Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ

Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ - Chương 26




- Đan tốt!



Lâm Phong không khỏi thầm khen một tiếng.



Bình thường đan dược vào bụng, linh khí mờ nhạt, sau khi luyện hóa vẫn không cách nào xứng đôi với chân khí ở đan điền của Lâm Phong, nhưng Tứ Khí Đan vừa vào bụng, hơi luyện hóa, liền dung nhập thân thể, nhiều ngày tu luyện, Lâm Phong cách Luyện Khí tầng tám vốn không xa, giờ phút này giống như nước chảy thành sông.



Chỉ nghe một tiếng ầm vang, phạm vi đan điền lại mở mấy lần, trong đan điền có một cái hồ chân khí, giờ phút này chân khí không tới một nửa, khoảng cách Luyện Khí kỳ tầng chín còn rất xa.



Lâm Phong có chút tiếc nuối, đáng tiếc không thể lập tức ăn đan dược nữa, nhất định phải không ngừng luyện hóa chiết xuất, tiêu hóa dược lực, nếu không căn cơ sẽ bất ổn, một khi căn cơ bất ổn, biến cố về sau sẽ rất kinh người.



Đây là chuyện bình thường, nếu không các đạo thống lớn thực lực hùng hậu, đệ tử tông môn ngồi trong nhà không ngừng cắn thuốc, cũng có thể bạch nhật phi thăng, như vậy còn tu luyện làm gì.



Đan dược chi đạo, tu vi càng cao càng khó có tác dụng, cho dù có đại dược nghịch thiên, nhưng cũng cực kỳ thưa thớt, khó thu hoạch được.



Luyện Khí tầng tám, thức hải lại biến hóa, Lâm Phong tí hon đang chém giết, có không ngừng chết đi, nhưng cũng có không ngừng sinh ra, chết đi Lâm Phong tí hon cũng không biến mất, mà hóa thành tinh quang bị người đánh giết hấp thu.



Loại hiện tượng này tạo thành một hiệu quả kì lạ, đánh giết càng nhiều người, thân thể sẽ càng lớn, bộ dáng vẫn tí hon, nhưng chỉnh thể lại lớn hơn một cỡ.



Chẳng lẽ muốn chém giết đến cuối cùng, thẳng đến còn lại một người mới thôi? Lâm Phong không khỏi suy đoán.



Trên đường đi, Lâm Phong thu hoạch tương đối khá, chớp mắt đã qua sáu bảy ngày, Phi Lưu Giản chỉ mở nửa tháng, bây giờ qua một nửa, một tin tức cuối cùng truyền tới.



Thác nước bị người tìm được, tin tức này rất khó giấu diếm, một khi có người tìm tới, tất nhiên sẽ truyền ra tin tức, một truyền mười, mười truyền trăm...



Lâm Phong cười hắc hắc:



- Tuy nói loại truyền thừa cấp cao này đa số không có duyên phận với ta, nhưng vẫn phải gom góp náo nhiệt!



Cũng không trì hoãn hành trình, vội vàng chạy về phía thác nước.



Một thác nước to lớn, che khuất nửa bầu trời, không thấy cuối cùng, từ trên trời giáng xuống, như trụ lớn kình thiên, đâm thẳng tới bầu trời.



Phía dưới, một đầm nước khổng lồ, nước rất trong xanh, bên trong có không ít đá xanh hiển hiện, tảng đá lớn nhất chừng năm cái, trên bốn tảng đá đều ngồi xếp bằng một người, hô hấp thổ nạp, cùng đá xanh hô ứng, lộ ra ánh sáng kỳ dị.



- Trên tảng đá thứ nhất chính là Thiên Địa Phong Phó Cảnh Thiên, nghe nói tu vi của hắn trước đó vài ngày đã đến Luyện Khí kỳ tầng chín viên mãn, hoàn toàn xứng đáng danh hiệu Luyện Khí kỳ đệ nhất nhân



- Bên cạnh là Thiên Mệnh Phong Lăng Ba Tiên Tử, nghe nói tu vi của nàng không thua Phó Cảnh Thiên, sớm đã đạt đến Luyện Khí kỳ tầng chín viên mãn, nếu không phải vì Phi Lưu Giản, đã sớm trúc chín tầng linh thai, vấn đỉnh Linh Đài kỳ.



- Nam tử áo xanh bên cạnh là Đại Nhật Phong Vương Hiên, dù tu vi không bằng hai người trước, nhưng cũng không kém bao nhiêu!



- Đại hán mặt ngựa chính là Thánh Thiên Phong Trử Tuấn, cũng có lai lịch lớn, nghe nói là con trai của Thánh Thiên Phong phong chủ.



- Tự nhiên, nếu không có địa vị lớn, hắn có năng lực gì một người chiếm hai tảng đá.



Bên cạnh Trử Tuấn còn có một tảng đá, toàn bộ thanh đàm chỉ có năm tảng đá, bốn người này một người chiếm một chỗ, Trử Tuấn lại cường thế, vậy mà vì sư muội cứng rắn lưu một vị trí.




Không ít người nếm thử đi đoạt, nhưng không ngoại lệ đều bị Trử Tuấn đánh xuống tảng đá, cực kỳ bá đạo, nhưng mọi người không làm gì được hắn, trong bách phong có ngũ phong truyền thừa mạnh mẽ, nghe nói chưa hẳn yếu hơn bảy mạch, bây giờ bốn phong đã tới, phong thứ năm không ra, ai dám tranh phong.



Lâm Phong đi trong đám người, nhìn thấy tình hình như thế, không khỏi cười lạnh một tiếng, thật bá đạo nha.



Tạo hóa đang ở trước mắt, mọi người không ngừng hâm mộ, nhưng không có thực lực đi đoạt, làm người ta cực kỳ tiếc nuối.



Lâm Phong cũng muốn thử một chút, nhảy qua tảng đá, tiến về tảng đá thứ năm, thân pháp cực kỳ phiêu hốt.



- Người kia là ai, thân pháp thật tinh diệu, không biết có thể chiếm được một chỗ hay không!



- Hừ! Không phải người của thất phong, thì chính là tự tìm đường chết!



Có người cười lạnh nói.



- Là hắn! Tên phế vật kia của Thiên Tuyết Phong!



Có người nhận ra Lâm Phong, không khỏi la lên.



Trong đám người nghị luận ầm ĩ, có người khinh bỉ nói:



- Một phế vật cũng muốn cướp đoạt truyền thừa, đừng nói năm vị trí đầu, xem như ta cũng có thể một tay đánh ngã hắn!




Đối với mọi người nghị luận, Lâm Phong nghe nhưng không thèm để ý, vững vàng đạp ở trên tảng đá, đang muốn ngồi xuống.



- Lăn xuống đi!



Trử Tuấn hừ lạnh một tiếng.



Lâm Phong buồn cười nói:



- Phía trên này viết tên ngươi?



Trử Tuấn cười lạnh nói:



- Cho dù không có viết tên của ta, nhưng đây là ta chuẩn bị cho Trần sư muội, ngươi không có tư cách ngồi ở chỗ này!



Vừa mới nói xong, hắn đã ra tay, Thánh Thiên Phong truyền thừa rất mạnh, giờ phút này hắn vừa ra tay, khí thế phi phàm, đại thủ chộp tới, trong khoảnh khắc đã đến trước người.



Lâm Phong cười nhạo, vung quyền đánh ra, Huyền Thiên Cửu Biến đệ nhất biến, quyền thế giống như khai thiên, mặt nước bình tĩnh cũng bị đánh ra vết tích.



Sắc mặt Trử Tuấn trầm xuống, lại bị một quyền đánh lui, hắn đứng ở trên tảng đá thuộc về mình, gầm thét một tiếng:



- Ngươi muốn chết!




Nói xong lại ra tay, quyền thế ngập trời, một quyền cực kỳ cường thế, nếu đánh vào người, không chết cũng tàn phế!



- Đáng tiếc, đáng tiếc, chết chắc!



- Đáng đời, Thiên Đường có lối không đi, Địa Ngục không cửa lại nhảy vào!



Tựa hồ mọi người đã thấy tương lai thê thảm của Lâm Phong, nhao nhao mở miệng.



Bang đang!



Một quyền uy lực vô tận, nhưng đánh ở trên người Lâm Phong, lại không ra chút gợn sóng, Trử Tuấn kinh hoảng nhìn Lâm Phong.



Lâm Phong tiện tay phủi phủi địa phương bị đánh trúng, cười lạnh không thôi, Thái Thượng Luyện Thể Đồ bất phàm, há là người bình thường có thể so sánh.



Hắn chỉ vào Trử Tuấn nói:



- Ngươi không được, một quyền này quá nhẹ, nắm đấm phải nên như thế này!



Nói xong đánh ra một quyền, một quyền này còn mạnh hơn một kích toàn lực của Trử Tuấn rất nhiều, bất quá Trử Tuấn không có Thái Thượng Luyện Thể Đồ tăng thể chất, làm sao chống đỡ được, không khỏi kêu thảm một tiếng, miệng phun máu tươi, sắc mặt đỏ tía, hung dữ nhìn Lâm Phong.



Giờ phút này hắn đã biết đối phương sâu cạn, không dám tùy ý châm ngòi, xếp bằng ở trên tảng đá của mình.



- Tê! Hắn lại thắng Trử Tuấn!



- Không phải nói hắn chỉ có tư chất nửa tinh, coi như Luyện Khí tầng tám cũng chỉ là tiêu chuẩn bình thường, làm sao có thể đối cứng với Trử Tuấn tu vi Luyện Khí kỳ tầng chín viên mãn!



Mọi người nghị luận ầm ĩ, ai cũng nghĩ không ra sẽ là kết quả này.



Một vài người nhao nhao ngậm miệng, không khỏi buồn bực, vì sao lại nhất thời miệng tiện, mắng ngoan nhân như vậy chứ, nếu như bị truy cứu, mình sẽ còn thê thảm hơn cả Trử Tuấn.



Lâm Phong không có thời gian quản những chuyện này, xếp bằng ở trên tảng đá, muốn lĩnh ngộ ảo diệu bên trong.



Năm tảng đá đều bị người chiếm lĩnh, chân trời có năm đạo hào quang rủ xuống, bao phủ ở trên người bọn hắn, sắc mặt bốn người khác đều vui mừng, tựa hồ có thu hoạch rất lớn.



Nhưng Lâm Phong không khỏi buồn bực, con mẹ nó, sao mình cảm giác gì cũng không có.



Nửa ngày sau, người khác giống như đều có thu hoạch, Lâm Phong chỉ có thể cắn răng, quét qua đám người.



- Uy, cô nàng kia, đúng... Đừng nhìn đông nhìn tây, nói chính là ngươi, cô nàng con mắt thật to, vẻ mặt vô tội kia, ngươi qua đây một chút!



Lâm Phong chỉ vào một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi, mở miệng nói.