Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 251: Người phụ nữ xoi mói




     Trên một vạn người, không có biên giới. Những lời này là để mô tả một nơi sau khi có số lượng người vượt quá 10.000 người, sẽ mang đến cho người ta cảm giác không có biên giới, cảm giác không đếm xuể.

Mà khi hơn 13.000 người sống sót tập trung trong Eagle’s Nest, cho dù trang bị đầy đủ, áp lực trong lòng những ngườidị năng như đám người Điền Ba vẫn tăng lên theo cấp số nhân, mỗi một giây đều phải nhìn ra ngoài với ánh mắt cảnh giác.

“Đội trưởng Điền Ba, bên ngoài lại có một nhóm người kêu la muốn chúng ta phát đồ ăn, bọn họ nói nếu không cho bọn họ ăn no, bọn họ sẽ xông vào cướp hết đồ ăn, còn đánh chết chúng ta...”

Trước mặt Điền Ba, một thiếu niên đang lo lắng báo cáo tình hình bên ngoài. Bởi vì quá căng thẳng, sợi lông mịn trên cái cằm non nớt của thiếu niên đều ướt đẫm mồ hôi, hai bên má cũng ẩm ướt, thi thoảng lại chảy ra từng giọt mồ hôi lớn.

Thực sự có quá nhiều người rồi, cho dù là khi tan học, thiếu niên cũng chưa từng thấy nhiều người như vậy, càng không nói đến tất cả những người này đều giống như những con sói đói, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bọn họ, như thể bọn họ là một miếng thịt tươi thơm ngon, có thể bị cắn bất cứ lúc nào.

“Ừ, tôi biết rồi, còn tình huống nào khác nữa không.”

Điền Ba đang ngồi trong trung tâm lều bạt trong Eagle's Nest, cẩn thận kiểm tra danh sách vật tư còn lại với ánh mắt sắc lạnh.

“Không...Không còn nữa, Đội trưởng Điền Ba, tôi...Tôi đi ra ngoài canh phòng.”

Thiếu niên thì thầm, khuôn mặt đỏ bừng giống như cậu đang cảm thấy xấu hổ vì sự lúng túng của mình. Nói đến cũng kỳ quái, thiếu niên này cũng không biết vì sao mình lại được Điền Ba chọn làm tùy tùng, trong đội còn có nhiều người giỏi hơn cậu, nhưng Thiên Bộ vẫn chọn cậu, điều này khiến thiếu niên khó hiểu.

“Chẳng lẽ đúng như những kẻ thô lỗ kia nói? Đội trưởng Điền Ba không thích phụ nữ, chỉ thích...đàn ông trẻ tuổi? Trời ạ, nếu đúng như vậy thì phải làm sao đây? Chẳng lẽ chỉ có thể chịu đựng để tồn tại sao?”

“Chờ đã!”

Thiếu niên đang suy nghĩ miên man, thì lúc này giọng nói hơi khàn của Điền Ba truyền đến, khiến cậu bé đột nhiên rút lại suy nghĩ, cơ thể duỗi thẳng...thiếu niên biết rằng với tư cách là một cựu đội trưởng SWAT, Điền Ba không thích nhất là cấp dưới quanh co, vì vậy không ít người đã bị trừng phạt nghiêm khắc, khiến mọi người thầm gọi Điền Ba là “sĩ quan huấn luyện diêm vương”.

“Từ Tử Hiên, cậu đừng đi vội...” Điền Ba đứng dậy, sau khi kéo căng cơ một lúc lâu, một tay thân thiết khoác lên vai Từ Tử Hiên.

“Chóng mặt, sắp tới thật rồi...” Từ Tử Hiên trả lời, nụ cười trên mặt còn khó coi hơn cả khóc: “Đội trưởng Điền, anh...anh có gì phân phó?”

“Từ Tử Hiên, tôi nghe nói mấy người bên dưới gọi tôi là huấn luyện viên diêm vương, cho nên có phải cậu cũng rất sợ tôi?” Điền Ba vỗ vai Từ Tử Hiên ra hiệu cho cậu ngồi xuống: “Từ Tử Hiên, gần ba tuần trước, cậu là dân tị nạn gia nhập vào căn cứ Lạc Bảo. Kể từ lúc đó, tôi đưa cậu theo bên mình, cậu có biết tại sao không?”

Từ Tử Hiên nghi ngờ lắc đầu, cậu cũng muốn biết đáp án.

“Bởi vì cậu từng nói, cậu là sinh viên của Đại học Yên Kinh, mà vợ tôi...cô ấy cũng tốt nghiệp Đại học Yên Kinh.”

“Hả? Vì lý do này, chuyện này...chuyện này thật quá nực cười.” Từ Tử Hiên cảm thấy trên trán có vô số vạch đen, lý do này quá gượng ép.

“Tôi xuất thân là quân nhân, chuyện tôi hối hận nhất cuộc đời này chính là không thi đậu đại học. Vì vậy tôi luôn tự hào về vợ mình, hơn nữa hy vọng rằng con gái của chúng tôi cũng sẽ được nhận vào Đại học Yên Kinh trong tương lai. Nhưng mà thật đáng tiếc...bỏ đi, không nói chuyện này nữa.”

Trong giọng nói của Điền Ba có tiếc nuối, tiếp tục nói: “Cậu hẳn là rất hiểu triết lý sinh tồn của Lạc Bảo, để sống sót chúng ta có thể đóng vai thượng đế, cũng có thể biến thành ác quỷ. Những người ở bên ngoài cuối cùng cũng khó tránh khỏi cái chết, bởi vì lão đại Thượng Ất yêu cầu bọn họ chết, chúng ta có năng lực giết tất tất cả bọn họ, nhưng mà...cậu cũng đã thấy sự việc phát sinh ngày hôm qua. hai mươi mấy binh sĩ của quân đội Đế Đô đã phải chịu tổn thất ở đây, sau khi quay về bọn họ chắc chắn sẽ trở lại, chúng ta nhất định phải chuẩn bị cho tình huống xấu nhất.”

“Đội trưởng Điền, ý anh là bọn họ sẽ ra tay với chúng ta sao? Nhưng chúng ta không làm gì sai, là bọn họ chủ động khiêu khích chúng ta! Hơn nữa bây giờ là tận thế, làm sao bọn họ có thể lực và tinh thần đối phó với chúng ta?” Lời nói của Điền Ba khiến cậu có chút bất an.

“Cậu còn quá trẻ, cũng quá ngây thơ...Dù sao hôm nay tôi gọi cậu tới là muốn giao cho cậu một nhiệm vụ quan trọng. Một khi chúng ta không cách nào chống đỡ sự công kích của quân đội, cậu phải chạy đi càng sớm càng tốt, báo tin tức về Lạc Bảo. Eagle’s Nest rất quan trọng với lão đại Thượng Ất. Cho dù toàn quân của chúng ta bị tiêu diệt, nhất định phải báo tin tức về cho lão đại Thượng Ất, điều động một đội khác đến để kiểm soát những lưu dân này.”

“Nhưng mà đội trưởng Điền, có rất nhiều người trong đội có kỹ năng hơn tôi, tại sao anh lại chọn tôi?” Từ Tử Hiên không hiểu hỏi.

“Vì cậu còn trẻ...hơn nữa tôi đã bí mật quan sát mọi trận chiến của cậu, không giống như những người khác, cậu sẽ không mù quáng liều lĩnh với người khác, cậu biết cách sử dụng lợi thế của mình, luôn luôn ra tay giết chết kẻ thù vào lúc kẻ thù không ngờ nhất, cậu là người tốt nhất mà tôi có thể nghĩ đến, tôi hy vọng cậu không làm tôi thất vọng!”

“Nhưng Đội trưởng Điền, mọi chuyện có thể không tệ như anh nói, chúng ta có thể thương lượng với quân đội...” Từ Tử Hiên vẫn cố gắng thuyết phục Điền Ba, lại bị Điền Ba phất tay cắt ngang: “Có thể cậu nói đúng, nhưng bây giờ đã khác, chúng ta phải cố gắng tìm ra dã tâm của kẻ thù, như vậy mới có thể đảm bảo an toàn cho chúng ta. Đi ra ngoài đi, nói với anh em bên ngoài, từ hôm nay bắt đầu tăng nhanh tốc độ cấp “trùng máu kích nổ” và “hạt giống quỷ rêu”, phàm là người tị nạn không hợp tác, không phục tùng theo sự sắp đặt không cần nhẹ tay trực tiếp trục xuất, ai dám chống đối giết ngay tại chỗ!”

“Vâng, Đội trưởng! Tôi sẽ thông báo cho bọn họ, chúng ta nhất định sẽ...” Từ Tử Hiên đang nói, đột nhiên bên ngoài truyền đến tiếng ồn ào náo động, trong đó có một giọng phụ nữ sắc bén, cách mấy tầng lều bạt vẫn có thể làm cho mọi người nghe rõ.

“Tôi không quan tâm luật lệ gì, tôi chỉ cần thức ăn và nước uống, tôi sẽ không bao giờ tiêm chất lỏng không rõ nguồn gốc này, các con tôi cũng vậy! Nếu như các người thực sự tới đây để giúp đỡ nạn nhân, tại sao chúng tôi lại phải uống thứ này? ?”

“Hử, ai đang ở bên ngoài? Có phải là kẻ gây rối mà cậu nhắc đến không? Sao lại là một người phụ nữ?”

Điền Ba liếc nhìn Từ Tử Hiên, cúi đầu đi ra khỏi lều, đến khu vực phân phát đồ ăn tạm thời ở trung tâm.

“Đội trưởng Điền Ba!”

“Đội trưởng Điền!”

Uy tín của Điền Ba trong căn cứ Lạc Bảo luôn rất cao, sự xuất hiện của anh ta ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả các thành viên Lạc Bảo, sau khi mọi người nhất thời đồng thanh gọi lớn, các thành viên chịu trách nhiệm phân phát thức ăn đứng thẳng người, sắc mặt trang nghiêm nhìn Điền Ba.

“Cho cô ba mươi giây suy nghĩ, hoặc là uống lọ thuốc máu này rồi lấy thức ăn trở về, hoặc là lập tức biến mất khỏi tầm mắt của tôi, không bao giờ xuất hiện gần căn cứ Eagle’s Nest.”

Điền Ba lạnh lùng nhìn người phụ nữ trước mặt, vẻ mặt uy nghiêm của một bậc bề trên. Đây không phải là thứ mà Điền Ba có thể ngụy trang, mà là một sự thay đổi thực sự về tính khí do sự gia tăng sức mạnh mang lại. Sau siêu bão, anh ta và Hoàng Long là thành viên của Lạc Bảo và trở thành hộ vệ của Lạc Bảo, bởi vì sức chiến đấu của anh ta đã tăng ít nhất ba lần so với một tuần trước, giá trị năng lượng sống của anh ta đã đạt tới con số đáng kinh ngạc: hơn 20.000.

Suy nghĩ, mọi người theo bản năng nhìn người phụ nữ kia, ánh mắt có chút thương hại. Người phụ nữ này thật là xui xẻo, cô ta còn khiêu khích đội trưởng Điền Ba đích thân xử lý, e rằng cuối cùng cô ta sẽ tốt lành gì!