“ Thưa điện hạ! Nguyên soái có báo là mọi việc đã xong đang đợi ngài ở phòng họp, thức ăn cũng đã chuẩn bị sẵn đặt ở kho trữ.”
Nguyên soái được nhắc đến là Hancook, nàng được bổ nhiệm chức vị khi nhận mang quân đi công chiếm thế giới Seraph Of The End này.
Căn cứ vào tình hình thực dân thì mỗi người dẫn binh công chiếm một thế giới đều được bổ nhiệm làm nguyên soái chịu trách nhiệm toàn quyền về quá trình tiến đánh, công chiếm,…đối với thế giới đó, có rất nhiều đặc quyền, hầu như chỉ dưới thống soái tối cao là Lorna và vài người đặc biệt như In, Ngũ Lão Tinh Gorosei, Im-sama.
Đây là chức vị có chức có thực quyền rất mạnh mẽ đa phần chỉ nằm trong tay thiên long nhân, chỉ có một số ít khác là nằm trong tay tướng lĩnh khác nhưng cũng chịu sự chỉ huy trực tiếp từ In để tránh trường hợp công cao chấn chủ hoặc là ăn cháo đá bát quay lại phản ra thành phe riêng.
Tuy tỷ lệ này rất thấp nhưng không thể không phòng, hiện giờ đang là lúc cấp thiết tích luỹ ưu thế sơ kỳ, không cho phép có sai lầm.
Thêm nữa thiên long nhân bây giờ không phải như trong nguyên tác là đám con lợn ăn ại chỉ nằm ăn chờ chết, chỉ biết ăn chơi sa đoạ, mà qua gần sáu mươi năm In bắt thao luyện thì đều thành tinh anh, có thể đảm nhiệm trọng trách được giao, số quá phế đã bị In đẩy ra thành bàn chi chỉ được cung cấp sơ đẳng nhất quyền lợi là ăn ở không lo, còn lại thì phải tự thân cố gắng.
Nhờ đó mà hiện nay lực lượng trung kiên toàn thuộc thiên long nhân, lực quy tụ cực lớn rất khó bị chia rẽ cho nên khi không có In đè ép một năm này vẫn đồng tâm hiệp lực công chiếm thế giới, mở rộng phạm vi cướp đoạt tài nguyên mà không phải ngáng chân nhau tranh giành binh quyền.
Ai có thể ngờ tới thiên long nhân có thể trở thành như vậy đâu?
Sau khi lau xong In đặt lại khăn lau lên tay nữ hầu gật đầu mà nói.
“ Được rồi, dẫn ta đến đó.”
“ Vâng!”
Có nữ hầu dẫn đường, đi qua mấy doanh trướng rẽ ngoặc thêm vài lần đã đến được kho trữ, phía trước đứng chắn lấy từng hàng binh lính canh chừng chặt chẽ, ai nấy đều là tinh nhuệ thân đứng thẳng tắp, ánh mắt lạnh tanh ẩn hàm sát khí, nhìn đã biết là tinh nhuệ trải qua chém giết mà ra.
Nhìn thấy có người đến thì ngay lập tức liếc nhìn sang, ánh mắt khoá chặt hai người, đồng loạt nâng súng về phía In, một nữ dẫn đầu trong đó nhận ra được nhanh chóng quát lớn bước nhanh lại phía trước.
“ Toàn quân hạ súng về vị trí, đây là điện hạ!”
Đám lính nghe được thì nhanh chóng hạ súng xuống đồng loạt hướng về phía In quỳ xuống một gối cuối đầu cung kính chào. — QUẢNG CÁO —
“ Chào điện hạ!”
Nữ đội trưởng nhanh chóng tiến đến trước mặt quỳ một chân hành lễ, sở dĩ nàng nhận ra được In là vì nàng đã gặp rất nhiều lần lúc trước khi đi theo Hancook, là một trong những binh lính mạnh mẽ của bộ tộc nữ nhân Amazon Lily thường xuyên theo thuyền băng Kuja ra biển.
“ Chào điện hạ, thức ăn đã chuẩn bị tốt, mong ngài tha thứ cho tội vô lễ của bọn họ, bọn họ không phải cố ý mà là không nhận ra ngài.”
In nhìn lấy nàng phất tay tỏ vẻ không để tâm, dù sao một năm này hắn mất tích chưa kể đám lính cũng chỉ là theo lệnh hoàn thành nhiệm vụ, hắn không đến mức nhỏ nhen như thế.
“ Không có gì, bọn họ làm nhiệm vụ rất tốt, quân lương rất quan trọng đối với toàn quân, có sự cảnh giác cao như vậy mới đúng. Đứng lên hết đi, Saropa dẫn đường.”
Đây là lời thật lòng của In, bất kể thời đại nào quân lương luôn là thứ quan trọng nhất, binh lính không có ăn thì làm sao đánh, chỉ cần thiếu ăn một ngày đã mất sức chiến đấu, chưa kể đám người chiến lực càng cao càng cần tiêu hao năng lượng nhiều, chỉ có thông qua ăn uống nhiều thịt để bổ sung dù sao đây không phải là thế giới tiên hiệp có thể hút gióng uống sương mà sống.
Đây là thế giới thật, mọi việc đầu phải có sự bảo toàn, mạnh mẽ cũng đồng nghĩa cần phải có thứ để duy trì sự mạnh mẽ đó, nếu không có thực phẩm bổ sung thì chẳng mấy chốc cơ năng sẽ rơi dẫn đến suy giảm thực lực.
Đồng thời đây cũng là thế giới siêu phàm, đám người có năng lực cá nhân cực mạnh, lẻn vào phá huỷ quân lương là điều tất nhiên, không có binh lính tinh nhuệ canh phòng chỉ cần đến lúc kho trữ bị phá quân lương không còn thì chẳng khác nào chưa đánh đã bại, Hancook phái tinh nhuệ và cả thân tín Saropa trấn giữ nơi đây đã biểu hiện lên phần nào năng lực dẫn binh.
“ Vâng, điện hạ!”
Saropa cung kính đứng lên dẫn đường đến một kho lớn, cửa vừa mở ra, thanh âm gào thét từ bên trong vang ra kèm theo đó là tiếng xích sắt vang vọng.
Ánh mắt In nhìn vào, bên trong có xích lấy một con nửa cá nữa bò sát, phần đầu hai bên dài ra như lưỡi búa, hàm răng sắc nhọn lởm chởm, làn da thô ráp như vỏ cây, thân dài gần sáu mươi mét, trên lưng mọc một chiếc vây như đao nhọn, bên dưới bụng mọc ra bốn cái chân như chân tắc kè với móng vuốt cong vòng sắc nhọn, phía sau lại dài ra một cái đuôi cá, tổ hợp cực kỳ quái dị.
Saropa thấy In nhìn về phía nó thì lên tiếng giải thích.
“ Thưa điện hạ, đây là cá mập búa biến dị được đội đi săn bắt được lúc gần sáng, sinh mệnh lực rất mạnh mẽ.”
In nghe vậy thì gật đầu, đúng là nhìn kỹ lại cái đầu búa với cái vây vây trên lưng cũng giống cá mập đầu búa thật, trong cảm nhận của kenbunshoku haki thì không khó để nhận ra sinh mệnh lực nó rất mạnh mẽ, không thua gì một nhân loại cấp trung tướng, có thể tạm xem như đồ ăn vậy, dù gì thế giới này cũng không phải thế giới khủng long hay thế giới hải tặc mà động tí có quái thú vài trăm đến vài ngàn mét, cũng không thể cưỡng cầu chạy đi chạy về các thế giới chỉ vì ăn.
Hắn cơ bản cần là máu và năng lượng sinh mệnh mà thôi, không đủ thì bắt nhiều mấy con. — QUẢNG CÁO —
In đi gần về phía trước, tay phải nâng lên, móng tay dài ra thành móng vuốt ma cà rồng cắm phập vào người quái thú cá không ra cá bò sát không ra bò sát này, thân thể nó nhanh chóng teo tóp khô quắc lại chết đến không thể chết hơn.
Hắn rút tay ra, bên trên còn lại mấy giọt máu còn dính cũng biến mất trong nháy mắt.
. . .
Hiện giờ In đang trong phòng họp sau khi tắm rửa sạch sẽ, ngồi một bên hắn là Hancook, hai bên bàn dài ngồi lấy các vị tướng tá có nam có nữ, ai nấy đều cuối đầu hổ thẹn, hắn thấy vậy dẫn đầu mở miệng lên tiếng.
“ Báo cáo tình hình đi!”
Một nam nhân độ tuổi trung niên với gương mặt vuông vức nghiêm nghị, ánh mắt cuồng dã, bên trên hai tai mép tóc đã bạc đi một ít đứng lên trả lời.
“ Thưa điện hạ! Chúng ta bắt đầu công chiếm thế giới này từ 27 ngày trước, một đường rất thuận lợi, tất cả các khu vực khác hoặc là không có người nào hoặc là bị chúng ta bắt giữ, chém giết.
Mãi đến 13 ngày trước, khi đang tấn công Tokyo thì gặp được phản kháng cực kỳ mạnh mẽ từ quân liện hợp của hai thế lực nhân loại và Vampire. Cuộc chiến đã kéo dài đến hiện tại lâm vào giằng co, chiến trường chủ yếu đã dời đến đây.
Quân ta thiệt hại 300 ngàn quân, quân địch thiệt hại 100 ngàn.”
Nói rồi hắn im lặng, In nghe xong lập tức hỏi.
“ Lúc trước có gặp thuỷ tổ Vampire không?”
Nghe xong hắn suy nghĩ một hồi rồi nói.
“ Không, chỉ là nghe nói đệ ngũ thủy tổ đã mang người rời đi khỏi chiến trường Ý, truy binh có lần theo nhưng không bắt gặp được tin tức.”
In nghe xong hơi nhíu lông mày, nếu hắn nhớ không lầm thì 12 thuỷ tổ Vampire chắc chắn là còn sống, nhưng lại không gặp được chống trả từ bọn chúng hay là lén tập kích ám sát cao tầng thì hơi kỳ quái, hắn tiếp tục hỏi.
“ Có phá huỷ được nơi nuôi nhốt hay hang ổ nào dưới lòng đất không?”
Người sau nghe được thì đáp lời. — QUẢNG CÁO —
“ Không thưa điện hạ, chúng ta không phát hiện căn cứ dưới lòng đất nào.”
Vừa trả lời hắn vừa nơm nớp lo sợ, dù sao trong lời In nói giống như là khẳng định có căn cứ dưới lòng đất, có nơi nuôi nhốt.
Hancook càng nghe càng cảm giác có chút không đúng quay sang hỏi In.
“ Phu quân, có chuyện gì sao?”
In nghe Hancook hỏi thì quay sang nhìn nàng rồi tổ chức ngôn ngữ lại nói.
“ Nếu ta nhớ không lầm thế giới này có 12 Vampire thuỷ tổ, đồng thời có rất nhiều thành phố dưới lòng đất của Vampire bên trong còn có các nơi nuôi nhốt con người để làm thức ăn nhưng hiện giờ lại không thấy. Không lý gì lại dễ dàng công chiếm mà không gặp được phản công mạnh mẽ từ bọn chúng.”
Hancook nghe được thì cũng trầm mặc suy nghĩ, đến bây giờ mặc dù chiến trường giằng co nhưng ưu thế vẫn nằm trên tay Hancook chỉ cần kéo thêm đến khi đám kia hết lương thực thì cũng sẽ thắng nhưng hiện tại nghĩ lại có vẻ không phải dễ dàng như thế, các khu vực khác chiếm cứ có chút quá dễ dàng không gặp được phản ứng mạnh mẽ.
Nàng gấp nhìn In nói.
“ Thiếp thân, thiếp thân…”
Nàng còn chưa nói xong In đã đưa tay cắt ngang.
“ Không có gì, ta không trách nàng, hơn nữa đây cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi còn cần phải xác nhận lại.”
Hancook nghe vậy thì gương mặt yểu xìu xuống, cũng may ở đây không có Anna, nếu không chắc chắn sẽ bị cười chết, nàng thầm nhủ trong lòng.
In gõ gõ tay lên bàn, trong đầu nhanh chóng suy nghĩ thôi diễn, tuy nhiên quá thiếu dữ kiện nên hắn làm sao cũng không thể nào tiến hành thôi diễn được, bắt buộc phải có được nhiều manh mối hơn, hắn cưỡng ép ngưng lại dòng suy nghĩ.
Dù sao không có manh mối có thôi diễn đến đâu cũng không được, hiện giờ chỉ có thể dựa theo biện pháp phân liệt hai phe ra mà áp dụng, về sau có nhiều manh mối lại tiến hành thôi diễn.