Cổng thiên giới!
Trong lòng Thượng Ất đột nhiên bật ra từ ngữ quen thuộc, gần như cùng lúc đó, trong miệng Triệu Nghị từ bên kia tuyến phòng ngự chậm rãi bật ra hai chữ y hệt. Trong lúc nhất thời, cả hai đều đồng thời nghĩ đến nơi bí ẩn nhất - cổng thiên giới nối giữa trái đất và không gian của thần linh!
"Nhưng điều này là không thể. Ở kiếp trước, cho đến khi chết, mình chưa từng nghe nói có người thực sự mở được cánh cổng thiên giới này..." Thượng Ất sững sờ nhìn cột năng lượng, ký ức về cổng thiên giới ở kiếp trước không ngừng hiện lên trong đầu.
Cổng thiên giới là con đường duy nhất để nối liền nhân gian và thiên giới. Nghe nói chỉ có thu thập sức mạnh nguyên tố khổng lồ, mới có thể mở được cánh cổng năng lượng tương tự như bản chất của lỗ đen trong vũ trụ này. Nhưng mà có người đã từng tính toán, nếu thực sự muốn mở cổng thiên giới, cần năng lượng không thể tưởng tượng nổi mới được, Thượng Ất không cho rằng hiện tại quân đội Đế Đô có thể làm được.
"Không đúng, tất cả chuyện này có vẻ rất không đúng, tập thể cơ thể thoái hóa chạy trốn cho thấy cột năng lượng này nhất định có vấn đề!"
Thượng Ất đang định thử câu trả lời, ngay lúc này cột năng lượng ngũ sắc đột nhiên thay đổi. Luồng năng lượng đang liên tục phun trào bỗng dừng lại, cứ như đã sắp cạn kiệt năng lương vậy. Mà gần như cùng lúc, một tiếng gầm kinh hoàng lan ra khắp cánh đồng.
Âm thanh này nghe có vẻ hơi giống tiếng người khàn khàn, lại có chút giống tiếng dã thú gầm, cùng với tiếng gầm kinh hoàng này, những cơ thể thoái hóa vốn đang nhanh chóng chạy trốn càng như chim sợ cành cong, , điên cuồng tăng tốc chạy thục mạng, khổ sở chật vật chạy trốn nhưng không một ai có can đảm dừng lại.
"Mẹ kiếp, chuyện gì đang xảy ra? Chẳng lẽ bên trong căn cứ bị quái vật tấn công? Chà, nghe mệnh lệnh của tôi, tất cả mọi người lập tức tiến vào căn cứ..."
Ninh Đào đang định phát lệnh cứu viện, nhưng đúng lúc này, một bóng người màu đen to lớn đột nhiên nhảy lên thật cao từ giữa bảo tàng quốc gia cách đó mấy km, không ngừng gầm lên những tiếng gầm khủng bố.
Ngay sau đó, vô số người có thân thủ vô cùng mạnh mẽ cầm trong tay các loại vũ khí kỳ lạ theo sát phía sau, trong đó thậm chí có một số người gần giống như chim, dựa vàog áo choàng kỳ quái tạo ra những đường cong trên không trung, bám theo sát bóng đen khổng lồ.
"Mẹ nó, đây không phải là đội bảo vệ dị năng giả bên cạnh những lãnh đạo lớn sao? Tại sao những người này lại chạy ra ngoài? Bọn họ đang đuổi theo tấn côn con quái vật gì vậy?"
"Đó không phải là yêu quái đâu, nhìn có vẻ giống một con người?"
"Đừng đùa, con người có thể nhảy cao như vậy sao? Tôi nói có thể là sản phẩm thử nghiệm trong phòng thí nghiệm, Vương Nhị Đản liên đội bên cạnh nói vài ngày trước anh ta trùng hợp có cơ hội đi vào bên trong căn cứ, anh ta nhìn thấy mấy người mặc áo khoác màu trắng đang nghiên cứu một con quái vật..."
Các binh sĩ đang khẽ bàn luận, đột nhiên Ninh Đào ở bên cạnh cảnh báo gay gắt: "Mọi người chú ý, con quái vật đó đang chạy về phía chúng ta!!"
"Cái gì? Chạy tới đây, không thể trùng hợp như vậy chứ? Chết tiệt, nhanh chuẩn bị chiến đấu!!"
Không thể không thừa nhận, các chiến sĩ của Ninh Đào được rèn luyện chiến đấu khá cao. Ninh Đào vừa ra lệnh, các chiến sĩ ở đây đều nhắm súng vào con quái vật to lớn đang nhảy tới. Nhưng phát sinh sự việc khiến cho mọi người không tưởng tượng được, con quái vật với khí thế hung hăng một đường băng băng mà tới, cho dù là đám đông, xe bọc thép hay hàng rào sắt cao vài mét cũng không thể ngăn cản con quái vật dù chỉ một giây.
Cứ như vậy, quái vật hình người thẳng tay nghiền nát, đụng bay vô số chiến sĩ, chỉ trong một phút ngắn ngủi đã đi qua khoảng cách vài km, giống như một chiếc xe tải hạng nặng xuất hiện trước mặt Thượng Ất và những người khác!
Thật lớn! Thật sự là quá to lớn!
Khi một cơ thể khổng lồ cao tới ba tầng lầu đi tới trước mặt, Thượng Ất cuối cùng đã hiểu tại sao rất nhiều người cũng không thể ngăn cản quái vật này.
Thứ này thật sự là quá kinh khủng, cả người phủ đầy lông đen rậm rạp đứng dưới ánh mặt trời lộ ra đường nét của con người, nhưng nhìn lên dọc theo thân thể khổng lồ, phía trên là khuôn mặt dữ tợn, hai bên miệng nhô ra bốn chiếc răng khổng lồ, sựsắc bén làm cho người ta tin chắc rằng có thể cắn một con voi làm đôi.
Mà trên thân thể cường tráng kia, tứ chi vững chãi như trụ bê tông lâu lâu hễ cứ vung bừa lên là lại có chiến sĩ gào thét và xe bọc thép nặng mấy tấn bay lên giữa không trung cao mấy chục mét, sau đó lại thê thảm rơi xuống đất, phát ra tiếng vỡ vụn chói tai.
Mà xui xẻo hơn cả là những chiến sĩ còn chưa kịp đợi súng nổ đã bị con quái vật vượn khổng lồ nhặt lên và ném vào cái miệng rộng bằng một chiếc ô tô con, những chiến sĩ này thậm chí còn không kịp hét lên thì đã bị con quái vật vượn khổng lồ nhai nát rồi nuốt vào bụng, trong nháy mắt biến thành một đống thịt xay.
Quá kinh khủng, không ai có thể thờ thơ đối mặt với một con quái vật đáng sợ như vậy. Các chiến sĩ bắt đầu bỏ chạy tứ phía, chỉ sợ giây tiếp theo bọn họ sẽ là người bị ném vào miệng con quái vật.
Ninh Đào mặt mày tái xanh, máy dò năng lượng trên cổ tay không thể hiển thị số nữa. Không phải là vì bị đụng hư trong lúc hoảng sợ, mà là vì HP của con quái vật vượn lớn này đã vượt quá giá trị tối đa của máy dò năng lượng, một trăm ngàn!
Nói cách khác, quái vật vượn khổng lồ này có khả năng đập chết bất cứ ai ở đây chẳng khác gì đập chết một con ruồi, kể cả Ninh Đào ông!
Làm như thế nào? Làm thế nào mới có thể ngăn chặn con quái vật giết người? này
Những hạt mồ hôi lấm tấm trên trán Ninh Đào, lần đầu tiên ông ta mong chờ những dị năng giả của đội bảo vệ nhanh chóng xuất hiện. Theo quan điểm của Ninh Đào, nếu những dị năng giả của đội bảo vệ này dám đuổi theo con quái vật vượn khổng lồ thì sẽ có cách để thu phục nó, hoặc thậm chí giết nó. Thật không may, Ninh Đào không thể chờ đợi sự xuất hiện của dị năng giả đội bảo vệ. Ngay lúc ông ta còn đang lúng túng, con quái vật vượn khổng lồ dường như đã phát hiện ra ông ta là người chỉ huy ở đây, hoặc bởi vì hơi thở HP mạnh mẽ của Ninh Đào đã thu hút nó, nó vươn lòng bàn tay khổng lồ của mình ra trực tiếp bắn về phía Ninh Đào.
"Nhanh tránh ra!"
Vào lúc nghìn cân treo sợi tóc, Thượng Ất giống như ma quỷ dùng chân đạp Ninh Đào bay ra xa. Sau đó Thượng Ất nghe thấy một tiếng gầm lên giận dữ, con quái vật vượn khổng lồ rất tức giận vì bị Thượng Ất phá hoại bữa ăn, lòng bàn tay to bằng ô tô đánh về phía Thượng Ất, lại bị Thượng Ất tránh được, mặt đất rung lên như động đất, những người bên cạnh há mồm trợn mắt.
"Hừ, muốn đánh chết tao không dễ như vậy đâu. Muốn ăn tao sẽ cho mày, nhìn thấy con ma cà rồng khổng lồ ở đằng kia không, mày đi ăn nó đi!"
Thượng Ất la lớn, bước chân liều mạng lao về phía trước, chuẩn bị chạy về phía con ma cà rồng khổng lồ.
"Rống!"
Con quái vật vượn khổng lồ dường như hiểu lời Thượng Ất, khuôn mặt của nó lộ ra vẻ tức giận mà chỉ con người mới có. Lòng bàn tay to lớn chống trên mặt đất một cái đã đi được khoảng cách vài trăm mét, cơ thể to lớn đập mạnh xuống mặt đất ngăn Thượng Ất và con ma cà rồng khổng lồ đã chui ra khỏi hang được một nửa lại.
"Gừ...!"
Con ma cà rồng khổng lồ dường như cảm thấy có điều gì đó không ổn, nó nhe răng trợn mắt với con quái vật vượn khổng lồ, dưới chân lại liều mạng đào bới đất. Trong nháy mắt phần lớn cơ thể của nó đã rơi vào đó, chỉ cần mười mấy giây nữa nó đã có thể chạy trốn theo đường hầm. Nhưng vào lúc này, quái vật vượn khổng lồ duỗi một lòng bàn tay ra nhẹ nhàng đập trên mặt đất!
"Ầm ầm ầm!"
"Ngao ngao!"
Trời rung đất chuyển, con ma cà rồng khổng lồ phát ra một tiếng thét dài thảm thiết, sau đó phần thân trên của nó liều mạng giãy dụa leo lên, trong khi phần thân dưới lại máu me đầm đìa bị kẹp chặt trong đống đất đổ nát trong đường hầm.
Con quái vật vượn khổng lồ chỉ dùng một chút sức đã chém ngang lưng ma cà rồng khổng lồ trước mặt mọi người.