Nhìn chung lịch sử đều là như thế, hiện tại Akame suy nghĩ nhiều hơn là đặt vào lục địa, một mảnh đất mới phía ngoài đế quốc, thậm chí lớn hơn đế quốc rất nhiều, nếu không phải có phi cơ thì dù cho có thuyền lớn cũng chưa chắc đi được, thời này đi biển mà dạng viễn dương thì chín mươi chín phần trăm sẽ chết mất, lần này cũng là một cơ hội để hiểu hơn về nơi khác nằm bên ngoài, dù sao hiện giờ cũng chẳng có đế quốc để mà lật đổ, còn thế lực hiện tại thì nàng có muốn lật cũng không có năng lực đó.
In đang thả thồn phiêu đãng theo từng cơn sóng biển thì chợt cảm nhận có người đang nhìn, quay đầu lại bắt gặp được ánh mắt Akame đang nhìn chằm chằm lấy hắn.
Nàng khi thấy hắn nhìn lại, bốn mắt đối nhau thì hơi dịch ánh mắt đi không dám nhìn thẳng, cái này không phải là bởi vì ngại ngùng đỏ mặt các thứ, đây thuần tuý là trong truyện trong phim mới có, cái này là thế giới thật, làm gì có chuyện vừa nhìn đã đỏ mặt, vừa thấy đã rụng trứng muốn sinh con.
Nàng né ra là bởi vì áp bách, dù cho In không cố gắng thả ra nhưng hắn là vương giả trời sinh, mới sinh đã thức tỉnh Haoushoku haki, hiện tại càng là cường giả cấp bậc SS-, cộng thêm là thống lĩnh tối cao quân viễn chinh thế giới hải tặc cùng với là tổng tham mưu trưởng thiên long nhân chúa tể thế giới hải tặc, nắm trong tay vận mệnh hàng trăm tỷ người, thân ở vị trí cao nắm quyền sinh sát ắt nuôi ra khí thế vương giả.
Lâu dài tích luỹ khiến hắn mang theo một luồng uy áp khá mạnh mẽ, cộng thêm bản thân là cường giả càng khiến người khác cảm giác như là bị thiên địch nhìn lấy bất cứ lúc nào cũng sẽ thành con mồi, cho nên rất ít người có thể trực diện ánh mắt hắn mà như không có gì.
In nhạy cảm cảm thấy được Akame dường như đang có tâm sự, đôi mắt biểu hiện ra sự mông lung, cái này biểu hiện nàng đang có rất nhiều nghi ngờ, vẫn chưa tìm được phương hướng phía trước, hắn cảm giác bây giờ là một cơ hội tuyệt hảo để dần dần tiếp cận hoá nàng thành người mình, trở thành thuộc hạ, tay chân đắc lực.
Hắn cất bước đi tới bên cạnh Akame, nàng thấy được thân hình cao lớn của hắn đi tới cũng không tránh đi, nàng biết bản thân hắn hướng đến nàng mà tới, có tránh né cũng vô dụng, chỉ có thể bình tĩnh đối mặt.
Hắn đi tới bên cạnh, cũng không nhìn lấy nàng mà tựa vào một bên lan can tàu nhìn ra ngoài khơi mở miệng nói chuyện.
“ Khung cảnh biển này yên bình chứ?”
— QUẢNG CÁO —
Akame nghe được In hỏi thì ngước đầu lên nhìn, không ngước đầu không được, vốn dĩ nàng đặt trong người thường cũng không cao huống chi là đặt gần dạng người như hắn, cao hơn ba mét, hiện tại nàng chỉ mới tới eo hắn.
“ Là, khung cảnh biển khá yên bình, trước đây ta chưa từng thấy được.”
Lời này của nàng cũng không phải hùa theo hay tân bốc mà là lời thật lòng, hiện tại đang là buổi sớm, ánh nắng chiếu chưa gắt, mặt biển còn rất mát mẻ, từng cơn gió nhẹ thổi lên khiến lòng người thoải mái, thỉnh thoảng còn có các loài cá, chim biển tô điểm thêm cảnh sắc, đây chính là thứ trước kia nàng chưa từng thấy được, trước kia chỉ toàn máu là máu, không chém giết cũng là huấn luyện chém giết, không có được thư giãn huống chi là ngắm bình minh trên biển như hiện tại.
In không nhìn nàng mà ánh mắt vẫn duy trì phí biển nhìn lấy khung cảnh yên bình hiếm hoi này.
“ Đúng vậy, bao nhiêu năm rồi ta mới thấy được cảnh này, lần đầu tiên ta được ra biển cách đây thật lâu, cũng đã là mấy chục năm trước, đó là lúc ta mười tám tuổi.”
Hắn nói, ánh mắt dần dần mất đi tiêu cự dường như là lâm vào bên trong hồi ức.
“ Nhà ta nằm trên một dải đất đỏ rất cao, cao mấy ngàn mét, ở bên dưới thì là biển cả, tuy nhiên biển cả cũng không an bình như thế này, phụ vương sợ ta gặp nguy hiểm nên chỉ đến khi ta có đầy đủ sức tự vệ mới cho phép ta ra biển, hằng ngày lúc luyện tập ta đều luyện tập một bên rìa, bởi vì bên đó ta sẽ có thể ngắm nhìn về phía biển cả, mơ ước có một ngày có thể trải nghiệm nó, có thể chinh phục mảng đại dương đó.”
Akame bên cạnh nghe hắn kể nhưng trong lòng không khỏi nghi ngờ, nói như vậy hiện tại tên này là một tên già, đã hơn năm mươi tuổi?
Tuy tò mò nhưng nàng cũng không chen ngang, một phần vì phép lịch sự, một phần nàng cũng hiểu được một người khi hồi ức lại chuyện cũ bị cắt đứt sẽ rất mất hứng.
“ Ừ, ta vẫn chưa nói về thế giới ta nhỉ, nơi đó được bao quanh bởi biển cả, chỉ có rất ít là các hải đảo, nơi đó cũng không yên bình, trên biển tràn đầy hải tặc, hàng ngày đều có người chết, thuyền đắm, thêm nữa là thời tiết rất khắc nghiệt, trời đang nắng có thể mưa ngay lập tức, bão tố giông lốc có thể kéo tới bất cứ lúc nào, mưa đá, biển sôi trào, núi lửa,…không lúc nào là không có nguy hiểm.
Đám cường giả trong hải tặc thậm chí có thể một mình huỷ diệt một quốc gia, đánh chìm một hòn đảo, thậm chí có tên có sức huỷ diệt cả thế giới.
Nghe rất phi lý đúng không?
Nhưng đó lại là sự thật, thế giới ta nguy hiểm hơn nơi này nhiều lắm.”
— QUẢNG CÁO —
“ Bọn họ là Tứ Hoàng, thống trị các vùng biển ở tân thế giới, đối chọi lại với chúng ta, chúng ta thành lập ra hải quân cũng chỉ đủ để phòng thủ vùng biển phía trước tân thế giới mà thôi, cũng chỉ đủ để đảm bảo người dân nơi này không bị tàn sát quá mức.”
“ Năm đó ta 18 tuổi, ta đã xin phép phụ vương gia nhập hải quân cùng chống lại hải tặc bảo vệ người dân bình thường, để bọn hắn có thể có một cơ hội sinh tồn dù cho khắc nghiệt đến mức nào đi chăng nữa, lần đầu tiên giao thủ ta kém chút bị đánh chết, nếu không nhờ khả năng đặc biệt giúp thương thế lành lại nhanh thì đã chết rồi, tuy nhiên vẫn nằm giường mấy ngày trời.”
“ Năm ta năm mươi tuổi, ta giết sạch đám người Tứ Hoàng cùng đám hải tặc nguy hiểm khiến cho người dân có thể an tâm khi ra ngoài không sợ bị giết hay bị hải tặc bắt làm nô lệ.”
“ Nhưng cũng chưa hết, nơi đó còn có hải tộc khiến ta không thể trở về lại quê hương, bọn chúng được chúng ta gọi là seaking, rất to lớn, dài hàng ngàn mét, thậm chí một số loài cổ xưa như con voi Zushina cao mười ngàn mét, trên lưng nó chở cả một quốc gia.”
In cứ bảy thật ba giả kể ra câu chuyện đặt bản thân mình vào vai chính nghĩa, tạo thành hình tượng một anh hùng đơn độc phấn đấu cả đời bảo vệ người khác, một hình tượng anh hùng hoàn mỹ, thậm chí đến cuối cùng còn không thể trở lại quê hương, hắn nói kém chút bản thân hắn cũng tin.
Akame nghe được thì trầm mặc, nàng cũng không biết đâu là thật đâu là giả, nhưng bản năng phân tích được thế giới kia là thật, bởi vì nếu giả tạo thì rất khó có thể có được sự hoàn mỹ về thế giới quan như thế, điển hình nhất là phi cơ rồi vòng tay đầu cuối các thứ, đây vốn dĩ không thể nào là thứ của thế giới này được, đơn cử nhất là cái thân hình nhân loại cao hơn ba mét cũng đã phần nào chứng minh được lời In nói.
Nhưng nàng cũng sẽ không tin tưởng hoàn toàn những lời hắn nói, có ngu mới tin tưởng hoàn toàn, dù cho hắn kể ra bản thân là vai trò anh hùng nhưng nàng còn lâu mới tin, khả năng hắn là anh hùng nhưng đó là anh hùng của thế giới hắn mà không phải là của thế giới này.
Mấy ngày nay nàng ra ngoài cũng không phải là không có tìm hiểu, tên này vì thống nhất đã giết hơn 12 triệu người, đây là một phần bảy dân số đế quốc, nói câu không ngoa là đồ tể giết người không chớp mắt, nếu như đặt ở thời hiện đại có thể bị coi là tội ác chống lại loài người, tội diệt chủng.
Bản thân In cũng không định dựa vào một câu chuyện đến lắc lư Akame, nếu như một câu chuyện có thể lắc lư được nàng thì hắn sẽ nghĩ lại nàng có đáng giá bồi dưỡng không, IQ cùng EQ không đủ hắn một câu chuyện có thể lắc lư thì ngày sau kẻ địch cũng có thể dựa vào một câu chuyện mà lắc lư nàng, nhất là đám nhân vật chính có khí vận đầy mình kia, giỏi nhất chính là lắc lư người, lắc lư kẻ địch phản bội tổ chức về phe bọn họ.
Hắn không muốn nuôi ong tay áo, đào tạo kỹ lưỡng thành tài quay đầu lại thành kẻ địch sống còn, hắn không có ngu như vậy, đào tạo nhân tài cho kẻ địch.
Akame thấy hắn hơi ngừng lại thì mở miệng hỏi, dù sao nghe người ta kể cả câu chuyện mà không nói gì thì thật sự quá không lễ phép.
“ Điện hạ bao nhiêu tuổi rồi?”
In nhìn thấy nàng có vẻ nghi ngờ thì nói.
— QUẢNG CÁO —
“ Ta đã hơn 50 tuổi, tuy nhiên ta là bất lão, sẽ không già đi.”
Ánh mắt Akame hơi loé lên vẻ hâm mộ, dù sao ai chả muốn sống lâu, nhất là đối với phụ nữ bất lão chính là thứ các nàng mong muốn nhất, người phụ nữ nào chả muốn trẻ mãi không già?
In nhìn thấy nàng có vẻ hâm mộ thì mỉm cười, nụ cười ấm áp chân thành thư ánh nắng ban mai mang đến vẻ cuốn hút đối với khác phái một cách kỳ lạ, vì nụ cười này hắn phải luyện tập gần chục năm liền từ lúc nhỏ, nhiều khi bề ngoài cũng ảnh hưởng rất lớn đối với cảm nhận người khác đối với mình.
“ Ngươi cũng không cần quá hâm mộ, ta là đặc thù, tuy nhiên ngươi vẫn có thể thu được khả năng này.”
Nghe nửa câu đầu ánh mắt Akame hơi ảm đạm nhưng khi nghe nửa câu sau thì ánh mắt nàng sáng lên, giọng nói có chút hưng phấn.
“ Có cách gì sao?”
Nàng nói mà quên đi cả kính ngữ, cơ mà In cũng không quá quan trọng, thứ này biểu hiện nàng đang thất thố, nàng ham muốn có được nó, hắn trong lòng không khỏi vui vẻ, sợ là sợ ngươi không có ham muốn không dễ dàng khống chế, chỉ cần có ham muốn thì sẽ có thể nắm được ngươi, ngươi chạy không thoát khỏi tay ta, hắn không khỏi nói thầm một câu trong lòng.
Cá đã cắn câu!!