Thốn Mang

Chương 335: Trực sấm




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Lý Dương giống như một đạo thiểm điện, trực tiếp nhằm phía Ma Thần cung Bắc uyển, đám hạ nhân bên trong Ma Thần cung tất cả đều kinh hãi, Ma Thần cung là địa phương nào? Chính là nơi ở của Xi Vưu Đại Tôn, có người nào lại dám tự tiện chạy loạn ở đây?

Hai thị nữ thủ vệ ở Bắc uyển vừa thấy Lý Dươngđến, lúc này mỉm cười muốn lên tiếng, nhưng các nàng chưa kịp mở miệng nói chuyện, Lý Dương đã hét lớn một tiếng:

- Tránh ra!

Thân ảnh như tia chớp xuyên qua cửa của Bắc uyển, hai thị nữ nhất thời sắc mặt biến đổi.

- Này Lý Dương sao lại dám kiêu ngạo như thế, bên trong Ma Thần cung mà dám tùy tiện như vậy, thật sự quá đáng rồi

Một thị nữ cả giận nói, một thị nữ khác cũng gật đầu nói:

- Đi, chúng ta nói chuyện này cho Kim Y sư huynh.

- Ừm, chúng ta đi!

Nói dứt lời, hai thị nữ liền chạy vào trong Bắc uyển, lúc này Thanh Hàm cũng chạy tới:

- Lưu Hà hai vị tỷ tỷ, chờ ta một chút, ta cũng muốn đi tìm Kim Y sư huynh, Lý Dương quá đáng rồi, dám xông thẳng vào Ma Thần cung. Đến cả Âm Dương Ma Đế cũng phải thông truyền, mà Lý Dương lại dám làm như thế.

Lưu Hà hai thị nữ nghe thế cũng phụ họa nói:

- Thanh Vân muội muội, Lý Dương cũng xông thẳng qua đại môn của Ma Thần cung sao? Đi, chúng ta cùng đi tìm Kim Y sư huynh nói chuyện.

Nói xong, này ba thị nữ liền lập tức đi tố cáo.

Lúc này, Lý Dương đã đi tới đại môn của Thanh Tiêu các, Kim Y Đồng Tử và Ngân Y Đồng Tử vừa thấy Lý Dương trên mặt tươi cười, không ngăn trở mà cũng không nói gì, Lý Dương cũng không khách sáo, trực tiếp tiến vào đại môn Thanh Tiêu các.

- Oanh!

Thanh Tiêu các đại môn tựa như có một cấm chế trong suốt, Lý Dương đập mặt vào trong đó lập tức ngã xuống. Mặc dù thấy hắn ngã xuống đất, nhưng Kim Y Đồng Tử và Ngân Y Đồng Tử vẫn cười, hiển nhiên bọn họ sớm đã biết Thanh Tiêu các đại môn có cấm chế.

- Kim Y, cửa này có chuyện gì thế?

Lý Dương vội vàng hỏi, hắn lúc này bối rối, đồng thời cũng cực kỳ ảo não, vừa biết thời gian đã qua ngàn năm, điều này làm Lý Dương bị đả kích rất lớn. Kể cả việc công lực gia tăng, hắn cũng ngược lại cũng không thèm quan tâm.

Hơn nữa việc bản thân vì sao không sợ Hắc sắc Lôi Viêm, Lý Dương cũng không kịp suy nghĩ, trong đầu hắn bây giờ chỉ có duy nhất một ý nghĩ: muốn biết tình hình của Tuyết.

Kim Y Đồng Tử mỉm cười nói:

- Lý Dương huynh đệ, Đại Tôn mặc dù coi trọng ngươi, chính là ngươi cũng phải biết quy củ, Ma Thần cung chính là hành cung của Đại Tôn. Phóng nhãn nhìn ra lục giới xem ai dám bất kính đối với Đại Tôn. Ngươi sao có thể tùy ý xông vào, đó là bất kính, dựa theo quy củ của Đại Tôn, kể cả Âm Dương Ma Đế, Thánh Chủ Lưu Ly nếu làm thế cũng sẽ bị trừng phạt một phen.

Lý Dương trong lòng chấn động.

Lúc này hắn mới nhớ tới, Xi Vưu Đại Tôn là người phương nào, sở hữu thân thể Bàn Cổ, ngoại trừ Hồng Quân đạo nhân, không người nào là địch thủ. Kể cả người thập phần cao ngạo như Lão Tử Lý Nhĩ cũng bị hắn đánh gãy một chân. Uy nghiêm của Xi Vưu Đại Tôn tự nhiên cực cao.

Chính mình như thế xông vào đại môn, đúng là không nể mặt Xi Vưu Đại Tôn, nghĩ đến đó, Lý Dương toát mồ hôi lạnh.

- Kim Y. Ta bị điên rồi, cũng vì quá quan tâm đến sự tình của Tuyết, trong lòng nôn nóng quá, quên hết mọi việc, hy vọng lần này Đại Tôn có thể tha thứ cho ta.

Lý Dương cũng không phải người cố chấp, biết việc này là lỗi của mình, liền nhận lỗi ngay.

Đại Tôn... Coi trọng thể diện nhất, nếu không tiên giới Tam Thanh và Ma giới Tam Tôn cũng sẽ không thành thế cục như vậy, mà Lý Dương lại không nể mặt Xi Vưu. Xi Vưu tự nhiên trị tội hắn một phen.

- Đại Tôn hắn cũng biết ngươi lúc này trong lòng bối rối, chỉ là vô tâm, việc này cho qua, sau này không được tái phạm nữa, tốt lắm, ngươi hãy vào đi.

Nói xong, Kim Y Đồng Tử và Ngân Y Đồng Tử đồng thời phát ra lưỡng đạo thủ ấn đánh vào cấm chế trong suốt.

Thần thức Lý Dương đảo qua, quả nhiên, cấm chế kia đã biến mất, lập tức khom người chào rồi tiến vào.



- Kim Y sư huynh, ngươi như thế nào để Lý Dương đi vào? Lý Dương ngang nhiên xông thẳng qua Ma Thần cung đại môn, cũng xông qua Bắc uyển chi môn, nhất định phải trừng phạt nặng.

Ba vị thị nữ lúc này cũng chạy tới, thấy Lý Dương tiến vào Thanh Tiêu các, tự nhiên bất mãn.

Nét mặt Kim Y Đồng Tử hơi sầm lại nói:

- Thanh Hâm, Lưu Hà tỷ muội, ba người các ngươi nói hơi quá rồi. Đại Tôn có sự tình gì mà không biết, người đã trừng phạt Lý Dương rồi, ba người các ngươi mau trở lại vị trí làm cho tốt nhiệm vụ của mình.

Bị Kim Y Đồng Tử mắng, Thanh Hâm và Lưu Hà tỷ muội chỉ có thể khom người nghe rồi xoay người ly khai.

Ngân Y Đồng Tử ngẩng đầu nhìn thoáng qua Thanh Tiêu các, nói với Kim Y Đồng Tử:

- Kim Y sư huynh, xem ra địa vị Lý Dương trong lòng Đại Tôn rất cao a, ngay cả việc cũng chỉ dùng chút cấm chế để cho Lý Dương chịu trừng phạt nho nhỏ mà thôi.

Trong lòng Kim Y Đồng Tử cũng cảm thán.

Người bình thường, cho dù Ma Đế trong mắt Đại Tôn cũng chỉ là con kiến hôi, con kiến hôi mà dám vô lễ với mình, Đại Tôn tự nhiên sẽ rất tức giận. Bất quá Lý Dương thì khác, hắn xông vào rồi, Xi Vưu Đại Tôn cũng chỉ phạt nhẹ thôi. Huống chi Xi Vưu sớm đã biết lúc này trong lòng Lý Dương có việc gấp, Lý Dương cũng không phải cố ý.


Thanh Tiêu các tầng cao nhất.

Ngẩng đầu nhìn vào cửu thiên màu xanh thẳm, thậm chí còn thấy khôn cùng hỗn độn, lúc này Xi Vưu vẫn bộ quần áo xanh, ngẩng đầu nhìn vào hỗn độn không gian, vẫn không nhúc nhích.

Lý Dương tiến vào trong, thấy cảnh như vậy…

- Xi Vưu đại ca, ta có chuyện quan trọng muốn hỏi đại ca.

Lý Dương nói một cách khẩn cấp, nhưng Xi Vưu lạnh nhạt khoát tay, nhìn lên trên chín tầng trời hỗn độn, nói:

- Lý Dương huynh đệ, im lặng, tĩnh tâm quan sát hỗn độn này, cũng có thể càng thêm cảm thụ thiên đạo tự nhiên.

Lý Dương đã thấy bộ dáng Xi Vưu nhàn nhã như thế, trong lòng không khỏi càng lo lắng.

- Xi Vưu đại ca...

Vừa nói nửa câu, Xi Vưu lại khoát tay, không nói gì, Lý Dương chỉ có thể dừng lại, dù sao Xi Vưu là Đại Tôn, mình cũng không thể làm quá.

Xi Vưu cứ như vậy nhìn lên hỗn độn, vẻ mặt rất thích ý, Lý Dương đứng một bên vô cùng sốt ruột, nhưng đã trải qua một ngàn năm rồi, thì đợi thêm một chút thời gian cũng không cần quá nóng nảy.

- Ngươi cuối cùng tĩnh tâm rồi.

Xi Vưu xoay người nhìn Lý Dương, cười nói:

- Ngươi trong mắt ta Xi Vưu, là có hy vọng trở thành Đại Tôn, chính là bây giờ lại vì một người mà mất bình tĩnh như vậy, lo lắng như vậy, đến bao giờ mới đạt đến tâm cảnh tối cao, làm sao có thể hiểu được Thái Cực vô thượng đại viên mãn, làm thế nào có thể trở thành Đại Tôn đây?

Xi Vưu cũng rõ ràng, với ám ảnh về Tuyết trong lòng Lý Dương..., suốt ngày lo lắng, cứ như vậy thì Lý Dương rất khó trở thành Đại Tôn. Cho nên hắn dùng cách này để điểm tỉnh Lý Dương.

- Xi Vưu đại ca. Lý Dương thụ giáo rồi.

Lý Dương cũng là người thông tuệ, tự nhiên hiểu được đạo lý. Chính là hiểu thì dễ, làm thì khó, quên hết những kỷ niệm quả thực quá gian nan.

- Tính ra, sự tình này ngươi phải dựa vào sức của bản thân thôi.

Xi Vưu lắc đầu, hiển nhiên hắn hiểu được sự tình này cũng không phải một hai câu nói là có thể làm cho Lý Dương giải thoát được, có lẽ để cho Lý Dương đoàn tụ với Khương Tuyết, sẽ là phương pháp giúp hắn thoát khỏi chấp niệm này.

- Xi Vưu đại ca, Tuyết nàng bây giờ...

Lý Dương khẩn trương hỏi.

Xi Vưu lắc đầu cười:


- Ngươi đó, ta nói cho ngươi biết nàng bây giờ đang bế quan tu luyện, chỗ nàng toàn bộ là đàn bà, ngay cả một nam nhân cũng không có, ngươi cũng không cần lo lắng nàng yêu người khác.

Lý Dương nhất thời nhãn tình sáng lên.

Đang tu luyện? Ở chỗ toàn là đàn bà, việc này này nhất thời làm cho Lý Dương an tâm hoàn toàn, trong lòng dịu đi rất nhiều, thế thì đến chậm một ngàn năm cũng không có thảm họa gì xảy ra, cũng không có xuất hiện việc gì khiến hắn hối hận.

- Thật tốt quá, cám ơn Xi Vưu đại ca. Xi Vưu đại ca, ta chuẩn bị lập tức xuất phát, bắt đầu đi tìm Tam Sanh Thạch.

Lý Dương quay về Xi Vưu nói.

Xi Vưu lắc đầu cười nói:

- Đừng nóng nảy, hai ngày nữa hãy đi. Lúc ngươi rời Lôi Viêm Địa Ngục, ta liền đã thông báo bát đại Ma Đế ở Trung Ương nguyên vực toàn bộ về Ma Thần cung, thậm chí ra lệnh cho Lưu Ly đem thê tử và con gái của Điền Cương đến rồi.

Lý Dương một trận nghi hoặc.

Xi Vưu triệu tập bát đại Ma Đế, hơn nữa lại đưa Lily và Tiểu Đồng Đồng đến làm gì?

- Nhi tử Li Kiệt của Li Lộc Ma Đế xuất sát chiêu với ngươi, thậm chí vũ nhục ngươi, ngươi giết hắn, đây là sự công bằng thôi. Lý Dương a, ngươi cũng biết mà, Li Kiệt cũng từng hạ độc hại ngươi.

Ma Thần cung phát sinh sự tình gì, Xi Vưu tự nhiên biết rõ ràng, bởi vì hắn biết nguyên thần của Lý Dương rất lợi hại, nên không ra mặt.

Lý Dương cả kinh:

- Hạ độc hại ta?

Lý Dương đột nhiên nhớ tới hồi trước Li Kiệt thường xuyên mời mình ăn cơm, thậm chí có một lần mình lại vô duyên vô cớ bị choáng váng, vô duyên vô cớ cháng váng đối là một việc không có khả năng xảy ra với Ma giới cao thủ, dù sao thân thể của Ma giới cao thủ cũng rất mạnh.

- Là thứ rượu ta uống thấy choáng váng đầu hả?

Lý Dương lúc này hỏi.

Xi Vưu gật đầu nói:

- Đúng, bất quá ngươi trời sanh có đặc thù, không e ngại loại độc này, Li Kiệt đối với ngươi như thế, giết hắn cũng đáng. Nhưng Li Lộc cũng kể đến đúng sai, thấy ta không trách phạt ngươi, hắn lại muốn giết ngươi. Ta liền dùng Tụ Lý Càn Khôn bắt hắn, chuẩn bị trong ngày mai đợi bát đại Ma Đế đến đây, sẽ quyết định xem hắn phải chịu hình phạt gì.


Lý Dương giật mình.

Nguyên lai triệu tập bát đại Ma Đế, là vì xử phạt Li Lộc Ma Đế. Li Lộc Ma Đế là một trong ba vị Ma Đế hậu kỳ cao thủ, muốn giết, muốn phạt, đương nhiên là một đại sự, triệu tập bát đại Ma Đế là đúng rồi.

- Lý Dương, ngày mai ý kiến của ngươi là chủ đạo, đến lúc đó ngươi muốn trừng phạt hắn thế nào thì hắn sẽ bị trừng phạt như thế. Ha ha... Tốt lắm, ngươi về trước đi.

Xi Vưu cười đạo.

Lý Dương vừa nghe, hiểu được mình chính là người sẽ phán phạt, trong lòng nhất thời nổi lên vạn ngàn ý niệm, thậm chí nhớ lại việc Li Lộc Ma Đế dùng ba mươi sáu đạo hình pháp tàn nhẫn tra tấn mình, trong lòng nghĩ ngợi, miệng thì hướng Xi Vưu cáo lui.

Rời khỏi Thanh Tiêu các, lúc này Lý Dương đi với tốc độ rất chậm, trong lòng nghĩ xem mình sẽ trừng phạt Li Lộc Ma Đế như thế nào.

Nhỡ lại ba mươi sáu đạo hình pháp, Lý Dương vẫn cảm thấy tâm thần ớn lạnh, hiển nhiên sự tra tấn đó ảnh hưởng rất lớn, Lý Dương thậm chí khó có thể tưởng tượng mình làm sao mà còn sống được sau khi chịu tra tấn từ ba mươi sáu đạo hình pháp kia.

Mặc kệ, đợi đến ngày mai sẽ quyết định.

Lý Dương trên mặt có vẻ tươi cười, lúc này hắn tâm tình thư thái, Khương Tuyết nàng thật ra đang bế quan tu luyện, nơi tu luyện cũng là không có một nam nhân nào, tất cả đều là phụ nữ. Như thế, Lý Dương đương nhiên rất yên tâm, hơn nữa sau khi phán phạt Li Lộc Ma Đế, hắn có thể bắt đầu đi tìm Tam Sanh Thạch rồi.

Đi ra đến cửa Thanh Tiêu các.

- Lý Dương huynh đệ, sau này đừng có xông thẳng vào Ma Thần cung nữa, ha ha, xông thẳng vào Ma Thần cung như thế, Lý Dương huynh đệ được xem là người duy nhất rồi.

Kim Y Đồng Tử cười nói với Lý Dương.


Bắc uyển chi môn

- Lý Dương đại nhân.

Lưu Hà tỷ muội quay về Lý Dương mỉm cười khom người chào.

Lý Dương gật gật đầu, rời khỏi Bắc uyển, Lưu Hà tỷ muội vừa nhìn hình bóng Lý Dương vừa đàm luận.

- Lý Dương này thật là khó lường, xông thẳng vào Ma Thần cung, cũng không bị phạt nặng gì, Đại Tôn quá coi trọng hắn rồi.

- Đúng vậy, nghe nói lúc trước trên nghiễm tràng, Lý Dương có khả năng kiên trì dài hơn cả Bá Vương nữa đó!

Lưu Hà tỷ muội thì thầm với nhau, các nàng sinh trưởng tại Ma giới, cũng biết quy củ Ma giới, thấy Lý Dương được Xi Vưu coi trọng như thế, các nàng không hề giận Lý Dương vì hắn dám xông thẳng vào Bắc uyển, ngược lại rất cung kính chào hỏi.

Vừa về tới chỗ ở của mình ở Đông uyển, Lý Dương liền thấy Hạng Vũ và Điền Cương.

- Lý Dương huynh đệ, nhìn bộ mặt tươi cười của ngươi, hiển nhiên tâm sự được giải tỏa rồi phải không? Bất quá chúng ta vừa tiến vào Ma Thần cung, liền nghe thấy ngươi tự tiện xông thẳng vào đó, chúng ta sợ gần chết.

Hạng Vũ cười nói.

Điền Cương cũng gật đầu nói:

- Hồi nãy rất sơ, bất quá bây giờ nhìn thấy sư huynh vui vẻ thế, xem ra Đại Tôn không trách phạt ngươi hả. Đại Tôn đối xử với ngươi tốt đến mức khó tin được.

Lý Dương cười cười, Xi Vưu Đại Tôn đối xử với mình như huynh đệ, Lý Dương đương nhiên biết, bất quá không dám ngoại truyền. Lý Dương nhớ tới một chuyện liền nói ngay:

- Sư đệ, Lily và Tiểu Đồng Đồng sắp đến đây, nếu không phải hôm nay thì ngày mai.

Điền Cương rùng mình rồi nhảy dựng lên:

- Ha ha, Lily đến đây, Đồng Đồng cũng đến đây, thật tốt quá, một ngàn năm không có gặp nàng rồi, không biết Đồng Đồng bây giờ cao tới đâu rồi, năm đó nó còn thích nhất là cưỡi ngựa trên người ta đó.

Lý Dương cũng cười nói:

- Lúc trước khi ta đi, Đồng Đồng mới là một đứa nhỏ, bây giờ một ngàn năm rồi, nàng sớm đã thành người lớn, không biết phát triển tới đâu, lớn lên mà giống Lily thì tuyệt đẹp, lớn lên mà giống như ngươi, thì không xong rồi.

Lý Dương chế nhạo nói.

Điền Cương phản đối nói:

- Nói thế là sao? Đồng Đồng nàng lớn lên giống ai cũng đều xinh đẹp hết.

Thần thức Lý Dương đột nhiên máy động, hắn đã thấy rõ ràng Thánh Chủ Lưu Ly mang theo Lily và một mỹ nữ tiến vào Ma Thần cung. Lý Dương không khỏi nở nụ cười.

Đột nhiên!

- Lý Dương đệ đệ, Điền Cương tiểu đệ đệ, ngươi đừng đoán mò, ta đã đưa Lily và con gái Đồng Đồng đến rồi.

Thanh âm kiều mị của Lưu Ly vang lên trong trang viên. Điền Cương vừa nghe, thân hình run lên, chậm rãi quay đầu nhìn lại.

Lily khoác tay một thiếu nữ mặc quần áo giản dị đang đứng bên cạnh Lưu Ly, nhìn bọn Điền Cương cười cười.

Tập 9 - Lôi viêm địa ngục