Thốn Mang

Chương 169 Thiên kiếp




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Hai ngày sau.

Tinh Cực tông đóng hộ tống đại trận lại, quá nửa cao thủ của Tinh Cực tông đã rời khỏi tông phái mà theo Ảo Quang chân nhân bay về hướng bình nguyên phía tây của Thiên Vân sơn mạch. Nhân mã của mấy chục tông phái đến dự lễ cũng theo đó hướng bình nguyên phía tây Thiên Vân sơn mạch mà bay đi.

Thiên Vân sơn mạch bị tuyết phủ dầy, nếu ở trong Thiên Vân sơn mạch độ kiếp, sự chấn động do thiên kiếp gây ra có thể dẫn đến tuyết lở tại một số đỉnh núi tuyết.

Lý Dương cũng cùng theo mấy trăm người bay về phía phía tây của Thiên Vân sơn mạch.

Trên không trung!

Mấy trăm tu chân cao thủ đang ào ào bay qua.

Kình phong gào thét, mấy trăm tu chân giả vẫn cười nói vô tư mà bàn chuyện. Công lực mạnh mẽ của họ có thể khiến người khác vẫn nghe được thanh âm của mình trong tiếng kình phong.

Ảo Quang chân nhân ngạo nghễ bay ngay đầu tiên.

- Lần này, tông chủ nhất định có thể thể hiện một chút thực lực, để cho đám người của những tông phái khác biết sự lợi hại của lão nhân gia người!

Huyết Nguyệt nói với Lý Dương bên cạnh. Lý Dương vừa mới đến Tinh Cực tông thì đã cảm thụ được cách nhìn của những người khác trong Côn Luân tiên cảnh đối với Ảo Quang chân nhân, mà Huyết Nguyệt này lại là đệ tử từ nhỏ đã sống và trưởng thành tại Tinh Cực tông, trước nay luôn phải ở trong hoàn cảnh như vậy.

Toàn bộ đệ tử của Tinh Cực tông cơ hồ đều cố nén giận, lần này nhất định phải làm cho mọi người trong khắp Côn Luân tiên cảnh biết được sự lợi hại của Ảo Quang chân nhân, tông chủ Thiên Vân Tinh Cực tông!

- Huyết Nguyệt sư huynh, lần này gia gia người nhất định sẽ khiến cho những kẻ đó phải câm miệng, tin rằng sau này trong Côn Luân tiên cảnh sẽ không còn ai dám nói lời châm biếm gia gia nữa.

Lý Dương nói với vẻ thập phần khẳng định. Nếu như là lúc vừa đến, Lý Dương còn không thể xác định, nhưng từ sau khi thấy được Âm Dương đao phách, lòng tin của Lý Dương đối với gia gia mình đạt đến mức tuyệt đối.

- Ân, lần này tông chủ nhất định sẽ khiến đám gia hỏa đó phải câm miệng!

Huyết Nguyệt liếc qua đám tu chân giả xung quanh và không nói thêm gì nữa.

Nửa canh giờ sau.

Ảo Quang chân nhân đột nhiên đáp xuống, lúc này đã bay qua khỏi phạm vi của Thiên Vân sơn mạch và đến được khu bình nguyên phía tây. Nơi mà Ảo Quang chân nhân lựa chọn thập phần hoang vu, cỏ dại mọc thành lùm, không có một bóng người, nhưng ở đây thì không cần phải lo thiên kiếp sẽ ảnh hưởng tới những người khác.

- Các vị, ngày mai chính là ngày lão hủ độ kiếp, hôm nay chúng ta đã đến trước, làm phiền mọi người tại nơi đây nghỉ ngơi ngoài trời một đêm!

Âm thanh của Ảo Quang chân nhân vang lên trong tai tất cả mọi người.

- Chân nhân đã khách khí rồi!

- Chẳng phải chỉ là nghỉ ngơi ngoài trời một đêm sao? Đối với tu chân giả chúng ta mà nói tịnh không phải là cái gì. Chân nhân bất tất phải như vậy!

Các tu chân giả từ bên ngoài đến lập tức cao giọng nói với Ảo Quang chân nhân, dù sao khi chính diện đối mặt Ảo Quang chân nhân, những người này cũng không dám nói gì. Cho dù thế nào bây giờ Ảo Quang chân nhân vẫn là tông chủ của Tinh Cực tông, thực lực của Tinh Cực tông các tông phái này đều biết rõ.

Ảo Quang chân nhân mỉm cười gật gật đầu, tiếp đó lão khoanh chân ngồi xuống, mắt hơi khép lại và không động đậy gì nữa.

Phần lớn những tu chân giả khác đều khoanh chân ngồi xuống và bắt đầu tĩnh tu chờ thiên kiếp giáng xuống. Một vài tu chân giả tâm cảnh tu vi quá thấp, không chịu được sự tịch mịch hoang vắng trên bình nguyên.

Lý Dương cũng ngồi xếp bằng, hắn cứ ngồi chờ đợi thiên kiếp giáng xuống như vậy…

Mặt trời lặn, màn đêm tiến đến. Trong bóng đêm, màn ánh sáng bạc trải đầy mặt đất, dần dần, bình minh đã đến, mặt trời từ từ mọc lên…

Hôm nay chính là ngày Ảo Quang chân nhân độ kiếp.

Quá nửa trong mấy trăm tu chân giả đều đang tĩnh tọa, chẳng hề động đậy. Tất cả đều đang chờ đợi.

Bầu trời vẫn yên bình như trước, mây trắng nhẹ nhàng phiêu đãng trên nền trời trong xanh, tất cả đều chẳng có gì khác với trước đây.

Đột nhiên!

- Vụt!

Cuồng phong nổi lên, đột nhiên bầu trời trở nên u ám, giông tố nổi lên, những đám mây đen ùn ùn kéo tới che phủ cả bầu trời, phảng phất như đỉnh đầu mọi người đang bị màu đen đó ép xuống vậy. Cả thế giới sau nháy mắt đã biến thành đen tối, giống hệt như tín hiệu màn đêm đã trở lại.



- Xoẹt!

Tất cả tu chân giả sau nháy mắt đã đồng thời đứng lên, tất cả đều nhìn lên trời cao. Mọi người đều biết, thiên kiếp đến rồi!

Trong màu đen dày đặc, từng trận từng trận hồng quang bên trong liên tục lóe lên, cả đại địa rung chuyển, bình nguyên đang chấn động. Hồng quang này là ánh sáng duy nhất trong màn mây đen.

Người dẫn đầu Tinh Cực tông, tán tiên Lãnh Vũ khẽ kêu lên một tiếng:

- Tránh xa tông chủ mười dặm, mọi người đừng làm ảnh hưởng đến tông chủ!

Mấy trăm tu chân giả lập tức ngự phi kiếm, đao khí hay không khí, lập tức lóe lên như thiểm điện và rời ra xa mười dặm.

Khi Thiên kiếp sắp đến, trong khu vực thiên kiếp không thể có tu chân giả khác, nếu không uy lực của thiên kiếp có thể gia tăng, hơn nữa người trong khu vực thiên kiếp cũng sẽ phải chịu sự công kích của thiên kiếp.

- Vù vù…

Trận trận cuồng phong băng lạnh gào thét dữ dội, giữa bầu trời ngay tại chỗ Ảo Quang chân nhân đang đứng, một cơn lốc xoáy hồng sắc bắt đầu được sinh ra. Những đám mây đen trên khắp bầu trời bắt đầu điên cuồng tập hợp vào cơn lốc xoáy, tốc độ tập hợp quả thật quá nhanh, khiến cho khắp cả Côn Luân tiên cảnh đều nổi lên những luồng gió xoáy cự đại.

- Không hay, kiếp vân còn chưa hình thành, màn không khí đệm không ngờ to lớn như vậy, chẳng lẽ là lục trọng thiên kiếp hoặc là cửu trọng thiên kiếp?

Bắc Tông Ngũ Môn một trong ngũ đại môn Dương Vũ chân nhân sắc mặt đột biến.


Mấy trăm tu chân giả lập tức bắt đầu thảo luận, cao thủ phàm đã gặp qua mấy lần thiên kiếp trong lòng đều có phán đoán, thiên kiếp này tuyệt đối không phải tam trọng thiên kiếp thấp nhất.

Thiên kiếp phân ra làm tam trọng, lục trọng và cửu trọng, uy lực đương nhiên là càng lúc càng lớn. Cửu trọng thiên kiếp, trên lịch sử, số người có thể độ qua rất hiếm hoi, trong đó Tầm Hoan chân nhân độ kiếp có tính truyền kỳ nhất, cửu trọng thiên kiếp vô cùng cường đại mà lại bị y một đao phá kiếp vân, làm quá nửa chỗ năng lượng bị tiêu tán đi.

Cơn lốc xoáy trên thiên không không ngừng xoáy tròn, mây đen không ngừng từ bốn phương tám hướng khắp bầu trời tụ tập lại, tốc độ tụ tập nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn rõ được.

- Lốc xoáy biến thành màu hồng rồi!

Một tu chân giả bỗng dưng kinh hô.

- Lại biến thành cơn lốc xoáy màu tím, có thể là lục trọng thiên kiếp hoặc cửu trọng thiên kiếp rồi!

Những tu chân giả có chút kiến thức lập tức phán đoán với vẻ thập phần khẳng định.

Quả nhiên, vừa còn là cơn lốc xoáy hồng sắc, giờ lại đã biến thành tử sắc, hấp lực của cơn lốc xoáy tử sắc càng mạnh thêm, hắc vân tụ tập càng nhanh hơn.

Chỉ sau thời gian mấy lần hô hấp, sau nháy mắt toàn bộ bầu trờ không còn mây đen nữa.

Bầu trời không có mây đen là như thế nào?

Thiểm điện!

Các đạo thiểm điện thiểm thước như những con rắn điện lóe lên khắp nơi trên bầu trời, cơn lốc xoáy tử sắc tiếp tục điên cuồng xoay tròn. Những con rắn điện giống như bị hút lại, lần lượt từng con đều lao về phía dòng xoáy tử sắc.

- Đây …… Đây chẳng lẽ là cửu trọng thiên kiếp?

Mỹ nữ trưởng lão của Bách Hoa tông sau nháy mắt hoa dung thất sắc, cửu trọng thiên kiếp này, có thể độ qua cửu trọng thiên kiếp tại Côn Luân tiên cảnh cũng chỉ có vài người, một khi gặp phải cửu trọng thiên kiếp thì xác suất tử vong thường lên đến trên chín mươi năm phần trăm.

Cơn lốc xoáy tử sắc bắt đầu trở nên nóng bỏng, quá nhiều đạo thiểm điện tụ tập khiến cho những luồng năng lượng bên trong nó không ngừng bị cưỡng đoạt, không ngừng biến hóa. Nhiệt độ đến nỗi khiến cho bên cạnh cơn lốc xoáy tử sắc đã biến thành hồng sắc.

- Tử toàn hồng vựng (tử toàn là cơn lốc xoáy màu tím, hồng vựng là đỏ ửng, cả cái ghép vào dịch ra tiếng việt hơi khó, cứ cố hiểu nghĩa thôi vậy – dịch giả TTV), quả nhiên là cửu trọng thiên kiếp!

Tam sư đệ của Ảo Quang chân nhân tán tiên Lãnh Vũ kinh ngạc thốt lên. Tử toàn hồng vựng là dấu hiệu của cửu trọng thiên kiếp. Nếu chỉ là tử toàn mà không có hồng vựng thì là lục trọng thiên kiếp, nếu chỉ là hồng toàn (lốc xoáy màu đỏ) thìlà tam trọng thiên kiếp.

Cửu trọng thiên kiếp!

Lý Dương trong lòng cả kinh, đây chắc là loại thiên kiếp mạnh nhất rồi.

- Lý Dương, đây đúng là vận khí của gia gia ngươi a!

Hạng Vũ cười lớn nói.


Lý Dương sửng sốt, gặp phải cửu trọng thiên kiếp mà lại là vận khí? Nhưng hắn lập tức minh bạch:

- Ân, đúng vậy, chỉ cần gia gia có thể vượt qua cửu trọng thiên kiếp một cách dễ dàng, có lẽ sau này trong Côn Luân tiên cảnh chẳng ai dám nói gì gia gia nữa, ngay cả cửu trọng thiên kiếp cũng có thể dễ dàng vượt qua, chuyện này đã chứng tõ được thực lực của người rồi!

- Không, gia gia ngươi chỉ cam tâm độ qua thiên kiếp thôi sao? Lý Tầm Hoan là một đao phá kiếp vân! Gia gia ngươi tốt xấu gì cũng sẽ một đao phá kiếp vân thôi!

Hạng Vũ cười ha hả nói.

Lý Dương lập tức gật đầu.

Hai cha con Tầm Hoan chân nhân, Ảo Quang chân nhân, nếu hai người đều một đao phá kiếp vân, có lẽ chuyện này sẽ được lưu truyền vĩnh viễn trong Côn Luân tiên cảnh.

- Chân nhân động thân rồi!

Chỉ thấy thân thể Ảo Quang chân nhân bay vụt lên không trung, sau đó lão để hai tay ra sau lưng và ngẩng đầu lên nhìn thiên kiếp.

Nhẹ nhàng phiêu đãng, ba chòm râu đen cùng với làn tóc dài theo gió tung bay …

- Ảo Quang chân nhân lại không đứng trên mặt đất để chống thiên kiếp, chẳng lẽ lão cũng muốn học theo nghĩa phụ lão, ở giữa không trung mà chống đỡ thiên kiếp?

Một tu chân giả cười nói, giọng nói ngầm chứa một tia châm biếm, châm biếm Ảo Quang chân nhân không biết lượng sức.

Tu chân giả đều minh bạch, uy lực của thiên kiếp khi chống đỡ trên không trung sẽ lớn hơn một chút.

Đám đệ tử Tinh Cực tông và Lý Dương nghe xong liền lập tức trợn mắt nhìn về phía người phát ra lời vừa rồi. Người này chính là trưởng lão của Thượng Thanh cung, Côn Luân tiên cảnh đệ nhất tông phái - Ngọc Sinh! Ngọc Sinh trưởng lão không giống những người khác, không dám nói trước mặt đệ tử Tinh Cực tông. Là trưởng lão của Thượng Thanh cung, hắn có thể không để ý đến Tinh Cực tông.

Lúc này cơn lốc xoáy tử sắc đã ngưng xoáy tròn mà bắt đầu từ từ dung hợp với làn không khí đỏ ửng bên cạnh, hình thành nên một kiếp vân bên trong là tử sắc và bên ngoài là hồng sắc.

Bỗng dưng, kiếp vân lại một lần nữa xoáy tròn. Chỉ là phương hướng xoáy tròn đã đổi ngược lại, lúc mới bắt đầu là hấp thụ, bây giờ lại là phun ra! Một vết hỏa diễm hồng sắc đột nhiên mà bạo phát, vết sáng kéo dài giống như một hỏa long, trực tiếp thôn phệ về hướng Ảo Quang chân nhân phía dưới.

- Hồng vựng thiên hỏa!

Đột nhiên một tu chân giả kinh hô, tất cả mọi người, kể cả người của Tinh Cực tông, đều cũng không còn chú ý đến Ngọc Sinh trưởng lão của Thượng Thanh cung kia nữa mà đều dồn sự chú ý về hướng Ảo Quang chân nhân đang độ kiếp.

Hồng vựng thiên hỏa.

Cửu trọng thiên kiếp mới có thiên hỏa chi kiếp này.

"Gia gia, một đao phá kiếp vân kia đi a, như vậy, vô luận là thiên hỏa kiếp hay là thiên kiếp gì khác thì uy lực cũng sẽ đại giảm!" Lý Dương nhìn Ảo Quang chân nhân trên không trung, trong lòng lo lắng nghĩ.

Chuyện Lý Dương nghĩ đến là Ảo Quang chân nhân giống như Tầm Hoan chân nhân năm đó, một đao phá kiếp vân, sau đó độ thiên kiếp sẽ dễ dàng hơn nhiều. Đương nhiên phá kiếp vân là rất khó, nếu không thể phá vỡ kiếp vân trong nháy mắt thì lực công kích của bản thân ngược lại sẽ khiến năng lượng của kiếp vân đại tăng, hơn nữa kiếp vân có thể nổ tung, công kích sẽ càng thêm mạnh.

Người độ kiếp thông thường đều không dám công kích kiếp vân. Kiếp vân đã khá mạnh, bất quá hiện nay công kích lực Ảo Quang chân nhân so với Lý Tầm Hoan khi xưa còn mạnh hơn cả một bậc, dùng đao phách công kích, uy lực vượt xa đao mang. Thực lực như vậy, một đao phá kiếp vân tuyệt đối là nắm chắc.


- Vù vù…

Phảng phất như cơn lốc xoáy vậy, sau nháy mắt thiên hỏa đã cuốn Ảo Quang chân nhân làm trung tâm trong phạm vi vài dặm.

- Ti ti…

Không khí đang bốc hơi, không khí đã bị thiên hỏa bao bọc và đốt cho phải bốc hơi (đó là tác giả viết, còn ko khí bốc hơi kiểu gì thì ta chịu, có lẽ là hơi nước – dịch giả TTV), nhiệt độ trong sau nháy mắt đã tăng tới mức hãi nhân, tất cả tu chân giả đều lập tức xuất ra cấm chế bảo hộ, tuy thiên hỏa cách bọn họ đến vài dặm, nhưng bọn tất cả mọi nơi quanh thân thể bọn họ nhiệt độ đều rất cao, cũng phải lên tới mấy trăm độ rồi. Nếu là người thường thì sớm đã bị nước chín rồi.

Đao mang trong thể nội của Lý Dương lóe lên rồi xuất ra, đao mang hộ thể vừa xuất ra nhiệt độ cao liền không cách nào xâm nhập vào được nửa bước.

- Sao gia gia còn chưa xuất thủ?

Tất cả tâm tư của Lý Dương đều đặt trên người Ảo Quang chân nhân.

Tất cả mọi người đều kinh ngạc.

Kinh ngạc vì phương pháp Ảo Quang chân nhân kháng cự thiên hỏa kiếp. Thiên hỏa kiếp, thông thường đều phải dựa vào loại cấm chế trận pháp để kháng cự, tuy nhiên Ảo Quang chân nhân lại dùng đao mang hộ thể để kháng cự, hơn nữa còn có vẻ rất dễ dàng. Thiên hỏa phảng phất như một chiếc áo lông màu hồng bao quanh thân thể lão, trong màn đao mang hộ thể màu vàng của Ảo Quang chân nhân, thiên hỏa chẳng có chút tác dụng nào.

Ảo Quang chân nhân một thân thanh bào đang ngẩng đầu lạnh lùng quan sát kiếp vân.


Chẳng ai biết lão có học theo Tầm Hoan chân nhân không mà xuất đao đánh tan kiếp vân không?

Dần dần thiên hỏa cũng đã tiêu tán.

- Oành!

Hệt như cửu thiên thần lôi vang lên, sau nháy mắt một loạt âm thanh oành oành oành hấn động bên tai các tu chân giả chung quanh..

Một đạo thiểm điện sau nháy mắt đột nhiên hướng về Ảo Quang chân nhân đánh tới.

Sự cường đại của thiên kiếp thần lôi sau nháy mắt đã tạo ra một loạt các đạo thiểm điện xuyên qua không khí, không khí xung quanh bắt đầu hỗn loạn và phát sinh những nếp nhăn, thoáng nhìn lướt qua nó có vẻ như đang báo hiệu thiên địa bắt đầu rung chuyển vậy.

- Oành!

Thiên lôi trùng trùng điệp điệp đánh xuống thân thể Ảo Quang chân nhân.

Ảo Quang chân nhân chẳng hể động đậy, phảng phất như ngay cả thiên lôi vừa rồi cũng chẳng đủ để gãi ngứa cho lão, khi đạo thiên lôi đó từ từ tản đi, lôi điện của thiên lôi bên ngoài đao mang hộ thể của Ảo Quang chân nhân lại lóe lên. Ảo Quang chân nhân lúc này đang bị lôi điện bao quanh, giống hệt như một cửu thiên lôi thần vậy.

- Xoẹt!!!

Hàn quang chợt lóe!

Tất cả mọi người sửng sốt!

Trong khoảnh khắc đó, thời gian phảng phất như đã ngưng lại.

Chẳng ai nghĩ ra vừa rồi rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì, trong đầu họ chỉ có một luồng hàn quang kinh thiên vừa rồi!

Hàn quang kia giống như trong màn đêm lạnh đen tối đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang!

Hàn quang kia giống như trong khoảnh khắc đen tối nhất trước bình mình đột nhiên xuất hiện ánh dương quang đầu tiên!

Thời khắc đó trong thiên địa chỉ có một vệt ánh sáng lạnh lẽo!

- Oành oành!

Một tiếng nổ to chấn động tâm linh của tất cả mọi người.

Là kiếp vân!

Đột nhiên một tiếng nổ to vang lên trong kiếp vân.

Đột nhiên một khe nứt màu đen xuất hiện, đó là khe nứt không gian! Không gian phảng phất như một mảnh gương bị vỡ vụn vậy, không ngờ năng lượng ngập trời của kiếp vân lại bị khe nứt không gian hấp thụ, chỉ sau thời gian mấy lần hô hấp, năng lượng của kiếp vân khổng lồ kia đã hoàn toàn tiêu tán.

Tất cả mọi người đều chấn động…

Một đao phá không!

Lý Tầm Hoan một đao phá kiếp vân, còn Ảo Quang chân nhân lại là một đao phá không, sinh ra khe nứt không gian thôn phệ năng lượng của kiếp vân vào trong.

Phá toái hư không!

Đây là khái niệm gì? Thông thường chỉ có Phi Thăng kỳ cao thủ, đạt tới năng lượng cực hạn mà Phàm Nhân giới có thể chấp nhận toàn lực công kích mới có thể tạo thành khe nứt không gian!

Ảo Quang chân nhân lại dùng phi đao để vượt qua Độ Kiếp kỳ.

Một đao phá không!

Tất cả mọi người phía dưới đều ngơ ngẩn, trong đầu không ngừng xoay chuyển về khe nứt mà đen đáng sợ mà vừa rồi mình đã nhìn thấy, khe nứt màu đen mà đến cả kiếp vân cũng có thể thôn phệ trong thời gian mấy lần hô hấp…

Nhóm dịch của chúng tôi nguyện chia sẻ bản dịch cho tất cả các trang web nhưng ngoại trừ "4vn.eu".

Tập 5: Côn Luân tiên cảnh