Thời Gian Quay Lại: Cho Anh Ở Bên Em!

Chương 95: Ngoại truyện 4: Dã ngoại (P2)




Địa điểm được chọn làm chỗ dã ngoại không xa lạ gì mà là khu vui chơi gần trung tâm thành phố. Trước khi đi Lâm Hiểu Phong đã phải nghiên cứu rất kỹ, sở dĩ anh chọn khu vui chơi ấy là vì nó mát mẻ và thoáng đãng. Xung quang khu vui chơi hơn phân nửa là cây xanh rất tốt cho quá trình giáo dục con của đôi vợ chồng trẻ. Ngoài ra khuôn viên khu vui chơi khá rộng không những có hòn non bộ, đài phun nước mà còn có cả hồ sen rất xinh đẹp.

Không khí xanh mát ở đây là đáp ứng hơn cả mong đợi so với sự kỳ vọng của Lâm Hiểu Phong. Bên trong khu vui chơi gồm nhiều trò giải trí như vòng quay ngựa gỗ, tàu lượn siêu tốc và nhiều trò khác. Bên cạnh đó không thể thiếu chính là các khu vườn sinh thái và vườn thú cũng như thủy cung rất hữu ích trong việc phát huy trí tò mò của trẻ. Suốt dọc đường đi vào khuôn viên đâu đâu cũng có trang bị sẵn ghế ngồi. Lác đác vài cửa hàng bán thức ăn và quà lưu niệm làm Mẫn Nhi rất thích.

Ngay khi đặt chân vào khu vui chơi giải trí này Mẫn Nhi đã rất hào hứng, cô bé tung tăng chạy nhảy khắp nơi trông tự do đến lạ thường. Một lý do khác mà Lâm Hiểu Phong chọn dã ngoại ở đây là vì nơi đây có nhiều điều kiện tốt giúp hỗ trợ cho việc phát triển của trẻ. Kết hợp giữa dã ngoại và các hoạt động vui chơi ngoài trời sẽ giúp trẻ thỏa sức tìm tòi và khám phá thế giới. Người ta thường nói trẻ con như tờ giấy trắng chính vì thế Lâm Hiểu Phong và Vương Ý Vân mong muốn những nét vẻ đầu tiên lên cuộc đời và nhận thức của con phải thật đẹp.

Từ xa nhìn dáng vẻ chạy nhảy khắp nơi của con làm bậc cha mẹ cũng rất đỗi hạnh phúc. Trông cô bé thỏa mãn vì được làm những điều bản thân yêu thích rất thú vị. Sáng nay khi biết tin sẽ được đi dã ngoại kết hợp vui chơi ngoài trời Mẫn Nhi đã nhảy cẫng lên vì thích thú. Cô bé thậm chí còn hôn bố mẹ liên tục để thể hiện sự phấn khích của mình. Nhìn thấy con vui cười lúc này nỗi lo và tự trách của Vương Ý Vân mới dần được vơi bớt. Vì quá chú tâm đến côn việc cô đã vô tình bỏ quên mất thời gian dành cho con trong khi bản thân cứ oán trách tại sao con lại lớn nhanh thế.

Để chuộc lại lỗi lầm của mình Vương Ý Vân đã quyết định sau này mỗi tuần đều sẽ dành ra thời gian để đi chơi với con. Sáng nay trước khi đi chơi Vương Ý Vân đã trang bị giỏ đồ cho Mẫn Nhi rất kỹ, bên trong có bình sữa, tả, áo đầm, giày, vớ và cả khắn sữa các kiểu đều có đủ. Ngoài ra cô nàng còn không quên chọn cho con gái một bộ quần áo thật đẹp. Chiếc váy Vương Ý Vân chọn là một chiếc đầm màu hồng pastel vô cùng dễ thương. Trên vai áo đầm có hai dây ren làm thành hai cánh tay cho áo. Chính giữa áo có một chiếc nơ lớn màu đỏ và đặc biệt là sau lưng chiếc đầm còn có tua dài trông hệt như trang phục công chúa.

Sáng nay Vương Ý Vân đã dậy từ rất sớm để chuẩn bị nguyên liệu làm đồ ăn mang theo. Nào là bánh quy, bánh mì sandwich, hamburger và còn nhiều loại khác nữa. Sau khi chuẩn bị và sắp xếp tất cả thức ăn vào giỏ cũng là lúc đồng hồ điểm 7h đúng. Vội vàng lật đật chạy lên phòng gọi con dậy thì Vương Ý Vân rất bất ngờ khi con gái mình đã ngồi trên giường đợi sẵn. Cô bé thấy mẹ liền lập tức nhào tới ôm chầm mẹ nói:

- Mẹ ơi chúng ta mau đi thôi ạ! Mẫn Nhi muốn đi chơi và chụp thật nhiều hình để về khoe với các bạn.

- Được rồi bé cưng, để mẹ chãi đầu thay đồ cho con đã nhé.

- Vâng ạ!

Vương Ý Vân bế cô con gái bé bỏng đến trước chiếc gương trang điểm trên bàn. Cô cầm lên chiếc lược màu trắng bình thường quen thuộc rồi cẩn thận chải chuốc cho con gái. Chẳng bao lâu sau Mẫn Nhi đã có một mái tóc gọn gàng và xinh đẹp. Vương Ý Vân cột tóc hai chùm cho Mẫn Nhi sau đó thắt bím rồi cột nơ cho cô bé. Nhìn Mẫn Nhi trong bộ váy công chúa và mái tóc hai chùm nhìn yêu đến lạ. Không thể phủ nhận rằng quả thực con bé đã thừa hưởng hết tất cả gen trội lẫn gen lặn của bố mẹ.

Chiếc mũi cao của Lâm Hiểu Phong và đôi mắt to tròn cùng chiếc miệng hình trái tim của mẹ. Có lẽ chẳng có ai gặp Mẫn Nhi mà không yêu không thích vẻ dễ thương đó. Sau khi chuẩn bị xong xuôi Vương Ý Vân dắt tay Mẫn Nhi xuống lầu, ngay khi vừa nhìn thấy bố cô bé đã vội chạy lại dang hai tay đòi bế. Chiều ý con gái Lâm Hiểu Phong đưa hai tay nhấc bổng Mẫn Nhi lên rồi ôm cô bé trong lòng. Cả nhà bà người quấn quýt nhau cùng ra xe đi đến nơi dã ngoại.

Chiếc xe chạy bon bon trên đường cuối cùng cũng dừng lại trước cửa khu vui chơi sau 20 phút chạy. Vừa mở cửa xe Mẫn Nhi đã nhanh chân chạy xuống trước hại Vương Ý Vân phải đuổi theo sau. Cô bế bổng cô con gái nghịch ngợm lên rồi khẽ mắng yêu:

- Con không được chạy như thế, mẹ đuổi theo mệt lắm đấy! Mẫn Nhi mà chạy trước như vậy là sẽ bị lạc đó biết không?

- Dạ!

Vài phút sau Lâm Hiểu Phong cũng đỗ xe xong, anh xách trên tay giỏ quần áo của Mẫn Nhi và giỏ thức ăn chuẩn bị sẵn tiến lại phía vợ và con gái mình. Nhìn thấy Lâm Hiểu Phong Mẫn Nhi phấn khích gọi:

- Bố ơi, nhanh lên!

Cứ thế cả ba người vui vẻ đi vào khu vui chơi giải trí.