Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ - Chương 44




- Này! Ngươi còn rất có chí hướng nha, lại có tâm tư luyện đan, được, ngươi muốn mượn đan lô mấy phẩm?



Liễu Tiếu Tiếu hỏi.



Lâm Phong suy nghĩ một chút, trên tay mình là đan lô tam phẩm, nghe nói đan lô phẩm chất cao, luyện ra đan dược có bổ trợ tăng phúc, mình luyện cũng không phải đan dược bình thường, đến bây giờ Lâm Phong còn nhớ Tứ Khí Đan lúc trước luyện được a.



Bây giờ đã là Linh Đài kỳ, nếu có thể luyện ra mấy viên đan dược cho Linh Đài kỳ dùng, chỉ sợ tu vi sẽ tăng thêm không ít.



Mà đan dược của Linh Đài kỳ phân ba loại, Tam Dương Đan, Lục Chuyển Đan, Cửu Âm Đan, hai loại trước bị Lâm Phong bỏ qua, muốn luyện liền luyện Cửu Âm Đan tốt nhất.



Cái này tương đương với Tứ Khí Đan của Luyện Khí kỳ, chỉ là phương diện vật liệu là gấp ba lần Tứ Khí Đan, cũng chính là ba trăm loại dược tài, may mắn Nhị sư tỷ đưa một đống lớn vật liệu, lúc này mới có cơ hội luyện chế.



Đan Sư nhị phẩm có thể luyện Tam Dương Đan, Đan Sư tam phẩm có thể luyện Lục Chuyển Đan, Đan Sư tứ phẩm mới có thể luyện chế Cửu Âm Đan, như vậy đan lô chí ít cũng phải tứ phẩm mới được.



- Có đan lô ngũ phẩm không?



Lâm Phong dò hỏi.



Liễu Tiếu Tiếu nghĩ nghĩ, lắc đầu nói:



- Giống như không có!



Đáng tiếc, Lâm Phong có chút buồn bực, dù sao bình thường Nhị sư tỷ không luyện đan, đan lô lại giá trên trời, Nhị sư tỷ có tiền cũng sẽ không ngại nhiều, cầm đi đốt nha.



- Có đan lô tứ phẩm không?



Lâm Phong lại hỏi.



Liễu Tiếu Tiếu vẫn lắc đầu nói:



- Không có!



Được rồi, kế hoạch chết non, đáng tiếc không biết vị sư tỷ chân truyền thứ sáu ở Cửu Đỉnh Phong, bằng không thì không cần bởi vì mượn cái lò mà phát sầu.



- Bất quá thất phẩm, bát phẩm, cửu phẩm đều có, tứ phẩm, ngũ phẩm quá tiện nghi, ta không có hứng thú cất giữ!



Bỗng nhiên Liễu Tiếu Tiếu mở miệng nói.



Ngọa tào! Nhị sư tỷ, ngươi có cần chơi người như vậy không, kém chút bị ngươi giày vò chết.



Loại đan lô phẩm chất này thả ra sẽ hù chết người, ngươi lại lấy đi cất chứa, cái này để Lâm Phong vui mừng, nhưng sau đó lại có chút phiền muộn, nhất phẩm đốt linh thạch nhất phẩm, nhị phẩm đốt linh thạch nhị phẩm, Nhị sư tỷ thấp nhất là thất phẩm, cũng phải đốt linh thạch thất phẩm nha.



Linh thạch thất phẩm, ha ha, một viên linh thạch nhị phẩm có thể đổi mười viên linh thạch nhất phẩm, ai có thể nói cho ta biết linh thạch thất phẩm đổi thành linh thạch nhất phẩm, đằng sau có bao nhiêu con số không đi.



Biểu lộ của Lâm Phong rất đặc sắc, trêu đến Liễu Tiếu Tiếu ôm bụng cười to.




Nàng tiện tay lấy ra một tiểu đỉnh, vui vẻ nói:



- Đùa ngươi, thấp nhất là đan lô lục phẩm, đủ chưa!



Tỷ, xem như đan lô lục phẩm, ta cũng dùng không nổi nha.



Lâm Phong bất đắc dĩ nói:



- Ta dùng không nổi đan lô mắc như vậy!



Liễu Tiếu Tiếu cười nói:



- Không sao, lò cũng mượn, linh thạch coi như bổ sung đi, nhanh luyện đan, ta xem ngươi có thể luyện ra cái gì!



Nhị sư tỷ thuần túy là đốt linh thạch xem náo nhiệt a, Lâm Phong hận hận thầm nghĩ, ta phải luyện thành, đến lúc đó dọa ngươi nhảy dựng chơi.



Lâm Phong vung tay lên, lấy ra ba trăm loại dược tài cần luyện Cửu Âm Đan.



Thần thức của Liễu Tiếu Tiếu quét qua, không khỏi nhíu mắt nói:



- Cửu Âm Đan, thú vị, nhanh thử một chút!




Nhóm lửa, thần sắc của Lâm Phong trang nghiêm, tâm thần hợp nhất, từ trên Thái Thượng Linh Bảo Giám tìm ra phương pháp luyện chế, bắt đầu thao tác.



Luyện đan rất hao tổn tâm thần, bởi vì phải tùy thời khống chế nhiệt độ phù hợp và thời gian ngưng luyện mỗi một vị dược liệu.



Cho nên đối với luyện đan mà nói, luyện chế đan dược càng cao cấp, Đan Sư cần thực lực càng mạnh, nếu thực lực của Đan Sư không đủ, sẽ rất dễ bởi vì hết sạch sức lực mà dẫn đến cả bàn đều thua.



Nếu như luyện chế Cửu Âm Đan, dùng phương pháp nguyên thủy nhất, cô đọng mỗi một loại dược tài cần ba đến năm phút, như vậy đừng nói Lâm Phong, xem như Luyện Đan Sư lợi hại hơn nữa cũng không dám cam đoan có thể luyện chế thành công.



Cho nên phương pháp luyện chế của Cửu Âm Đan cũng không giống, không phải một loại dược tài cô đọng một lần, mà là mười mấy loại dược tài phối hợp bắt đầu cô đọng.



Cái này độ khó nhìn như tăng cao, nhưng so với đơn thuần luyện chế đã tốt hơn rất nhiều, chí ít lấy thực lực trước mắt mà nói, Lâm Phong vẫn có thể kiên trì cô đọng, Thái Thượng Linh Bảo Giám cực kỳ có linh tính, sẽ không cho Lâm Phong phương án làm không được.



Thực lực của Lâm Phong tăng lên, nếu hiện tại luyện thêm Tứ Khí Đan, tất nhiên tốc độ có thể mau hơn rất nhiều, nhưng dù như vậy, cô đọng hoàn thành một lò Cửu Âm Đan, cũng dùng hơn hai canh giờ, cơ hồ để Lâm Phong bất tỉnh.



Sau khi ngưng luyện ra dược dịch, chính là tụ đan, cuối cùng thành đan phẩm chất như thế nào, một bước này chính là mấu chốt.



Lúc này chính là lúc đan lô biểu hiện, đan lô tốt không chỉ tăng phúc hỏa diễm, còn có thể khiến người ta vượt cấp tụ đan, nếu không lấy tu vi trước mắt của Lâm Phong, căn bản không có cách hoàn thành quá trình tụ đan.



Điều khiển đan lô phụ trợ tiến hành tụ đan, thật là giảm bớt rất nhiều công phu, cũng đền bù phương diện tu vi không đủ.



Nhưng cả người Lâm Phong đang rỉ máu, hỏa diễm còn tốt, tiêu hao linh thạch không nhanh, nhưng tụ đan khác biệt, tiêu hao linh thạch giống như đốt thuốc lá.




Trong nháy mắt, linh thạch biến mất, may mắn Nhị sư tỷ đứng ở một bên, vung tay ném ba viên linh thạch lục phẩm tới.



Đan lô lục phẩm một lần có thể chứa ba viên linh thạch, nhưng ba viên linh thạch chỉ có thể chống đỡ hai mươi tức sẽ hoàn toàn tiêu hao sạch sẽ.



Lâm Phong lạnh tim, tay đang phát run, hù chết người.



- Ngọa tào! Nhiều tiền cũng không thể đốt chơi như vậy, thất thần làm gì, ta đã xuất huyết nhiều, ngươi luyện thành còn đỡ, không luyện được ta không tức chết mới lạ!



Liễu Tiếu Tiếu gầm thét, giống như cảnh tỉnh, lập tức để Lâm Phong tỉnh táo lại.



Đúng, không thể lãng phí, cố lên, cố lên!



Tụ đan, tụ đan, thời điểm đan thành, trong không khí nổi lơ lửng đan hương nồng đậm, thành, thành.



Thời điểm Nhị sư tỷ tiêu hao chín viên linh thạch lục phẩm, kém chút tương đương với một viên linh thạch thất phẩm, rốt cục đan thành.



Liễu Tiếu Tiếu khẽ vươn tay, mở đan lô, vui vẻ nói:



- Để cho ta xem đan dược là phẩm chất gì!



Bốn viên thuốc nằm ở trong tay nàng, ngay cả thổ hào như Liễu Tiếu Tiếu cũng không khỏi hít sâu một hơi:



- Cửu Âm Đan cực phẩm!



Ngay cả Liễu Tiếu Tiếu cũng giật mình, tuy nói bốn viên Cửu Âm Đan cực phẩm, luận giá trị có lẽ không bằng một viên linh thạch thất phẩm, nhưng đan dược cực phẩm của tất cả cảnh giới, cơ hồ đều là có tiền mà không mua được.



Mặc dù cái này là đan dược Linh Đài kỳ, nhưng dù Kim Đan kỳ dùng cũng có hiệu quả nhất định, người có thể luyện chế loại đan dược này, tuyệt đối không nhiều, hơn nữa coi như có thể luyện chế cũng không dám cam đoan đan thành bốn viên cực phẩm.



Trong ấn tượng của Liễu Tiếu Tiếu, trước mắt có thể làm được một bước này chỉ có lão Lục, chân truyền của Cửu Đỉnh Phong.



Nếu không phải sự thật bày ở trước mắt, đánh chết Liễu Tiếu Tiếu cũng sẽ không tin tưởng, một Linh Đài kỳ có thể luyện chế thành Cửu Âm Đan cực phẩm.



Tuy nói lần này tiêu hao rất lớn, nhưng đây là vấn đề tu vi của Lâm Phong, nếu tu vi của hắn đủ cao, như vậy giá trị của đan dược chỉ lời không lỗ.



Mấu chốt ở chỗ, đan dược này thuần trắng hoàn mỹ, không có chút tạp chất nào, cùng đan dược của Cửu Đỉnh Phong bề ngoài là một thiên một địa, nhưng hiệu quả đều giống nhau.



- Mượn dùng một viên đan dược, ba viên còn lại cho ngươi, ta ra ngoài một lát, tối lại về!



Liễu Tiếu Tiếu thu nạp tâm thần, thu hồi đan lô, lập tức biến mất khỏi Thiên Tuyết Phong.



Lâm Phong cầm lấy ba viên Cửu Âm Đan, cũng không quan tâm viên kia, có thể có ba viên cũng đã vui vẻ, may mắn Nhị sư tỷ không để cho mình trả tiền, linh thạch thất phẩm, sẽ hù chết người a.