lý Thiên Hoa, xung quanh là bốn người Mạc thiên còn trấn chủ tuy có tu vi trúc cơ sơ kỳ nhưng nhiều năm đã không chiến đấu với người lên sức chiến đấu đã trở lên yếu nên đối với các đệ tử của Hắc Thiên tông rất cung kính, ngồi trên chủ vị Lý Thiên Hoa vừa nhấp rượu vừa hỏi.

"Không biết trấn chủ có tin tức gì về tên phản đồ không''.

"Ta đúng thật là có một vài tin tức về tên đó, mấy ngày trước thuộc hạ của ta vào trong núi săn thú có thấy được một tên tu sĩ trong đó, người của bọn ta đã bị tên đó t·ấn c·ông trong đó bốn người chỉ có một người tu vi luyện khí tầng chín có thể trọng thương sống sót trở về, theo như thuộc hạ trở về của ta mô tả thì tên tu sĩ t·ấn c·ông bọn họ khá giống với Ngô Minh mà các vị đã cho ta xem qua chân dung".

trưởng trấn nói, nghe vậy tất cả đều suy nghĩ có lẽ bây giờ Ngô Minh đã có thể ẩn nấp ở khu rừng bên cạnh trấn này mà trên người hắn có bảo vật trộm được của tông môn nhưng không ai biết Ngô Minh trộm được gì, các vị trưởng lão cũng bảo coi như đây là lịch luyện cho các đệ tử, lúc này Lý Thiên Hoa nhẹ nhàng nói.

"Sáng mai chúng ta sẽ vào trong rừng lùng bắt tên phản đồ đó hi vọng trấn trưởng sẽ giúp đỡ một hai".



"Được, ta nhất định sẽ hết mình phụ giúp các vị bắt được tên đó".

Trưởng trấn kính mỗi người một ly rượu sau đó tất cả mọi người đều tận hưởng bữa tiệc, đêm đến tất cả mọi người đều về phòng mình được sắp xếp nghỉ ngơi.

Sáng sớm hôm sau tất cả mọi người tụ tập tại cửa trấn, không chỉ có trưởng trấn mà còn có cả hai người nữa là thuộc hạ của trưởng trấn tất cả tám người bắt đầu xuất phát đi vào trong rừng tuy khu rừng này không quá nguy hiểm nhưng vẫn có yêu thú trúc cơ kỳ với lại còn có một tên kẻ địch trúc cơ ẩn nấp nên tất cả mọi người đều rất cẩn thận.

Đi được vài giờ đồng hồ thì đám người đã đến chỗ gặp được Ngô Minh, một tên tu sĩ đi theo trưởng trấn đứng ra.

"Thưa các vị đại nhân đây là nơi đám tiểu nhân đã bị t·ấn c·ông khiến cho ba vị huynh đệ bị m·ất m·ạng".

Tên đó vừa nói vừa thể hiện rõ sự b·ị t·hương trên mặt, thấy vậy mọi người bắt đầu dò xét xung quanh thì thấy rất nhiều v·ết m·áu khô còn đọng lại, nhìn không thấy gì hữu dụng Lý Thiên Hoa đề nghị mọi người chia theo đội đi tìm, nhìn Mạc Thiên nàng nói.

"Văn Long ngươi trong bốn người chúng ta là tu vi thấp nhất vì vậy cần cẩn thận hơn, ngươi sẽ đi với Lã Minh".

Mạc Thiên đồng ý một tiếng sau đó Lý Thiên Hoa đưa cho mỗi đội một pháo báo hiệu để báo hiệu nếu tìm thấy Ngô Minh, Mai Thị Liên và Vũ Nam sẽ là một đội còn Lý Thiên Hoa sẽ một mình đi tìm, ba người trưởng trấn thì đi cùng nhau.

Rất nhanh đám người chia ra làm bốn hướng đi tìm xung quanh, hai người Mạc thiên đi đến trước một hang động rất rộng, nhìn thấy hang động tối om trước mặt Mạc Thiên nhìn sang chỗ Lã Minh.

"Chúng ta có lên vào không ?".

"Vào".

Lã Minh nói xong cả hai người cùng bước vào trong hang động Lã Minh dùng linh khí tạo ra một q·uả c·ầu l·ửa nhỏ để chiếu sáng khiến Mạc Thiên thấy tò mò, thấy vậy Lã Minh cười nhẹ bảo.



"Sư đệ là mới nhập môn nên chưa biết đây chỉ là vận dụng nhỏ về linh khí với thuộc tính võ kỹ của bản thân mà thôi, về tông nếu rảnh có thể đến tàng thư các xem cách vận dụng ".

"Cảm ơn sư huynh!".

Lúc này ba người trấn trưởng đã đi xa khỏi nhóm người trấn trưởng lập tức quay sang tên thuộc hạ không nói gì từ đầu gập người cung kính nói.

"Đại nhân bọn chúng đã tách ra rồi chúng ta bây giờ có thể lần lượt tiêu diệt bọn chúng''.

"Không vội cứ để bọn chúng tìm ra tên Ngô Minh đó đi, cho bọn chúng chó cắn chó ta cũng muốn nhìn xem tên Ngô Minh đó có quên thân phận của mình không''.

Cả ba người đều cười sau đó quay lại đi về hướng của Mai Thị Liên và Vũ Nam, trước mắt Vũ Nam bây giờ đang đứng một tên tu sĩ nhìn khoảng ba mươi mặt trắng nhợt, đôi mắt lõm vào đang một mặt trêu tức nhìn Vũ Nam mà ngay gần đó t·hi t·hể của Mai Thị Liên đang nằm đó, bọn họ vừa mới đến chỗ này thì đã bị tên Ngô Minh tập kích khiến một người bị c·hết luôn mà pháo báo hiệu lại ở trên người Mai thị Liên khiến sắc mặt Vũ Nam rất khó coi, nhìn thấy vậy Ngô Minh một mặt nham hiểm.

"Tiểu tử ngươi hãy ngoan ngoãn chịu trói đi cho bớt nỗi đau da thịt nếu không ta ra tay thì ngươi sẽ phải chịu đau khổ, hahaha!".

Nghe vậy Vũ Nam sắc mặt rất khó coi.

"Hừ, ta bây giờ tuy chỉ có một mình nhưng ngươi cũng đang bị trọng thương đánh chính diện chưa biết ai thua ai thắng".

"Hehe ai bảo ngươi là ta đang bị trọng thương, nói thật cho ngươi biết thương thế của ta đã khỏi từ hôm qua rồi".



" Sao có thể".

Vũ Nam sắc mặt đại biến hét nên lập tức quay người định chạy thì đột nhiên một bàn tay với năm ngón sắc nhọn đã đến trước mặt.

"Phập".

Một tiếng vang lên cánh tay đa xuyên qua lồng ngực Vũ Nam trên lòng bàn tay còn cầm một quả tim vẫn đang nhảy, nhìn thấy bản thân bị vậy Vũ Nam gian nan nói.

" m quỷ chảo, ngươi là người của m Thi tông nhất định Hắc Thiên tông sẽ không tha cho ngươi".

"Ha ha chỉ cần các ngươi c·hết hết ở đây sẽ không ai biết đến là Âm Thi tông làm".

Vũ Nam cả người ngã xuống không còn tý sinh tức nào.

Đằng xa đi đến nhóm ba người chính là bọn người trưởng trấn trong đó dẫn đầu là thanh niên được gọi là đại nhân, thấy đám người đến Ngô Minh lập tức chạy đến chào.

"Tham kiến Triệu công tử".

Nhìn đến hai bộ t·hi t·hể nằm đó thanh nhiên nói.

"Làm tốt lắm".

"Tất cả đều nhờ mưu kế của công tử".

Ngô Minh đưa cho thiếu niên một cái nhẫn không gian.

"Trong đây chính là đồ mà ta lấy được mời công tử nhìn".

Thấy được đồ trong nhẫn Triệu công tử cười vô cùng sảng khoái, Ngô Minh chính là con cờ mà hắn đã sếp vào Hắc Thiên tông.