Thời Gian Quay Trở Lại, Em Sẽ Không Yêu Anh

Chương 14: Không được ở ký túc xá.




Sau chuyến du lịch về Hạ Băng bắt đầu chuẩn bị mọi thứ cho việc học đại học, đáng lý ra cô muốn đi du học để tránh xa các anh trai của mình, nhất là Minh Khôi.

Nhưng không hiểu vì sao từ khi cô tỉnh dậy và sống lại một kiếp người, các anh của cô đều thay đổi ai cũng yêu thương cô không còn ghét cô như trước đây nữa.

Minh Khôi cũng vậy anh ấy từng ghét cô còn hơn cả kẻ thù của mình, mà giờ đây lại đeo cô như keo vậy và còn muốn kết hôn với cô nữa thật kỳ lạ mà.

Hôm nay là ngày Hạ Băng đến trường để làm thủ tục nhập học, sẵn đây cô sẽ đăng ký ở lại ký túc xá của trường luôn để không phải về nhà, tránh trạm mặt Minh Khôi càng nhiều càng tốt.

Thế nhưng đời không như là mơ giáo viên đăng ký hồ sơ cho cô nói:

-Hạ Băng theo như gia đình của em gửi yêu cầu đến trường mà cô nhận được, em không thể ở lại trường mà chỉ học rồi trở về nhà.

Cô thật sự rất ngạc nhiên bởi vì từ trường về nhà cô cũng mất 1 tiếng, vì sao lại không cho cô ở lại ký túc xá chứ? Ở nhà cô ai lại yêu cầu đều vô lý này Hạ Băng hỏi:

-Ý của cô là sao ạ? Vì sao em không được ở lại ký túc xá của trường?

Vừa viết giấy tờ cho Hạ Băng cô giáo phụ trách mỉm cười lắc đầu nói:

-Cô cũng không biết đây là lệnh ở nhà trường đưa xuống nói gia đình của em yêu cầu như vậy, nên cô không thể làm khác được em thông cảm nhé!

Sau khi làm thủ tục xong hết rồi thì Hạ Băng trở về nhà, tối nay khi ăn cơm với gia đình cô nhất định phải hỏi lại ba Dương mới được.

......................

Buổi tối cả nhà ăn cơm với nhau Hạ Băng lên tiếng hỏi ba Dương:

-Ba ơi.

-Chuyện gì vậy con gái?



-Có phải ba là người đã yêu cầu nhà trường không cho con ở lại ký túc xá không ạ?

Ba Dương đang ăn khi nghe con gái hỏi cũng cảm thấy ngạc nhiên, ông lắc đầu nói:

-Không có tại sao con lại hỏi như thế?

-Dạ hôm nay con đến trường làm thủ tục đăng ký ở lại ký túc xá, nhưng nhà trường bảo là gia đình không cho con ở lại đó, nếu như ba không có yêu cầu vậy là ai ạ?

Minh Khôi vừa gấp thức ăn cho vào chén của Hạ Băng vừa nói:

-Là anh làm.

Lúc này mọi ánh mắt đều đổ dồn về phía anh, còn người lên tiếng vẫn ung dung gấp thêm cá cho cô gái nhỏ, sau đó mới từ từ trả lời:

-Nhà chúng ta rộng như vậy còn có cả phòng ngủ của em từ trước đến giờ, cần gì đi đến ký túc xá của trường nơi phức tạp như vậy?

-Nhưng mà em muốn đến đó ở để hưởng thụ cuộc sống của sinh viên mà anh cả, với lại từ đây đến trường mất 1 tiếng lận em cần ở ký túc xá để rút ngắn thời gian đến lớp.

Anh vẫn rất bình tĩnh nói:

-Còn không em đến chung cư của anh ở đi, nó ở gần trường em đấy dù sao nó vẫn an toàn hơn ở ký túc xá.

Hạ Băng lắc đầu nói:

-Em không thích em muốn được ở ký túc xá để tận hưởng cuộc sống của sinh viên thực thụ mà.

-Ở ký túc xá hay là ở chung cư của anh sắp xếp có gì khác nhau, không phải đều em muốn là ra ngoài ở để không chạm mặt anh à.

Bị nói trúng tim đen nên Hạ Băng im lặng mà không nói gì hết, Minh Khôi vươn tay ra vuốt tóc cô nói:

-Em yên tâm chung cư đó mọi thứ tiện nghi đều có, và chỉ có một phòng ngủ nó lại cách trường học của em một con đường mà thôi, rất thuận tiện cho việc học của em nghe lời anh ở đó hoặc ở nhà chứ không được ở ký túc xá.



Ba mẹ Dương nghe anh nói như vậy thì hiểu rồi, hoá ra cậu cả nhà mình đã sắp đặt trước hết cho em gái, mẹ Dương nói:

-Hạ Băng nếu anh con đã nói như vậy thì con nên nghe lời Minh Khôi đi, dù sao ở nhà của mình vẫn thoải mái hơn là ở ký túc xá của trường, giờ giấc lại không bị ràng buộc nữa.

Nghe mẹ nói như vậy thì Hạ Băng cũng không thể cãi được, cô đành gật đầu đồng ý với mẹ Dương nói:

-Dạ con sẽ nghe lời mẹ nhưng mà con có một yêu cầu được không ạ.

-Có gì con cứ việc nói đi.

Hạ Băng liếc mắt nhìn Minh Khôi một cái rồi nói:

-Con muốn ở đó tập trung cho việc học nên anh cả không được đến đó sống với con đâu ạ.

Minh Khôi nhướng mày một cái mỉm cười nói:

-Đương nhiên rồi ở đó chỉ có một phòng ngủ, anh làm sao có thể dọn đến đó ở được chứ bé cưng.

-Là anh nói đó nhé!

-Ừm, chắc chắn là anh sẽ sống ở đây với ba mẹ được chưa?

Nghe anh nói như vậy thì cô yên tâm rồi mặc dù không được vui cho lắm, bởi vì cô muốn tận hưởng cuộc sống sinh viên.

Nhưng mọi thứ lại được anh cả sắp xếp rồi, mà kệ dù sao không ở chung nhà sống cùng nhau với Minh Khôi là được rồi.

Thế là Hạ Băng vui vẻ ăn hết bữa tối và chuẩn bị cho cuộc sống sinh viên tươi đẹp của mình thôi.