Thượng Ất không phải bác sĩ, hắn không chữa được bệnh chiến sĩ cao quý 2d và trẻ trâu của Penthesilea, hắn bản năng cảm thấy lần này mình chơi lớn, không thể ham chiếm của hời, giờ bị người bệnh thần kinh nữ bám dính.
Thấy Thượng Ất nhìn mình chằm chằm, khuôn mặt Penthesilea tức giận khinh thường liếc hắn một cái, hừ mũi nói:
“Nhưng mà, Thượng, tuy sức chiến đấu của anh rất mạnh nhưng phẩm chất con người thì rất tệ. Làm hậu duệ của nữ vương Amazon cao quý tôi thà trói xiềng xích bị người thường nô dịch lên người cũng tuyệt đối không gả cho anh. Tôi muốn đi theo bên cạnh anh, có ngày tôi sẽ tận mắt thấy anh bị hậu duệ của chiến thần Ares giết chết, giải thoát thân thể và linh hồn đã bị vấy bẩn của tôi, hoàn thành nguyện vọng tìm hậu duệ của chiến thần của tôi, tôi . . .”
Thượng Ất thô bạo ngắt lời Penthesilea nói một tràng:
“Im! Còn nói thêm một câu là tôi đi ngay!”
Cô gái này bị bệnh trẻ trâu thật kinh khủng, như Đường Tăng lải nhải không dứt, Thượng Ất muốn nổ đầu. Sờ một chút chứ có gì, có cần thề độc vậy không? Tộc Amazon của cô bị diệt vong là rất đúng, ông trời gặp loại phụ nữ nói nhiều miệng không kéo da non như cô chắc cũng không chịu nổi.
“Nghe đây cô gái, cô muốn đi theo tôi thì tùy nhưng làm ơn im giùm. Tôi nhắc một tiếng, nơi này là Hoa quốc, cái gọi là hậu duệ của chiến sĩ Ares sẽ không xuất hiện . . . Nghe tôi nói hết đã!”
Thượng Ất phất tay ngăn lại Penthesilea định giải thích, khinh thường mỉa mai:
“Hơn nữa Hoa quốc chúng tôi cũng có chiến thần tên là Hình Thiên, đầu bị người chặt xuống vẫn có thể huơ búa chiến đấu với địch, lợi hại hơn Ares chó chết của cô nhiều. Nên đừng khoe sự ưu việt trước mặt tôi nữa, Ares của cô chỉ là thằng ngốc hì hục đánh nhau, Hoa quốc có cả tá thần tiên có thể đè đầu hắn ra đánh.”
Penthesilea tức giận quát:
“Hừ! Anh đang nói bậy! Ares là trăm trận trăm thắng, chủ thần Zeus là vua của vũ trụ . . .”
Bị Thượng Ất nhục nhã thần tượng của mình khiến Penthesilea khó chịu còn hơn chết.
Thượng Ất câm nín lắc đầu nói:
“Rồi rồi rồi, Ares của cô là ghê gớm nhất được chưa?”
Tính toán chi li, biện luận với bệnh thần kinh về thần tiên của nước nào oách hơn là hành động không lý trí.
“Nhưng cô yên tâm, trong Hoa quốc người đàn ông có thể giết Thượng Ất này còn chưa sinh ra. Tôi đã được định sẵn là vua chinh phục tận thế, cô đã thề sẽ đi theo tôi vậy tôi không ngại có một nữ hầu ở bên cạnh, hơn nữa là nữ hầu rất xinh đẹp. Bây giờ tôi ra lệnh cho cô dùng vòng tay tiến vào trạng thái ẩn thân cho tôi xem.”
Thượng Ất vừa dứt lời dị năng cảm giác ở phần mắt tuôn ra, năng lượng cảm giác như thực chất phun trào bao trùm phạm vi mấy chục mét trước mặt. Ngoài miệng Thượng Ất nói bâng quơ nhưng thật ra hắn luôn kiêng dè báu vật siêu văn minh trên người Penthesilea, hắn mượn cơ hội này trắc nghiệm thử xem dị năng cảm giác của mình và vòng tay thần kỳ của đối phương cái nào lợi hại hơn. Nếu dị năng cảm giác cũng không thể phá giải năng lực tàng hình của vòng tay thì hắn phải tìm cơ hội nào đó cắt đuôi cô gái xinh đẹp này.
“Hừ, vậy thì cho anh kiến thức uy lực của bảo bối bí mật tộc Amazon chúng tôi, ẩn thân!”
Rừng tre yên tĩnh chỉ có gió nhẹ thôi, cùng với tiếng quát của Penthesilea, trong rừng rộng lớn chỉ còn mình Thượng Ất. Biến mất, Penthesilea biến mất như làn gió ngay trước mắt Thượng Ất.
Thượng Ất nhìn chằm chằm vị trí Penthesilea biến mất, lòng thầm giật mình:
“Năng lực thật lợi hại, hoàn toàn không nhìn ra làm bằng cách nào.”
Dị năng cảm giác hoàn toàn không thấy bộ dạng của Penthesilea, Thượng Ất chỉ mơ hồ thấy một đoàn vầng sáng lửa đỏ hình trứng di chuyển. Rõ ràng vòng tay phát ra vòng bảo vệ năng lượng đặc biệt ngăn cách hơi thở con người của Penthesilea. Thủ đoạn này khá cao minh, Thượng Ất thử ngừng phát ra dị năng cảm giác, dùng cảm quan khác bắt giữ dấu vết của đối phương nhưng đều thất bại.
Thượng Ất thầm nghĩ:
“Báu vật siêu văn minh quả nhiên không tầm thường, nếu có cơ hội phải kiếm vài món cho mẹ con Trần Phóng, vậy thì khi mình đi sẽ càng yên lòng.”
Thượng Ất bỗng xoay người nói với không khí sau người:
“Ok, Lệ Á, cô có thể trừ ẩn thân rồi, và ném bùn trong tay ngay, tôi không muốn bị cô ném dơ người!”
Penthesilea lộ ra thân hình, miệng nhỏ khoa trương há to, mắt tràn ngập rung động, kinh khủng:
"Cái gì? Không thể nào, sao anh thấy được? Anh đoán mò đúng không!?”
Penthesilea nghĩ vòng tay chiến thần do bà nội để lại là di vật của thần, không có sinh vật nào có thể nhìn thấu kỹ năng tàng hình của nó. Từ lúc tận thế đến nay Penthesilea lợi dụng kỹ năng tàng hình này giết bao nhiêu là sinh vật mạnh, chưa từng bị hụt. Nhưng khi Penthesilea mới hốt nắm bùn nát dưới đất lên định thừa dịp trả thù Thượng Ất ai ngờ bị cảnh cáo ngay, làm cô ta giật nảy mình.
Thượng Ất đẹp trai hất tóc, phớt lờ Penthesilea, sải bước vào rừng sâu:
“Hừ, trò vặt!”
Lúc nãy khi quan sát đàn châu chấu to và nhện tre ổ cây đánh nhau Thượng Ất còn phát hiện một con sông lớn ngắm cảnh nằm tận cùng sâu trong rừng, xuyên qua rừng tre đi vài phút sẽ thấy sông lớn gợn sóng.
Penthesilea bước nhanh theo sau Thượng Ất:
“Chờ chút, anh muốn qua sông hả? Không được đâu Thượng, trong sông này có quái vật! Lúc trước tôi theo dấu nhện to đã thấy trong sông có sóng lớn, chắc chắn có sinh vật khủng bố ẩn núp dưới sông, chúng ta mà xuống sông sẽ mất mạng nhỏ!”
Penthesilea không biết Thượng Ất định xử đàn châu chấu to. Ngay từ đầu hắn chỉ định cắt đuôi chúng nó, nhưng có Penthesilea tham gia vào, Thượng Ất cảm thấy có thể hoàn toàn giải quyết đám châu chấu to, với điều kiện là bọn họ may mắn, trong con sống kia có thứ hắn muốn tìm.
Thượng Ất không quay đầu lại, trả lời:
“Tôi biết, sinh vật toàn cầu đều đang thoái hóa, con sông lớn như vậy nếu không có thứ to đùng mới lạ. Không lẽ cô sợ? Nếu sợ thì ở lại, tôi đi một mình được rồi.”
Thượng Ất đang suy nghĩ làm cách nào lợi dụng sinh vật trong sông lớn, nhưng vắt óc nửa ngày mà không nghĩ ra cách nào hay. Thượng Ất dù sao là con người, hắn không có thực lực khoa trương như người nguyên tố hay người thần, nên khi hắn trả lời Penthesilea trong giọng nói lộ rõ sự táo bạo.