Thốn Mang

Chương 159: Trở về




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Thân thể Lý Dương lập tức giống như lướt đi vậy, lập tức lóe lên một cái biến mất khỏi khoảng không phía trên Hắc đàm và đồng thời xuất hiện trong Quỷ Cốc tiên phủ.

Trong đình viện của Quỷ Cốc Tiên Phủ.

Hầu Tĩnh hưng phấn kêu to lên:

- Ha ha... Cuối cùng ta đã thành công, cuối cùng ta đã tìm ra được phương pháp rời khỏi đại trận. Bao nhiêu năm rồi? Bao nhiêu năm rồi? Cho đến hôm nay ta mới có thể ra ngoài. Cuối cùng ta cũng có thể ra ngoài rồi!

Hầu Tĩnh hưng phấn đến điên cuồng, nước mắt hắn không ngừng chảy xuống.

- Thật sao? Nhị đệ, đệ nói thật sao? Ha ha… Hầu Sơn ta cuối cùng cũng có thể thấy lại ánh mặt trời rồi. Ha ha, cuối cùng ta cũng có thể ra ngoài rồi!

Không ngờ một mãng hán như Hầu Sơn mà lúc này cũng khóc rống lên.

Hổ Đại, Hổ Nhị cũng hưng phấn mà hò hét cùng Hầu Tĩnh Hầu Sơn.

Mấy ngàn năm.

Bọn Hầu Tĩnh đã ở đây mấy ngàn năm rồi. Ban đầu thì chậm rãi tu luyện, sau khi đạt đến Nguyên Anh kỳ thì nhục thể chút nữa đã nổ tung, sau đó được Quỷ Cốc Tử dùng trận pháp để áp chế năng lượng trong người lại, từ đó về sau chính là mấy ngàn năm vô cùng buồn tẻ.

Từng ngày, từng ngày trôi qua trong động phủ dưới lòng đất, Hầu Tĩnh thì còn đỡ một chút, hắn mỗi ngày đều nghiên cứu bí quyển trận pháp, còn ba người Hầu Sơn thì chỉ có thể luận bàn về các phương pháp công kích một cách nhàm chán mà thôi.

Lấy nghìn năm làm đơn vị, một quãng thời gian dài như vậy, vô luận là ai thì một khi biết được có thể rời khỏi cũng sẽ đều vui mừng đến điên cuồng.

Lý Dương và Hạng Vũ mặc dù mới chỉ ở đây sáu năm nhưng lúc này trong lòng cũng cảm thấy hưng phấn vô cùng.

Nửa ngày sau.

Bốn người Hầu Tĩnh cuối cùng đã bình tĩnh lại, bất quá trên mặt vẫn còn hiện rõ vẻ hưng phấn như trước.

- Cung hỉ!

Lý Dương nhìn bốn người mà chân thành nói.

Tuy hắn không biết cái cảm giác bị nhốt ở cái động phủ dưới lòng đất này mấy nghìn năm là như thế nào, nhưng dựa vào cái cảm giác khi bây giờ có thể rời khỏi nơi đây hắn cũng có thể miễn cưỡng tưởng tượng ra được, do đó hắn có thể hiểu được cho bốn người.

- Đồng hỉ, đồng hỉ! (cùng vui)

Hầu Tĩnh cười híp mắt lại nói.

Lý Dương nghe xong không khỏi mỉm cười. Bọn Hầu Tĩnh có thể rời khỏi nơi đây cũng là đại biểu cho việc hắn có thể rời khỏi nơi đây vậy.

Hạng Vũ ngồi một bên không hề nói với bọn Hầu Tĩnh câu nào mà hai mắt nhìn chăm chăm vào Lý Dương. Mục quang của Hạng Vũ rất là thâm sâu, phảng phất như có thể nhìn thấu tâm linh Lý Dương vậy.

- Lý Dương, ngươi đã tu luyện thành đao phách rồi?

Hạng Vũ cũng biết được nội dung của bí tịch phi đao nhập đạo.

Lý Dương cảm nhận được một ngọn phi đao thực thể đạm chanh sắc (màu cam nhạt) trong đan điền mình đang lượn lờ quanh Chu Thiên Càn Khôn viên cầu ở trung ương, đao mang đã hóa thành thực thể chính là đao phách!

- Đúng vậy, tôi vừa tu luyện thành công đó!

Trên mặt Lý Dương lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng.

Hạng Vũ tán thưởng nói:

- Tốc độ tu luyện thật sự rất nhanh, nhục thể của ngươi đã tương đương với thực lực Nguyên Anh trung kỳ rồi. Ân! Nếu cứ tiếp tục tu luyện như vậy, tin rằng chỉ cần hai mươi năm nữa là ngươi nhất định sẽ có thể độ kiếp. Nếu tốc độ nhanh hơn thì nội trong mười năm là người có thể độ kiếp rồi!

Hạng Vũ cũng rất hưng phấn. Chuyện Lý Dương độ kiếp đối với hắn chẳng có ý nghĩa gì, nhưng nếu Lý Dương có thể sớm ngày rời khỏi Nhân Gian giới thì chẳng phải hắn cũng có thể đi cùng sao? Đối với việc Lý Dương có thể độ kiếp thành công hay không, trước nay Hạng Vũ chưa từng hoài nghi qua.

So sánh với các đệ tử Tinh Cực tông ở Côn Luân tiên cảnh, Lý Dương ngoài đao phách còn có thân thể cường hãn. Ngoài có nhục thể, trong có đao phách, nếu như vậy mà còn không độ kiếp được thì còn ai có thể độ kiếp đây? Huống chi trải qua sáu năm khổ luyện, thậm chí có thể nói tâm cảnh của Lý Dương đã cao hơn cao thủ Phi Thăng kỳ một bậc rồi!

- Oa, Lý Dương ngươi, không ngờ nhục thể của ngươi lại được tu luyện nhanh như vậy. Nhớ lại năm đó, bốn huynh đệ chúng ta đều tu luyện chậm hơn rất nhiều a! Ngươi mới tu luyện có sáu năm mà nhục thể đã tương đương với Nguyên Anh trung kỳ, thật là lợi hại a!

Hầu Sơn cảm thán nói.

- Lợi hại! Thật là lợi hại!



Hổ Đại và Hổ Nhị hai người lần lượt kêu lên và giơ ngón tay cái về phía Lý Dương.

Lý Dương mỉm cười.

"Ma Sát quyết" mà lúc trước Quỷ Cốc Tử đưa cho bọn Hầu Tĩnh tu luyện chỉ là một loại pháp quyết cơ bản nhất của ma đạo tu hành giả, trong giời tu ma giả nó cũng chỉ là một loại pháp quyêt cấp thấp mà thôi. Còn loại Lý Dương tu luyện thì sao? Ma Dương điển do Xi Vưu đại tôn sáng tạo ra, là bí pháp chỉ truyền thụ cho đệ tử trong nhà. Tử Cực Ma Thể huyền công cũng là do Xi Vưu sáng tạo, là bí điển đỉnh cấp để tu luyện phần bên ngoài của nhục thể. Lưỡng đại bí điển này tại Ma giới cũng là công pháp tu luyện đỉnh cấp. Hai loại siêu công pháp này đều được đưa cho Lý Dương tu luyện, lại thêm cảm ngộ của Lý Dương với thiên đạo vốn đã cao và nơi này ma sát khí dày đặc, Lý Dương tu luyện nhanh như vậy cũng chẳng có gì là kỳ lạ cả.

- Hạng Vũ tiền bối, Lý Dương huynh đệ, có một chuyện mà bốn huynh đệ chúng ta hi vọng hai người có thể xác nhận lại một lần nữa!

Hầu Tĩnh đột nhiên đứng dậy nói, ba người Hầu Sơn cũng lập tức đứng dậy.

Hạng Vũ và Lý Dương không khỏi đưa mắt nhìn nhau, họ cảm thấy có chút kỳ quái nhưng đều vẫn gật đầu.

Hầu Tĩnh nói:

- Trong tục thế chúng tôi không thể đột phá nổi Nguyên Anh cảnh giới, cho nên bốn huynh đệ chúng tôi căn bản không dám phá bỏ ba đạo trận pháp áp chế công lực trong cơ thể. Hơn nữa cao thủ tu tiên trong Côn Luân tiên cảnh mà gặp chúng tôi nhất định cũng sẽ giết chết ngay. Cho nên chúng tôi chỉ có thể hi vọng vào hai vị.

- Ngày đó Hạng Vũ tiền bối có nói qua, một khi Lý Dương huynh đệ độ kiếp thành công, khi phi thăng có thể mang theo bốn huynh đệ chúng tôi cùng tới Ma giới, không biết lời nói này bây giờ còn tính không ạ?

Hầu Tĩnh muốn được xác nhận lại chuyện này một lần nữa.

Đây không phải là do hắn hoài nghi lời của Hạng Vũ mà là do chuyện này đối với bọn Hầu Tĩnh là quá trọng yếu. Nếu những lời ngày đó chỉ là nói đùa thì sau khi ra ngoài bọn họ sẽ lại phải cầu xin Lý Dương rồi.

Hạng Vũ lập tức đứng dậy mà lạnh lùng nói:


- Việc này đương nhiên, lời của Hạng vũ ta sao lại có thể không tính chứ?

Hạng Vũ tựa hồ có chút tức giận, hắn là loại nhân vật thế nào chứ? Làm gì có chuyện nói mà không giữ lời trước mặt bọn Hầu Tĩnh!

- Vậy thì tốt rồi, Hạng Vũ tiền bối, không phải chúng tôi hoài nghi tiền bối, chỉ là chuyện này quá trọng yếu. Xin tiền bối lượng thứ!

Hầu Tĩnh lập tức chấp tay tạ lỗi, ba người còn lại cũng lập tức làm theo.

Hạng Vũ lạnh nhạt phất tay nói:

- Chuyện này coi như xong.

Dứt lời hắn bèn ngồi xuống. Hạng Vũ cũng biết việc có phân nặng nhẹ, quan trọng nhất bây giờ là phải cần bọn Hầu Tĩnh đưa ra khỏi đại trận, giờ không nên tranh chấp với đối phương làm gì.

- Chúng ta khi nào sẽ rời khỏi đây?

Lý Dương quay sang hỏi Hầu Tĩnh.

Hầu Tĩnh thở dài một hơi rồi nhìn quanh bốn phía. Hắn tỉ mỉ nhìn ngắm từng khoảnh đất, từng khối đã, từng cây hoa cỏ một. Những thứ này đã bầu bạn với bọn hắn rất lâu rất lâu rồi, đã ở đây đến mấy nghìn năm, bây giờ lại phải rời đi, trong lòng không khỏi có chút quyến luyến.

Ba người Hầu Sơn cũng vuốt ve bộ bàn ghế đá, trên mặt lộ rõ vẻ cảm khái.

Lý Dương thấy cảnh tượng như vậy thì liền nói:

- Rời khỏi đây cũng không cần phải quá vội vã! Thế này đi, ngày mai chúng ta sẽ đi, hôm nay mọi người cứ chuẩn bị một chút đã.

Bọn Hầu Tĩnh đều gật đầu tỏ vẻ tán đồng.

Một ngày sau bốn người Hầu Tĩnh cùng Lý Dương Hạng Vũ đã chuẩn bị xuất phát.

- Đây là tấm bản đồ viết cách rời khỏi đây mà ta phát hiện ra, phương pháp rời khỏi đại trận này từ Quỷ Cốc tiên phủ. Mọi người hãy nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng có đi nhầm động đó! Nơi đây thạch động nhiều vô số, đi nhầm một cái thì tôi cũng chẳng có cách nào giúp được nữa đâu! Còn nữa, nhất định phải đi theo tôi đó!

Hầu Tĩnh không yên tâm nói, tiếp đó hắn dùng những thứ mình đã nghiên cứu ra được mà vẽ ra mấy tấm bản đồ rồi phân cho mỗi người một tấm.

Mấy người Lý Dương lập tức gật đầu, bọn họ biết lúc này không phải là lúc để đùa.

Ngoằn ngoằn ngoèo ngoèo! Phải chọn một trong mấy chục cái động khẩu. Sau khi đi qua lại tiếp tục phải lựa chọn, lại là mấy chục cái chọn một, thậm chí là trên trăm cái chọn một. Cứ như vậy, án chiếu theo xác suất học mà Lý Dương học được trước đây thì có thể tính ra nếu có mấy chục lần phải lựa chọn một trong mấy chục và mỗi lần lại phải có một người đi vào một động khẩu thì cho dù là người của cả lục giới tụ lập lại cũng vẫn không đủ để được một người sống sót.

Uy lực của Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận quả là đáng sợ.

Mỗi một động khẩu đều dựa vào quy luật của Tiên Thiên Thái Cực Âm Dương đại trận mà hình thành. Hầu Tĩnh hoàn toàn nắm chắc việc có thể chọn đúng từng cái động khẩu mà đi, miệng hắn lẩm bẩm:

- Trái ba, phải ba mươi sáu…


Sau khi trải qua mấy chục lần lựa chọn.

Bỗng dưng Hầu Tĩnh đứng lại và thở phào một hơi nói:

- Chỉ cần đi qua cái động khẩu này là có thể rời khỏi đại trận rồi.

- Vù…

Thân thể Hạng Vũ nhoáng lên, sau nháy mắt đã hoàn toàn biến mất. Lý Dương chỉ cảm thấy não bộ hơi chấn động một chút, hắn biết rằng Hạng Vũ đã trở lại cơ thể của mình.

- Hạng Vũ tiền bối đâu?

Mấy người Hầu Tĩnh đột nhiên kinh ngạc hỏi, bọn họ lo lắng vừa rồi Hạng Vũ không đi cùng.

Thanh âm Hạng Vũ lập tức vang lên trong não bộ bốn người bọn Hầu Tĩnh:

- Bốn người các ngươi đứng lo lắng! Bản Bá Vương đã rời khỏi đây rồi!

Bốn người Hầu Tĩnh thấy thanh âm vang lên trong đầu mình thì không khỏi kinh hãi, nhưng ngay sau đó đã bình thường trở lại.

- Hầu Tĩnh, Hầu Sơn, Hổ Đại Hổ Nhị, các ngươi hãy đi với ta, đợi đến khi ta phi thăng Bá Vương tiền bối sẽ xuất hiện đó.

Lý Dương chỉ đành nói như vậy, hắn không muốn đem chuyện của Hạng Vũ nói cho người khác.

Mấy ngươi Hầu Tĩnh đều gật gật đầu.

Bên ốc đảo.

Lý Dương, Hầu Tĩnh, Hầu Sơn, Hổ Đại, Hổ Nhị năm người nhìn mấy chục ngọn lốc xoáy trong Ma Quỷ vực mà không khỏi cười nhạt khinh thường.

Lúc trước Lý Dương đến đây không dám trực tiếp bay qua nhưng bây giờ hắn đối với loại gió này đã không còn e sợ nữa.

- Hầu Tĩnh… khi ra ngoài các người hãy gọi ta là Mộc Dịch, cái tên Lý Dương đừng nhắc đến nữa!

Lý Dương lập tức nhắc nhở bốn người.

Bọn Hầu Tĩnh cũng không hỏi tại sao mà trực tiếp gật đầu luôn.

- Từ nay chúng ta sẽ gọi ngươi là Mộc Dịch. Đã vài ngàn năm nay chúng ta không nhìn thấy thế giới này rồi, không biết nó đã biến thành như thế nào nữa?

Hầu Tĩnh cảm thán mà nói.

"Biến thành như thế nào?" Lý Dương nghe như vậy bèn lập tức ra vẻ thần bí cười nói:

- Đợi khi ra ngoài các ngươi sẽ biết, chắc chắn sẽ vượt xa sự tưởng tượng của các ngươi.

Dứt lời Lý Dương cũng không giải thích gì thêm nữa.


- Chúng ta đi nào!

Lý Dương ra lệnh một tiếng, năm người có thể coi là đỉnh cấp cao thủ trong tục thế này lấp tức hóa thành những đạo lưu quang, sau nháy mắt đã biến mất khỏi Ma Quỷ vực mà bay ra bên ngoài.

- Ha ha… chúng ta tỷ thí tốc độ xem ai nhanh nhất nào?

Hầu Tĩnh lớn tiếng hô lên.

Lý Dương lập tức nói:

- Được, tỷ thí thì tỷ thí, không phải công lực hơn thì tốc độ nhanh hơn đâu!

Lập tức tất cả đều chuẩn bị tỷ thí.

- Vụt… Vụt… Vụt… Vụt… Vụt…

Năm người tốc độ đều nhanh như thiểm điện, bất quá vẫn phân ra cao thấp.

Hổ Đại, Hổ Nhị cùng Hầu Tĩnh là là chậm nhất, Hầu Sơn nhanh hơn một bậc. Còn Lý Dương tốc độ vượt hẳn Hầu Sơn.


- Ta chỉ sử dụng Lưu Quang thuật mà thôi, Hóa Đao thuật còn chưa dùng đến nữa đó!

Lý Dương quay lại cười nói và truyền âm cho bọn Hầu Tĩnh, vừa nói cự li vừa được kéo dãn thêm ra.

Nói xong đao mang trong thể nội Lý Dương ào ra, sau nháy mắt đã hình thành phi đao cự đại, tốc độ nhanh hơn lúc trước gấp mấy lần, sau một lát bọn Hầu Tĩnh đã chẳng còn thấy bóng dáng Lý Dương đâu nữa. Bất quá linh thức của họ vẫn có thể phát hiện được Lý Dương một cách dễ dàng.

Tốc độ của Lý Dương lúc này đã nhanh hơn bọn họ cả chục lần.

Sau thời gian vài lần hô hấp Lý Dương đình chỉ phi hành rồi đợi bốn người phía say bay đến.

- Tốc độ của ngươi thật quá nhanh, bội phục, bội phục!

Hầu Sơn tán thưởng nói.

Lý Dương cười thầm trong bụng "Hừ hừ, vừa rồi ta chỉ dùng phi hành thuật của Tinh Cực tông, nếu khi phi hành ta còn dùng thêm thân pháp Xuyên Vân Tỏa Vụ thì tốc độ sẽ tăng thêm cả chục lần nữa! Đến lúc đó có lẽ linh thức của các ngươi cũng chẳng tìm thấy bóng dáng ta đâu nữa rồi!

Tốc độ của Lý Dương chỉ có thể nói là vô cùng khủng khiếp. Lưu Quang Hóa Đao thuật vốn đã là loại phi hành thuật cực kỳ khủng bố rồi. Nếu lại còn thêm Xuyên Vân Tỏa Vụ, thân pháp đỉnh cấp tại Ma giới thì sẽ càng kinh khủng đến khiếp người. Xuyên Vân Tỏa Vụ chỉ là quỹ đạo cho thân pháp di chuyển mà thôi, cho nên nó có thể cùng phối hợp với Lưu Quang Hóa Đao thuật được.

Bỗng dưng hai mắt Lý Dương sáng lên, hắn phát hiện đằng xa có một doanh trại huấn luyện cực lớn.

Đây chính là huấn luyện doanh năm đó, bất quá bây giờ diện tích so với quá khứ đã lớn hơn mấy lần. Bằng linh thức Lý Dương phát hiện, số nhân viên được huấn luyện ở đó lên tới hai vạn người.

- Thật là quái lạ a, sao cái huấn luyện doanh trên sa mạc này lại có nhiều người vậy nhỉ?

Lý Dương trợn mắt há hốc mồm, không phải là mới chỉ sáu năm sao?

Bọn Hầu Sơn đột nhiên kỳ quái kêu lên.

- Trung thành với tập đoàn Tuyết Lan, trung thành với Cực Thối đạo, trung thành với Mộc Dịch tiên sinh, cái Mộc Dịch tiên sinh kia chính là Lý Dương huynh đệ hả?

Mấy người Hầu Sơn đều nhìn về Lý Dương mà hỏi.

Lý Dương "xấu hổ" điểm điểm đầu.

- Này, đã nói rồi đó, hãy nhớ sau này đứng có kêu cái tên Lý Dương đó ra, từ nay ta là Mộc Dịch!

Lý Dương nói lại một lần nữa.

Bọn Hầu Sơn Hầu Tĩnh cũng lập tức gào lên:

- Mộc Dịch, Mộc Dịch!

Mục quang của Lý Dương hướng về huấn luyện doanh phía xa, hắn vừa dùng linh thức quét qua một lượt và phát hiện trong huấn luyện doanh đang có hai người rất quen thuộc. Đó là người quản lý Michelob và đồ đệ của mình là La Đức Thành.

- Đi theo ta!

Lý Dương quát khẽ một tiếng, lập tức năm người hóa thành những đạo lưu quang mà lao thẳng vào trong huấn luyện doanh.

Michelob lúc này đang ở trong nơi ở của mình mà luyện tập một bộ thể thuật.

- Hây!

Rơi xuống đất

"Bộ thể thuật mà hội viên vàng mới được học quả nhiên không tồi! Ta mới học có sáu năm mà đã có thể coi là một cao thủ rồi. Ân, bất quá tốc độ tu luyện của cái "Điển Sí huyền công" kia vẫn nhanh hơn, đáng tiếc ta cũng chỉ biết được khẩu quyết tu luyện của năm tầng." Michelob lẩm bẩm nói.

- Michelob!

Một âm thanh quen thuộc mà Michelob chờ đợi đã lâu vang từ sau lưng hắn.

Michelob không khỏi toàn thân chấn động, hắn quay người lại, hai mắt mở trừng nói:

- Chủ tịch, cuối cùng ngài đã trở về rồi!

Lý Dương mỉm cười gật đầu.

Tập 4: Cực thối Đạo quán