Edit: Ngọc Anh | Beta: Tiểu Đậu Đậu
Mai Mộng Nhiên vừa mới làm rõ thật giả chuyện phẫu thuật thẩm mỹ xong, không lâu sau thì ảnh ngày xưa của cô cũng bị tung lên mạng. Thời gian xảy ra sự việc lại quá trùng hợp, khiến cho một số người trở tay không kịp.
Người đại diện của cô đau đầu nhức óc, sử dụng mọi mối quan hệ để giảm sức ảnh hưởng của vụ này xuống, team PR tăng ca đến nỗi không ngủ nghỉ, nhưng tất nhiên, việc khắc phục sự cố làm gì nhanh bằng việc phát tán ảnh chụp.
@“Trời đất ơi! Xấu chịu không chịu nổi luôn á!”
@“Xác nhận, là ảnh xấu tự nhiên, không qua photoshop.”
@“Haha, còn nói mình không phẫu thuật, bây giờ bằng chứng rành rành, mặt không cần sưng lên đâu! Cô định giải thích như thế nào hả Mai Mộng Nhiên?”
Cây cao đón gió, Mai Mộng Nhiên từ một đêm thành danh nên tự thấy mình ở vị trí rất cao, trong lúc vô tình không biết bản thân đã đắc tội rất nhiều người. Tường đổ mọi người cùng đẩy, mỗi người giẫm một chân, tuy nhiên cũng có nhiều người không thích phiền phức tự động tay động chân, chỉ ngồi yên xem diễn.
Topic “Mai Mộng Nhiên trước khi phẫu thuật thẩm mỹ” vừa tung ra, các fangirl xém tý nữa muốn bùng cháy, nhưng bọn họ không dám đứng ra bênh Mai Mộng Nhiên, vì không đủ tự tin.
Các fan vốn không đủ cam đảm nói cô gái trong tấm ảnh không phải là nữ thần của bọn họ.
Tuy phong cách khi đó và hiện tại khác nhau một trời một vực, nhưng những đường nét cơ bản trên khuôn mặt đã qua chỉnh sửa có ít nhiều bảy phần giống nhau.
Đương nhiên cũng có một số ít người đứng về phía Mai Mông Nhiên.
@Thủy triều lên xuống: Đây là công nghệ PS. Tùy chọn một bức ảnh xấu xí chỉnh một chút được xem là đẹp, vậy Mộng Nhiên của chúng ta bị chỉnh xấu một chút thì chết à?
@Đóa hoa trên núi: Phẫu thuật thì sao!? Đầu năm nay người phẫu thuật không phải đầy đường à? Người bình thường thì không nói, đây lại cứ nói cô ấy, đây là công kích cá nhân! Cha mẹ các người không dạy các người à?
@Mộng Lữ Nhân trả lời Thủy triều lên xuống: Người có mắt đều nhìn phát là nhận ra đây là Mai Mộng Nhiên. Anh có thấy vành tai cô ta có một mốt ruồi không? Tui lười so sánh ảnh cô ta trước và sau khi phẫu thuật, chỉ biết nốt ruồi là ở cùng vị trí. Cuối cùng, cô ta tẩy trắng quá, đính kèm hình so sánh nè [hình ảnh]
@Doreaemon trả lời Đóa hoa trên núi: Thím nói sai vấn đề rồi, tụi tui không quan tâm cô ta có phẫu thuật thẩm mỹ hay không, ghê tởm ở chỗ rõ ràng cô ta có làm nhưng miệng thì chối, hiểu không?
Cứ như vậy, số ít những fan chân chính đều bị vùi dập trong đống bình luận đầy mùi công kích, “fan cứng” lúc đầu còn thề son sắt bảo vệ cô, ngay sau đã đánh mất ý chí chiến đấu, chỉ có thể nhìn Weibo của cô mà lệ chảy thành sông, những bình luận mỉa mai, sỉ nhục không ngừng nghỉ post lên.
Không lâu sau, mọi người liền phát hiện:
“Tận mấy trăm ngàn share cũng không kéo tin lên hot search được. Các người đùa tôi đấy à?
@“Chỉ có thể do tin về Mai Mộng Nhiên quá hot.”
@“Aiz… thâm dã man, tui đúng là ngây thơ đơn giản, giờ mới hiểu rõ thế giới này.” [Haha]
Văn phòng của Mai Mộng Nhiên bị các phóng viên bu đông như kiến cỏ, nhưng cô lại trốn bặt ở trong nhà.
Sầm Thần vừa nghe điện thoại xong, nhíu mày, “Trên Weibo hiện tại đã áp được xuống, người bên Tạp chí và các page Giải trí cũng gọi qua nói một tiếng rồi, chỉ có không đảm bảo lắm mấy trang chưa liên lạc được…..”
Đang nói, cô phát hiện người trước mắt không bình thường, vội hỏi, “Mộng Nhiên, cô làm sao vậy?”
Tin đồn đang lan khắp nơi bên ngoài, nhưng Mai Mộng Nhiên xem ra lại rất bình tĩnh, bình tĩnh một cách kỳ lạ.
“Tôi biết ai là kẻ công khai bức ảnh.”
“Là ai?!”
Mai Mộng Nhiên cười khẽ nói ra hai chữ, “Mai Nhiễm.”
Quản lí giật mình kinh ngạc, “Cô khẳng định là cô ta sao?”
Nếu việc này do con gái Mai Hồng Viễn chủ mưu, coi bộ khó giải quyết rồi.
Cô lại hỏi: “Liệu cô có nhầm không? Lúc trước không phải cô đã nói mẹ cô cũng có ảnh chụp của cô à? Có khả năng là……”
Mai Mộng Nhiên giọng điệu yếu ớt, mở lại tấm ảnh ra xem, “Lúc đó chiếc váy tôi mặc là bà đã mua cho tôi sau khi đến nhà họ Mai. Khi tôi mười tuổi, con đàn bà kia đã bỏ chạy với người khác, bà ta sẽ không có tấm ảnh này.”
Trong ảnh, cô nhìn vào ống kính cười trông vừa xấu hổ vừa ngốc nghếch, lúc đấy người chụp tấm ảnh này chính là…….
Năm đó Mai Mộng Nhiên của tuổi mười bảy, ngay cả nhìn bao nhiêu lần đi nữa cũng là ánh mắt khinh thường nhìn cô Thiên kim tiểu thư giàu có nhà Mai Hồng Viễn – Mai Nhiễm.
Trên đời này, người có tấm ảnh này lại còn trùng hợp công khai ngay thời điểm này, ngoài cô ta ra thì còn ai khác nữa?
Nghe cô nói xong, Sầm Thần trăm ngàn lo lắng, “Tôi giúp cô thông báo giới truyền thông rồi. Mấy ngày này, tạm thời cô không cần lộ diện, xem tình hình dư luận thế nào rồi tính tiếp.”
Người ngồi ở ghế sofa tâm trí đang để ở đâu đâu ừ bừa một tiếng.
Ngay lúc đó di động Sầm Thần vang lên, cô nhìn người gọi đến xong bước ra ngoài nghe điện thoại.
Căn phòng yên tĩnh trở lại, Mai Mộng Nhiên cuộn tròn người lại, lấy bản kết quả xét nghiệm giấu ở dưới chân ra xem, nước mắt rơi xuống làm nhòe đi hai chữ “Vô sinh”. Cô nhớ tối hôm đó sau khi tiệc sinh nhật Mai Hồng Viễn kết thúc, cô sang phòng Mai Lương Chi tìm anh, lại thấy bố nuôi cũng ở đó, không khí giữa hai người rất kỳ lạ.
Cô liền đứng ở cửa nghe lén họ nói chuyên.
“Bố, bố nói thật sao? Nhiên Nhiên thật sự……”
Khoảng cách hơi xa, cô không nghe rõ là “Nhiên Nhiên” hay “Nhiễm Nhiễm”, vì thế ghé sát tai vào.
“Hoàn toàn là sự thật!” Mai Thanh Viễn thở dài, “Con có nhớ lần bắt cóc đó không? Con bé thay Nhiễm Nhiễm nhận một nhát đâm, kết quả bác sĩ nói ……………”
Mai Mộng Nhiên như bừng tỉnh, vô sinh?! Cô sao?
“Nhiên Nhiên không biết sao?”
“Đương nhiên không biết! Bà cụ bên kia cũng không nói, nếu biết, nhà này còn không phải gà bay chó sủa?”
Mai Mộng Nhiên xé tờ xét nghiệm thành từng mảnh nhỏ.
Vậy là đời này cô không thể có đứa con của mình sao?
Mai Nhiễm, cô nợ tôi không chỉ một mạng đâu?
“Mộng Nhiên Mộng Nhiên!” Người quản lí đột nhiên gọi cô, biểu cảm có chút phức tạp.
“Là chuyện của bác cô, không phải cô… chứ?
Cô nghe không hiểu trời trăng gì.
“Hóa ra vài phút trước, có tin Mai Hồng Viễn bao nuôi sinh viên.”
Mai Mộng Nhiên từ sofa nhảy dựng lên.
Cô xem xong hết tin tức, cảm xúc biến đổi theo hẳn một quy trình, đầu tiên là kinh ngạc, lại có một ít phấn khích không giải thích được, cuối cùng cả người như ngâm trong thùng đá băng, toàn thân toát ra ớn lạnh.
Báo ứng đến thật nhanh?
Mai Mộng Nhiên nhắm mắt lại, giọng nói khe khẽ gần như không thể nghe ra, “Tôi muốn cô ta cũng phải chịu như tôi.”
Dù là thân bại danh liệt, tôi muốn cô ta cùng tôi chịu!
“Mai Mộng Nhiên”, Sầm Thần cuối cùng cũng phát hiện cô có vấn đề, “Cô không được làm xằng bậy!”
Bây giờ lửa đưa lên mắt không xém vào xương thì cũng cháy trụi lông mày, lại còn muốn đi chuốc thêm họa vào thân, lại còn muốn thêm vào mớ hỗn độn này trò gì nữa.
“Nếu đã tưng bừng như vậy, tôi cũng không ngại làm nó tưng bừng trời mây thêm chút nữa.”
“Rốt cuộc cô muốn làm gì?”
“Cứ theo mánh khóe của Mai Hồng Viễn đang làm, mọi chuyện rất nhanh sẽ chìm xuống… Nhưng cô ta đã khiến tôi trở nên như thế này, nếu tôi còn giả vờ như chưa hề có gì xảy ra, thì tôi không phải là Mai Mộng Nhiên nữa rồi.”
Đáng ra đối với những tin đồn xoay quanh người nổi tiếng như thế này, những người trong giới kinh doanh sẽ chẳng thèm quan tâm làm gì, nhưng người bị dính tin đồn lại chính là Tổng giám đốc tập đoàn Mai Thị, trước đó không lâu còn được bầu là hội trưởng Hiệp hội thương mại – Mai Hồng Viễn.
Sao mà không dấy lên một trận cuồng phong cho được?
Quan trọng nhất là người đàn ông “đức cao vọng trọng” này trong giới kinh doanh được xem như một doanh nhân nho nhã hiếm có, những chuyện ông trải qua có khi còn được truyền lại cho đời sau cùng học hỏi. Dù cho ông lặn lộn trong vòng xoáy tiền tài nhưng cũng chưa từng vấp phải scandal trăng hoa nào, không ngờ một khi vấp phải thì thật khủng khiếp.
Trong tấm ảnh, cô gái trẻ kéo tay Mai Hồng Viễn, ông dịu dàng vuốt tóc cô, hai người cử chỉ thân thiết ám muội…
Sau vụ việc bắt cóc xảy ra, Mai Hồng Viễn bảo vệ con gái rất kỹ, vậy nên người ngoài chỉ biết ông có một cô con gái, mặt mũi thế nào thì chưa từng biết đến.
Hơn nữa đại gia sánh đôi với chân dài vốn là đề tài dễ bị dư luận bàn tán, khó mà khẳng định hai người bọn họ không có quan hệ gì.
Rất nhanh sau đó, cô gái đồn đoán đó đã được tìm ra thông tin, càng làm dân tình há hốc mồm hơn.
Cô gái trẻ đó chính là bác sĩ chuyên khoa Đông Y của bệnh viện Nhân Dân A. Không thể tưởng tượng được rõ ràng là một bác sĩ mà có loại hành động suy đồi đạo đức như vậy, khiến dân tình cực kỳ phẫn nộ.
Sự việc này càng ngày càng được quan tâm nhiều hơn, thậm chí còn hot hơn vụ “Mai Mộng Nhiên trước khi phẫu thuật thẩm mỹ”.
Trong ngành công nghiệp giải trí này, mấy báo nổi tiếng hoặc có tầm nhìn khi bắt được tin hot này sẽ cân nhắc kỹ lưỡng. Mai Hồng Viễn có tiền lại có thế lực, thủ đoạn lại càng không vừa, là loại người không thể đắc tội, cuối cùng sẽ dím bặt luôn mớ tin tức này, thuận tiện còn có thể bán lại tin này cho chính ông ta.
Nhưng đưa tin về vụ bê bối lần này lại là một cái tên mới thành lập không lâu – Tạp chí Tam Lưu, nhất thời muốn gây chú ý nên không nghĩ đến về lâu về dài.
Việc chụp được tấm ảnh này cũng rất tình cờ. Bọn săn ảnh theo dõi Dư Thanh đến Tân Nam vì nghe nói cô sẽ về chúc mừng đại thọ 80 tuổi của ông cụ Dư. Trước đó, Dư Thanh và Diệp Khởi Hàn thuộc Giải trí Thiên Hành lại có quan hệ mập mờ nên anh ta muốn nhân cơ hội này moi chút tin tức.
Không ngờ vì thế lại có được tin giật gân. Thậm chí anh ta không kịp xử lý hình ảnh, viết bản thảo suốt đêm rồi tung tin ngay sau đó.
Nhưng anh ta không ngờ tới, khi anh ta đang hào hứng đếm tiền nhờ tạp chí kì này tăng lượng tiêu thụ, thì nhận được tin sét đánh.
“Tổng Giám đốc Mai, luật sư của chúng ta đã liên hệ với bọn họ, sáng ngày mai chủ biên tạp chí Tam Lưu sẽ đăng bài đính chính. Mặt khác, chúng tôi đang cố gắng hạn chế tầm ảnh hưởng của tin tức, nhưng…” Thư ký Vương định nói lại thôi.
Tuy rằng đã bắt đầu thu hồi tạp chí, nhưng lời đồn đã lan ra, làm sao thu lại được.
Mai Hồng Viễn xoa xoa chân mày một lúc rồi nói, “Việc này sẽ không kết thúc đơn giản như vậy.”
“Không biết tiểu thư……”
Mai Hồng Viễn giơ tay lên ngăn lại, “Vất vả rồi, anh ra ngoài trước đi.”
Sau khi cánh cửa đóng lại, Mai Hồng Viễn lấy bao thuốc đã lâu không động đến ra, đốt một điếu, khỏi trắng lơ lửng, ông thở ra một ít nỗi lòng.
Dung Dung, anh không bảo vệ tốt con gái của chúng ta rồi.
Khi đó Mai Nhiễm đang nói chuyện điện thoại, “Anh Châu, em hiện tại thật sự rất ổn. Cảm ơn anh. Có người gọi tới, em gác máy nhé.”
Gọi điện tới là Phó viện trưởng, đầu tiên ông ấy thể hiện rất quan tâm và tín nhiệm Mai Nhiễm, sau lại uyển chuyển tỏ vẻ vì nguyên nhân khách quan nên bệnh viện đưa ra quyết định “Đình chỉ chức vụ” đối với Mai Nhiễm, hy vọng cô thông cảm.
Mai Nhiễm tắt điện thoại, cười cười ra vẻ thoải mái, “Anh nhìn em như vậy làm gì?”
Phó Thời Cẩn vẫn nhíu mày, nắm lấy tay cô, “Cùng đi dạo đi.”
Trời chập choạng tối, cả hai không nói chuyện, chỉ yên lặng nắm tay nhau đi.
Thấm thoắt cả hai đã đi đến bên cạnh một hồ nước, Mai Nhiễm hơi mệt bèn ngồi xuống ghế nghỉ ngơi.
Phó Thời Cẩn cũng ngồi xuống bên cạnh, “Nhiễm Nhiễm”.
Trăm ngàn lời muốn nói cũng chỉ gói gọn trong hai chữ này.
Cô thuận thế 3dựa vào vai anh, cảm nhận hơi thở quen thuộc, mọi tâm tư phiền muộn như lắng lại, “Em thực sự không sao đâu, anh không cần lo lắng.”
“Huống chi, chúng ta đều biết đó là lời đồn buồn cười nhất, lời đồn mà sẽ có một ngày được làm sáng tỏ.”
Nhưng điều làm cô không vui nhất là vì lời đồn đó mà công việc của cô bị ảnh hưởng.
Cô vùi mặt vào bờ vai ấm áp của anh gọi, “Thời Cẩn.”
Đây là lần đầu tiên cô gọi anh như vậy.
“Ừ”
“Thời Cẩn.”
“Ừ.”
“Em yêu anh.”
“…..Ừ. Anh cũng vậy.”
Cảm xúc trong tim không phải tự nhiên dâng trào, mà cô cảm thấy ngay lúc này đây có anh bên cạnh, khiến cô có thể nghĩ về những điều tươi đẹp mĩ mãn nhất.
Màu ánh trăng buông mình phủ tràn khắp mặt hồ óng ánh, gió lạnh bắt đầu thổi, Phó Thời Cẩn dùng áo khoác ôm lấy cô, nghe được cả tiếng nhịp đập trái tim anh truyền tới trái tim cô.
Thời gian êm đềm mà dịu dàng đến thế.
Trước kia anh cảm thấy trên đời này khó mà có được người trong mộng như hằng mong muốn, nhưng hôm nay trong tim anh biết rằng cô thuộc về anh, là của anh.
Nếu sau này anh có con gái, anh sẽ cho con bé toàn bộ yêu thương của người bố, gửi cho con tất thảy những điều tươi đẹp rực rỡ trên thế gian này, hơn nữa cũng phải dạy con làm thế nào để vững bước trên đường đời chông gai. Bởi vì là một người bố, anh không thể mãi sát cánh bên cạnh làm bạn cùng con được.
Nhưng người con gái trong lòng anh đây, là người nắm tay cùng anh đi hết quãng đường còn lại, cô không cần phải mạnh mẽ, chỉ cần cô được bảo vệ dưới đôi cánh của anh, sóng gió thế nào cũng có anh bên cô.
Bảo vệ cô một đời thì có sao?