Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ - Chương 32




- Tiểu tử thúi dám phá hỏng đạo tâm của ta, ta không thu thập ngươi thề không làm người!



Trong bách phong, một chỗ thần bí, liên tiếp mấy ngày đều truyền ra thanh âm cùng loại, để không ít đệ tử nghi hoặc khó hiểu.



- Việc này bởi vì ngươi mà lên, ta cho ngươi một cơ hội, để ngươi tự mình giải quyết, nếu không ta muốn ngươi đẹp mặt!



Thanh âm kia căm hận nói, cơ hồ là nghiến răng nghiến lợi, cực kỳ thâm cừu đại hận.







Giờ phút này trạng thái của Lâm Phong dần dần tốt, thời điểm đột phá Luyện Khí kỳ tầng chín viên mãn, chân khí trong đan điền cơ hồ hóa thành chất lỏng, đan điền giống như một hồ nước.



Cảnh giới đột phá, đan điền chấn động, giống như có đồ vật gì muốn phá vỡ nước hồ bay vút lên.



Oanh! Ầm ầm! Ầm ầm!



Đan điền chấn động, để cả người Lâm Phong bị mồ hôi ướt đẫm, phần bụng truyền đến cảm giác xé rách kịch liệt, để cho người ta cơ hồ muốn bất tỉnh.



- Không thể ngất, lúc này là thời điểm trọng yếu nhất!



Lâm Phong cắn răng kiên trì, đau đến sắc mặt trắng bệch.



Bỗng nhiên, nước hồ mở ra, từ trong toát ra một bình đài, một tầng, hai tầng, ba tầng… không ngừng cao lên.



Nương theo bình đài xuất hiện, chân khí trong đan điền không ngừng giảm bớt, đây chính là linh đài.



Ba tầng, sáu tầng... chín tầng!



Lâm Phong cắn răng kiên trì, khi nhìn thấy tầng linh đài thứ chín xuất hiện, hắn như muốn nhảy lên, nhưng cái này còn chưa xong.



Thời điểm tầng linh đài thứ chín hoàn toàn hiện ra, thế mà còn có chân khí chưa tiêu hao hết.



- Chẳng lẽ…



Trong lòng Lâm Phong chấn động, chẳng lẽ chín tầng linh đài cũng không phải cực hạn, mười tầng mới cực hạn!



Nên biết một là bắt đầu, chín là cực hạn, mười là hoàn mỹ, đây là đạo lý người người lưu truyền, chỉ bất quá Tu Chân giới chưa hề xuất hiện qua mười tầng linh đài, Lâm Phong tự nhiên không biết.



- Vậy thì… lên!




Người không biết không sợ, bản thân Lâm Phong vốn gà mờ, giờ phút này cảm thấy có cơ hội, vậy cần gì phải từ bỏ, lúc này cắn răng xây dựng tầng linh đài thứ mười.



Nhưng lại không biết phạm vào tối kỵ, đây là quá trình cực kì nguy hiểm, một khi không thành công, dẫn đến căn cơ bất ổn, thậm chí chín tầng linh đài có khả năng sụp đổ.



Bất quá vận khí của Lâm Phong quá tốt, thời điểm chân khí dùng hết, mười tầng linh đài lại hoàn mỹ tu thành.



Cơ hồ là trong sát na kia, chân trời phong vân biến hóa, mây đen áp thành, toàn bộ Huyền Cơ Môn bao phủ ở dưới năng lượng diệt thế, cỗ lực lượng kia cực kỳ cường thế, cho người ta một loại cảm giác không thể chống cự.



Mấy chục vạn đệ tử trong Huyền Cơ Môn đều khó mà chống lại lực lượng ngập trời kia, nhao nhao quỳ sát trên mặt đất.



Liễu Tiếu Tiếu trừng mắt, cắn răng kiên trì, nàng không thích loại cảm giác này, càng không muốn quỳ lạy loại lực lượng kia, nhưng hậu quả quật cường là dẫn đến khóe miệng chảy máu.



- Đây là Diệt Thế Chi Kiếp, chuyện gì xảy ra!



Trong Huyền Cơ Môn có mấy đạo khí tức cường đại tuôn ra, nhìn thấy kiếp nạn này, đều lộ ra thần sắc kinh hãi.



Biến hóa trong Huyền Cơ Môn, Lâm Phong hoàn toàn không biết, phảng phất như có một cỗ lực lượng che giấu thiên cơ.



Mười tầng linh đài hoàn mỹ hiển hiện, nhưng trong lòng Lâm Phong lại có cảm giác chẳng lành, tựa hồ hô ứng với ý nghĩ của Lâm Phong, bộ phận ký ức liên quan tới Thái Thượng Tam Kinh trong đầu xao động không thôi.




Nhao nhao truyền đến một loại cảm giác kỳ dị, buông tay! Buông tay! Buông tay!



Nhưng trong lòng Lâm Phong lại có một loại cảm giác hô ứng khác, không thể, không thể!



Đây là cảm giác rất kỳ diệu, nhìn không thấu, Lâm Phong có chút nhíu mày, nội thị mười tầng linh đài, linh đài viên mãn, truyền lại cho Lâm Phong một loại lòng tin to lớn, phảng phất như có linh đài này tồn tại, một ngày nào đó, bằng vào căn cơ kia, Lâm Phong ngay cả trời cũng có thể đâm thủng.



Cảm giác này càng mãnh liệt, tâm tình của Lâm Phong không an tĩnh được, suy nghĩ không ngừng xoay chuyển.



Nếu như ta nắm giữ hết thảy thương thiên, phát hiện một tồn tại tương lai rất có thể sẽ giết mình, chỉ bất quá bây giờ đối phương giống như một con kiến mà thôi.



Ta sẽ không giống kẻ ngu, đối phương chỉ như con kiến, liền điều động một con muỗi qua, chờ đối phương trưởng thành bằng con muỗi, lại điều động một con ruồi qua.



Loại hành vi ngu xuẩn này Lâm Phong rất khinh bỉ, đổi lại mình dù để thiên địa chôn cùng, cũng phải dùng hết thảy khả năng bóp chết trong trứng nước, đây là quyền uy tuyệt đối không cho khiêu khích.



Cơ hồ trong một sát na, Lâm Phong thầm kêu một tiếng: Không được! Không thể!



Mười tầng linh đài tản ra khí thế mê người, nhưng hết thảy ở trong mắt Lâm Phong đều không trọng yếu, hiện tại còn không phải thời điểm.




Tâm niệm vừa động, tâm ý hóa đao, vung đao chém tới, tầng cao nhất của linh đài bị đánh tan, hóa thành tro bụi.



Cùng lúc đó, cảm giác nguy cơ trong lòng Lâm Phong cũng dần dần tiêu tán, mây đen ở chân trời đến nhanh, đi càng nhanh, trong chớp mắt tinh không vạn lý, nếu không phải sợ hãi lưu lại trong lòng mọi người vẫn còn, thì rất dễ để cho người ta cảm thấy, đây cơ hồ chỉ là một giấc mộng.



Liễu Tiếu Tiếu lấy lại tinh thần, quát to một tiếng:



- Không xong!



Nàng cuống quít phóng tới địa phương Lâm Phong bế quan, thần thức mở ra tìm tòi, phát hiện khí tức của Lâm Phong bình ổn, tựa hồ không bị ảnh hưởng, lúc này mới thở phào.



Đồng thời không ngừng phỏng đoán, vừa rồi đến cùng xảy ra chuyện gì, nhưng mọi chuyện không có chút căn cứ và điềm báo, đừng nói Liễu Tiếu Tiếu, ngay cả mấy tồn tại cường đại trong Huyền Cơ Môn cũng phỏng đoán không ra.



Mà trong đan điền Lâm Phong, tầng linh đài thứ mười cũng không tiêu tán, mà bay tới trên đỉnh tầng thứ chín, ngưng tụ thành một viên cầu màu xám, không ngừng xoay tròn.



Trong lòng Lâm Phong vui vẻ, xem ra tầng linh đài thứ mười lấy một loại phương thức khác tồn tại, lần này lại không còn loại cảm giác nguy cơ kia.



Chỉ bất quá tầng linh đài thứ mười chiếm lấy vị trí của bản mệnh pháp bảo, không biết từ tầng linh đài thứ mười dựng dục ra bản mệnh pháp bảo sẽ là loại hình thái nào, không khỏi để cho người ta chờ mong.



Bản mệnh pháp bảo bắt đầu thai nghén, mới đầu chín tầng linh đài cực kỳ đơn giản, nhưng khi pháp bảo vừa thai nghén, toàn thân chấn động, chấn rơi xuống rất nhiều phế liệu.



Trong chớp mắt, chín tầng linh đài biến hóa, bốn góc điêu khắc các loại hình thái động vật, hoặc Long, hoặc Phượng, hoặc Hổ, hoặc Quy….



Mà phế liệu rơi xuống cũng không có biến mất, mà dần dần tụ tập, chậm rãi phát sinh biến hóa.



Chỉ chốc lát, hai Lâm Phong tí hon chậm rãi xuất hiện, cùng Lâm Phong tí hon trong thức hải không có chút khác nhau nào, chỉ bất quá hai huynh đệ tựa hồ không phải quan hệ cừu nhân, vừa xuất hiện liền lười nhác nằm ở trên mặt đất, lăn qua lăn lại, có đôi khi sẽ giống như con sâu róm nằm rạp trên mặt đất, vểnh cái mông bò bò.



Hình ảnh kia cực kỳ thê thảm, lần thứ nhất Lâm Phong có một loại cảm giác, Thái Thượng Tam Kinh quả nhiên kỳ diệu.



Tiến vào Linh Đài kỳ, chín tầng linh đài tu kiến hoàn tất, đan điền dần dần vững chắc, Lâm Phong lại vào thức hải, trong thức hải lại cũng dựng lên chín tầng linh đài, trên đỉnh linh đài nhiều một cái long ỷ.



Trên long ỷ ngồi Lâm Phong thể tích lớn nhất, một bộ thiên hạ duy ngã độc tôn.



Dưới chín tầng linh đài, gần hai ngàn Lâm Phong triều bái:



- Nhật xuất đông phương, duy ngã độc tôn, thiên thu vạn tái, nhất thống tiên giới.



Không muốn a! Lâm Phong lệ rơi đầy mặt, lời kịch này còn lạ lẫm sao, còn muốn người sống hay không, ta còn chưa muốn cắt cái kia.