Chương 410. Thành công đá được một cước (2)
Lần này bất luận thế nào, Si Thù cũng phải giết Thượng Ất tại chỗ, cô không còn thời gian để trấn áp vua giun nước nữa, trận này nhất định phải nhanh.
Đáng tiếc, lần này Thượng Ất không cho cô cơ hội phát huy sức mạnh. Thụ động bị đánh không phải là tính cách của Thượng Ất, bị một người phụ nữ đè ra đánh lại càng khơi dậy sự tức giận của Thượng Ất!
“Vù vù!”
Năng lượng ầm ầm vang lên, Trọng Kiếm Vô Công như một cây đại thụ khổng lồ xuất hiện trên đầu Si Thù, dùng một khí thế hủy diệt đánh xuống!
Đúng vậy, nó đang đập xuống!
Sau khi tức giận bởi hai đòn tấn công liên tiếp của Si Thù, Thượng Ất xoay thanh kiếm bằng tiềm thức và đập nó xuống đầu của Si Thù như đập một con ruồi. Vì vậy, vào lúc này, toàn bộ mọi người trong hang động dưới lòng đất chỉ nghe thấy âm thanh giống như một trận gió cuồng bạo quét qua, sau đó bóng dáng Si Thù đột nhiên biến mất.
“Hừ, anh muốn chiến đấu với tôi bằng tốc độ như rùa này?” Si Thù dễ dàng né tránh được kiếm của Thượng Ất, khinh thường nói, nhưng tâm vốn dĩ bình tĩnh đã bắt đầu nổi sóng.
Trận chiến vốn dĩ được cho là có thể dễ dàng giải quyết được thì đối thủ vẫn còn dư sức để chống trả, điều này đơn giản chính là làm mất đi nhận thức về con người của Si Thù. Phải biết là, cơ thể của cô thừa hưởng dòng màu của tổ tiên Si Vưu, so với người bình thường, nó gần như tương đương với sự tồn tại của một siêu nhân.
Đối với người bình thường mà nói, đến tư cách để đứng cạnh cô cũng không có, cô bóp chết một con người dễ dàng như bóp chết một con kiến.
Nhưng giờ đây “con kiến” trước mặt cô không chỉ ngoan cường tồn tại mà còn có sức chiến đấu chống trả một cách đáng sợ, khiến Si Thù cứ ngỡ đây là một giấc mơ. May mắn thay, cô chiếm ưu thế tuyệt đối về sức mạnh và tốc độ, nên việc giải quyết đối thủ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Thật tiếc khi chuyện tiếp theo xảy ra lại khiến cô nhận ra rằng mình đã sai một lần nữa!
Ngay khi Si Thù nghĩ rằng mình đã thoát khỏi đòn tấn công của thanh kiếm lớn này thì một bàn chân to lớn lặng lẽ xuất hiện trước mặt cô, đá vào cánh tay phải của cô với độ chính xác cực cao!
“Thình thịch!”
Si Thù thụt lùi về sau, chân Thượng Ất gần như chứa đựng toàn bộ sức mạnh, co dù có mạnh như Si Thù cũng không thể chống đỡ được, chỉ có thể đột ngột ngã về một bên.
“Không thể nào! Làm sao anh có thể nhanh hơn mắt của tôi? Tôi không thấy anh nhấc chân, sao anh có thể đá được tôi?
Si Thù tức giận nhìn cánh tay của mình, lúc này trên cánh tay trần trắng nõn như ngọc của cô hiện rõ một vết chân bùn như đang cười nhạo Si Thù, khiến Si Thù không khỏi tức giận.
“Sự chú ý của cô đều ở bóng kiếm của tôi, đương nhiên sẽ bỏ qua tốc độ của tôi…” Thượng Ất nói thẳng, chân phải khẽ lắc lư không chút lưu tình.
Với cú đá vừa rồi, Thượng Ất gần như dùng toàn bộ sức mạnh, tốc độ và sức mạnh bộc phát đã đạt tới giới hạn mà thân thể anh có thể chịu đựng được. Nhưng đáng tiếc, phản ứng của Si Thù quá nhanh, vượt xa sự tưởng tượng của Thượng Ất, cú đá vốn dĩ là đá vào đầu của đối phương đã bị Si Thù đột ngột dùng cánh tay chặn lại.
“Tốc độ của anh? Hừ hừ, chỉ là may mắn, bây giờ để cho tôi xem tốc độ thực của anh là như thế nào!”
Vẻ ngoài hờ hững của Thượng Ất khiến Si Thù gần như nổ tung, vì đã mất một phần máu để nuôi vua giun nước, nên Si Thù không thể kích thích quá nhiều sự hỗn loạn của máu trong cơ thể, nhưng bây giờ cô thực sự không thể chịu đựng được bộ dáng của Thượng Ất, cơn tức giận của cô làm tinh thần chiến đấu bùng cháy, một lúc sau một khí tức kinh người bạo phát ra.
“Vèo vèo!”
Nhưng đúng vào lúc này, áp chế của Si Thù đối với giun nước đã đạt tới cực hạn, huyết mạch trong cơ thể nó bắt đầu nhanh chóng hồi phục, một luồng axit sunfuric ngay lập tức đổ xuống đỉnh đầu của Si Thù và Thượng Ất. Anh và Si Thù chỉ cảm thấy thân thể như bốc hỏa, trên da nhanh chóng xuất hiện những vết máu lớn, giống như là suýt chút nữa rơi vào chảo dầu sôi.
“Thủy Trư, ngươi điên rồi sao, ta là hậu nhân của Si Vưu, ngươi dám làm như vậy với ta?!”
Si Thù có hộ thân nên dung dịch axit sunfuric không gây hại cho cô nhiều nhưng cũng khiến cô rất nhếch nhác. Có điều Si Thù cũng không quan tâm đến điều này, mười năm qua cô chưa từng thấy Thủy Trư biểu hiện dị thường như vậy.
Bây giờ Thủy Trư càng là điên cuồng, nó hoàn toàn mất đi lý trí, trở nên cực kỳ điên cuồng. Trong tiềm thức Si Thù nghĩ thầm, lẽ nào Thủy Trư sống quá lâu, bắt đầu hồ đồ rồi sao?
Si Thù còn chưa kịp tìm ra lý do, thì Thủy Trư đã điên cuồng đến nỗi lục thân không nhận. Sau khi phun ra dung dịch axit sunfuric, thân hình khổng lồ giống nư chiếc xe buýt của nó nghiền nát toàn bộ những con giun nước tạo thành hình Thái Cực, tất cả đều bị nghiền nát thành nước sốt thịt đẫm máu.
“Lẽ nào những con giun nước này cũng bị bức xạ bởi sóng từ trường của ngôi sao X sao, trạng thái bây giờ của nó gần như là một hiện tượng thoái hóa điển hình. Tính thời gian, bây giờ chính xác là thời điểm cho một đợt bức xạ sóng từ trường mới, chuyện này chắc không trùng hợp đến như thế chứ…”
Nhanh chóng di chuyển để tránh sự đè ép của vua giun nước, Thượng Ất bình tĩnh phân tích trạng thái lúc này của vua giun nước. Không có gì bất ngờ thì con giun lớn này chắc cũng bị phát xạ bởi sóng từ trường của sao X giống như những con quái vật thoái hóa ở bên ngoài, các gen cổ xưa trong cơ thể được tái tạo năng lượng, nó dần mất đi trí tuệ và biến thành một con quái vật chỉ dựa vào bản năng để săn mồi.
Nhưng mà không biết thế giới dưới lòng đất này sâu đến mức nào, sóng từ trường của ngôi sao X làm thế nào để phát ra ở đây?
Giải thích theo khoa học, mặc dù sóng từ trường của sao X rất kỳ lạ, nhưng xét cho cùng thì đó cũng chỉ là một làn sóng năng lượng. Vì nó là một sóng năng lượng nên sự lan truyền của nó sẽ bị mặt đất chặn lại, sau đó năng lượng sẽ dần biến mất khi nó xuyên qua mặt đất, trừ khi…