Dự cảm của Lăng Hồng Quân đã trở thành sự thật, ngay khi vòi rồng xuất hiện, hắn liền cảm nhận được một luồng sát khí vô cùng dày đặc, đó là một loại sát khí rất tinh khiết không hề trộn lẫn bất kỳ tạp chất nào, chỉ tồn tại ý niệm rất đơn giản là khát và đói, chỉ muốn ăn tươi nuốt sống mọi cơ thể sống trước mặt.
Luồng sát khí này quá mạnh mẽ, Lăng Hồng Quân có cảm giác nó đã tràn ngập khắp cả đất trời làm hắn cảm thấy hít thở khó khăn, nhưng chỉ trong nháy mắt hít thở không thông này, Lăng Hồng Quân quyết đoán cắn mạnh xuống môi dưới, miệng hắn chảy đầy máu tươi nhưng cảm giác đau đớn cũng làm cho hắn thanh tỉnh lại, thoát khỏi luồng sát khí khổng lồ này, rốt cuộc hắn cũng tỉnh táo mà quan sát đóa hoa giáp xác khổng lồ kia.
Đó là một đóa hoa trông giống hệt một động vật giáp xác, bên dưới là bộ phận nhìn như rễ cây còn trên đỉnh là một giáp xác bị rạch mấy đường tựa như cánh hoa, toàn thân bao trùm bởi lớp vỏ giáp dày đặc, đáng sợ nhất là thân hình khổng lồ của nó, khi hoàn toàn đứng thẳng lên thì độ cao của nó ít nhất là một trăm mét, đường kính cánh hoa cũng cỡ hai mươi mét, sau khi cánh hoa mở ra thì còn lớn hơn, hèn gì chỉ một cái đớp là đã nuốt trọn một chiếc khinh khí cầu.
Nhưng khinh khí cầu không phải là sinh vật, sau khi bị nuốt vào chịu va đập hoặc bị dịch vị ăn mòn, lập tức bạo tạc nổ tung làm cho con quái vật trông giống như đóa hoa này bị nổ nát bấy, cánh hoa nổ tung thành từng mảnh nhỏ còn phần rễ thì co quắp vô cùng kịch liệt, một cỗ dịch thể màu đen văng tung tóe khắp nơi, những nơi trúng phải dịch thể bay tới bốc khói nồng nặc, mặt cát cũng bị ăn mòn thành vô số hố nhỏ.
"A!"
Kinh khủng nhất là có một chiếc khinh khí cầu gần đó trúng phải loại dịch thể ăn mòn này, chỉ trong nháy mắt, dường như chiếc khinh khí cầu đó bị nung ở độ nóng trên cả vạn độ, kim loại và các loại vật liệu nhanh chóng tan chảy, kể cả người ở trên đó. Một tiếng “A” thảm thiết vang lên từ ba chiếc khinh khí cầu đang bay ở xung quanh, chỉ trong vòng hai, ba giây chiếc khinh khí cầu đã biến mất không chút tăm tích, những người khác hoàn toàn chưa kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào.
"Mau lùi lại! Điều khiển khinh khí cầu rời khỏi khu vực này ngay, đừng để dịch thể kia bắn trúng!"
Lăng Hồng Quân lớn tiếng gào thét:
"Tất cả mọi người đội nón bảo hộ lên, tuyệt đối không được cởi ra, dịch thể ăn mòn này có thể có độc đấy!"
Nhân viên điều khiển trên ba chiếc khinh khí cầu đến giờ mới giật mình tỉnh lại, bọn họ lập tức lái khinh khí cầu lùi về phía sau, đồng thời tất cả thành viên trên đó nhanh chóng đội mũ bảo hộ lên, cho đến lúc này, bọn họ mới có thời gian nhìn nơi quái vật nổ tung, chỗ đó bây giờ bốc khói mù mịt, dịch thể ăn mòn đã biến nơi đó thành một biển sương mù không còn nhìn thấy thứ gì bên trong nữa.
Bởi vì sự việc diễn ra quá nhanh, bất thình lình mặt đất bỗng nhiên xuất hiện vòi rồng, sau đó là một con quái vật khổng lồ trông như đóa hoa từ dưới cát vọt lên, một cái đớp đã nuốt trọn một chiếc khinh khí cầu, tiếp theo là chiếc khinh khí cầu bị nuốt phát nổ, quái vật nổ tung thành từng mảnh nhỏ, nhưng mà máu của nó... Nếu như cái loại dịch thể ăn mòn kia thật sự là máu... máu của nó đã hòa tan một chiếc khinh khí cầu khác.
Hai chiếc khinh khí cầu, trên đó có hơn bốn mươi binh sĩ và bốn thành viên tiểu đội Ám Nguyệt, tất cả bọn họ đã hi sinh trong nháy mắt.Thậm chí còn chưa kịp kêu cứu, sinh mệnh của con người thật quá mong manh, nhân loại đối với Vũ Trụ và sinh vật ngoài hành tinh... thật quá yếu ớt. — QUẢNG CÁO —
Lăng Hồng Quân nhìn mảnh sương mù màu trắng kia, hơn nửa ngày không nói gì, cho đến khi một tiếng súng vang lên từ ngoài xa làm hắn tỉnh lại, hắn vội vàng nhìn về phương hướng tiếng súng vang lên, đó là vị trí của tàu con thoi, dùng ống nhòm chuyên dụng dành cho quân đội quan sát, hắn trông thấy một người đang ra sức vung vẩy hai lá cờ.
Lăng Hồng Quân nhìn người sống sót của tàu con thoi, hắn không để ý người kia đang vung vẩy hai lá cờ để làm gì, chỉ nói vào thiết bị liên lạc:
"Tất cả mọi người chuẩn bị, chúng ta sẽ tiếp cận tàu con thoi để cứu những thành viên bị mắc kẹt, khinh khí cầu phía sau tiếp tục bay tới trước, tất cả chú ý cảnh giới, cẩn thận quan sát bốn phía xung quanh."
Tất cả binh sĩ đều rất sợ hãi, bởi vì con quái vật kia vừa rồi xuất hiện quá đột ngột, bỗng dưng từ dưới cát phóng lên, thậm chí đã có vài binh sĩ không muốn tiến lên phía trước, đối mặt với tình huống này, sắc mặt Lăng Hồng Quân bắt đầu trở nên nghiêm túc và đã ẩn hiện sát khí, những thành viên đội Ám Nguyệt trên những chiếc khinh khí cầu khác cũng đã sẵn sàng, một khi có tình huống bất lợi gì xảy ra bọn họ sẽ lập tức hành động.
Nhưng đúng vào lúc này, một binh nhất bỗng nhiên báo cáo:
"Thiếu tá, người kia không phải là đang vung vẩy hai lá cờ để chơi đâu, hắn đang dùng cờ để báo hiệu, người này dường như đã từng là lính hải quân... hắn đang dùng cờ để ra hiệu cho chúng ta!"
Lăng Hồng Quân giật mình, vội vàng chú ý tới người đang cầm hai lá cờ quơ qua quơ lại, hắn vội vàng hỏi:
"Hắn đang ra hiệu gì vậy? Cậu có thể hiểu được hắn đang muốn nói gì không?"
Tên binh nhất này do dự một hồi rồi mới nói:
"Dạ được, thiếu tá, ngài cũng biết đấy, tín hiệu cờ trên biển chỉ có thể truyền đạt những tin tức đơn giản mà thôi, không thể diễn đạt rõ ràng ý tứ được... Tín hiệu của người này gồm có mấy tin tức, một là hàng hóa rất nguy hiểm, hai là dừng ngay kế hoạch đang tiến hành, ba là các người đang gặp nguy hiểm, bốn là tiếp tục làm thợ lặn, giữ nguyên khoảng cách không được tiến tới, tổng cộng chỉ có bốn tin tức này, hắn một mực phát đi phát lại bốn tin tức này."
Lăng Hồng Quân lập tức chộp lấy một tờ giấy từ binh lính bên cạnh, hắn viết bốn tin tức này lên giấy rồi nói với binh lính kia:
"Cảm ơn cậu, binh nhất, hãy tiếp tục quan sát cử động của binh sĩ trên tàu con thoi kia, nếu hắn có ra hiệu gì khác phải báo cho tôi biết ngay." — QUẢNG CÁO —
Sau khi nói xong, hắn liền nhìn bốn tin tức ghi trên tờ giấy.
Bốn tin tức này thông qua tín hiệu cờ phát tới đây, bây giờ khinh khí cầu chỉ còn mấy phút nữa là bay tới tàu con thoi, nhưng liệu có thể bay tới đó được hay không? Tên lính kia khẳng định biết nguy hiểm đó là gì, cho nên mới không chờ thêm vài phút nữa mà lập tức dùng tín hiệu cờ để cảnh báo cho bọn hắn.
Thế nhưng mối nguy hiểm đó rút cuộc là cái gì đây?
Bốn tin tức này, thứ nhất, hàng hóa rất nguy hiểm, là chỉ người trên khinh khí cầu sao? Khinh khí cầu chở người bay tới phía trước, hàng hóa ở đây là con người ư? Cách giải thích này kì dị quá? Có lẽ còn có cách giải thích nào khác...
Hai, dừng ngay ý đồ đang thực hiện lại, ý muốn nói không được bay tới gần tàu con thoi nữa à? Chẳng lẽ tàu con thoi là một cái bẫy? Ở đó đã bị quái vật bao vây, bọn chúng đang chờ đội cứu viện của nhân loại xuất hiện? Những con quái vật ngoài hành tinh này có thể thông minh như vậy sao?
Nghĩ tới đây, Lăng Hồng Quân lập tức lớn tiếng nói vào thiết bị liên lạc:
"Tất cả khinh khí cầu lập tức dừng lại, ở tại chỗ chờ lệnh, chú ý cảnh giới xung quanh!"
Nói xong, hắn cũng không quan tâm đến phản ứng của những người bên ngoài, tiếp tục suy nghĩ những tin tức ghi trên giấy, thứ ba, các người đang gặp nguy hiểm, ý muốn nói quái vật đang mai phục ở dưới cát à? Cho nên mọi người ở đây sẽ rất nguy hiểm, hay đây là một cách nói ngược, cũng không phải chỉ người trên khinh khí cầu, mà là ám chỉ người trên tàu con thoi đang gặp nguy hiểm?
Về phần tin tức thứ tư, thật không thể hiểu được, không hề có ý nghĩa gì... Cái gì mà tiếp tục làm công việc thợ lặn, giữ nguyên khoảng cách không được tiến tới, nơi này rõ ràng là sa mạc, làm sao có nước, làm sao có thể làm thợ lặn...
Đợi đã ...! Nước! Lặn xuống nước à!
Lăng Hồng Quân giật mình, hắn lập tức đứng dậy ra lệnh: — QUẢNG CÁO —
"Tất cả mọi người tuyệt đối không được cởi nón bảo hộ ra! Tôi nhắc lại lần nữa, tất cả mọi người tuyệt đối không được cởi nón bảo hộ ra! Toàn bộ chai nước khoáng phải được đóng chặt nắp lại, không được để chai nào còn mở! Đồng thời khinh khí cầu tiếp tục bay tới phía trước, chúng ta tiếp tục bay tới vị trí của tàu con thoi."
“Thì ra là như thế, bốn tin tức này chắc là có ý như vậy, so sánh nhân loại với hàng hóa quả thực là hơi vô lí, những binh lính trên tàu con thoi không phải là kẻ ngốc nên sẽ không so sánh như vậy, cho nên hàng hóa ở đây không phải nói con người mà là ám chỉ lượng nước khoáng mà chúng ta mang theo, sau đó là dừng ngay ý đồ đang thực hiện, thực sự không phải là dừng lại công tác giải cứu mà là dừng hành động cởi nón bảo hộ, hô hấp, uống nước của chúng ta. Những tin tức này thực ra rất dễ hiểu, chỉ cần hiểu được hai câu trước thì ý nghĩa câu thứ ba đã rõ ràng, các người đang gặp nguy hiểm là do một khi để hơi nước lộ ra ngoài các người sẽ gặp nguy hiểm.Về phần câu thứ tư thì cho biết nguy hiểm này đến từ đâu. ”
Lăng Hồng Quân cảm thấy bốn phía xung quanh vô cùng yên tĩnh, cái cảm giác hàng loạt suy luận logic hiện ra trong đầu thật quá tuyệt vời, chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi hắn đã hiểu rõ ý nghĩa của bốn tin tức đó, cẩn thận suy nghĩ lại một chút, lúc trước bọn hắn điều khiển khinh khí cầu bay suốt một đoạn đường dài mà không hề gặp phải bất kỳ sự cố nào, vì sao tới đây lại bị quái vật tấn công chứ? Là kể từ lúc hắn cho phép mọi người cởi nón bảo hộ ra, đồng thời cho phép bọn họ uống nước hay sao, tất cả mọi chuyện đều bắt nguồn từ lúc đó ư!
“ Nói cách khác, là do nước à? Nước có thể thu hút quái vật ư? “
Trong lúc Lăng Hồng Quân đang suy nghĩ, khinh khí cầu đã bay tới vị trí của tàu con thoi, rốt cuộc họ cũng thấy những thành viên bị mắc kẹt trên hành tinh này, đó là tám khoa học gia, chân trái Hắc Thiết từ bắp chân trở xuống đã bị ăn mòn không còn gì nữa, vì mất máu quá nhiều nên hắn đã hôn mê, ngoài ra còn có các thành viên khác trên chiếc tàu con thoi gặp sự cố vì hệ thống phản trọng lực mất tác dụng như: Ưng, Thái Bạch, Thiệu Huy và một số binh lính, cùng với... Một thi thể quái vật ngoài hành tinh mỏng lét, diện tích của nó khoảng hai, ba mét vuông, toàn thân mọc đầy những xúc tu.
"Mang nó về phi thuyền Tiên Phong giải phẫu ."
Ưng vừa trông thấy Lăng Hồng Quân liền chỉ vào thi thể quái vật nằm trên sàn tàu rồi nói, sau đó cả người hắn ngã gục ra phía sau ... Hắn đã kiệt sức, sau khi tiến vào trạng thái kì lạ kia hắn đã cảm thấy vô cùng mệt mỏi, nhưng vẫn cố kiên trì đến tận lúc này, giờ đây không thể kiên trì được nữa nên đã ngất xỉu.
Cùng lúc đó, bởi vì Lăng Hồng Quân bị tấn công quá bất ngờ, hơn nữa vội vàng bay tới tàu con thoi nên trong nhất thời quên báo cho phi thuyền Tiên Phong biết chuyện sinh vật ngoài hành tinh tấn công, mà lúc này, phi thuyền Tiên Phong đã mở toàn bộ khoang thông khí ra để dân chúng được hít thở luồng không khí tự nhiên trên Tinh cầu này, không cần phải hít thở không khí từ máy lọc không khí nữa.
Kết quả là vô số phân tử nước từ phi thuyền Tiên Phong bay ra ngoài rồi khuếch tán khắp nơi...
Cùng thời gian đó, mấy ngàn nhân viên địa chất cũng xuất phát rời khỏi phi thuyền Tiên Phong, bọn họ chọn một khu đất thấp cách phi thuyền khoảng hai mươi km để thăm dò, khoan sâu xuống lòng đất của hành tinh sa mạc để tìm hiểu kết cấu của nó, như vậy có thể tìm ra nguyên nhân tạo nên hiện tượng sa mạc hóa của hành tinh...