Chương 362. Ba khu cấm địa
Vì kiếp trước Thượng Ất phải trải qua một cách rất gian nan, khổ cực nên anh biết rõ những độ khó để những người bị thoái hóa này trở lại bình thường. Từ một phương diện nào đó mà nói thì những người thoái hóa là một sinh vật đặc biệt kết hợp giữa người và thú, chỉ cần họ vô tình chịu bức xạ bởi sóng từ trường từ ngôi sao X phát ra hàng tháng thì nhân tính của họ sẽ dần dần mất đi và cuối cùng họ sẽ trở thành dã thú.
Nhưng trước đó, mọi lời nói và hành động của họ, bao gồm cả nhu cầu thể chất đều không khác người thường là mấy nên Thượng Ất không thể ra tay giết họ như giết một loài dã thú được.
Nhất là sau khi thấy cảnh côn ngư và Thượng Ất bay vút lên không trung thì phần lớn những người bị thoái hóa trong căn cứ đều tôn sùng anh như một vị thần. Thế nên Thượng Ất đã ra lệnh cho những người thoái hóa đáng thương này xây dựng một tòa nhà ở một nơi hẻo lánh bên cạnh hồ, một nửa tòa nhà ngập trong mặt đất, còn một nửa thì nhô lên trên, sau đó nhét tất cả bọn họ vào trong. Anh cũng ra lệnh cho đám người Vương Tú Nhi, Ngưu Tuyết và dì Cá chịu trách nhiệm quản lý tòa nhà này.
Đám người Vương Tú Nhi, Ngưu Tuyết và dì Cá cực kỳ xúc động bởi họ chưa bao giờ nhận được sự đối xử đặc biệt như vậy từ bất cứ một người nào cả. Nhất là Vương Tú Nhi, cô ta đứng trước mặt mọi người mà thề rằng bản thân cô và con cháu của mình sẽ luôn luôn cống hiến hết sức mình cho Thượng Ất, đồng thời còn thầm ám chỉ rằng cô luôn chào đón Thượng Ất đến kiểm tra tòa nhà vào bất cứ lúc nào, cánh cửa của cô luôn rộng mở để đón tiếp anh.
Sau khi tin tức được truyền ra thì tất cả đàn ông trong căn cứ Tổ Ưng không thể không gào lên. Mặc dù cô gái nhỏ tên Vương Tú Nhi này đã là một người bị thoái hóa nhưng khuôn mặt và vóc dáng của cô ta thì không kém cạnh Trần Phóng và Ly Á. Cộng thêm đôi cánh chuồn chuồn trong suốt có thể bay lượn trên không trung thì Vương Tú Nhi như một cô tiên xinh đẹp, tinh nghịch và ranh mãnh bước ra từ câu chuyện cổ tích của trẻ nhỏ. Từ lâu, Vương Tú Nhi đã trở thành hình mẫu bạn gái lý tưởng của đa số đàn ông trong căn cứ, thế mà bây giờ cô ta lại ngỏ lời một cách công khai rằng cô ta luôn sẵn lòng mở cửa, cởi áo đón chào Thượng Ất, điều này khiến con thú tràn đầy năng lượng trong cơ thể những người đàn ông chỉ muốn thay Thượng Ất hôn một cái lên dung nhan xinh đẹp này, cho dù là bị những cơ thể thoái hóa đó cắn chết.
Nhưng Thượng Ất sẽ không đi kiểm tra tòa nhà hắc ám, nhất là lúc ở trên giường bị Trần Phóng cắn lỗ tai tra khảo chuyện cũ thì anh càng không có ý nghĩ đi đến tòa nhà của những người bị thoái hóa đó.
Trần Phóng vẫn còn nhớ lời hứa muốn sinh một cô con gái, bây giờ chỉ cần Thượng Ất quay về căn cứ là anh phải trở về bên cạnh cô để “làm việc” chăm chỉ cả đêm, đồng thời còn phải chịu đựng vô vàn những câu hỏi của Trần Phóng. Thậm chí cô còn lôi cả chuyện của Ly Á vào, hỏi xem anh đã từng đến trại huấn luyện Ý Chí Chiến Thần để kiểm tra hay không...
Vì lý do này nên hầu như lúc nào Thượng Ất cũng muốn sụp đổ, anh chưa bao giờ mong Trần Phóng mang thai càng sớm càng tốt như bây giờ, chỉ có như vậy thì anh mới không cần phải đối mặt với sự tra tấn tâm lý không ngừng như thế nữa. Là một người đàn ông bình thường, sao anh có thể không động lòng trước những người phụ nữ xinh đẹp như Ly Á hay Vương Tú Nhi được cơ chứ? Chỉ là Thượng Ất quan tâm đến cậu con trai Thượng Nhạc Nhạc của mình nhiều hơn mà thôi, cộng thêm việc phát triển căn cứ Tổ Ưng nên anh thực sự không còn thời gian để suy nghĩ đến những chuyện khác.
Thượng Ất không có thời gian để nghĩ đến chuyện nam nữ, nhưng không có nghĩa là những người đàn ông khác trong căn cứ Tổ Ưng cũng sẽ không nghĩ đến những thứ này.
Sống trong thời đại mà sinh mệnh người bạo phát thì việc giữa nam nữ muốn có một đứa con là chuyện không thể nào dễ dàng hơn. Vì người ta phát hiện ra một điều đáng kinh ngạc rằng hình như ở thời đại này, trong không khí đang tồn tại một loại sinh vật giúp con người có thể tiến hóa và nuôi dưỡng thai nhi một cách cực kỳ nhanh chóng.
Trong căn cứ có một số chàng trai và cô gái lúc nào cũng dư thừa tinh thần và thể lực để làm chuyện đó, nhất là những người phụ nữ có vóc dáng bình thường trong số người tị nạn, sẽ chủ động câu dẫn các chiến sĩ mạnh mẽ của căn cứ Tổ Ưng để có một cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cộng thêm sự cho phép và dẫn dắt có chủ đích của Triệu Khiêm thì những đôi trai gái này như lửa gần rơm, chẳng bao lâu sau mà rất nhiều người đã mang trong mình những sinh linh nhỏ bé.
Điều khiến cho người ta cảm thấy ngạc nhiên nhất chính là những cô gái ấy mới mang thai chưa đầy hai tháng mà bụng đã lớn hơn bụng của những người phụ nữ mang thai đến tháng thứ mười.
Bụng của họ không chỉ vừa to vừa tròn mà người ta còn có thể nhìn thấy em bé nằm bên trong đang dùng tay cựa mình để lật người, thậm chí còn có thể nhìn rõ đó là bé trai hay bé gái nữa.
Rõ ràng, trong thời đại mà sinh mệnh bùng nổ này thì ngay cả nhân loại cũng không thể tránh khỏi sự xúc tác của yếu tố năng lượng trong không khí khiến tốc độ tăng trưởng của các sinh vật tăng lên đáng kể.
Thời gian mang thai và sinh nở của loài người phải được rút ngắn ít nhất là hai phần ba so với trước đây.
Nhìn tình trạng cơ thể của những người phụ nữ đang có thai này thì e rằng chưa đầy ba tháng, đứa bé trong bụng họ sẽ chào đời một cách suôn sẻ. Khi đó thế hệ đầu tiên của căn cứ Tổ Ưng sẽ được sinh ra mà không cần bất cứ dấu hiệu báo trước nào cả.
Có điều sự gia tăng dân số trong thời kỳ này cũng là một chuyện tốt. Bởi vì ít nhất trong một khoảng thời gian trong tương lai, Thượng Ất sẽ không phải đi tìm và cướp đoạt trẻ em từ những căn cứ khác ở xung quanh nữa.