Edit: cơm trắng chan cà phê
Một tháng sau, Chu Khiêm chuẩn bị vào phó bản《 Miền đất hứa 》.
Trong một tháng này, anh bận rộn kiểm kê tài sản thừa kế, hoặc nói đúng hơn là gánh nặng trên vai mình.
Anh và Bạch Trụ cùng Kỷ Nhạc Tri cùng nhau "dọn dẹp" lại những bệnh viện tâm thần mà Thiệu Xuyên quản lý, hoặc nói đúng hơn là những trung tâm nghiên cứu cải tạo gien.
Họ quy hoạch lại những bệnh viện tâm thần của Thiệu Xuyên. Những bệnh viện còn lại hoặc thuộc về Tạ Hoài hoặc thuộc về một thế lực "hư hư thực thực" khác.
Song Thiệu Xuyên và Tạ Hoài đã hợp tác với nhau một thời gian dài, thế lực của cả hai cũng thẩm thấu vào nhau, khó lòng tách biệt hoàn toàn, vì vậy Chu Khiêm cũng không thể phân biệt rạch ròi hai bên, xem đâu là gián điệp của Tạ Hoài trà trộn vào.
Chu Khiêm chỉ có thể từng bước nhả ra mồi nhử, bắt đầu kế hoạch "câu cá". Cuối cùng, anh bắt được vài con cá to.
Ngoài ra, Chu Khiêm còn tìm đến cảnh sát Trần Dương Châu, nhờ đối phương điều tra vụ việc làm giám định tâm thần giả cho tội phạm. Qua một phen điều tra, Chu Khiêm tìm thấy những vụ án có liên quan đến con bạc.
Chu Khiêm cũng đã đoán ra được vì sao Lịch Học Hải lại muốn có sự xuất hiện của hệ thống con bạc. Y muốn tạo ra địa ngục, bởi y có chấp niệm lớn với việc con người có cuộc sống vĩnh sinh trong địa ngục của mình. Như vậy cần phần lớn người chơi đã trong trò chơi để giúp hắn đạt thành tâm nguyện của mình.
Dù Thiệu Xuyên đã mở trò chơi cho nhiều người tiếp cận hơn, nhưng thần vẫn dựa vào quy luật nào đó để lựa chọn người chơi. Ví dụ như sóng điện não của bệnh nhân tâm thần có thể kết nối với hệ thống trò chơi nhưng họ vẫn chưa đến mức phát điên thật sự. Như vậy trò chơi này không hoàn toàn mở ra cho tất cả mọi người.
Trong trường hợp này, tốc độ gia tăng số lượng người chơi không đạt yêu cầu của Lịch Học Hải.
Cho nên Lịch Học Hải liền hướng tầm ngắm đến những người bình thường.
Mượn hệ thống con bạc như lời dụ hoặc, Lịch Học Hải thành công thu hút thêm nhiều người bình thường tham gia vào trò chơi.
Trước khi người chơi lên cấp S, mỗi người chơi chỉ có một con bạc đánh cược cho mình. Nhưng sau khi lên cấp S, mỗi người chơi có thể được nhiều con bạc đặt cược hơn. Đến lúc đó, khi người chơi tử vong cũng sẽ kéo thêm nhiều con bạc khác tử vong.
Lịch Học Hải đã mượn hệ thống con bạc để tăng số lượng người tử vong trong trò chơi.
Trong số các con bạc, những người như Chúc Cường từ con bạc chuyển hóa thành người chơi không nhiều. Chúc Cường giết Vu Hiền, lấy được giám định tâm thần giả từ bác sĩ có thể trốn khỏi vòng lao lý. Bác sĩ giúp đỡ hắn hiển nhiên có vấn đề, là thủ hạ của Lịch Học Hải.
Gần đây Trần Dương Châu cũng có cảm giác cuộc sống của mình đã dần kỳ lạ hơn.
Ví dụ như có rất nhiều người qua đời một cách bất ngờ.
Họ đều có một đặc điểm thống nhất —— trước khi chết, họ bỗng nhiên phát tài trong một thời gian ngắn. Một số tiền lớn rơi xuống đầu họ, gần như xài cả đời không hết.
Đối với người trong nhà, những nạn nhân này đều nói: "Tôi có một số tiền lớn xài không hết, sau này đi theo tôi sẽ được ăn sung mặc sướng!"
Trần Dương Châu không hiểu rõ đặc điểm này của các nạn nhân, nhiều cảnh sát khác cũng cảm thấy rất kỳ quặc.
Nhưng Chu Khiêm có thể dễ dàng đoán ra —— những nạn nhân đó có thể là con bạc của anh.
Không phải vì Chu Khiêm chết nên nhóm con bạc này tử vong mà trong phó bản trước, Chu Khiêm nhận ra làn spam tin nhắn cho anh chợt biến mất, dường như những con bạc này đã bốc hơi.
Không khó đoán rằng sự biến mất của họ có liên quan đến Mục Sư. Họ đã bị kéo đến địa ngục do y tạo ra.
Ngày hôm đó, Trần Dương Châu đến thăm Chu Khiêm.
Biết được Chu Khiêm đến khu X, hắn hốt hoảng giật mình.
Nhưng khi nhìn thấy tinh thần của Chu Khiêm không khác gì bình thường, hắn càng giật mình hơn.
Chu Khiêm nói rằng thời gian trước anh phát điên và tấn công người khác, bây giờ đã chữa trị và bệnh tình chuyển biến tốt hơn. Nhờ bác sĩ Kỷ Nhạc Tri đảm bảo, Trần Dương Châu cũng không nghi ngờ nữa.
Sau đó Chu Khiêm liền trò chuyện với cảnh sát, làm bộ lơ đãng nhắc đến giám định giả của Chúc Cường và chuyện giả mạo làm bác sĩ chữa trị của Lịch Học Hải.
Tiếp tục giả bộ lơ đãng, Chu Khiêm lại cảm thán gần đây anh xem thời sự thấy có rất nhiều tai nạn bất ngờ xảy ra, ngay cả việc sấy tóc còn bị giật điện chết, quả thực đáng sợ.
Trần Dương Châu có nghi hoặc tương tự nên cũng nhịn không được mà chia sẻ góc nhìn của mình.
Hắn cũng cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ.
Nhiều người bỗng nhiên có tiền, lại chết đột ngột, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy. Vài chục năm thì có thể nói là ngoài ý muốn, như vì sao tất cả đều đồng loạt chết cùng một lúc?
Đáng tiếc rằng cái chết của những nạn nhân này đều xuất phát từ yếu tố tự nhiên, có người chết khi rơi xuống cống thoát nước trên đường, có người đang đi bộ thì bị xe tông... Những vấn đề này đều không liên quan đến án giết người, nên cảnh sát hình sự như Trần Dương Châu cũng không được trực tiếp tham gia điều tra.
Cảm thán xong, Trần Dương Châu nói: "Tôi không có chứng cứ rõ ràng... Chỉ là dựa vào trực giác của một cảnh sát hình sự lâu năm, tôi cảm thấy có vấn đề. Nhưng cậu nói thử xem, vấn đề nằm ở đâu? Nghĩ đi nghĩ lại, tôi vẫn thấy nó thật huyền học. Nhưng mà tôi vẫn tiếp tục điều tra, có khi sẽ tìm ra manh mối khác."
Nhíu mày, Trần Dương Châu nói: "Tôi dành thời gian đến chỗ tổ trưởng để hỏi thăm thêm, không phải điều tra trực tiếp được... vì những chuyện này không đủ để kết thành án, tôi không thể dùng lực lượng hình sự để điều tra, chỉ có thể nói mèo mù đâm chết chuột, tự mình tìm hiểu."
"Tôi may mắn tìm được một người tên là Nguyên Binh ở khu Thanh Phong, trước đây là một người thuê trọ, sau đó bỗng nhiên phát đạt, mua luôn nhà trọ, mua thêm cả vài cửa hàng buôn bán. Người khác hỏi chuyện thì người này nói rằng mình không thiếu tiền."
Chu Khiêm hỏi: "Vậy thì người đó đâu? Đã chết chưa?"
Trần Dương Châu lắc đầu: "Chưa chết. Tôi dự định theo dõi của người này."
Chu Khiêm nói: "Nghề cảnh sát của chú đúng là vất vả thật. À, chú Trần này, vừa rồi tôi có nói đến giám định tâm thần, thật ra đây cũng là một vấn đề nghiêm trọng. Tôi cảm thấy cảnh sát nên điều tra lại những hung thủ có giám định tâm thần đã gây ra những vụ án giết người trong 2 năm gần đây. Đằng sau chắc chắn có vấn đề."
Giúp tội phạm ngụy tạo giám định giả hiển nhiên có liên quan đến tay chân của Lịch Học Hải.
Nếu Trần Dương Châu có thể bắt được những bác sĩ này thì đã giúp Chu Khiêm được một phần.
Chu Khiêm nở nụ cười ngọt ngào với Trần Dương Châu: "Chú Trần, tôi hiểu kiểm tra lại các vụ án cũ, chứng thực tội danh cần một thời gian dài. Nhưng chú có thể lén nói với tôi thông tin vụ án trước được không? Tôi sợ việc tôi phát điên có liên quan đến những thí nghiệm mà Lịch Học Hải tác động đến tôi. Nếu bác sĩ khác có vấn đề thì sao? Chú nói sớm với tôi để tôi có thể đề phòng một chút."
"Tình huống của cậu... Tôi sẽ gửi báo cáo. Nhưng mà không được nói cho người khác biết." Trần Dương Châu dặn dò.
"Tôi cũng có nói cho ai biết được đâu. Chú thấy không, tôi bị nhốt mà. Chẳng khác gì ngồi tù cả." Chu Khiêm rưng rưng nước mắt nói.
Trần Dương Châu thở dài, an ủi Chu Khiêm thêm vài câu rồi tạm biệt ra về.
Trước khi đi, Trần Dương Châu chợt quay đầu, sâu kín nhìn Chu Khiêm: "Sao tôi lại cảm thấy giám định tâm thần mà cậu nói có liên quan đến... những vụ đột tử gần đây vậy? Chu Khiêm, cậu có thấy tôi già rồi không? Tôi là người theo chủ nghĩa duy vật cả đời này, bây giờ lại còn nghĩ đến cả những việc tâm linh?"
Chu Khiêm cười: "Cuối cùng thì Newton cũng tin là có Chúa mà."
Trần Dương Châu cười khổ: "Thằng nhóc này..."
"Huyền học có khả năng là khoa học kĩ thuật mà chúng ta chưa nắm bắt được thôi. Chú Trần, chú đừng lo nghĩ nhiều quá, tóc bạc mọc nhanh hơn đó."
Trước mặt người lớn tuổi, Chu Khiêm thường rất ngoan ngoãn: "Cảm ơn chú đã đến thăm tôi, chú về đi. Chú đừng quá lo, tôi tin rằng nếu có chú Trần văn võ song toàn điều tra thì mọi thần linh đứng đằng sau cũng sẽ bị đưa ra ánh sáng. Thật đó, dự cảm của tôi rất chuẩn, mọi thứ sắp kết thúc rồi."
Khi Chu Khiêm nói những lời này, hoàng hôn từ ngoài cửa chiếu vào.
Biểu tình của Chu Khiêm lấp ló dưới bóng sáng, đôi mắt lại chứa một luồng gió có khả năng đẩy lùi hoàng hôn về phía chân trời.
Chu Khiêm vừa nói "kết thúc", Trần Dương Châu như bừng tỉnh, có cảm giác như mọi thứ đã dần đi đến hồi kết.
"Chú Trần, sao vậy?"
Ánh sáng chiếu lên gương mặt dịu ngoan của Chu Khiêm, giọng nói tràn ngập ngây thơ.
"Không có gì. Nhớ nghỉ ngơi cho tốt. Tháng sau chú lại đến thăm." Trần Dương Châu lắc lắc đầu, vứt đi những suy nghĩ phức tạp trong đầu, xoay người rời đi.
Trần Dương Châu rời đi không bao lâu, Chu Khiêm lại tiếp tục loại trừ những gián điệp mà Tạ Hoài để lại.
Cùng lúc đó, anh nhớ kỹ cái tên mà Trần Dương Châu nhắc đến —— "Nguyên Binh".
...
Xử lý xong những vấn đề cấp bách trong thế giới thực, cuối cùng Chu Khiêm cũng có thể thành lập tổ đội tham gia phó bản 《 Miền đất hứa 》.
【 Người chơi Chu Khiêm tham gia phó bản: 《 Miền đất hứa 》】
【 Số lượng người chơi: ? 】
【 Mức độ khó: ? 】
【 Tỉ lệ thành công: ? 】
Chu Khiêm dẫn theo Bạch Trụ, Ẩn Đao, Hà Tiểu Vĩ, Tề Lưu Hành, Ân Tửu Tửu.
Nhưng không biết tổng số lượng người chơi là bao nhiêu, anh không biết những đồng đội khác là ai, cũng không biết trong đó có người của Tạ Hoài hay không.
Ngoài ra, có lẽ có rất ít người mở ra được "Hành trình tìm kiếm Thần", có khả năng lớn là chưa có ai từng tham gia phó bản 《 Miền đất hứa 》 trước đây.
Trong quá trình đăng nhập vào phó bản, Chu Khiêm nhận được thông báo từ cốt truyện ——
【 Thần xuống thế gian, ban trí tuệ cho nhân loại, giúp nhân loại phát triển văn minh, thực hiện ước nguyện của họ. Nhưng sau khi nhân loại nhận được trí tuệ lại sử dụng nó để phạm tội 】
【 Để trừng trị nhân loại, Thần đã giáng xuống một trận đại hồng thủy. Trận đại hồng thủy càn quét khắp thế giới, khiến nhân loại gần như diệt vong 】
【 Nhưng Thần vẫn nhân từ đối với những người chưa từng phạm tội, giúp đỡ họ vượt qua trận đại hồng thủy. Ngoài ra, có một chủng tộc đặc biệt cũng đã sống sót sau tai họa này 】
【 Những người sống sót được gọi là cẩm* tộc 】
*锦: cẩm (gấm, lụa, rực rỡ)
【 Họ thành kính thờ phụng Thần, Thần ban cho họ Miền đất hứa. Trước khi trận đại hồng thủy xảy ra, họ đã di chuyển đến Miền đất hứa. Nơi đây có thảo nguyên rộng lớn, sông nước dồi dào, nhiệt độ ôn hòa, bốn mùa như xuân. Đó là thánh địa mà Thần ban tặng, trận đại hồng thủy sẽ không bao giờ quét qua. Cẩm tộc có thể ở nơi đây sinh sống và phát triển, hình thành văn minh còn sót lại của nhân loại 】
Khi đọc những dòng thông tin này, Chu Khiêm nhạy bén nắm bắt được điều gì đó.
Con người có trí tuệ sẽ phát triển nền văn minh của mình, có nghĩa họ có khả năng nhận thức được khoa học kĩ thuật. Ngay lúc đó, tai họa thiên nhiên đổ ập xuống khiến nhân loại gần như diệt vong, hiển nhiên cũng đã phá hủy nền văn minh của họ.
Vậy thì cẩm tộc có thể tránh thoát tai họa đó đã trở thành dạng tồn tại gì?
Cẩm tộc trở thành giống loài duy nhất làm chủ nền văn minh và khoa học kĩ thuật. Đối với những người khác ngẫu nhiên sống sót sau trận đại hồng thủy, sự tồn tại của họ có thể ví như thần.
Vừa nghĩ đến đây, Chu Khiêm lại nhận được nhiệm vụ từ hệ thống ——
【 Chào mừng người chơi đến 《 Miền đất hứa 》. Các bạn là những người sống sót sau trận đại hồng thủy. Sau khi thảm họa thiên nhiên kết thúc, các bạn vất vả tìm được một vùng đất để sinh sống. Nhưng nơi đây nắng nóng quanh năm, không có nhà cửa, động thực vật cũng khó có thể sinh tồn, cuộc sống của các bạn vô cùng khó khăn 】
【 Bây giờ, khi biết được địa điểm cư trú của cẩm tộc, họ đang ở Miền đất hứa mà Thần ban tặng, các bạn quyết định kết bạn với những người sống sót cuối cùng ấy 】
【 Trải qua bao nhiêu sóng gió, các bạn đã nhận được lời mời của người đứng đầu Miền đất hứa. Các bạn có thể sử dụng thuyền để di chuyển đến đó. Trên đường đi, các bạn chợt nhận ra cũng có không ít nhân loại may mắn sống sót như mình 】
【 Lúc này, người của cẩm tộc từ Miền đất hứa xuất hiện. Họ nói rằng không phải tất cả mọi người còn sống đều có tư cách bước vào Miền đất hứa 】
【 Nhiệm vụ số 1 của người chơi: Tìm cách vào Miền đất hứa 】
【 Giới thiệu cốt truyện hoàn chỉnh 】
【 Đang đăng nhập vào phó bản... 】
【 Chúc các bạn chơi vui vẻ! 】
Tác giả có lời muốn nói:
Giúp các bạn nhớ lại một chút, Nguyên Binh là con bạc của Văn Bân, Văn Bân là người có ý đồ hãm hại Chu Khiêm, cũng là người sử dụng đạo cụ camera phục chế thân phận giả làm Ẩn Đao trong phó bản Triển lãm án mạng.
Văn Bân chết, Nguyên Binh nhận được sự trợ giúp của Mục Sư, tham gia quân đoàn Đào Hồng, sau đó thông qua đạo cụ bao con nhộng giết những con bạc khác của Chu Khiêm, chiếm được phần lớn diện tích trong đại sảnh trò chơi cho bản đồ của quân đoàn Đào Hồng.