Thoái Hóa Toàn Cầu

Chương 134: Thỏa hiệp




     Penthesilea vùng vẫy kịch liệt, giọng nghẹn ngào:

“Đồ vô lại! Háo sắc! Mau buông tôi ra! Tôi tuyệt đối không tha cho anh! Tôi muốn giết anh!”

Từ lúc Penthesilea sinh ra đến ngày hôm qua vừa qua tuổi hai mươi bốn, cô chưa từng bị người đàn ông nào sờ soạng như vậy. Cô còn là gái trinh, hành vi thân mật nhất với nam giới chỉ ở mức nắm tay.

Từ bảy ngày trước thức tỉnh ký ức chiến sĩ Amazon thì cô hoàn toàn từ bỏ ý nghĩ hiến thân cho con người, cô thề phải tìm được hậu duệ của chiến thần Ares trong truyền thuyết, lấy thân thể thuần khiết của mình làm vật tế hiến dâng cho vị thần tối cao trong lòng tộc Amazon.

Penthesilea không thể ngờ chỉ vì vòng tay chiến thần không còn năng lượng, cô định lợi dụng sức mạnh lớn lao của Thượng Ất để lấy tinh hạch, cuối cùng bị đối phương sờ soạng, thật là mất nhiều hơn được, cô không thể chấp nhận điều này xảy ra.

Penthesilea càng nghĩ càng tức tối, liều lĩnh giật mạnh đầu ra sau.

Thượng Ất ăn đau la lên:

“Câm mồm! Còn nhúc nhích nữa thì coi chừng tôi làm bậy thật, phi!”

Thượng Ất quay đầu phun nước miếng dính máu, hai chân kẹp chặt, hắn như bạch tuộc quấn chặt Penthesilea, cố gắng kiềm kẹp cả người cô. Penthesilea vùng vẫy quá mạnh, đặc biệt cú cụng đầu vừa rồi mạnh hết mức có thể, trong khoang miệng Thượng Ất còn dính máu, hai cái răng cửa có dấu hiệu lỏng lẻo.

Penthesilea vẫn chống cự dữ dội:

“Tôi không im! Anh mau thả tôi ra . . . a! Anh . . . Anh làm gì? Anh dùng cái gì cấn eo tôi? Hu hu hu, lưu manh thối tha, mau thả tôi ra!”

Người Penthesilea căng cứng, cảm giác có thứ gì cấn eo mình làm cô liên tưởng hình ảnh cực kỳ tệ hại. Thứ đó vừa thô vừa cứng, có độ ấm. Trời ạ, người đàn ông Hoa quốc tên Thượng Ất này muốn làm gì cô?

Thượng Ất thầm bực bội:

“Tôi đã nói là đừng nhúc nhích, mợ, khó chịu chết!”

Thượng Ất cố kiềm nén lòng rạo rực, dùng mùi máu trong miệng đè nén dục vọng. Hắn không phải thánh nhân, không phải Liễu Hạ Huệ có người ngồi trong lòng mà không dao động. Thượng Ất là người bình thường sinh lý khỏe mạnh, đàn ông nên có phản ứng bình thường thì hắn đều có.

Vóc dáng Penthesilea nóng bỏng, da trắng hơn tuyết, chỗ nên nhô thì nhô, nên cong thì cong. Thân thể hai người ma sát làm thân dưới của hắn đã chào cờ, hắn không thể ngăn cậu nhỏ cấn Penthesilea.

Điểm chết người là cô gái rất mạnh, mỗi lần quẫy người là kích thích cậu nhỏ của hắn vượt sức tưởng tượng của người thường. Nếu Thượng Ất không cố gắng giữ tỉnh táo thì đã bị dục vọng chi phối làm động tác nguyên thủy nhất với Penthesilea rồi. Giờ Thượng Ất cảm giác lý trí sắp mất, nếu cô ta còn vặn vẹo nữa thì hắn thật sự không kiểm soát được bản thân.

Penthesilea thở hổn hển, thân thể nóng bỏng tê liệt trong vòng tay Thượng Ất, đôi mắt to xanh biếc lóe tia hối hận:

“Được rồi, tôi không nhúc nhích, buông tôi ra.”

Sự việc phát triển vượt sức tưởng tượng của Penthesilea, cứ tưởng là hạng đàn ông dễ bị lợi dụng ai ngờ hắn mạnh như vậy, thể chất đặc biệt của tộc chiến sĩ Amazon không giúp cô chiếm ưu thế trước mặt hắn.

Đương nhiên nếu vòng tay hoặc hai con dao găm mà bà nội để lại còn đủ năng lượng thì diệt người đàn ông tên Thượng Ất này chỉ cần một phút. Penthesilea đã quá sơ sẩy, cứ nghĩ dựa vào sức mạnh báu vật có thể muốn làm gì thì làm trong Hoa quốc, nay xem ra cô ta đã hơi coi thường người Hoa quốc.

Thượng Ất thuận miệng:

“Penth . . . Ài, tên của cô khó kêu quá, thôi gọi cô là Lệ Á đi. Nghe này Lệ Á, tôi không có ác ý với cô, đừng há mồm ngậm miệng toàn là tộc Amazon gì đó. Chỗ này là Hoa quốc, nếu bàn về xuất thân chiến sĩ cao quý thì anh em đây là con cháu của hai đế Viêm Hoàng, lịch sử lâu xa hơn đất nước rừng rậm nhỏ bé của cô nhiều.”

Hai chân hắn dần thả lỏng, trong lòng bỗng tràn ngập cảm giác hụt hẫng, hắn lắc đầu cố gắng giữ tỉnh táo.

Thượng Ất nói tiếp:

“Nên đừng khoe cảm giác ưu việt trước mặt tôi, chúng ta không phải bạn bè nhưng tôi cũng không muốn thành kẻ địch của cô. Hơn nữa vòng tay của cô cần có năng lượng mới dùng được, trước khi nạp năng lượng tôi có thể tùy thời đè cô xuống, hiểu chưa?”

Penthesilea gật đầu, không tình nguyện khẽ ừ:

“Ừm!”

Đối phương nói đúng, trước khi vòng tay hấp thu năng lượng thì cô gái đúng là không đánh lại Thượng Ất.

Thượng Ất vừa nói vừa cẩn thận thả lỏng cánh tay:

“Bây giờ tôi thả cô ra, đào ra năng lượng tinh hạch của nhện tre ổ cây sẽ chia đều, sau đó ai đi đường nấy, từ nay không quấy rầy nhau được chứ?”

Penthesilea lật người đứng dậy, mùi thơm đàn bà đặc biệt quanh quẩn giữa hai người cũng biến mất, Thượng Ất thấy lòng hụt hẫng.

Tạm xóa bỏ xung đột, tiếp theo là phân công hợp tác, chia chiến lợi phẩm.

Thượng Ất ra sức, Penthesilea góp dao, rất nhanh một viên năng lượng tinh hạch màu xanh lục to cỡ trứng ngỗng bị đào ra khỏi người nhện tre ổ cây. Mắt Thượng Ất lóe tia thất vọng nhìn tinh hạch gần như trong suốt này.

Đây là một viên năng lượng tinh hạch có thể gọi là hoàn mỹ, rất ít tạp chất ở bên trong, khi chạm tay vào sẽ cảm nhận rõ rệt sức sống dào dạt trong đó. Nhưng có lẽ vì thân thể nhện tre ổ cây mới trưởng thành nên năng lượng tinh hạch không được nhiều năng lượng sinh vật tẩm bổ, không đến phẩm chất hoàn mỹ, làm Thượng Ất vừa mừng vừa hơi tiếc.

Nhưng có thể trốn thoát khỏi miệng đàn châu chấu to thoái hóa, vô cùng may mắn ngư ông được lợi miễn phí được một viên tinh hạch gần hoàn mỹ, Thượng Ất đã vô cùng vừa lòng. Điều duy nhất làm Thượng Ất khó chịu là phải giữ lời hứa chia đều tinh hạch với cô gái nước ngoài tự xưng là Penthesilea, kế hoạch thử thắp sáng một ngôi sao của hắn cũng tan thành bọt nước.

Thượng Ất vô cùng nghi ngờ Penthesilea sẽ giữ lời bỏ qua cho hắn sao? Trừ phần chân ra cả người cô gái bị hắn sờ hết rồi, chờ khi vòng tay siêu văn minh tràn ngập năng lượng, phục hồi năng lực đặc biệt thì không chừng hắn sẽ gặp rắc rối lớn. Hay tham ô luôn một nửa tinh hạch còn lại? Khi đó hắn lấy lại tốc độ và sức mạnh, đối phương sẽ thành dê con chờ bị làm thịt mặc cho hắn xử.

Thượng Ất vừa nghĩ vừa bản năng nhìn về phía Penthesilea, không ngờ cô gái cũng trợn to đôi mắt xanh biếc nhìn hắn, ánh mắt cảnh giác như nai con hoảng sợ bất an.

Thượng Ất lắc đầu thầm nghĩ:

“Thôi, làm người không thể quá vô sỉ . . .”

Thượng Ất dùng dao cắt tinh hạch màu xanh lục làm đôi, ném một nửa cho Penthesilea, sau đó nuốt trọn nửa kia thuộc về mình.