Dịch: Libra
Giọng Triệu Lão Tam khàn khàn:
"Sao có thể như vậy? Rõ ràng trị số năng lượng của mày chỉ có . . . Không thể nào, tuyệt đối không thể!”
Mắt Triệu Lão Tam nhìn chằm chằm máy đo năng lượng rơi trước mặt mình, bên trên biểu hiện rõ ràng một con số khủng bố, làm gã đánh mất ý nghĩ chống cự cuối cùng.
4892! Trị số năng lượng của Thượng Ất đến 4892!
Triệu Lão Tam cười chua chát, nực cười là gã muốn giải quyết đối phương trong vòng ba giây, đúng là không biết tự lượng sức mình.
Loan Báo luôn im lặng rốt cuộc lên tiếng:
“Anh là ai? Tại sao ở chung với những quân nhân này? Tay phải của anh là vũ khí năng lượng? Trông khá lợi hại.”
Thượng Ất bùng nổ hình thành con số chiến đấu kinh người khiến Loan Báo lần đầu tiên nhìn thẳng vào hắn. So với trị số chiến đấu hơn năm ngàn của Loan Báo thì còn kém một chút, nhưng đao xương Tinh Vực bên tay phải của hắn tạo cảm giác uy hiếp đến Loan Báo.
Thượng Ất không trả lời các câu hỏi, hắn đầy hứng thú nhìn Loan Báo, bỗng giơ ba ngón tay ra:
“Nghe đây, tôi không có nhiều thời gian tốn nước miếng với anh. Đầu tiên, tôi cần vật liệu xây dựng trong xưởng công nghiệp quân sự, tất cả. Thứ hai, tập trung hết sâu biến dị của anh lại rồi giết, bồi thường mười mấy mạng người bị thương, chết trong đội của tôi. Thứ ba . . .”
Thượng Ất vừa nói vừa nhìn ra sau lưng Loan Báo, tầm nhìn được mặt nạ vua chuột cộng thêm gấp mấy lần cho hắn thấy một bóng đen to tràn ngập áp lực nặng nề lộ thân hình ra.
“Thứ ba, giao ra vua sâu biến dị đằng sau anh, tôi cần tinh hạch của nó. Nếu không thì đừng trách tôi không khách sáo!”
Từng đợt gió nhẹ thổi qua biển hoa tĩnh lặng, trừ tiếng lóc bóc phấn hoa bay ra, phạm vi mấy trăm mét hoàn toàn yên tĩnh, đến nỗi nghe rõ tiếng hít thở của mọi người.
Một lúc lâu sau Loan Báo chậm rãi nói:
“Thằng kia, có biết mày đang nói cái gì không? Nói theo cách của quân đội là mày cùng lúc khiêu chiến với hai siêu sinh mạng trị số năng lượng năm ngàn.”
Thượng Ất cười khẽ:
“Siêu sinh mạng? Ha ha, trị số năng lượng có năm ngàn cũng xứng gọi là siêu sinh mạng? Tôi chỉ có thể nói anh quá ngây thơ.”
Tuy Thượng Ất chưa thấy siêu sinh mạng thật sự nhưng là người sống lại, hắn hiểu rõ trị số năng lượng của siêu sinh mạng thật sự không thể đo lường. Đừng nói năm ngàn, gấp năm ngàn lần cái năm ngàn cũng không đủ hình dung thực lực hủy thiên diệt địa của thể siêu sinh vật.
Loan Báo rất lợi hại, nhưng ở trước mặt Thượng Ất đã trải qua năm năm tận thế thì gã chỉ là con ếch ngồi đáy giếng.
Dường như Loan Báo không còn hứng thú tranh luận với Thượng Ất nữa:
“Tao ngây thơ? Mày nghĩ của mày là bao nhiêu? Làm ơn đi, còn chưa tới năm ngàn, hoàn toàn không cảm nhận được sự lợi hại của siêu sinh mạng như bọn tao. Mà thôi, để cho mày kiến thức cái gì là sức mạnh thật sự. Khóa trọng lực, giam cầm!”
Loan Báo định nhanh chóng giải quyết cuộc chiến, dùng dị năng khóa trọng lực đặc biệt của mình cho Thượng Ất thấy rõ hiện thực tàn khốc cỡ nào.
Oong!
Tiếng gió rít vụt qua tai Thượng Ất, cảm giác đè ép từng đợt như thủy triều bao vây hắn, đặc biệt tay phải như bị tròng vào xích sắt nặng ngàn ký.
Dị năng khóa trọng lực?
Thượng Ất cau mày, bản năng giơ tay lên, chẳng ngờ tay phải không nhúc nhích, phản lực mạnh mẽ kéo người hắn trì xuống.
“Vô ích, đặc điểm của khóa trọng lực nằm ở người bị nó áp dụng lên càng chống cự thì trọng lực càng lớn. Chắc bây giờ mày đã cảm nhận được điều đó phải không, ha ha ha ha ha ha!”
Chống cự càng nhiều thì trọng lực càng lớn?
Thượng Ất ngừng gồng sức, quả nhiên phần tay phải cảm giác nặng nhưng không có sức kéo mạnh như vừa rồi.
Loan Báo chậm rãi bước tới gần Thượng Ất, ngừng lại cách hắn chưa tới năm mét:
“Mày mới nêu ba điểm, tao nghiêm túc nghĩ, có chút hứng thú với yêu cầu thứ nhất của mày. Nói đi, mày muốn vật liệu xây dựng trong xưởng công nghiệp quân sự của tao để làm gì? Đừng nói là mày tính tự mình gia công súng ống tạo phản nhé.”
Thật ra Loan Báo rất muốn tháo mặt nạ vua chuột để xem khuôn mặt thật của Thượng Ất, nhưng máy trắc năng lượng không ngừng nhấp nháy nhắc nhở gã rằng đến gần đối thủ có trị số sinh mạng gần năm ngàn là hành động không lý trí.
Thượng Ất trả lời thành thật, không chút giấu diếm:
“Tôi muốn xây lô-cốt tận thế, cần vật liệu xây dựng và một số máy móc trong xưởng công nghiệp quân sự.”
Đao xương Tinh Vực tay phải của Thượng Ất tỏa ánh sáng lam sẫm, lưỡi dao sắc bén chậm rãi rà dọc cánh tay.
Loan Báo khinh thường bĩu môi:
“Ha ha, thì ra là một người thích cầu sống trong tận thế. Nhưng tao phải nhắc nhở mày là đừng lãng phí sức lực, vũ khí năng lượng của mày vô dụng với khóa trọng lực.”
Trong mấy tuần qua Loan Báo không chỉ một lần nhắc nhở đối thủ như vậy, tiếc rằng đám người kia cho đến chết vẫn không thèm nghe lời nhắc của gã, sau cùng bị khóa trọng lực tươi sống siết chết.
Thật ra Loan Báo cũng thầm thắc mắc về kỹ năng khóa trọng lực của mình, nhìn từ góc độ vật lý học thì loại dị năng nhờ vào trọng lực Trái Đất tấn công đối thủ không phù hợp logic khoa học hiện đại. Vì chưa từng có ai kiểm soát trọng lực Trái Đất trong phạm vi nhất định, lấy hình thức khóa tròng lên người đối thủ.
Loan Báo được kỹ năng thần kỳ này trong quá trình khá ly kỳ. Giống như một kẻ nghiện thuốc đang phun ra nuốt vào sương khói thì bất ngờ phà ra một vòng khói, vô tình vòng khói bao trùm chiếc xe hơi chạy ngang qua. Lúc Loan Báo trốn thủ lĩnh nhện mặt người thiên văn trong xưởng gia công thì đột nhiên có được năng lực thần kỳ kiểm soát trọng lực.
Sau khi Loan Báo vô tình dùng khóa trọng lực bắt được thủ lĩnh nhện mặt người thiên văn còn trong thời kỳ nhỏ, huấn luyện nó thành siêu sát thủ trị số năng lượng cao đến 12000.
Tóm lại Loan Báo cho rằng khóa trọng lực có thể khóa tất cả sinh vật trên đời, bao gồm vũ khí năng lượng kỳ dị trên tay phải của Thượng Ất. Nhưng nhát đao vừa rồi đem đến hiệu quả làm người giật mình choáng ngợp, Loan Báo quyết định lo giải quyết nguy hiểm tiềm ẩn trước đã.
Xoẹt!
Một luồng gió tanh thổi qua, một con nhện mặt người thiên văn để lại lỗ máu trên vai Thượng Ất, máu chậm rãi chảy xuống.
Lệ Á ở một bên bảo vệ an toàn cho nhóm Đồ Kiều Kiều, nhưng thấy Thượng Ất bị thương thì cô ta bản năng định xông lên:
“Thượng, anh sao rồi? Tôi đến cứu anh!”
Không ngờ bị Thượng Ất quát ngăn lại:
“Ở yên đó đừng nhúc nhích! Nếu dám không nghe lời coi chừng tôi tét mông cô!”
Gì chứ!
Mặt Lệ Á đỏ rực, luôn bị ngộ nhận là vợ của Thượng Ất đã làm cô ta rất ngại ngùng, giờ hắn nói lời mập mờ như thế trước mặt nhiều người, cô ta cảm giác mặt mình móng ran. Cái tên chết tiệt, họa lớn ngập đầu còn ra vẻ thanh cao, không lẽ hắn có cách giải quyết khó khăn trước mắt thật sao?
Nghĩ vậy, Lệ Á lo lắng nhìn Thượng Ất, nhưng thấy hắn cười kỳ dị nhìn máu chảy ra từ miệng vết thương bắn tung tóe khắp nơi.