Chương 277. Gắp lửa bỏ tay người, quá tổn hại
Trên mặt tiến sĩ L lộ ra ngạc nhiên vui mừng rực rỡ, ông ta hoàn toàn đắm chìm trong uy lực ảo tưởng của cây gậy kim loại màu đen. Lý Đống Thành ở bên cạnh cười gượng đi tới, vươn tay đẩy ông ta rồi chỉ ra bốn phía, giọng nói khàn khàn.
“Tôi nói tiến sĩ L, bây giờ không phải lúc để xúc động. Ông xem bộ dáng của bọn họ bị doạ thành như thế nào rồi kìa, còn có cây gậy lớn kia sẽ không phát nổ đấy chứ, hơi dọa người đấy!”
“Không sao, độ dẻo của những trang bị đến từ thiên giới này vượt xa sức tưởng tượng của ông, yên tâm đi, thứ đồ chơi này sẽ không phát nổ… Đợi đã, đó là cái gì, chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Ngay lúc tiến sĩ L đang kiên nhẫn giải thích, bên ngoài đột nhiên có tiếng huyên náo, màn hình giám sát lớn ở chính giữa hội trường không ngừng có bóng người chớp động, tiếng kêu thảm thiết của các dị năng giả chịu trách nhiệm bảo vệ liên tiếp vang lên!
“Không xong rồi, có thứ gì đó đang tấn công phòng thí nghiệm! Nhân viên anh ninh đâu, nhanh chóng canh giữ ở cửa, thí nghiệm đang tiến hành đến thời khắc mấu chốt nhất, tuyệt đối không được để người ngoài cắt ngang thí nghiệm!!”
Lý Đống Thành lớn tiếng chỉ huy cấp dưới, cùng lúc đó ông ta giơ cổ tay lên, bên trên máy kiểm tra năng lượng thế hệ thứ hai ở trên cổ tay của ông ta không ngừng có tin tức từ bên ngoài tràn vào, trong đó nhiều nhất là âm thanh báo cáo đầy sợ hãi của cấp dưới.
“Báo cáo trưởng quan, bên ngoài có người lạ lẻn vào căn cứ, tổ dị năng đang cử người đi điều tra… Nhưng mà, phiền phức hơn chính là… là con vượn khổng lồ kia lại trở về!”
“Cái gì, con vượn khổng lồ lại trở về? Không phải nó chạy rồi sao, tại sao lại chạy về?!”
Lông mày Lý Đống Thành nhíu lại, trong lòng kinh ngạc. Đối với vượn khổng lồ, Lý Đống Thành luôn cảm thấy sợ hãi trong lòng. Đây là bởi vì ông tận mắt chứng kiến sự thay đổi của vượn khổng lồ từ đầu tới đuôi, cũng nhận thức được lực phá hoại kinh khủng của vượn khổng lồ kia.
Có thể nói, vượn khổng lồ mặc chiến giáp của thiên giới có thể xưng là vô địch, nếu không phải nó chỉ vừa mở trí thông minh lại bị vô số dị năng giả liên thủ đánh bị thương, chỉ sợ căn cứ quân đội sớm đã bị nó hủy vô số lần. Đương nhiên, các lãnh đạo lớn của quân đội có còn thủ đoạn nào nữa hay không, Lý Đống Thành cũng không biết rõ. Ông ta chỉ biết là, trong những người mà ông ta quen biết, cơ bản không có người nào là đối thủ của vượn khổng lồ.
Thế nhưng… hiện tại vượn khổng lồ này vậy mà lại trở về, chẳng lẽ nó quay lại để báo thù? Hoặc là nó đến vì cây gậy kim loại màu đen kia?
“Báo cáo trưởng quan, chúng tôi cũng không biết tại sao nó trở về, nhưng thông tin tình báo cho thấy, dường như là vượn khổng lồ đuổi theo một con người đến đây, nhưng mà hình như lại bị mất dấu!”
Đuổi theo một con người, còn mất dấu… Mẹ kiếp, không phải là tên kia đấy chứ!
Nghe cấp dưới báo cáo, trong đầu Lý Đống Thành không tự chủ được xuất hiện một bóng dáng. Chính là người làm đảo loạn chuyện hắn tỉ mỉ chuẩn bị kế hoạch Thao Thiết Chân Huyết, nhưng cuối cùng cũng là người này cứu bọn họ từ trong trạng thái điên cuồng của Thao Thiết Chân Huyết.
Thượng Ất, trong đám con người mà Lý Đống Thành quen biết, chỉ có người đàn ông trẻ tuổi này mới có tốc độ không thể tưởng tượng được. Ngoại trừ anh ta, Lý Đống Thành không nghĩ ra còn ai có thể thong dong thoát khỏi vượn khổng lồ.
Thế nhưng không phải tên Thượng Ất kia quay về nhà xây dựng lô cốt sao, chẳng lẽ tên này lại tới căn cứ quân đội? Tên phiền toái này, tại sao mỗi lần anh ta xuất hiện ở chỗ nào, chỗ đó sẽ có phiền phức nhiều như vậy… Không được, tôi phải bắt được người từ bên ngoài tới này, nhìn xem rốt cuộc có phải là tên kia hay không!
“Phù phù! Phù phù phù!”
Thượng Ất thở hổn hển, hai chân liều mạng chạy, mồ hôi trên người gần như ướt đẫm cả quần áo.
Thượng Ất chạy rất nhếch nhác, trong lòng cũng vô cùng chán nản. Từ lúc rời khỏi Lạc Bảo đến bây giờ, đây là lần đầu tiên hắn lâm vào tình trạng bối rối xấu hổ như thế này, nhưng mà lại không có cách nào khác. Đến bây giờ Thượng Ất vẫn còn chưa rõ ràng, vì sao lúc hắn trêu chọc ma cà rồng khổng lồ, lại dẫn con vượn khổng lồ kia ra ngoài.
Oan gia ngõ hẹp… Sau khi Thượng Ất nhìn thấy vượn khổng lồ, ngay lập tức không chút do dự quay người bỏ chạy. So sánh hôm qua tinh thần chán nản mà bỏ chạy, vượn khổng lồ chỉ dùng một buổi tối liền phục hồi tinh thần và động lực chiến đấu.
Duy chỉ có con mắt phải đã mù vẫn trắng bệch như cũ, hiển nhiên một mũi tên của Thượng Ất ngày hôm qua đã hoàn toàn làm tổn thương con mắt của nó, ngay cả thần tiên cũng không thể chữa trị được. Chẳng qua điều này càng làm tăng thêm sự hung hãn của con vượn khổng lồ, lúc này con vượn khổng lồ giống như tên trộm một mắt trong đám cướp, cả người hơi thở hung hãn nghiễm nhiên hơn ngày hôm qua không biết bao nhiêu lần, làm cho người ta nhìn thấy liền sợ mất mật, khắp cả người phát lạnh.
Vẻn vẹn chỉ một đêm, năng lượng sinh học trong cơ thể con vượn khổng lồ đã tăng lên không biết bao nhiêu lần, phối hợp với kích thước như tòa nhà năm tầng của nó, giơ tay nhấc chân đều làm cho người ta cảm thấy như một ngọn đồi có khí thế hung mãnh đè xuống.
Cho nên, Thượng Ất không thể không trốn. Nhưng trong quá trình chạy trốn, hắn không có cách nào điên cuồng trốn vào khu vực tập trung con người, đương nhiên như thế đối với ẩn nấp hành tung mà nói càng có hiệu quả hơn. Thượng Ất lựa chọn dẫn vượn khổng lồ tới đường phố trống trải, đồng thời rời khỏi lều vải trong khu vực tập trung trước đó, còn thuận tay dẫn nó chạy quanh một vòng, đưa mười mấy con ma cà rồng khổng lồ ở bên trong khu vực tập trung người sống sót tới trước mặt vượn khổng lồ, trơ mắt nhìn vượn khổng lồ từng bước từng bước chặn ngang xé chúng ra làm đôi.
Nhìn thấy kết quả này, Thượng Ất càng chạy nhanh hơn. Lần này Thượng Ất thậm chí không có dũng khí lấy Thao Thiết Cốt Cung ra. Sinh vật có thể xử lý hơn mười ma cà rồng khổng lồ trong một lần duy nhất, đã không phải là thứ mà con người có thể chống lại.
Thượng Ất đoán chừng, trừ phi có mấy vạn chiến sĩ được trang bị đầy đủ vũ khí dưới trướng Ninh Đào, lại thêm đội hình mấy chục chiếc xe tăng hạng nặng chờ sẵn, trong đó còn có máy bay và hỏa lực tầm xa yểm trợ, nếu không lúc này không ai có thể ngăn cản con vượn khổng lồ này.
Chiến giáp thiên giới thần bí đang thay đổi cơ thể của vượn khổng lồ, cộng với việc nuốt số lượng lớn ma cà rồng khổng lồ, vượn khổng lồ đang có dấu hiệu phát triển theo hướng siêu sự sống. Thượng Ất không thể nào là đối thủ của nó, cho nên lúc lượn quanh mấy vòng lớn cũng không thể vứt bỏ nó, Thượng Ất không chút do dự xông vào căn cứ quân đội của Đế Đô — Viện bảo tàng quốc gia ở gần đó.
Gắp lửa bỏ tay người, đây là chiêu cuối cùng mà Thượng Ất có thể nghĩ ra được!