Thốn Mang

Chương 153: Quỷ vực




Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Lâm Thiên Vũ đã thay đổi.

Sau khi đem mọi việc của tập đoàn giao cho Lâm Ngọc, hắn một mình trốn ở trong phòng không ra ngoài và không cho phép ai tiến vào phòng.

Không ăn không uống, không ngủ nổi, ngay cả vài tình nhân hắn yêu thích trước đây cũng không thể tới gần được.

Trong biệt thự cảu Lâm Thiên Vũ.

Chán nản, giống như một con sói bị thương, hai mắt Lâm Thiên Vũ vằn lên những tia máu, thậm chí còn hơi đỏ, gương mặt tuấn tú trước kia hiện tại đã trở nên khó coi.

Một trăm bốn mươi tỉ đô la, năm ngàn tam cấp cao thủ!

Lý Dương hai lần liên tục đả kích khiến cho Lâm Thiên Vũ gần như phát cuống.

"Nhẫn! Nhẫn!! Nhẫn!!!" Lâm Thiên Vũ không ngừng nắm chặt tay, móng tay cắm sâu vào trong thịt làm máu tươi chảy ra nhưng hắn vẫn khồng hề để ý.

- Báo thù, giết những người bên cạnh của Mộc Dịch!

Âm thanh này không ngừng vang lên trong đầu Lâm Thiên Vũ.

- Không thể giết, một khi giết, Lâm gia cũng sẽ gặp phải tai họa diệt tộc!

Âm thanh của lý trí lại vang lên.

Hai âm thanh không ngừng giao kích.

"Làm sao bây giờ? Rốt cuộc phải làm sao? Mộc Dịch kia tựa như đã nhắm vào Lâm gia ta. Cho dù ta không đối phó hắn, hắn cũng vẫn sẽ đối phó Lâm gia ta. Dưới sự công kích của hắn, Lâm gia ta bao giờ mới có thể huy hoàng như trước?

Lâm Thiên Vũ nhíu mày thật sâu.

Hắn không ngừng suy nghĩ…

"Rốt cuộc là có chuyện gì? Mộc Dịch tại sao lại muốn đối phó Lâm gia ta, tại sao, Lâm Thiên Vũ ta đã đắc tội gì với hắn?"

Lâm Thiên Vũ quả thật không nghĩ ra.

Lâm Thiên Vũ rất cẩn thận, những người hắn đắc tội tất cả không có một ai có thực lực gây khó dễ cho hắn. Hắn cũng không bao giờ gây thù oán với những nhân vật có thực lực, cho dù hắn đôi khi thích thú nữ nhân hoặc nam đồng, nhưng cũng vẫn phải xem đối phương có thế lực hay không mới ra tay.

- Kiêu hùng

Tuyệt đối có thể dùng từ kiêu hùng để đánh giá Lâm Thiên Vũ.

Đối với người khác tuyệt đối không dung tình, cho dù có bảo hắn giết một phụ nữ mang thai, hắn cũng có thể giết chết mà không mảy may cảm giác gì cả.

Nhưng Lâm Thiên Vũ quên một việc.

Người ta có thể phát triển! Người ta có thể tiến bộ! Con người là khó phán định nhất!

Trong mắt hắn, Lý Dương lúc đầu sớm đã chết, cho dù không chết, cũng không thể uy hiếp được bản thân hắn. Nhưng hắn đã sai, Lý Dương hiện tại đã vượt xa hắn, thậm chí có thể dễ dàng đánh bại hắn, hắn hiện tại đều là từ Lý Dương mà ra.

Hắn thậm chí không biết, Lý Dương trước khi vào sa mạc để tìm nơi bí mật kia đã ra lệnh cho Lily "Chèn ép làm suy yếu Lâm gia, không ngừng tấn công chúng, bất quá không được diệt bọn chúng, phải giống như khi "trêu khỉ" không ngừng đùa bỡn chúng, để cho Lâm Thiên Vũ phát điên, thậm chí có thể thuê sát thủ ám sát người trong gia tộc đó, trừ Lâm Thiên Vũ, những người khác ai cũng có thể ám sát!"

Đây là mệnh lệnh của Lý Dương.

Lý Dương muốn làm cho Lâm Thiên Vũ phát điên, muốn Lâm Thiên Vũ sợ hãi , muốn Lâm Thiên Vũ trở nên cuồng loạn.

Ngày qua đêm lại…

Lâm Thiên Vũ vẫn cứ ngồi như vậy, cửa sổ trong biệt thự đều bị rèm che kín, cho dù trời có sáng thì trong phòng vẫn chỉ là một màn đêm.

Lâm Thiên Vũ giống như một con dã thú không ngừng liếm lên vết thương trên tay của mình.

"Làm sao bây giờ? Rốt cuộc là phải làm sao? Ngạnh kháng sẽ chết, nhưng không phản kháng thì Mộc Dịch khẳng định sẽ còn công kích thêm từng đợt, từng đợt! Phải làm sao? Rốt cuộc là phải làm sao?

Lâm Thiên Vũ không ngừng suy nghĩ.



Ba ngày sau.

Lâm Thiên Vũ đứng thẳng dậy.

"Ha ha… ta hiểu rồi, hắn là muốn đối phó với Lâm gia ta, đối phó với tập đoàn Thánh Lâm. Nếu như ta không còn ở Lâm gia nữa, không còn ở tập đoàn Thánh Lâm nữa. Hắn có thể làm gì được ta chứ?" Lâm Thiên Vũ cuối cùng nghĩ ra được một cách.

Ve sầu thoát xác.

Với công lực của Lâm Thiên Vũ có thể dễ dàng thay hình đổi dạng.

Sau khi thay hình đổi dạng, một mình một người rời khỏi nước Anh, tới một chỗ nào đó, tiền bạc của tập đoàn Thánh Lâm hắn tuyệt đối không sử dụng, bất kì thứ gì có liên hệ với tập đoàn Thánh Lâm cũng không sử dụng, thậm chí quyết định này hắn cũng không cho bất kỳ một ai biết.

Hắn không dám sử dụng tiền của tập đoàn Thánh Lâm, một khi sử dụng thì với thế lực của mafia Ý nhất định sẽ tra ra được chỗ tiền tới, vậy là có vấn đề lớn rồi.

Bất quá…

"Ha ha, ta còn một trăm năm mươi tỉ đô la, đây là gốc rễ để Lâm gia ta xoay sở, tập đoàn Thánh Lâm ta sẽ giao cho cha quản lý, còn ta sẽ thay hình đổi dạng. Ta sử dụng thân phận mới tới nước Nga và bắt đầu phát triển lại. Có một trăm năm mươi tỉ đô la, trong vòng năm năm ta tuyệt đối có thể thành lập một tập đoàn mới!"

Thoát ra khỏi sự trói buộc của Lâm gia!

Rời khỏi Lâm gia!


Đêm đó Lâm Thiên Vũ thay hình đổi dạng, một mình rời khỏi Anh quốc. Không có ai hay biết, cho dù mafia Ý có muốn tra xét cũng không thể.

Một lục cấp cao thủ sau khi thay hình đổi dạng bỏ trốn, thám tử của mafia Ý vẫn chưa có đủ thực lực để phát hiện ra.

Từ đó, Lâm Thiên Dân trong lòng vốn muốn an tĩnh cũng không thấy xuất hiện nữa, còn Lâm Ngọc biến thành người quản lý chân chính của tập đoàn Thánh Lâm.

Nhưng cũng từ lúc đó, một người thần bí tên là Vu Minh xuất hiện tại nước Nga, bắt đầu một truyền kỳ mới ở đây!

Lý Dương đương nhiên không biết chuyện của Lâm Thiên Vũ, hiện tại hắn đang tập trung tất cả tinh thần tìm kiếm chỗ bí mật kia.

Báo thù cùng tu luyện, nếu như đem ra so sánh, tu luyện đối với Lý Dương vẫn quan trọng hơn.

Cát bay đầy trời, vô cùng vô tận.

Lý Dương giữa biển cát, thân hình không ngừng lóe lên. Gió cát bắt đầu bao quanh người hắn, cát vàng vô tận cũng giống như có tính mệnh, cuộn tròn xung quanh người Lý Dương. Quỹ tích Lý Dương di động rất giống với quỹ tích của Kim Sí đại bàng trong Xuyên Vân Toa Vụ, cũng bởi vậy nên tâm thần của Lý Dương không ngừng khôi phục.

Đồng thời, thiên địa linh khí cũng không khỏi bị Lý Dương hấp thu. Từ bên ngoài nhìn vào, giống như một con hoàng long cùng thanh long đang không ngừng vờn quanh thân thể Lý Dương…

Sau một lúc lâu, Lý Dương liền dừng lại.

"Mẹ ơi, suốt một tháng qua không ngờ lại không có chút kết quả gì!" Lý Dương cảm thấy rất buồn bực.

Hắn không ngừng tra xét suốt cả một ngày sau đó lại phải cần ba ngày nghỉ ngơi mới có thể khôi phục tâm phần. Bất quá tâm thần lực lượng mỗi khi trải qua vài lần tiêu hao cạn kiệt, đến khi gia tăng, cũng tăng lên rất nhiều, lần thứ nhất tăng tới 1/3 lần thứ hai chỉ còn 1/4 , càng về sau càng ít đi.

Tới lúc này, sự tiến bộ cũng đã không còn quan sát được nữa.

May mắn là tâm thần Lý Dương giờ đã mạnh hơn gấp đôi so với trước đây.

"Tiếp tục tìm kiếm!"

Đối mặt với sa mạc vô tận, Lý Dương chỉ có thể như tát ao bắt cá, không ngừng tra xét từng khu vực một. Tuy là một phương pháp giản đơn nhất, nhưng cũng là phương pháp chắc chắn nhất.

Linh thức cường đại trong nháy mắt lại bao trùm cả một không gian hơn trăm dặm.

Linh thức không ngừng xuyên thấu vào lòng sa mạc.

Một tháng qua, Lý Dương thật ra phát hiện ra không ít báu vật cổ đại, nhưng chúng lại không hề có chút hấp dẫn nào với Lý Dương, chỗ hắn tìm kiếm chí ít cũng phải ẩn chứa ma khí.

"Hay là trước đây tra xét chưa đủ sâu?"

Lý Dương thầm nghĩ.

Nếu chỗ bí mật đó ở dưới đất quá sâu, vậy quả khiến cho người ta phải buồn bực.


"Mặc kệ, cho dù là ở sâu trong lòng đất, ta có lẽ vẫn cảm nhận được ma khí!

Lý Dương tiếp tục tìm kiếm.

Thân thể Lý Dương giữa bầu trời sa mạc giống như sao băng đã biến mất tại chân trời.

Nửa tháng sau.

Lý Dương lại một lần nữa hao phí ba ngày để khôi phục tâm thần, mặc dù tốc độ khôi phúc của hắn có gia tăng, nhưng tâm thần tiêu hao cũng là gấp đôi so với trước đây, cho nên vẫn cần tới ba ngày.

Lý Dương ngự không phi hành, nhìn về phương xa.

Xa xa cát đá tung bay, vài chục chiếc vòi rồng không ngừng điên cuồng di chuyển. Điều khiến cho người ta thấy khác là chính là những chiếc vòi rồng này không hề đi ra khỏi khu vực này.

Ma Quỷ vực.

Ma Quỷ vực trong truyền thuyết của sa mạc châu phí.

Nguyền gốc của dịch bệnh.

Khủng bố, chết chóc đều có liên quan tới nơi này, cho dù là Lý Dương cũng không muốn đi vào. Hắn biết rõ hiện tại mình đang đứng bên ngoài Ma Quỷ vực. Một khi tiến vào thì không thể nói trước được điều gì, dù sao trong lịch sử vẫn chưa có ai từng sống sót thoát ra, hoặc có ra được, cũng không hề cho người khác biết.

Bất quá Lý Dương cũng biết Ma Quỷ vực thần kỳ như vậy, khiến cho người ta khó nắm bắt như vậy, nói không chừng bên trong lại có nơi bí mật kia, khả năng quả là rất lớn.

Lý Dương từ từ nhắm mắt, cố gắng để cho bản thân đạt tới trạng thái tốt nhất.

"Ừm, phía bên dưới Ma Quỷ vực, có gió lốc vòi rồng cùng với vô số thứ khủng bố khác, thậm chí còn cả dịch bệnh trong truyền thuyết, tất cả đều thập phần nguy hiểm. Bất quá, với thực lực của ta, xem ra những thú này vẫn chưa thể làm khó được!"

Lý Dương nhìn về phía mấy chục chiếc vòi rồng khổng lồ, cũng không dám ngự khí phi hành, lập tức hạ xuống đất.

Xuyên Vân Toa Vụ.

Vừa thi triển Xuyên Vân Toa Vụ thân pháp, bên ngoài thân thể Lý Dương cũng vừa hình thành một lớp đao khí bảo hộ.

Lưu Quang Hóa Đao thuật – Hóa Đao thuật!

Lý Dương biến thành một ngọn phi đao khổng lồ, thân thể lấp lánh giống như sao băng.

Linh thức như một tấm lưới khổng lồ tỏa ra.

Thời gian từ từ trôi qua.

Lý Dương cuối cũng cũng đã phát hiện ra sự khủng bố của nơi này, gió lốc, vòi rồng lúc nào cũng có thể xuất hiện, hơn nữa bất kỳ khi nào cũng có thể dẫm chân vào cát lún.


Bất quá chỉ cần là lục cấp cao thủ, mọi việc như vậy đều có thể khắc phục.

Tốc độ của Lý Dương cực nhanh, giống như một tia chớp vậy.

Ba ngày sau.

"Trời ơi!"

Lý Dương ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mắt.

Ốc đảo, một ốc đảo khổng lồ.

Ở sâu trong Ma Quỷ vực không ngờ lại có một ốc đảo khổng lồ, ốc đảo này cực lớn, diện tích ít nhất cũng phải vài ngàn cây số vuông.

Trên ốc đảo có cả sư tử, sói cùng các loại động vật, hơn nữa còn có cả hồ nước rất lớn.

Mọi thứ quả là rất động lòng người, nhưng Lý Dương lại cảm thấy kinh ngạc.

Bởi vì phía sau lưng hắn là cát đá vô tận cùng gió lốc và vòi rồng, còn có rất nhiều ôn dịch độc tố các loại nhưng trước mặt lại là một ấp đảo tràn ngập sức sống.

"Rốt cuộc là có chuyện gì? Sao lại như vậy?" Lý Dương khó tin nhìn trước nhìn sau.


Chẳng lẽ lại là sự thần kỳ của tự nhiên.

Lý Dương không cho rằng như vậy, trong mắt hắn mọi việc đều có nguyên nhân. Khẳng định là có một nguyên nhân nào đó trong Ma Quỷ vực gây ra khiến cho tại đây tràn ngập tử vong, khủng bố xuất hiện một ốc đảo tràn ngập sức sống.

- Lý Dương, những động vật này không giống với động vật bên ngoài, ngươi chưa phát hiện ra sao?

Thanh âm của Hạng Vũ vang lên.

Lý Dương lập tức chú ý tới đám động vật này.

Đúng vậy.

Giống như sư tử, nơi đây sư tử tốc độ rất nhanh, còn nhanh hơn nhiều so với báo đen ở bên ngoài. Hơn nữa theo quan sát của Lý Dương, lực lượng của đám sư tử này cũng lớn tới kinh người, thậm chí còn hơn cả gấu đen bên ngoài.

Ngay cả thỏ ở chỗ này cũng không bình thường, Lý Dương chưa từng chứng kiến loại thỏ nào vừa động thân đã tạo ra một đạo tàn ảnh.

"Nơi này rốt cuộc sao lại như vậy? Làm sao có thể như thế... Chẳng lẽ chỗ bí mật kia cũng là ở đây, là do chỗ bí mật đó ảnh hưởng tới bọn chúng?" Lý Dương lập tức nghĩ.

Hạng Vũ nói:

- Thông minh, bất quá việc thăm dò chỗ bí mật kia ngươi chỉ có thể dựa vào bản thâm, bổn Bá Vương sẽ không giúp ngươi chút gì đâu!

Hạng Vũ mặc dù nói thế, nhưng nếu Lý Dương thật sự gặp việc nguy hiểm tới tính mạng, hắn nhất định sẽ ra tay.

- Chỗ bí mật kia, quá tốt rồi, nếu như ở đây, vậy…

Lý Dương lúc này hưng phấn quyết định sử dụng linh thức dò xét.

Linh thức giống như dòng nước từ từ thấm sâu vào lòng đất.

- Ồh?

Lý Dương nhíu mày, linh thức của hắn không ngờ không cách nào xuyên thấu qua được, không ngờ nơi đây lại ngăn trở linh thức của hắn.

Lý Dương hai mắt lâp lánh tinh quang:

- Khẳng định là dưới mắt đất, cả linh thức của ta cũng có thể ngăn trở, tuyệt đối không phải chỗ bình thường!

Lý Dương lúc này quyết định vận dụng hóa đao thuật, tiến nhập lòng đất.

Đang lúc Lý Dương muốn sử dụng hóa đao thuật, bỗng nhiên động vật khắp ốc đạo bỗng nhiên di chuyển mạnh mẽ, ngay cả đám Hà Mã vừa nãy còn đang vui thích nghịch nước trong nháy mắt cũng chạy đi mất.

Ốc đảo hiện tại so với trước kia giống như hai thế giới khác hẳn nhau.

Chỉ trong vài giây, động vật trên ốc đảo đã biến mất hết.

Nói đúng hơn, không phải biến mất mà là đã trốn xuống lòng đất. Động vật ở đây, kể cả sư tử các loại , tựa như đều có hang ổ dưới lòng đất, tấ cả đều đã trốn xuống bên dưới.

Lý Dương ngẩn ra, trong lòng hắn cảm thấy không ổn.

- Hô…

Ốc đảo bắt đầu rung chuyển, một cơ gió lốc cực kỳ khủng bố được sinh ra. Cơn gió lốc này màu đỏ xậm, hắc sắc khí lưu cường đại kết hợp với hồng sắc khí lưu không ngừng xoay tròn hình thành vòi. Lý Dương thậm chí còn chưa kịp phán ứng đã bị bao bọc vào trong.

Lực xoay của hắc sắc khí lưu cùng hồng sắc khi lưu không ngờ lại khiến cho Lý Dương không thể phản kháng nổi.

"Đây, đây chính là ma sát khí, có thể dày đặc hùng hậu như vậy sao?"

Lý Dương cả kinh, trước ma sát khí hùng hậu như vậy hắn căn bản không thể thoát khỏi lực hấp dẫn khổng lồ này, trong nháy mắt đã bị hút vào bên trong.

Sau thời gian một lần thở ra hít vào, vòi rồng hắc hồng sắc đã biến mất, tất cả những gì có trên bề mặt ốc đảo cũng biến mất, lúc này tất cả động vật mới từ trong hang ở chậm rãi bước ra, tiếp tục an tĩnh sinh hoạt, nhưng Lý Dương cũng đã biến mất không thấy đâu…

Tập 4: Cực thối Đạo quán