Chương 664: Kết cục chọc giận Thượng Ất (2)
Nếu như người thoái hóa đã lựa chọn tấn công bọn họ thì nhất định phải trả giá, giết của anh ta một con trâu đã là rất khách khí rồi, theo tính khí lúc trước của Thượng Ất thì không đã giữ lại bất kỳ người thoái hóa nào.
“Dạ được… vậy con cố gắng nhanh chút!”
Thượng Nhạc Nhạc nói rồi cầm thanh trường kiếm hợp kim đi về phía yêu thú trâu, người thoái hóa thấy thế thì lập tức kêu la muốn xông lên, nhưng bị Thượng Ất lập tức ngăn lại: “Không muốn chết thì cút đi cho tôi, nếu không tôi sẽ một đao giết chết anh!”
“Chỉ lộ đại ngã phương đơn!”
Người thoái hóa có chút thẹn hóa hóa giận, nhưng lại có chút do dự nhìn Tinh Vực Cốt Đao trong tay Thượng Ất. Người biết nhìn hàng đều biết, thực lực của người có thể phóng ra vũ khí năng lượng nhất định sẽ không yếu, đặc biệt là Tinh Vực Cốt Đao của Thượng Ất còn có đao mang màu xanh thì càng thêm thân kỳ mà kỳ dị.
“Kêu la cái gì, cút đi!”
Một đao chém qua, đao mang để lại những vết hằn sâu trên mặt đất. Phản ứng của người thoái hóa rất nhanh, chỉ bị đao quang quét qua vai, sợ chết khiếp né sang một bên, kinh hãi nhìn Thượng Ất.
Thực lực chênh lệch quá lớn, lúc này nếu Thượng Ất không thu tay thì có lẽ anh ta đã bị kẹp chết rồi. Nếu không phải sợ hiện trường má máu me, thì cây đao này đã có thể xẻ đôi hắn, căn bản là không tránh được.
“Wa khả nha de lu!”
Người thoái hóa mở to mắt nhìn Thượng Nhạc Nhạc đi về phía con trâu lớn, trong miệng phát ra tiếng kêu không cam lòng. Xung quanh dần dần có động tĩnh của mấy bóng người, trong mắt người thoái hóa hiện lên một tia âm hiểm, đồng thời phát ra hàng loạt tiếng kêu la, nhất thời vô số bóng người lao về phía hai cha con Thượng Ất.
“Tên gia hỏa ngu xuẩn, các người thật sự cho rằng tôi không giết các người sao? Cút ra cho tôi, đừng làm phiền cuộc đi săn của con trai tôi!” Trước mắt hàng trăm thân ảnh người thoái hóa xấu xí như nhau lao tới, Thượng Ất đột nhiên thấy bực bội, cất Tinh Vực Cốt Đao đi, giây tiếp theo, cây cung Thao Thiết xuất hiện, hàng chục mũi tên phát sáng xuất hiện trong không trung rồi lao vào đám động, tạo ra một loạt tiếng gầm đinh tai nhức óc.
Tên sức mạnh sao, phiên bản nâng cao của cung Thao Thiết, một lần nữa phóng ra sức mạnh kinh hoàng. Sau khi ngôi sao nhỏ tiến hóa ra sức mạnh ngôi sao, Thượng Ất đã thành công tăng sức mạnh của các mũi tên năng lượng lên ít nhất bốn năm lần, sức mạnh ngôi sao này có thể tùy theo thời gian, lực độ, năng lượng mà thay đổi, mũi tên năng lượng vừa bắn ra lúc nãy chứa thuốc nổ đặc chế, có uy lực giống như hỏa tiễn của cơ giáp.
“Ồ ồ ồ!”
Tiếng kêu thảm thiết vang lên, những người thoái hóa cuối cùng cũng nhận ra họ đã chọc giận phải đối thủ đáng sợ thế nào.
Không dám quay đầu lại những, những người thoái hóa còn sống liều mạng chạy trốn, nhưng rất kỳ lạ là tất cả những người thoái hóa này đều chạy về vùng một hướng giống như là có thứ gì đó ở đằng kia có thể bảo vệ họ.
“Ba ba, con giết con trâu này rồi, đây là nội đan… Ấy, chết nhiều người như vậy, lão ba người cũng quá ác rồi.”
Sau khi Thượng Nhạc Nhạc giải quyết đối thủ, trên tay cầm một viên nội đan của trâu thoái hóa trở lại. Thượng Ất lặng lẽ đi tới, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía người thoái hóa đang chạy trốn, dường như đang suy nghĩ gì đó. Mà lúc này Thượng Nhạc Nhạc phát hiện rằng người thoái hóa lúc đầu tấn công cậu đã cực kỳ đen đủi bị nổ, bây giờ đang khập khiễng liều mạng chạy.
“Dường như những người thoái hóa này đang chạy hướng về một thứ gì đó, nhưng nó không liên quan đến chúng ta, con trai, đi thôi…” Thượng Ất liếc mắt nhìn về phía thân ảnh người thoái hóa, vươn tay bế Thượng Nhạc Nhạc lên, đôi cánh ác quỷ lập tức giương ra lao thẳng vào không trung.
Nước Nga, mục tiêu đầu tiên của Thượng Ất trong chuyến đi này cách đây vài trăm kilomet, với tốc độ bay hiện tại, gần như không tới một giờ nữa là tới thì Thượng Ất sao có thể lãng phí thời gian trên những người thoái hóa này.
Đáng tiếc, một tình huống bất ngờ đã xảy ra, ngay lúc Thượng Ất bay lên không trung, một đám dây leo xanh mướt đột nhiên chui ra quấn lấy chân Thượng Ất như một con trăn khổng lồ.
“Ba ba, có quái vật dây leo màu xanh xung quanh chân ba!” Thượng Nhạc Nhạc nằm trên vai Thượng Ất nhìn thấy cảnh này rất rõ, lập tức kinh ngạc hét lên. Thượng Ất cảm nhận được sức mạnh to lớn dưới chân, cau mày nói: “Nhạc Nhạc bám chắc, chúng ta phải đi xuống!”
Vừa nói, thân thể Thượng Ất xoay người, hai cánh vỗ vỗ, nhanh chóng lao về hướng của dây leo màu xanh như chim ưng săn mồi.
“Ấy, ba ba, ba mau xem, cái thứ kỳ lạ trên mặt đất kia là gì vậy?”
Còn chưa xuống dưới đất, một thân ảnh khổng lồ, kỳ dị xuất hiện trước mặt hai cha con Thượng Ất. Nhìn từ trên xuống dưới, đầu thứ này hình như được bao phủ bởi những nhành cây lộn xộn, bay xuống thấp mới phát hiện thứ đó hoàn toàn không phải cành cây mà đều là sừng trên đầu của quái vật!
Nai trắng… Thượng Ất nhìn chăm chú, quả nhiên không sai, đứng trước mặt anh là một con nai trắng, dây leo xanh biếc kéo anh từ trên trời xuống hoàn toàn không phải là dây leo mà là ngạc của con nai này!
Yêu thú nai trắng?
Thượng Ất vững chắc hạ xuống mặt đất, đặt Thượng Nhạc Nhạc sang một bên, toàn thân cẩn thận cảnh giác. Mất khoảng 10 phút nữa hệ thống cơ giáp của Thượng Nhạc Nhạc mới được sửa chữa xong, trong khoảng thời gian này, con yêu thú này đối với Thượng Nhạc Nhạc mà nói chứa đầy yếu tố không xác định được, Thượng Ất không thể mạo bất kỳ nguy hiểm nào.
“Con người, vì sao anh lại làm bị thương người dân của tôi?”
Nai trắng đột nhiên mở miệng, trong giọng nói có chút khàn khàn, nhưng Thượng Ất có thể nghe được rất rõ từng chữ, đây tuyệt đối là tiếng phổ thông của Trung Quốc.
“A, ba ba, con yêu nai này biết nói!”
Thượng Nhạc Nhạc ở bên cạnh ngạc nhìn nhìn nai trắng, cậu nghe giáo quan nói tất cả những con yêu thú biết nói đều rất đáng sợ, bởi vì chúng hấp thụ ít ntaas hàng triệu năng lượng mới có thể mở được khả năng nói của con người, không ngờ được là bọn họ có thể gặp phải một con ở đây.