Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 275: Kết cấu




     Chương 275. Kết cấu

Căn cứ quân đội Đế Đô, viện bảo tàng quốc gia, tầng hầm dưới mặt đất.

Tiến sĩ L yên tĩnh đứng trước một thùng thuỷ tinh khổng lồ, sắc mặt bình tĩnh nhìn chất lỏng màu xanh lam đang không ngừng hòa tan cuồn cuộn bên trong thùng, cùng hòa tan với chất lỏng là một cây gậy kim loại dài màu đen tuyền với hoa văn thần bí.

Suốt bốn mươi tám tiếng, ngâm trong dung dịch mạnh đặc biệt do quân đội nghiên cứu chế tạo có thể phân giải đại đa số kim loại trên đời, cây gậy kim loại dài đến từ cổng thiên giới này không có một chút dấu hiệu hòa tan, vẫn lẳng lặng đứng sừng sững ở trước mặt tiến sĩ L như cũ, dường như đang cười nhạo tiến sĩ L và một đám nhà khoa học quân đội không biết tự lượng sức mình.

Nhìn một hồi, tiến sĩ L đột nhiên quay người, nói với nhân viên thao tác máy tính xung quanh thùng chứa: “Mở súng năng lượng lượng tử, tăng công suất trực tiếp đến 125%, nhắm ngay phía trước hoa văn kim loại, bắt đầu cưỡng ép giai đoạn hòa tan!”

“Vâng!” Nhân viên không chút do dự chấp hành mệnh lệnh của tiến sĩ L. Nhưng lúc này, một người đàn ông trung niên mặc quân phục ở một bên đi tới, sắc mặt lo âu nói: “Tiến sĩ L, ngài thật sự muốn cưỡng ép phân giải cây gậy kim loại này sao? Ngài đã quên, lần trước khi thử nghiệm tháo giáp đen kia ra đã xảy ra chuyện gì sao, luồng năng lượng dũng mãnh chọc thẳng lên trời kia thiếu chút nữa phá hoại toàn bộ sinh vật phòng nghiên cứu dưới mặt đất. Còn có con vượn khổng lồ sản phẩm thực nghiệm chạy trốn kia...Những lãnh đạo của hai giới quân đội và chính phủ kia đều cực kỳ bất mãn với việc này, hay là chúng ta chờ đợi đi, xem có thể tìm một viên Thao Thiết Chân Huyết khác hay không, từ từ tháo gỡ những bí mật của vật thiên giới?”

“Không kịp nữa rồi...” Đối với đề nghị của quân nhân trung niên, tiến sĩ L nhẹ nhàng lắc đầu, một lúc sau ngẩng đầu nhìn chằm chằm đối phương, giọng điệu đặc biệt nghiêm túc nói: “Lý Đống Thành, chúng ta quen biết đã bao nhiêu năm rồi? Được hai mươi năm chưa? Ông đã khi nào nhìn thấy tôi làm việc mạo hiểm chưa? Thao Thiết Chân Huyết là di thể sinh vật cổ duy nhất có lực lượng thôn tính, nhưng mà ông lại làm hư chuyện, để một thằng nhóc không biết tên làm hỏng...Đương nhiên, tôi không trách ông, ông cũng tận lực rồi. Đáng tiếc thời gian của chúng ta thật sự không còn nhiều, những cơ thể thoái hóa đang điên cuồng tấn công phòng tuyến quân đội đủ để giải thích rõ vấn đề. Những chiến giáp, gậy kim loại đến từ thiên giới này, còn có những thứ mảnh vụn nhỏ kia, không chỉ có chúng ta muốn có được nó, tất cả sinh vật trên trái đất đều chịu tác động của nó, điên cuồng muốn chiếm làm của mình.”

“Cái gì, ý của ông là những cơ thể loài người thoái hoá lúc trước sở dĩ điên cuồng tấn công thành phố, cũng là vì những trang bị thiên giới này? Thế nhưng điều này làm sao có thể, tin tức quân đội Trung Quốc tìm thấy trang bị thiên giới, ngay cả tôi cũng chỉ là gần đây mới nghe nói, những quái vật không có chỉ số thông minh kia làm sao có thể biết!”

Sắc mặt Lý Đống Thành kinh hoàng, lời nói của tiến sĩ L giải đáp nghi hoặc suốt một thời gian dài trong lòng gã, gã luôn không rõ, tại sao những cơ thể thái hoá điên cuồng kia thà rằng bị súng bắn chết, cũng nhất định phải tấn công phòng tuyến quân đội.

Hoá ra những quái vật này đều là bị hấp dẫn mà đến, bọn chúng cũng đang hy vọng đạt được uy lực mạnh mẽ của trang bị thiên giới sao?

“Lý Đống Thành, kỳ thật một số chuyện trên đời này, khác biệt rất lớn với tưởng tượng của chúng ta. Trước khi phát hiện những trang bị này, tôi không tin trên đời có quỷ thần, nhưng bây giờ…”

Tiến sĩ L nhẹ nhàng đứng dậy, đi về phía trước máy pha cà phê tạo hình tinh xảo ở một bên, chìa tay rót cho mình một ly cà phê.

“Theo như tôi thấy, cái gọi là vật thiên giới, bao gồm giáp màu đen bị con vượn khổng lồ kia lấy đi cùng với cây gậy kim loại kia, đều là sản phẩm của một nền văn minh ngoài hành tinh. Cổng thiên giới trong miệng những lão già quản lý công việc nội bộ kia cũng không có gì khác ngoài một cánh cửa kết nối với khu vực ngoài hành tinh mà thôi. Nhưng mà tôi phải thừa nhận dã tâm đám lão già này thật là lớn, toàn bộ loài người trên trái đất đều đang giãy giụa trong nỗi khổ của kiếp nạn tận thế, bọn họ lại sớm nghĩ đến chuyện lợi dụng sức mạnh ngoài hành tinh để tăng thêm sức mạnh.”

“Sao? Tiến sĩ L, ý của ông là nói, những lãnh đạo kia lên tiếng nói rằng những thực nghiệm này có thể kết thúc tận thế, nghênh đón hòa bình cái gì đó đều là viện cớ, mục đích thực sự của bọn họ là muốn tranh giành quyền bá chủ trên trái đất, giành được quyền khống chế trái đất?”

Lý Đống Thành kinh ngạc nhìn về phía tiến sĩ L, trước nay gã luôn hoàn toàn tin tưởng không chút nghi ngờ đối với tuyên bố hành động cứu vớt tận thế của cấp cao quân đội. Đây cũng là nguyên nhân Lý Đống Thành liều mạng chui vào cổ mộ dưới lòng đất truy tìm Thao Thiết Chân Huyết.

Không ai hy vọng tận thế cứ tiếp tục kéo dài, người nhà Lý Đống Thành và bạn bè trong tận thế cũng đã mất đi hạnh phúc, vui vẻ sinh hoạt, gã cực kỳ khát vọng hòa bình một lần nữa được lặp lại. Nhưng lời nói của tiến sĩ L làm cho niềm tin chèo chống trong lòng Lý Đống Thành ầm ầm sụp đổ, gã rất hy vọng tiến sĩ L nói với gã đây chỉ là một trò đùa, nhưng dựa hiểu biết của mình về tiến sĩ L, Lý Đống Thành cảm thấy khả năng phát sinh chuyện này rất thấp.

“Lý Đống Thành ông nói sai rồi, bọn họ muốn không chỉ đơn giản là quyền khống chế trái đất như vậy!”

Tiến sĩ L xua xua tay, đưa ly cà phê đưa đến bên môi nhẹ nhàng nhấp một ngụm nhỏ, nói tiếp: “Bầu trời cao, vũ trụ, ngôi sao xa xôi, còn có sao băng X kia...Những thứ này mới là mục tiêu cuối cùng của bọn họ. Dã tâm của những dã tâm này quá lớn, dựa vào kỹ thuật chuyển hoá năng lượng sinh học tôi nghiên cứu chế tạo cho bọn họ, chưa đến năm năm, Đế Đô sẽ sản xuất ra vô số loại vũ khí và công cụ uy lực mạnh mẽ, những vũ khí sinh vật năng lượng này cũng thay thế vũ khí thuốc nổ thời đại trước, mà công cụ sinh vật năng lượng cũng mở ra một kỷ nguyên mới của loài người. Chỉ cần yên tâm nghỉ ngơi lấy lại sức, khi đó quân đội Đế Đô chưa thể nói đến thống trị toàn cầu, khống chế phạm vi một châu lục là không có bất cứ vấn đề gì. Đáng tiếc, mục tiêu của bọn họ lại không chỉ dừng ở đây.”

“Không thể nào, trước mắt trái đất hỗn loạn như thế, bọn họ làm sao có thể suy nghĩ chuyện hư ảo như thế. Lại nói phương tiện kỹ thuật hiện có cũng không có khả năng để bọn họ rời khỏi trái đất, từ sau khi tận thế bộc phát, loài người ngay cả vệ tinh đều rất khó phóng thành công, bọn họ dựa vào đâu để rời khỏi trái đất bay về phía hệ hành tinh xa lạ? Không có khả năng, chuyện này tuyệt đối không có khả năng!”