Trời dẫn dần chuyển sắc tối, hiện giờ nơi này đang vào mùa mưa nên bầu trời nhiều mây khiến cho ánh sao không chiếu xuyên được xuống dưới mặt đất, bầu trời tối đen khá thích hợp cho các công việc không tiện lộ ra ánh sáng.
Thân ảnh nhỏ nhắn của Akame len lỏi trong bóng tối tiến lên phía trước, phía sau cũng có hàng loạt thân ảnh di chuyển theo nàng, ai nấy đều rất cẩn thận không gây ra một tiếng động nào tiến thẳng đến kiến trúc trung tâm, dù sao thứ quan trọng đều sẽ được đặt ở nơi có sự phòng vệ nghiêm nhất.
Giờ này cũng đã là hơn một giờ rưỡi gần hai giờ sáng, cái giờ mà con người chìm vào giấc ngủ sâu nhất nên đám người rất thuận tiện lẻn qua, kiến trúc trung tâm được xây dựng theo lỗi kiến trúc đặc hữu phương tây với phần đỉnh mái chính cùng với bốn góc tháp, bên trên năm đỉnh mái đều có tượng hình kiếm cùng khiên, biểu tượng của Chiến Thần Điện, tường được làm từ các tảng đáng kết dính lại với nhau, bên trên không có rêu bám nhưng lại có dấu hiệu phong hoá nói lên nó tồn tại đã lâu chứ không phải một vài năm gần đây, bên trên cứ cách mỗi đoạn lại có các cửa sổ thuỷ tinh đủ màu, trông giống như các loại cửa thuỷ tinh trong nhà thờ ở trái đất, có vẻ như là được lắp vào sau vì thuỷ tinh xuất hiện cũng chỉ ba trăm năm gần đây mà toà thành cũng kiến trúc trước mắt niên đại ít nhất đã ngàn năm.
Đám người Akame lẻ vào từ đường mái toà lâu đài, các loại cửa sổ rất khó mở ra từ bên ngoài vì tác dụng chủ yếu là để lấy ánh nắng, rất dễ gây nên lính tuần tra phát hiện.
Vừa lẻn xuống dưới, Akame nhanh chóng đă tay lên ra hiệu, đám người tách biệt ra, chỉ có Tatsumi đi cùng nàng chủ yếu là vì chiến lực hắn yếu nhất trong đám, nàng chiếu cố một là không muốn hắn chết sớm, hai là không muốn hắn gây nên kẻ địch chú ý, dù sao đây là hang ổ của kẻ địch, ai biết lại có điều gì bất ngờ.
Akame dọc theo xà nhà đi sang phía sau, sau đó dựa theo cột nhà tuột xuống, nàng lựa chọn góc khuất ánh nhìn, vừa bước lên tầng ba, một tên lính dường như cảm giác được gì đó định quay lại nhưng ngay lập tức đã bị nàng dùng tay chặt gãy cổ chết không kịp la lên sau đó kéo sang một bên góc khuất để tạm.
Sở dĩ không dùng kiếm là vì lưới kiếm phản xạ ánh sáng, tiếng rút kiếm cùng với mùi máu sẽ khiến bọn họ nhanh bị đám thủ vệ phát hiện.
Tatsumi nhìn thấy tất cả nhưng cũng không nói gì, thậm chí không có chút dao động nào, hắn không phải giống như các nhân vật chính khác thiện tâm mà bản thân hắn cũng giết chóc rất nhiều, trải qua mấy vụ ám sát đã khiến hắn trở nên lạnh lùng hơn, có chăng chỉ là quan tâm đến đồng bạn, người xung quanh mình mà thôi, cái này bên trong nguyên tác cũng phần nào biểu hiện, hắn là một sát thủ đúng nghĩa chứ không phải là sát thủ mà sợ giết người.
Akame lại tiếp tục dẫn hắn tiến lên, lần này nàng dự định tiến về phía thư viện, khả năng cao các danh sách ma dược sẽ được để trong đây, nếu không nàng sẽ vào điện chính ám sát điện chủ sau đó thu hoạch cũng không muộn.
— QUẢNG CÁO —
Nàng cẩn thận men theo hành lang tiến tới, một mực đều cố gắng di chuyển vào các góc khuất cùng có các loại vật thể che chắn, đây là một kỹ năng cơ bản mà bất kỳ sát thủ nào cũng phải học.
Một lúc sau cũng đến được thư viện, trời khuya nhưng bên ngoài vẫn có bốn tên thủ vệ trông coi, ai nấy đều mặc giáp bạc, tay cầm thập tự kiếm, ánh mắt sáng quắc, thân hình thẳng tắp như trường thương.
Akame không khỏi nhíu mày, bốn người phía trước nàng dư sức giết sạch nhưng lại không đảm bảo được bí mật, trong một đòn phải làm sao giết cả bốn, nếu không người còn lại khả năng sẽ hét lên dẫn đến các thủ vệ khác khiến cho kế hoạch càng phức tạp ảnh hưởng đám người còn lại.
Ngoài Akame cùng Tatsumi, đám người còn lại cũng đã phần mình đi về mục tiêu thương lượng từ trước, ai nấy đều hết sức cẩn thận, một đường vẫn chưa kinh động lấy thủ vệ cho dù bọn họ không phải thích khách chuyên ám sát, nhưng dù sao đều là chiến lực cấp S, cho dù yếu nhất S- thì đều không phải là một đám yếu gà có thể phát giác.
Trong một căn phòng kín trong lâu đài, ba người đàn ông trung niên cùng một người phụ nữ tuổi chừng ba mươi đang đứng nhìn vào một chậu nước trước mặt, bên trong thỉnh thoảng chiếu ra cảnh tượng của Akame, Tatsumi cùng với đám người Trương Hân, đệ nhất thuỷ tổ, CP 9.
Nữ nhân duy nhất trong bốn người mở miệng.
“ Thật đúng là nguy hiểm, có thể lẻn vào mà không một ai phát giác, đám người này không phải tổ chức bình thường có thể huấn luyện ra được, mà lại bọn hắn cũng rất mạnh mẽ.”
Ba người nam nhân còn lại cũng gật đầu tán thành, nếu không phải bọn họ có thần khí Thuỷ Bát thì có lẽ lúc này vẫn còn say giấc nồng mà không biết có người lẻn vào, thậm chí có thể bị ám sát chết trong lúc ngủ, bọn họ đúng là chiến lực cao cấp nhất mảnh lục địa này, có ba người là sử dụng ma dược thần cấp, chỉ có một mình nữ nhân là kẻ đến sau trẻ tuổi hơn mới dùng ma dược siêu cấp mà thôi, còn có một đoạn thời gian mới có thể tiếp nhận ma dược thần cấp, nhưng dù cho bản thân đã sử dụng ma dược thần cấp thì bọn họ vẫn là con người, bị giết cũng sẽ chết.
Nếu đám người Akame ở đây sẽ rất giật mình, hành động của bọn hắn rất cẩn thận tưởng chừng không có ai phát giác thì lại có người trong bóng tối nhìn lấy toàn bộ hành trình bọn hắn tiến vào lâu đài này, tiến vào Chiến Thần Điện này.
Một nam nhân trung niên đầu đội lấy mũ giáp che một nửa mặt nói.
“ Có cần bắt bọn hắn ngay không?”
“ Không cần đánh rắn động cỏ, đợi bọn hắn tieens vào thư viện chúng ta trong ứng ngoại hợp vây lấy dù cho có mọc cánh cũng khó thoát, chỉ có một kết cục là bị giết chết mà thôi.”
— QUẢNG CÁO —
Tuy là nói như vậy nhưng hắn cũng không chủ quan mà tiếp tục chăm chú xem xét phân tích chiến lực đám người, đồng thời cũng để cho thuộc hạ triệu tập thêm lực lượng, tối nay hắn muốn cho mấy tên thích khách này có đi mà không có về, để cho thế lực sau lưng bọn chúng biết Chiến Thần Điện không phải là bọn họ có thể trêu vào, chiến thần cũng không phải là nói suông.
Hắn cũng không tự tin một mình mình sẽ bắt được hết, đó thuần tuý là mấy con boss trong game hay là phản diện trong truyện mà thôi, đời thực lên được chức cao chẳng có ai là ngu cả, cứ giữ tư duy xem thường thì chết như thế nào cũng không biết.
Hắn là điện chủ, có hàng loạt cấp dưới, vây công không an toàn hơn sao, cớ sao dấn thân vào trong nguy hiểm, ra lệnh một cái ngồi phía sau đợi thành quả không thơm sao?
Nếu không còn tranh giành quyền thế làm gì, còn không bằng làm một tên chiến sĩ tới lúc chiến thì lên đánh, đỡ đau đầu.
. . .
Phía bên trên mỏm núi bên ngoài thung lũng, In đang khoan thai ngồi đó ôm Esdeth hưởng thụ nàng ấn lấy huyệt thái dương, Kenbunshoku haki cùng sóng âm không ngừng thả ra bên ngoài theo dõi toàn bộ toà thành bên dưới nhưng chủ yếu nhất vẫn là lâu đài Chiến Thần Điện.
Cảm ứng một thoáng đám người Akame, Tatsumi, Trương Hân, đệ nhất thuỷ tổ sau đó hắn lại tập trung vào nhóm bốn người điện chủ cùng ba phó điện chủ, nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện hắn không khỏi cong môi lên mỉm cười.
“ Thú vị, các ngươi sẽ phản ứng ra sao đây?”
In cũng không có ý định nhắc nhở, lần này là một lần kiểm tra năng lực đám người xem có hợp cách hay không, nếu như khó khăn này cũng không giải quyết được thì cũng không đáng giá trao cho trọng trách lẫn bồi dưỡng, nên chăng đến cung quân để Lorna tăng cường lực lượng công chiếm thêm thuộc địa.
Đối với chuyện đám người điện chủ phát hiện được hắn cũng không kỳ quái, Luật Điển Thành có thần khí Cán Cân Công Lý chuyên vào tinh thần, linh hồn thì mấy bên khác chắc gì không có loại theo dõi, phải biết loại tinh thần, linh hồn quý hơn loại theo dõi nhiều lắm.
Cả một cái Chiến Thần Điện truyền thừa ngàn năm mà không có một kiện thần khí hay thánh khí theo dõi mới là chuyện bất thường, chỉ là hắn có chút tán thưởng là đám người điện chủ cũng không phải phát hiện ngẫu nhiên mà là tất nhiên, hắn phát hiện đám người mỗi sáng tối đều sẽ thay ca trông coi thần khí Thuỷ Bát kia, làm được đến giọt nước không lọt, cực kỳ cẩn thận, chẳng trách truyền thừa lâu nhưng cũng không lộ ra vẻ suy tàn.
Mà cũng đúng như In dự đoán, đám người điện chủ đều phân công mỗi sáng tối đổi ca người trông coi, đồng thời còn dư ra một người thời thời khắc khắc chuẩn bị thay ca khi cần thiết, cực kỳ cẩn thận, cái này cũng phải kể đến là do đám người Chiến Thần Điện quá mức hiếu chiến, gây thù chuốc oán quá nhiều sợ có người trả thù nên lúc nào cũng cẩn thận đề phòng, quá khứ cũng đã từng có mấy lần như vậy.
— QUẢNG CÁO —
Đừng nói chi quá khứ, hiện tại cũng đã thấy được một nhóm người Akame, lâu như vậy cũng không phải là tốn công vô ích.
Esdeth vừa ấn huyệt thái dương xoa cho In vừa ngọt ngào hỏi.
“ Chủ nhân có chuyện gì vui thế?”
In nghe nàng hỏi cũng không thừa nước đục thả câu mà thuật lại.
“ Ừm, đám người bọn hắn lẻn vào bị phát hiện, bị người ta theo dõi từ đầu đến cuỗi nhưng vẫn nghĩ là bản thân làm rất bí mật, không ai phát hiện.”
Nàng nghe được hắn nói thì hơi tò mò.
“ Ai lại có thể theo dõi bọn hắn mà không làm bọn hắn phát hiện, kẻ địch có người mạnh như vậy sao?”
Nàng cũng rất nghi hoặc, đám người ai nấy đều rất mạnh, đều cùng một cấp bậc với nàng khi trước, chẳng qua chiến lực thì kém chút ít mà thôi, đều là trong cấp S dù cho là S- cũng vậy.