Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 487: Giết cậu?




     Chương 487. Giết cậu?

Nhưng bây giờ tình trạng của người lính này vô cùng tồi tệ, thậm chí có thể nói là cực kỳ thê thảm. Anh ta trần truồng, máu và bùn dính khắp người, đôi chân của anh ta hoàn toàn tách rời khỏi đầu gối, máu không ngừng chảy ra từ vết thương rồi đọng lại thành vũng trộn lẫn với bùn cát ẩm ướt khiến hai chân anh ta như hai khúc gỗ mục nát, nhìn rất kinh người.

“Tên anh là Trương Thần đúng không, tôi đã từng gặp anh, anh là một đội trưởng dưới trướng Lý Đống Thành, phụ trách sự an toàn của phòng thí nghiệm!” Sau khi đột biến não tiến sĩ L gần như là nhìn một lần là nhớ, vì thế chỉ trong nháy mắt ông đã nhận ra danh tính của người lính trong hang. Khi còn ở phòng thí nghiệm nghiên cứu cánh cổng thiên giới, Trương Thần luôn là một trong những thủ hạ thân tín nhất của Lý Đống Thành, anh cũng được coi như một người bạn tâm giao của Lý Đống Thành. Không ngờ là anh ta cũng bị cánh cổng thiên giới hút vào một thế giới khác, còn đen đủi rơi vào hang ổ của những nữ yêu dâm đãng.

“Tiến sĩ L, là tôi… cứu tôi với… tôi không muốn chết ở đây!” Giọng nói của Trương Thần có chút ngạc nhiên, đã bị nữ yêu bắt đến đây một ngày một đêm, Thương Thần sớm đã mất đi hy vọng sống tiếp, nhưng không ngờ trước khi chết lại gặp được tiến sĩ L, điều đó đã khơi dậy khát vọng sống của anh một lần nữa.

“Thương Thần, cậu đợi đó, chúng tôi sẽ xuống cứu cậu ngay bây giờ!” Nhìn thấy Trương Thần yếu ớt giơ cánh tay lên, Thượng Ất không chút do dự nhảy vào hang động của nữ yêu dâm đãng, nhưng không ngờ được lại nghe thấy giọng nói ngăn cản yếu ớt của tiến sĩ L vang lên bên tai: “Nếu như cậu không muốn chết, thì đừng xuống đó, đây là một cái bẫy, một cái bẫy được đặt riêng cho chúng ta!”

“Bẫy? Ý ông là có một nữ yêu dâm đãng ở đây?” Thượng Ất cảnh giác nhìn xung quanh, nhưng xung quanh tầm mắt chỉ là một màn xám xịt yên tĩnh, không có bất kỳ cảnh tượng kỳ quái nào.

“Đừng nhìn nữa, nguy hiểm đến từ dưới hang…” Tiến sĩ L ra hiệu cho Thượng Ất đừng căng thẳng rồi chỉ tay vào chỗ tối bên cạnh Trương Thần: “Cậu nhìn hang động bên cạnh Trương Thần, ở đó có cái gì?”

“Là cái gì… ấy, hình như ở đó có một khẩu súng… còn có một cơ quan?”

Thượng Ất kinh ngạc nhìn về phía Trương Thần, có một khẩu súng trường tiêu chuẩn quân sự, đây rõ ràng là do Trương Thần mang tới. Có điều, góc của khẩu súng này rất lạ, thân súng phần lớn là bị vùi trong đất, nòng súng hướng vào miệng của lỗ rỗng một góc 45 độ, một bàn tay của Trương Thần được kết nối với cò súng trường…

“Đã được lên đạn rồi, từ góc nhìn xiên có thể thấy chỉ cần di chuyển bất kỳ bộ phận nào trên cơ thể Trương Thần, viên đạn sẽ lập tức bắn vào bụng dưới của cậu. Hơn nữa ở khoảng cách gần như vậy, giây tiếp theo viên đạn sẽ xuyên qua lưng cậu, để lại một cãi lỗ to bằng nắm tay… Thượng Ất, nữ yêu dâm đãng này đã đoán được sẽ có người đến cứu Trương Thần, cái bẫy này được đặt riêng cho tôi và cậu!”

Vừa nói, đôi mắt của tiến sĩ L phát ra tia lạnh, ánh mắt của ông ấy nhìn chằm chằm vào cơ thể của Trương Thần rồi nhìn sâu xuống đất như thể có thể nhìn xuyên qua đất để tìm ra thủ phạm đặt cái bẫy.

Thượng Ất chần chờ nhìn Trương Thần một chút, không cam tâm hỏi: “Vậy chúng ta cũng không thể cứ nhìn anh ta chết như thế được, chúng ta có thể lắp chân giả mà không cần chân…”

“Đừng ngây thơ nữa, cậu thực sự nghĩ rằng có thể cứu được anh ta sao?” Tiến sĩ L nhìn Thượng Ất rồi bình tĩnh nói: “Nữ yêu dâm đãng thích quấn lấy các sinh vật đực, để ngăn con mồi trốn thoát trong quá trình đi săn, chúng thường tiêm một loại độc tố vào trong máu của con mồi để có thể nhanh chóng phân hủy các mô cơ của con mồi và kích thích con mồi liên tục tiết ra nội tiết tố nam để duy trì trạng thái giao phối! Cậu nhìn bộ dạng của Trương Thần đi, anh ta xong rồi, cho dù chúng ta có cứu được anh ta lên thì anh ta cũng sẽ chết vì trụy tim và hoại tử cơ do liên tục bị kích thích… Thượng Ất, cậu không cứu được anh ta!”

Xung quanh yên tĩnh, cảm giác bất lực đang từ từ xâm chiếm trái tim Thượng Ất, khiến anh như muốn thở không nổi. Anh không ngờ nữ yêu dâm đãng lại độc ác như vậy, một người đàn ông vạm vỡ như thế mà trong nháy mắt đã trở thành kẻ vô dụng chỉ có thể từ từ chờ chết trong cô đơn và sợ hãi.

Nữ yêu dâm đãng chết tiệt, lẽ nào sinh vật này thực sự đến từ địa ngục sao?

“Khụ khụ khụ, tiến sĩ L… ông đúng là trước sau như một… không giấu diếm gì!” Trương Thần ở dưới hang động cười khổ nói: “Giết tôi đi, coi như đây là điều cuối cùng tôi cầu xin ông!”

“Không được, cậu còn chưa chết, còn chưa đến lúc!” Không ngờ tiến sĩ L lại từ chối Trương Thần không chút do dự, giọng điệu bình tĩnh đến lạnh sống lưng: “Nếu tính toán của tôi là đúng, yêu nữ dâm đãng có bản lĩnh bắt được cậu phải là sinh vật cấp thủ lĩnh, tôi cần giữ cậu làm mồi nhử để bắt được nó!”

“Cái gì? Ông muốn bắt nữ yêu dâm đãng? Không phải đã nói là không kinh động đến bọn họ sao, tại sao lại làm chuyện này? Còn nữa, ông không cảm thấy làm như thế là quá tàn nhẫn đối với Trương Thần sao?”

Thượng Ất nhìn tiến sĩ L, không biết rốt cuộc là ông ta đang bán thuốc gì. Trương Thần không đoán được, nhưng anh biết tiến sĩ L nói muốn bắt nữ yêu dâm đãng thì nhất định sẽ bắt được: “Được rồi, tôi sẽ chịu đựng thêm một lúc nữa… khụ khụ… chỉ cần ông có thể giúp tôi… khụ khụ, giúp tôi giết thứ đó, hai trăm cân của lão tử giao cho ông đó!”

“Được, tôi đồng ý với cậu nhất định sẽ giết chết thứ đó… tiền đề là tôi có được thứ mà tôi cần.” Tiến sĩ L gật nhẹ đầu, ra hiệu cho Trương Thần đừng nói nữa rồi xoay người lấy thứ gì đó từ trong ba lô của mình ra đặt nó ở trước mặt Thượng Ất.