Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 406: Chân tướng hé lộ




     Chương 406. Chân tướng hé lộ

“Ta nhổ vào, mau nhìn xem, hình tròn do chúng tạo thành chẳng phải là giống những mảnh kim loại biến hình của chúng ta sao?”

Vô tình phát hiện cảnh tượng kỳ lạ, giọng nói lớn của Hùng Thiên lại vang lên, âm thanh truyền đến chỗ bầy giun nước làm cho chúng náo động, vô số đốm sáng trắng đột nhiên phát sáng lên trong bóng tối như đang muốn xác định âm thanh phát ra từ đâu.

“Hùng Thiên, anh muốn giết tất cả mọi người sao? Anh muốn chết thì tự mình chết đi, đừng có kéo mọi người vào!”

Vương San San và những người khác không thể chịu nổi đi lên bịt miệng Hùng Thiên, Hùng Thiên bị bịt miệng thở hổn hển, bị ngạt thở, khuôn mặt như quả cà tím, anh ta vội vàng xua tay ra hiệu rằng anh ta sẽ không hét lên nữa.

“Mọi người đừng loạn động, mau trốn đi, những con bọ này sẽ không tìm thấy chúng ta.”

Nhìn thấy đám ve sầu náo động đang dần dần lắng xuống, Thượng Ất ra hiệu cho mọi người trốn vào đằng sau một cột đá to lớn, lúc này mọi người cũng nhận ra đám giun cũng đã an tĩnh lại, cả người nằm rạp xuống đất như chờ đợi điều gì đó.

“Thượng Ất đại nhân, hay là chúng ta bí mật rời khỏi đây, những con giun này quá kỳ quái rồi, nhìn thôi đã thấy bủn rủn.”

Vương San San lẻn đến bên cạnh Thượng Ất, không hiểu sao nhưng cô luôn cảm thấy đám giun này có điều gì đó không ổn. Đúng như Hùng Thiên nói, hình thức cấu tạo của chúng quá giống hoa văn Thái Cực ở trên miếng kim loại biến hình. Nhìn cảnh tượng quái dị này từ xa, Vương San San thậm chí còn có ý muốn vứt bỏ miếng kim loại trong tay, nhưng lúc này tình thế lại thay đổi!

Có người!

Cuối tầm mắt của mọi người, một thân hình như âm hồn đang lơ lửng bay về phía bọn họ. Thượng Ất nhìn thấy rất rõ hình dáng của bóng đen này, thì ra là một người phụ nữ có thân hình rất hấp dẫn.

Từ xa nhìn thấy đám giun nước xếp thành hình Thái Cực, dường như vẻ mặt của người phụ nữ có chút kinh ngạc, chân cô ấy tăng tốc như thể cô có thể nhìn rõ mọi thứ xung quanh hang tối.

“Vù vù!”

Cuối cùng, bóng đen bước lên tế đàn ở trên cao, trong tay có thứ gì đó ngân nga âm u truyền đến, sau đó đám người Thượng Ất chỉ nghe thấy một tiếng lăn lộn dưới hồ, một bóng người to lớn từ từ ló ra khỏi mặt nước, thân hình to lớn như một chiếc xe buýt gầm rú trong không trung rồi lao thẳng về phía tế đàn.

“Ta nhổ vào, đây là cái gì vậy? Vua của giun nước sao? Nó muốn làm gì, muốn ăn người đó sao… Thượng Ất đại nhân, ngài… ách…”

Một loại câu hỏi với giọng nói như cồng chiêng của Hùng Thiên, Thượng Ất nghe đến trợn trắng mắt. Anh chàng ồn ào này thật là khó chịu, Thượng Ất lắc lắc cổ một cái, Hùng Thiên ngã nhào xuống đất rồi ngất đi.

“Thượng Ất đại nhân anh minh, đáng lẽ tên này phải câm miệng từ lâu rồi!”

Vương San San và những người khác bí mật giơ ngón tay cái lên với Thượng Ất, nhưng Thượng Ất không có thời gian để thưởng thức sự xu nịnh của họ, anh nhìn chằm chằm vào người phụ nữ bí ẩn và vua giun nước khổng lồ kia.

Chưa bao giờ Thượng Ất lại tập trung như lúc này, trên tế đàn cao cao, dường như người phụ nữ bí ẩn không hề sợ hãi vua giun nước đang gầm thét.

“Thiên tai hồng hoang, đại địa mờ ảo, trên có chiến thần, dưới có Si Hương. Ta là hoàng đế, ta là tổ tiên, thân là thiên vương. Hôm nay có Si Thù, vì tổ tiên tình nguyện chịu chết. Máu của tộc ta, giúp ta huy hoàng! Chín người con của thủy long, hãy giúp ta tìm rương báu vật của tổ tiên!!!”

“Vù Vù!”

Tiếng vù vù khiến mọi người kinh ngạc lại vang lên lần nữa, tất cả mọi người đều cảm thấy lỗ tai căng cứng, sau đó là cảm giác muốn nôn mửa, cảm giác như bị một loại vũ khí bí ẩn nào đó tấn công.

“Lợi hại quá… kho báu bí mật!”

Thượng Ất trợn to hai mắt nhìn người phụ nữ bí ẩn, phía trên đôi tay đang giơ lên của người phụ nữ trên tế đàn, một chiếc nhẫn có khắc hoa văn thần bí đang không ngừng tỏa sáng, sóng âm thanh khiến mọi người kinh hãi cũng là từ chiếc nhẫn này phát ra.

“Thứ này rất giống với chiếc mặt nạ vua chuột của tôi, và khí tức của chiếc vòng tay của chiến thần Ly Á, nếu tôi không nhầm thì thứ này chắc hẳn cũng là một bảo vật siêu văn minh. Chỉ có điều so với vòng tay của chiến thần Ly Á, linh khí của chiếc nhẫn này mạnh hơn rất nhiều, dường như nó được pha trộn với một loại sức mạnh hủy diệt nào đó…”

Nhìn cảnh tượng kinh ngạc trước mắt, sắc mặt Thượng Ất càng trở nên dữ tợn hơn, bộ dáng càng thêm trầm xuống. Sự xuất hiện của chiếc nhẫn này cảnh bảo Thượng Ất rằng người phụ nữ này sở hữu sức chiến đấu hoàn toàn hơn cả bản thân mình, dường như anh đã lần nữa gặp phải một đối thủ đáng sợ.

Nhưng mà, người phụ này phóng thích sức mạnh của chiếc nhẫn này ra để làm gì? Giết chết vua giun nước to lớn đó sao?

Thượng Ất tiếp tục bình tĩnh quan sát thì tình huống trên tế đàn lại thay đổi. Vua giun nước vốn dĩ đang sát khí đùng đùng dường như rất sợ chiếc nhẫn trên tay người phụ nữ, khi anh ta lao đến vị trí cách tế đàn chưa đầy năm mét thì thân hình to lớn của anh ta đột nhiên dừng lại. Vô số giọt nước văng ra từ người anh ta, giọt nước này rơi xuống đất làm xuất hiện những làn khói trắng cay nồng.

Nước trên người của vua giun nước giống như axit sunfuric, khiến mọi người sợ hãi thót tim: “Em gái nhà nó, con quái vật này là ở dưới nước chui lên, lẽ nào hồ nước này đều là axit sunfuric?”

Tình hình có vẻ càng ngày càng nghiêm trọng, nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này ai cũng không dám thở, cả người Vương San San run lên, tuyệt vọng ôm chặt lấy miệng Hùng Thiên, vì sợ tên này đột nhiên tỉnh lại sẽ thu hút sự chú ý của vua giun nước.

“Thủy Trư, cô là một trong những con linh thú được nuôi dưỡng để bảo vệ tộc Si Vưu chúng tôi. Cô ẩn náu ở đây để bảo vệ xương cốt của tổ tiên tộc Si Vưu chúng tôi và canh giữ vật tổ bằng máu của tổ tiên Si Vưu vĩ đại. Bây giờ, Si Thù tôi là người thừa kế cuối cùng của Si tộc, cô hãy giao vật tổ trong bụng cô cho tôi, để tôi thống lĩnh nhóm quái thú này đi giết kẻ thù của tộc chúng ta!”