Chương 643: Bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh (2)
Một đường đi đến đây, Cao Vũ Hàm đã sử dụng sức mạnh trí não mạnh mẽ của mình để khống chế mọi hành động ở mức nguy hiểm thấp nhất. Ở tình trạng thể lực dồi dào, bước chân của cô nhẹ nhàng như một con thằn lằn sa mạc, chấn động truyền đi thậm chí chỉ có mấy chục centimet, có thể loại bỏ sự chú ý của các sinh vật ở sa mạc với cô ở mức độ lớn nhất.
Đây là một cách để tránh nguy hiểm, nhưng không nó cần thiết vào lúc này, Cao Vũ Hàm còn định cố tình tạo ra chấn động để thu hút các sinh vật ở đây đến “săn” mình!”
Đúng vậy, Cao Vũ Hàm sẽ dùng chính mình làm mồi nhử để bắt các sinh vật nhằm duy trì sự sống. Còn về việc các sinh vât này có phù hợp để sử dụng không thì Cao Vũ Hàm không quan tâm. Nhớ lại những năm tháng trước đây khi cô lưu lạc bên ngoài một mình, Cam Vũ Hàm nghĩ rằng cho dù sinh vật bị dụ dỗ đến là một con chuột xấu xí cô cũng cũng có thể nuốt chửng nó mà sắc mặt không đổi.
“Cạp!” “Cạp!” “Cạp!”
Dưới sự điều khiển của sức mạnh não bộ, bàn chân của Cao Vũ Hàm giẫm lên cát, những tiếng động lạ phát ra rồi nhanh chóng lan ra lớp cát vàng. Cuối cùng biến mất sâu trong lớp cát, nhưng đột nhiên một thân ảnh cực lớn màu đen xuất hiện.
“Bùm!”
Cát vàng lăn tăn, đất vàng bay mù… Ngay khi Cao Vũ Hàm giẫm bước chân ths ba, một thân ảnh khổng lồ như một chiếc ô tô hr đột nhiên vọt lên từ dưới chân cô, hai cây đinh thép đâm vào chân Cao Vũ Hàm, nhưng lại lướt qua khoảng cách nhỏ dưới chân cô.
“Bọ cạp ngoài hành tinh sao?”
Cao Vũ Hàm bình tĩnh nhìn thân ảnh to lón trước mắt, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên hai chiếc càng và cái đuôi dài màu đen.
Bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh, một loài bò sát khổng lồ giống như bọ cạp độc ở Trái Đất, đang lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Cao Vũ hàm vói đôi mắt màu đen, ánh mắt mang theo đầy ý vị nghiền ngẫm với Cao Vũ Hàm… Rất rõ ràng, hai bên đầu coi nhau là món ăn ngon, nhưng cả hai đều không biết rằng đối phương rất nguy hiểm.
“Xì xì”!
Phát ra một tiếng vang, con bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh đứng dậy, nhưng trong đại não đã mở ra sự mơ hồ: “Sao sinh vật nhìn có vẻ kỳ quái này lại không tránh né vậy? Bị dọa ngốc rồi sao? Nhìn nhìn thì da, thịt có vẻ rất ngon mềm, đợi lát nữa mình sẽ để lại một ít cho lũ trẻ trong hang, để chúng cũng được nếm thử sinh vật mỹ vị này.”
Cách nghĩ của bọ cạp Hoàn Tinh theo bản năng sinh vật, nhưng nó nhanh chóng nhận ra rằng nó sai rồi, mà còn sai cực kỳ nghiêm trọng. Sinh vật nhìn như yếu ớt trước mặt này là một sinh vật nguy hiểm vẫn luôn ngụy trạng, cô chỉ dùng một ngón tay thôi đã khiến nó nhận ra cái gì gọi là sợ hãi!
“Ý niệm xâm nhập, định cho tôi!”
Đối mặt với bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh hung hãn, Cao Vũ hàm lập tức phóng ra sức mạnh ý niệm cường đại, sức mạnh vô hình gợn sóng trên không trung, trong nhát mắt xuyên qua khu trung tâm rồi quấn lấy nó, khiến nó không di chuyển được.
“Cạp!”
Nước màu xanh lá cây bắn tung tóe giữa không trung, một bàn chân của bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh bị Cao Vũ Hàm đột ngột cắt đứt. Sau đó chỉ nghe thấy một tráng tiếng lách cách vang lên, những mảnh vỏ cứng của bọp cạp khổng lồ Hoàn Tinh vỡ tan, cuối cùng để lộ ra cơ bắp đàn hồi màu trắng…
“Ý niệm xâm nhập, định cho tôi!”
Đối mặt với bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh hung hãn, Cao Vũ hàm lập tức phóng ra sức mạnh ý niệm cường đại, sức mạnh vô hình gợn sóng trên không trung, trong nháy mắt xuyên qua khu trung tâm rồi quấn lấy nó, khiến nó không di chuyển được.
“Cạp!”
Nước màu xanh lá cây bắn tung tóe giữa không trung, một bàn chân của bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh bị Cao Vũ Hàm đột ngột cắt đứt. Sau đó chỉ nghe thấy một tràng tiếng lách cách vang lên, những mảnh vỏ cứng của bọp cạp khổng lồ Hoàn Tinh vỡ tan, cuối cùng để lộ ra cơ bắp đàn hồi màu trắng…
“Thịt nhiều protein, lượng nước vừa đủ… thức ăn không tệ!”
Khống chế bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh, Cao Vũ Hàm cầm phần đùi của con bọ cạp khổng lồ lên, cắn mạnh một miếng, khuôn mặt cô lập tức lộ ra vẻ say mê mà hạnh phúc, sự mệt mỏi và kiệt sức của cô cũng từ từ biến mất.
“Sinh vật to lớn thô lỗ, đại não vẫn là đơn giản như vậy… để ta thử một chút, xem xem có thể thu phục mi không!”
Sau khi ăn no căng bụng, Cao Vũ Hàm bắt đầu quan sát xung quanh con bọ cạp khổng lồ. Dưới góc nhìn sinh học, cấu tạo sinh lý của bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh rất thích hợp để sinh tồn trong sa mạc. Tám bàn chân mỏng của nó được bao phủ bởi một lớp lông tơ dài gần nửa mét, có khả năng tăng sức chịu lực cho bàn chân khi bước đi và tránh lún quá sâu vào trong cát. Hai chiếc càng khổng lồ nằm hai bên cơ thể có thể nhanh chóng bới cát khi đào hang để giấu đi cái xác to lớn như ô tô vào trong cát.
Còn chiếc ngòi dài hai mét ở đuôi thỉnh thoảng vẩy trên đầu, có thể tưởng tượng được kẻ thù sẽ thảm bại như thế nào nếu muốn tấn công nó từ đỉnh đầu!
Dáng vẻ hung hãn, lưng rộng bằng phẳng… Cao Vũ Hàm càng nhìn càng cảm thấy thứ này thích hợp để cưỡi, cô không muốn dùng chân giẫm lên cát nóng nữa, nếu có thể dùng con bọ cạp khổng lồ này để đi đường thì không thể nào tốt hơn được nữa.
Quan trọng nhất là, mùi vị thịt đùi bọ cạp không tệ, có chút giống ức gà chưa nấu chín, vừa hay có thể nuốt xuống.
“Rầm!”
Thân thể to lớn của bọ cạp khổng lồ Hoàn Tinh không ngừng run rẩy, nhưng không thể nào thoát khỏi tay Cao Vũ Hàm đang chạm vào trán nó. Bản năng khiến con bọ cạp khổng lồ nhận ra có điều gì đó rất kinh khủng sắp xảy ra với nó, nhưng nó chỉ có thể bi ai phát ra tiếng khóc, đồng thời hối hận vì sao lại phải đi học vào sinh vật kỳ quái này?
“Khối lượng não rất nhỏ, các mạch máu và vỏ não đều mỏng, thảo nào mình có thể khống chế nó dễ dàng như vậy… Thứ đồ nhỏ đáng thương, chỉ số thông minh của mi còn không bằng chuột bạch ở trên Trái Đất. Nếu đã như vậy, thì cam tâm làm thú cưỡi của ta đi!”