Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 424: Anh có thể ôm tôi không




     Chương 424. Anh có thể ôm tôi không

Si Thù yên lặng bình tĩnh quan sát sợi tơ trắng, không để ý tới tiếng kêu thảm thiết của Thú Vương.

Mặc dù Si Thù luôn lộ ra vẻ mặt không sợ hãi, nhưng lời nói của Thượng Ất chỉ là nhắc nhở cô, trong tình huống hiện tại tốt hơn hết là không nên đụng vào những thứ mình không biết gì, có quỷ mới biết những sợi tơ trắng này là vật gì?!

Có điều, Si Thù vẫn là đánh giá thấp sức mạnh của những sợi tơ trắng này, ngay khi Thú Vương đang cố hết sức thoát khỏi cơn đau trên mông thì hàng chục sợi tơ trắng mỏng manh đang lặng lẽ bò tới từ bốn phía, đến khi Si Thù phản ứng lại thì chúng đã bò đến, bao vây cô và Thú Vương, thậm chí họ còn không thể tìm thấy được một kẽ hở nào để trốn thoát.

“Hừ, những thứ quỷ quái các ngươi muốn bắt Si Thù ta đâu có dễ như vậy. Giáo của Si Vưu của ta được tạo ra để giết chết các loại yêu ma quỷ quái, cút ra cho ta!” Đối mặt với những sợi tơ trắng dày đặc, Si Thù không hề sợ hãi mà dũng cảm giơ hai cây giáo dài hàng mét về phía đối thủ

Ngọn giáo của cô là một cây giáo năng lượng với một con dao găm ngoằn ngoèo làm ngọn, theo lý mà nói có thể bỏ qua đặc tính vật lý của mọi đối thủ, nhưng có một điều mà cô không ngờ được đã xảy ra, khoảnh khắc ngọn giáo chạm vào sợi tơ, Si Thù lập tức cảm thấy trong tay nặng trĩu, sau đó cây giáo dài hai mét trong tay bắt đầu ngắn lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường!

“Cái gì? Những sợi tơ trắng này có thể hấp thụ năng lượng từ giáo của mình… sao có thể?”

Si Thù đột nhiên hoảng sợ, cô không ngờ rằng cây giáo bất khả chiến bại của Si Vưu lại có thể bị tổn thương bởi một đòn của sợi tơ trắng, vì vậy cô đã vô thức kích hoạt vật tổ chiến thần của Si Vưu với hy vọng có thể chống lại sự tấn công của sợi tơ trắng.

Nhưng đúng lúc này, một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra!

Ban đầu ở bên ngoài Tinh Động, năng lượng chảy trên vật tổ chiến thần Si Vưu đã bắt đầu rục rịch ngóc đầu dậy rồi, vậy mà lúc này, Si Thù dùng hết sức mạnh lại không thể kiểm soát được để giải phóng năng lượng của vật tổ, khoảnh khắc đó, chỉ nghe thấy âm thanh ầm ầm từ mọi hướng, sau đó vô số những sợi tơ trắng lơ lửng giữa không trung giống như những con sói hoang ngửi thấy mùi thơm của thịt, chúng xông về phía Si Thù, lập tức bao vây bọc Si Thù và Thú Vương thành một cái bánh bao lớn.

“Thượng Ất, cứu tôi!”

Si Thù kinh hãi hét lên, nhìn Thượng Ất bằng ánh mắt cầu xin.

Sợi tơ trắng xâm nhập vào cơ thể cô, Si Thù nhận ra tại sao vừa rồi Thú Vương lại la hét dữ dội như vậy. Những sợi tơ trắng này trông có vẻ yếu ớt, nhưng một khi tiếp xúc với cơ thể người, chúng lập tức biến thành những mũi kim thép, mỗi cây kim sẽ liên tục hút máu của mục tiêu, đồng thời tiết ra chất lỏng khiến người ta rất đau. Si Thù biết hiện tại chỉ có người đàn ông này mới có thể cứu mạng của cô, nhưng trong lòng Si Thù lúc này chỉ xuất hiện một cảnh tượng lạnh lẽo.

Nghe thấy tiếng hét, Thượng Ất vội vàng chạy tới, nhưng trong nháy mắt anh đã trực tiếp lướt qua cô, phi thẳng tới những hạt tinh thể năng lượng nằm rải rác trên mặt đất. Rõ ràng, vào thời điểm quan trọng này, Thượng Ất đã chọn Địa Thú Tinh thay vì cô. Nhìn cảnh này, Si Thù cảm thấy trong lòng lạnh lẽo, tuyệt vọng nhắm mắt lại, trong lòng xuất hiện một tia hận ý.

“Những con người này quả nhiên là con cháu của Hoàng Đế. Họ không chỉ kế thừa sự nham hiểm và xảo quyệt của tổ tiên, mà còn học được sự tàn nhẫn. Xem ra hôm nay mình sẽ chết ở đây rồi, nhưng mình thật sự không cam tâm. Rõ ràng đã tìm thấy được vật tổ mạnh nhất của đại tổ tiên Si Vưu, có thể ra lệnh cho các con thú đập tan thế giới của loài người bất cứ lúc nào, nhưng mình lại chết ở đây… Đại tổ tiên Si Vưu, nếu ngài trên trời có linh, ngài hãy cho sấm sét đánh chết tên xảo trá Thượng Ất này đi, như vậy, xuống dưới cửu tuyền tôi cũng sẽ cảm ơn công đức của ngài… Ơ, đợi đã, có thứ gì đó đang cắt sợi tơ trắng… là ai, sao lại là anh, Thượng Ất?!”

Thượng Ất đi tới đi lui, trên tay vẫn tiếp tục cắt sợi tơ trắng bằng Hổ Phách thần binh, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Si Thù, khóe miệng Thượng Ất khẽ nhếch lên, trong biểu cảm có chút giễu cợt, giống như có thể đoán được suy nghĩ của Si Thù: “Thực ra tôi cũng không muốn cứu cô, bởi vì nếu cô sống, cô sẽ đe dọa sự an toàn của tôi và gia đình tôi. Nhưng mà một người đã đã được định sẵn là có thể chinh phục được toàn bộ thế giới, tôi không muốn giải quyết rắc rối theo cách như vậy. Còn có theo tôi thấy cô sống sẽ có tác dụng lớn hơn, chẳng hạn như giúp tôi tìm ra một số bí mật về thân thế của tôi và cả việc tìm ra con đường để trở về mặt đất!”

Thượng Ất nói rồi cắt đứt tất cả những sợi tơ trắng, trước khi những sợi tơ khác kết lại, anh nắm lấy cánh tay Si Thù, xoay người bỏ chạy. Phía sau anh là Hùng Thiên, Đỗ Kiều Kiều và Tống Địch, mỗi người mang một cái túi lớn, liều mạng chạy như một con vịt với tư thế trông rất ngốc.

Vừa rồi Thượng Ất đã dùng tốc độ lớn nhất của anh, trong vòng mấy phút đồng hồ đã thu thập được hàng trăm hạt tinh hồn chất lượng cao. Sau đó Thượng Ất bắt đầu nuốt những tinh hồn đặc biệt này, liên tục biến đổi những tinh hồn đặc biệt này thành năng lượng mà cơ thể có thể chấp nhận để chữa những vết thương trước đó và tạo ra một lượng lớn tinh huyết đầy năng lượng.

Sau đó, Thượng Ất lấy Hổ Phách thần binh ra, hung hăng đâm vào cổ tay, để cho Hổ Phách có thể được hoàn chỉnh có thể liên tục hấp thu năng lượng tinh khiết trong máu anh.

Đúng vậy, Thượng Ất đang “đốt cháy giai đoạn”, anh muốn dùng phương pháp khôi phục cực đoan này để trong thời gian ngắn có thể nâng Hổ Phách thần binh lên mức có thể khiến những sợi tơ trắng này sợ hãi. Thượng Ất chọn làm điều này, bởi vì qua quan sát, anh thấy rằng những sợi tơ trắng này không hề sợ hãi vũ khí năng lượng.