Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 692: Bí mật tràn trộn




     Chương 692: Bí mật tràn trộn

“Không sao đâu, cùng lắm thì mở đường máu chạy ra ngoài…” Thượng Ất khẽ gật đầu, quay đầu nói với Vân Lãng và Hạo Thiên: “Tôi trà trộn vào nội bộ Thần Tộc, hai người tổ chức lực lượng chiến đấu, chuẩn bị ứng chiến với cuộc xâm lược của Thần Tộc… Nhớ kỹ, người Thần Tộc cũng là người, bọn họ cũng sẽ bị thương và chết, chúng ta nhất định sẽ giành được chiến thắng cuối cùng!”

“Ừm, lão đại, anh yên tâm, có chúng tôi ở đây, bọn họ sẽ không thể nào tiến lên được một bước!”

Thần sắc của Vân Lãng và Hạo Thiên nghiêm túc, đưa mọi người đi nghiên cứu chiến lược cụ thể chống lại Thần Tộc. Thượng Ất nói với Cao Vũ Hàm: “Cao Vũ Hàm, tôi biết cô có thể nhìn thấy một vài chuyện ở tương lai, nói cho tôi biết kết quả của trận chiến này thế nào?”

“Ha ha, anh cảm thấy thế nào?” Một nụ cười xuất hiện trên khóe miệng Cao Vũ Hàm, ngữ khí thần bí nói: “Năm đó ở vết nứt thời không, không phải tiến sĩ L đã nói với anh rồi sao?”

“Tiến sĩ L? Năm đó, ông ấy…” Thượng Ất đột nhiên không nói nên lời, dù đã nhiều năm trôi qua nhưng anh vẫn nhớ lời tiến sĩ L nói trước khi rời đi… “Nhiệm vụ giải cứu Trái Đất, phải dựa vào anh rồi!”

“Dựa vào tôi sao? Ha ha, thật sự là coi trọng tôi rồi!” Thượng Ất cười khổ, không truy vấn Cao Vũ Hàm nữa.

Có rất nhiều chuyện có lẽ đã được định từ trước rồi, cho dù Cao Vũ Hàm cũng được, hay là tiến sĩ L năm đó cũng thế, có lẽ đã sớm nhìn ra rồi, mà bản thân cũng đang từng bước tiến về phía nó.

Không quan tâm nữa, liều rồi nói!

Vào đêm, Thượng Ất và Trần Phóng lặng lẽ ôm nhau, ánh trăng bên ngoài dịu dàng như nước, hai người im lặng, chỉ cảm nhận nhiệt độ cơ thể của nhau. Trong phòng, thỉnh thoảng lại vang lên tiếng Thượng Tú Tú ngủ sau, nhưng Thượng Nhạc Nhạc lại kỳ lạ không hề phát ra âm thanh nào.

“Tiểu gia hỏa có chút căng thẳng… Thượng Ất, liệu chúng ta có thể thoát được kiếp này không?” Cuối cùng, Trần Phóng không chịu được không khí im lặng này nữa, mở miệng nói, nhưng Thượng Ất lại chỉ ôm cô mà không nói gì.

Đêm này, đã được định sẵn là dài đằng đẵng.

Ngày hôm sau, sáng sớm!

“Thượng, em muốn cùng đi với anh!”

Trước mặt Thượng Ất, sắc mặt Ly Á có chút tiểu tụy chặng đường anh.

“Tại sao? Em có biết lần này anh đi làm gì không?” Thượng Ất bình tĩnh hỏi.

Năm năm nay, Thượng Ất đã không chỉ một lần tiếp cận Ly Á để hỏi về chuyện lúc trước ở trên Hoàn Tinh. Nhưng Ly Á không hề đưa ra lời giải thích về sự kỳ lạ của mình, lần nào cô cũng chỉ im lặng, tâm tư tỏ ra nặng nề.

“Thượng, em biết có một số chuyện không thể nào giải thích được, nhưng em đúng thật không hề có ác ý với anh, cho dù người trong tộc của em…” Ly Á cắn môi nói: “Mang em đi qua đó đi, có một vài lời em muốn nói với người của Thần Tộc, có một vài chuyện cũng nên đến lúc kết thúc rồi!”

“Hả? Đây là ý gì, Ly Á có quan hệ với người Thần Tộc?” Những người xung quanh đều ngạc nhiên đến không nói nên lời, không ngờ Ly Á lại nói ra lời giải thích như vậy.

“Chuyện này không thể nói rõ trong một hai câu, em chỉ có thể nói có lẽ em sẽ thuyết phục được người Thần Tộc rời khỏi đây…” Ly Á ngẩng đầu lên nói, ánh nắng sớm mai chiếu thẳng vào trên mặt cô mang đến một vẻ cao quý khó tả.

“Rốt cuộc em là ai?” Thượng Ất yên lặng nhìn Ly Á, khuôn mặt xinh đẹp như hoa của cô hiện ra vô cùng chân thành trong ánh ban mai, Thượng Ất không nhìn ra được một chút nào lừa dối.

“Em là ai không quan trọng, điều quan trọng là có lẽ em có thể cứu được Trái Đất giải cứu tất cả mọi người từ trong tay đám người Thần Tộc tàn độc kia…” Dường như giọng Ly Á trở nên hơi nghẹn lại, ngữ khí nặng nề: “Chiến thần tại thượng, Ly Á tôi chuẩn bị trở về vòng tay người rồi, xin người hãy mở rộng vòng tay từ bi của mình, tiếp nhận con người tội nghiệp mơ hồ mà lạc lõng của tôi.”

Hai tiếng sau, Thượng Ất và Ly Á đi đến biên giới của nước Nga, từ xa nhìn thấy chiến hạm Thần Tộc lơ lửng trên bầu trời, bên đó không ngừng có chiến cơ và chiến giáp hình người bay tới, trông vô cùng bận rộn.

Có điều quan sát một lúc, Thượng Ất đã nhìn ra một số manh mối.

Đám người Thần Tộc này đang săn bắt, họ liên tục bắt những con người đang ẩn náu trên mặt đất, nhưng thay vì giết ngay tại chỗ, họ cố gắng đánh ngất hoặc là dứt khoát chặt tay chân của họ, cực kỳ tàn nhẫn đưa những người này lên chiến hạm mẹ to lớn nhất trên không trung - chiến hạm siêu cấp Tinh Bảo.

“Bọn họ đang chuẩn bị chiến binh con rồi…” Thần sắc Ly Á phức tạp nhìn những người Thần Tộc bay tới bay lui trên bầu trời, chậm rãi giải thích: “Năm đó khi Thần Tộc tấn công vũ trụ thứ nhất, đây là phương pháp không thể thiếu đối với họ. Bởi vì khả năng sinh sản của con người Thần Tộc rất bình thường, mỗi khi tấn công một hành tinh, họ sẽ lợi dụng công nghệ Thần Tộc để giữ lại bộ não hoặc là dây thần kinh trung ương của một số sinh vật trên bề mặt Trái Đất, sau đó trang bị công nghệ kỹ thuật Thần Tộc mạnh mẽ, sử dụng các hợp kim và hệ thống sinh học để tái tạo cơ thể của họ, biến họ thành con rối - cánh tay đắc lực thống trị hành tinh.”

Ly Á chậm rãi nói, cố gắng có ra bình tĩnh nhất có thể, nhưng Thượng Ất cảm thấy lạnh sống lưng khi nghe điều đó: “Hóa ra Triệu Nghị không phải là con người duy nhất bị cải tạo, một khi dạng chiến binh Thần Tộc như này nhiều thêm một chút, thì đúng thật quá đáng sợ rồi, hóa ra chiến hạm Thần Tộc không đuổi theo anh mà chọn tạm thời nghỉ ngơi ở nước Nga là vì chuẩn bị mục đích này!”

Nhìn những người Nga ở mặt đất không ngừng bị bắt, trong mắt Thượng Ất hiện lên vẻ lo lắng, nếu hôm nay không đích thân đến đây thăm dò tình hình, chờ đại quân con rối ở bên kia hoàn thành, thì đợi Trung Quốc sẽ là một thảm họa không thể cứu vãn.

Nhưng cho dù bản thân biết điều đó trước, thì có thể có biện pháp gì đây? Một mình bản thân không thể thay đổi được tình hình này, hơn nữa anh còn phải lén lút lẻn vào chiến hạm mẹ Thần Tộc càng không thể tùy tiện bại lộ thân phận.