Thượng Ất nhìn đám người Hoàng Long há hốc mồm, cố gắng tìm tòi từ ngữ giải thích rõ hơn kỹ năng sâu nổ, càng dễ hiểu hơn. Tiếc rằng hắn vắt óc nửa ngày vẫn không tìm được từ nào dễ hiểu.
Kỹ năng này hình thành vượt sức tưởng tượng, trong một chốc Thượng Ất không biết nên nói thế nào. Hắn chỉ nhớ khoảnh khắc tay phải nắm chặt thì có năng lượng bí ẩn khó tả bay ra từ gen sâu A Mễ Ba, kết nối năng lượng liên động bí ẩn hơn nữa với xác vua chuột trắng.
Loại năng lượng liên động này như sợi kim loại vô hình, gen sâu A Mễ Ba là nút nhấn một đầu sợi kim loại, khi liên động kết nối thì nút nhấn bị đè mạnh, trong xác vua chuột trắng ẩn chứa chút ít năng lượng biến thành quả bom bùm một tiếng nổ tung.
Tinh phách tổ thú thượng cổ thần kỳ!
Gen sâu A Mễ Ba lại tiến hóa!
Xác tàn ẩn chứa năng lượng sinh vật, cùng với tay phải hoàn toàn mới được tạo ra từ sức mạnh bí ẩn!
Tất cả sự vật thần kỳ, quái dị, khó hiểu tụ lại với nhau, rốt cuộc Thượng Ất có kỹ năng thần kỳ thứ hai, kỹ năng kích nổ năng lượng trong người sinh vật, sâu nổ.
Kỹ năng rất hung tàn.
Khi Thượng Ất dùng từ ngữ đơn giản nhất hình dung, mọi người không kiềm được lùi mấy bước như thấy quỷ.
Có thể kích nổ ra năng lượng trong người sinh vật khác đem đến hiệu quả công kích như thùng xăng nổ. Trời ạ, vậy chẳng phải là sau này Thượng Ất gai mắt ai, liếc mắt một cái đối phương sẽ nổ thành thịt băm?
Quá đáng sợ, trên Trái Đất sao có con người khủng bố đến vậy? Nếu đúng thật thì thú thoái hóa, người dị năng đều phải quỳ dưới đất cúi đầu xưng thần với Thượng Ất.
Thấy mọi người kinh hoàng, Thượng Ất mỉm cười ra hiệu họ đừng căng thẳng:
“Mấy người hiểu lầm, không thể tùy ý vận dụng kỹ năng sâu nổ, cần có điều kiện. Sâu A Mễ Ba trong người tôi phải kết nối với mục tiêu, tức là nối thành một loại năng lượng liên động.”
Hoàng Long phản ứng lại trước tiên, trầm ngâm nhìn Thượng Ất:
"Năng lượng liên động? Ý anh là mục tiêu phải tiếp xúc với anh?”
Thượng Ất nói:
“Đúng rồi, nhưng không phải chạm vào là hình thành năng lượng liên động, cần có máu của mục tiêu làm môi giới.”
Thượng Ất nhìn xác tàn còn sót lại của vua chuột trắng, khẽ thở dài:
“Khi vua chuột trắng chiến đấu với tôi đã ăn nhiều thịt của tôi, cũng nuốt nhiều gen sâu A Mễ Ba nhỏ nên tôi mới dễ dàng kích nổ năng lượng sinh vật trong cơ thể nó.”
“À, ra là vậy.”
Đám người thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt nhẹ nhàng hẳn ra.
Đúng thật, trong chiến đấu lúc trước vua chuột trắng đã nuốt nhiều thịt của Thượng Ất, những mảnh thịt đó như ngòi nổ trên thuốc nổ C4, nhận được tín hiệu là sẽ kích nổ năng lượng sinh vật của vua chuột trắng. Bọn họ thì không chạm vào máu của Thượng Ất, càng không ăn thịt của hắn, hoàn toàn không cần kinh hoàng.
Nhưng Điền Ba hỏi câu tiếp theo làm trái tim của mọi người lại treo cao:
“Thượng Ất, nếu không ăn nhiều thịt của anh, ví dụ miệng vết thương lỡ dính một giọt máu của anh thì anh cũng có thể thành lập năng lượng liên động, dẫn dắt năng lượng trong người đối phương nổ không?”
Thượng Ất cười khổ gật đầu nói:
“Về mặt lý luận thì . . . tôi nghĩ là được.”
Cảm giác thần kỳ đến từ tay phải cho Thượng Ất biết đừng nói một giọt máu, dù giọt máu đó pha loãng gấp trăm lần, ngàn lần, chỉ cần tiến vào người đối phương là hắn có thể kích nổ năng lượng trong người đối phương, biến người đó thành trái bom sinh vật.
Mập Mạp Hoa Đa Tình rú lên nhảy sang một góc, ánh mắt hãi hùng nhìn Thượng Ất như thể hắn tùy thời biến thành quái vật ăn thịt mình:
“Bà nội nó, lợi hại dữ vậy? Thế thì bố lỡ uống nước lẫn máu của anh là sau này sống chết toàn nghe theo ý anh?”
Thượng Ất mỉm cười nói:
“Không khoa trương như vậy. Điều kiện thành lập năng lượng liên động cực kỳ nghiêm khắc, nếu năng lượng sinh vật của đối phương hơn xa tôi, ví dụ con vua chuột trắng này, nếu không phải nó đã chết thì tôi có liều mạng cũng không thể kích nổ.”
Thượng Ất quá rành bản tính tham sống sợ chết của Mập Mạp nhưng không ngờ gã sợ chết đến mức này, không dám đến gần hắn, xem vừa buồn cười vừa bực bội.
Mập Mạp khoa trương ói ra:
“Xì, thế này còn không khoa trương? Bà nội nó, anh mới làm thịt một con thú thoái hóa cấp vương, trong chỗ này có ai năng lượng sinh vật cao hơn của anh? Còn kêu tôi yên tâm, cái con khỉ! Không được, về sau quyết không thể ăn chung cơm với anh, lỡ ăn trúng nước miếng của anh . . . ọe, phi phi!”
Người xung quanh bị lời nói của Mập Mạp làm trắng mặt.
Đúng vậy, bọn họ có thể chú ý không tiếp xúc với máu của Thượng Ất nhưng có ai không uống một hớp nước, ăn một miếng cơm? Lỡ Thượng Ất có ý muốn hại họ, bỏ máu đã pha loãng vào thức ăn của họ thì sự sống chết từ nay nằm trong tay hắn. Kỹ năng thật đáng sợ, Thượng Ất còn là con người sao?
Thấy lòng người hoảng sợ, Đỗ Giai Tuệ đứng ra an ủi:
“Mọi người đừng đoán lung tung, tất cả chưa rõ ràng con người của Thượng Ất sao? Hơn nữa mọi người ngẫm lại, nếu Thượng Ất muốn giết chúng ta có cần tốn công vậy không? Chỉ một nhát dao là tiễn chúng ta lên đường rồi.”
“Đúng nhỉ, Đỗ Giai Tuệ nói có lý, tốc độ biến thái của Thượng Ất còn thắng cả vua chuột trắng, anh ta còn cần tính kế hại chúng ta sao?”
“Đúng vậy, đại ca Thượng Ất không phải loại tiểu nhân âm hiểm, lỗi tại Mập Mạp nói bậy bạ! Thật muốn đập tên đó một trận!”
“Đúng đấy, đánh hắn đi, bố gai mắt hắn lâu rồi! Hàng này là bại hoại trong con người, nhát gan còn hơn chuột!”
Trong phút chốc thiên địa chĩa đầu mâu vào Mập Mạp Hoa Đa Tình, Thượng Ất mỉm cười không lên tiếng ngăn cản, đầy hứng thú nhìn gã chật vật xin lỗi mọi người.
Thượng Ất luôn giữ thái độ khoan dung với Mập Mạp, bản tính của gã là gan nhỏ sợ chết, lời gã nói không nhằm vào ai. Mập Mạp được gọi là thân chạy trốn, trên đường lẩn trốn tương lai sẽ có lúc cần gã, Thượng Ất không muốn so đo.
Nhưng không có nghĩa là Thượng Ất luôn dung túng gã, lúc cần thiết cho gã ăn chút đau khổ cũng hay. Nên Thượng Ất không ngăn cản các đội viên hăm dọa cho Mập Mạp một bài học.
Lúc này một giọng con nít non nớt hấp dẫn ánh mắt mọi người, bọn họ nhìn sang sau đó trái tim thít chặt sắp nhảy khỏi lồng ngực.
Là Đầu Đất!
Đầu Đất bị mọi người cho rằng sớm chìm vào trong sông giờ đang nằm sấp trên một mảnh cỏ lau lớn tiếng kêu cứu. Không ai ngờ đứa bé mới vài tuổi mà ngoan cường sống tiếp.