*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bạch Nhược Y bước chân nhanh hơn, vào thang máy bấm tầng 5, sau đó đi thẳng về hướng nhà mình.
Tiếng chìa khóa tra vào ổ khóa vang lên.
“Chị.” Một tiếng nói mang theo sự thăm dò vang lên sau lưng Bạch Nhược Y, dọa Bạch Nhược Y giật mình, cô lập tức lùi ra sau
Nhìn thấy Nhan Như Ngọc đang mặc bộ đồ ngủ, đầu tóc nhìn sơ không có vẻ rối lắm, nhưng cũng nhìn ra được đã lâu rồi cậu không chải lại
Hiện tại Bạch Nhược Y không muốn nhìn thấy Nhan Như Ngọc lắm
Từ sau khi công ty Thẩm thị xảy ra chuyện, cô cũng đã biết được rằng người luôn tìm cách hại Thẩm thị là Nhan Như Ngọc và Đào Nguyệt.
Nhưng cô chưa từng chào hỏi Đào Nguyệt, nên không biết mình hóa ra cũng đã từng gặp qua3chị ta
Động tác trên tay Bạch Nhược Y thêm dùng sức đẩy cửa vào trong, ngón tay nắm chặt chìa khóa, chân đi thẳng vào nhà
“Bạch Nhược Y.” Nhan Như Ngọc vội kêu thêm một cậu, cậu đã nhìn ra ý định trong đầu cô
Cô muốn đi.
Bạch Nhược Y đưa lưng về phía Nhan Như Ngọc, khẽ thở dài, cô xoay người nhìn Nhan Như Ngọc: “Có chuyện gì không?” Nhìn gương mặt nghiêm túc, và đôi mắt lạnh lùng xa cách của cô, trái tim Nhan Như Ngọc thắt lại, không hiểu rõ là cảm giác gì
Cho dù cậu đã sớm nghĩ tới, kết quả vẫn là thế này
“Không có chuyện gì.” Nhan Như Ngọc ngược lại lộ ra chút câu nệ, như một đứa trẻ làm sai cái gì, không biết làm sao để xin lỗi
Dáng vẻ mất phương hướng kia khiến gương1mặt Nhan Như Ngọc thoạt nhìn nhỏ hơn chút, giống như mới bước qua tuổi trưởng thành: “Tôi chỉ cảm thấy, chúng ta có thể nói chuyện đàng hoàng với nhau.”
“Nói chuyện gì?” Bạch Nhược Y khoanh tay, dáng vẻ kiêu ngạo nhìn Nhan Như Ngọc.
Theo như những lời Thẩm Đình Thâm nói với cô, tất cả những gì Thẩm thị gặp phải đều do Nhan Như Ngọc cẩn thận tính toán và lên kế hoạch
Phản ứng đầu tiên của Bạch Nhược Y là khiếp sợ, trong lòng cô, Nhan Như Ngọc là một trong những người bạn mà cô đã nhận định.
Vậy mà cậu đã sớm lên kế hoạch hại Thẩm Đình Thâm, hơn nữa còn biết Thẩm Đình Thâm là bạn trai Bạch Nhược Y.
Đương nhiên, Bạch Nhược Y cũng không cho rằng mọi người đều nên quay quanh mình
Cô không cảm thấy3Nhan Như Ngọc vì quen biết mình, mà không nên đi hại Thẩm thị
Cô chỉ thấy, nếu đã như vậy, Nhan Như Ngọc không nên qua lại với mình
“Rất nhiều.” Nhan Như Ngọc nhún vai: “Cho tôi một cơ hội đi, không phải tôi muốn chị tha thứ, tôi chỉ muốn nói cho chị biết cảm nhận của mình
Còn nữa, tôi thật lòng không có ác ý với chị.”
Trong đôi mắt màu hổ phách của Bạch Nhược Y tràn đầy vẻ xa cách với Nhan Như Ngọc: “Cậu định nói với tôi, kể từ ngày đầu tiên chúng ta quen nhau, cậu đã biết rõ tôi là ai có đúng hay không
Cậu cũng biết người cậu muốn hãm hại là Thẩm Đình Thâm, bạn trai tôi, vậy mà lúc Tết cậu còn đến nhà tôi, nhờ tôi làm tài liệu giúp...
Nói đến đây, Bạch Nhược3Y cười tự giễu: “Nghĩ đến đây tôi lại cảm thấy thật buồn cười, tôi giúp cậu làm tài liệu, đúng lúc cậu đang lên kế hoạch hãm hại Thẩm thị
Hơn nữa tôi còn giúp cậu làm xong, mà lại hồn nhiên không biết cậu đang làm cái gì
Nhan Như Ngọc, cậu thật sự lợi hại, xoay tôi vòng vòng như vậy.” “Không phải.” Nhan Như Ngọc rất ít khi có dáng vẻ mất mát như vậy trước mặt người khác, cậu lo lắng Bạch Nhược Y tức giận nói xong những lời này sẽ rời đi, lo lắng sau này Bạch Nhược Y không bao giờ để ý đến mình nữa: “Chị còn nhớ rõ ngày hôm đó lúc chị ở trong quán bar, khi tôi đưa chị về, tôi đã từng hỏi chị một câu không?”
Tầng lầu này không có nhiều gia đình9đến ở, hai người họ đứng trước cửa, không gian yên tĩnh đến đáng sợ.
Dường như chỉ cần hai người họ nói lớn tiếng một chút sẽ khiển hiệu ứng âm thanh đặc biệt vang hơn
Bạch Nhược Y chớp mắt, trên mặt không hề lộ ra sự chấn động trong lòng: “Cậu hỏi tôi, nếu chúng ta là đối thủ, tôi sẽ thế nào.” “Đúng.” Nhan Như Ngọc gật đầu: “Lúc đó tôi đã nhận ra, đến khi chị biết được mọi chuyện, cuối cùng sẽ giữ khoảng cách với tôi.” “Nhan Như Ngọc.” Bạch Nhược Y nghiêm túc gọi tên đối phương, nhưng loại giọng điệu này lại khiến người ta có cảm giác sợ hãi: “Cậu khiến Thẩm thị biến thành cái dạng này, tôi không hận cậu
Trong giới kinh doanh, mấy người là dạng người gì tôi cũng không quan tâm
Tôi chỉ không chấp nhận nổi việc, cậu luôn gạt tối
Giống như cậu nói, cậu đã sớm biết rõ tôi sẽ cách xa cậu
Như vậy ngay từ lúc bắt đầu, cậu không nên kết giao với tôi mới phải.”
Dù nói như vậy, nhưng Bạch Nhược Y vẫn cảm thấy lúc trong quán bar, nếu không nhờ Nhan Như Ngọc đến kịp thời, cô gặp phải hại người không đàng hoàng kia sẽ rất khó an toàn trở ra.
Ý thức được điểm này, Bạch Nhược Y suy nghĩ một lúc mới mở miệng nói: “Tôi biết rõ cậu đã giúp tôi rất nhiều chuyện lớn, nói khách quan là tôi mắc nợ cậu, có lẽ tôi nên làm chuyện gì đó để đền bù cho cậu
Mà không phải giống như kẻ vô ơn, xa cách cậu
Nhưng cậu phải hiểu được, chúng ta đều là người trưởng thành, nếu tôi và Thẩm Đình Thâm đã qua lại với nhau, vậy tôi nên đứng trên lập trường của anh ấy, cậu là đối thủ của anh ấy, vậy cũng là đối thủ của tôi
Đã từng quen biết một thời gian, tôi cũng không muốn mọi người đều khó xử, nên tôi chỉ có thể nói, tôi không hận cậu, nhưng sau này chúng ta không thể làm bạn được nữa rồi.”
“Chị đừng như vậy mà.” Nhan Như Ngọc Sợ nhất là nghe Bạch Nhược Y nói như vậy, cô nói rất lý trí mà lại khách quan, dường như không trộn lẫn bất kì tình cảm nào
“Thể tôi nên thể nào?” Bạch Nhược Y cười, nụ cười âm trầm mang theo chút mỉa mai: “Nói như cậu, tôi không ngại việc cậu hại công ty bạn trai tôi thành ra dạng như vậy, chúng ta còn có thể làm bạn nhau sao?”
Nhan Như Ngọc cũng không biết mình nên nói gì cho phải, vốn khi trong phòng cậu đã nghĩ ra rất nhiều câu giải thích với Bạch Nhược Y, nhưng đến lúc đối mặt với cô, trong lòng lại tràn đầy lo lắng, không biết nói thêm gì khác.
“Tôi không hiểu, anh ta chỉ là bạn trai chị mà thôi, vì sao khi tôi là đối thủ của anh ta thì chúng ta nhất định không thể làm bạn nữa chứ? Chẳng lẽ mối quan hệ giữa ba người chúng ta, không thể cùng nhau phát triển nữa sao? Chị là bạn gái của anh ta, là bạn bè bình thường của tôi, khi rảnh tôi có thể cùng chị ngồi ở công viên phơi nắng...” Nhan Như Ngọc nói được một nửa, mới cảm giác được mình đã lạc để nghiêm trọng nên tiết chế lại, nói tiếp: “Chẳng lẽ Thẩm Đình Thâm nói với chị rằng nếu chị không tuyệt giao với tôi, anh ta sẽ chia tay chị hay sao? Là anh ta ép chị đưa ra lựa chọn ư?”
“Anh ấy không ép tôi, anh ấy cũng sẽ không ép buộc tôi.” Bạch Nhược Y bình tĩnh nói, lúc chưa phát hiện vấn đề ở Thẩm thị, Thẩm Đình Thâm có khi còn ghen tuông, không muốn để mình đi lại quá gần với Nhan Như Ngọc.
Nhưng sau khi xảy ra việc như vậy, anh đã không còn nhắc đến chuyện này nữa.