*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
như vậy à, xem ra chúng ta thật đúng là có duyên đó, vậy mà cũng có thể gặp được.” Bạch Nhược Y cười hì hì nói, sau đó lại đánh giá Nhan Như Ngọc
Hôm nay Nhan Như Ngọc mặc một chiếc áo sơ mi rộng, bên ngoài khoác chiếc áo khoác cao bồi, trên cổ còn đeo một chiếc vòng cổ đặc biệt khiến người khác chú ý, còn có kiểu tóc của cậu
Dường như cách ăn mặc hôm nay của cậu là do đi đến quán bar này nên mới như vậy.
So với Nhan Như Ngọc thường ngày thật sự không giống, không khỏi khiến Bạch Nhược Y thấy ngạc nhiên, cô tò mò đến cùng Nhan Như Ngọc sẽ có dáng vẻ thể nào đây
Cậu luôn dùng những dáng3vẻ khác nhau xuất hiện trước mặt cô, mà mỗi lần đều dùng dáng vẻ khác nhau khiến người khác phải sáng mắt ngắm nhìn.
“Sao tôi lại có cảm giác hôm nay khi chị gặp tôi lại đặc biệt vui vẻ thế?” Nhan Như Ngọc nhíu mày liếc Bạch Nhược Y, lúc trước mỗi lần gặp đa phần đều là Nhan Như Ngọc vui mừng, mà Bạch Nhược Y luôn bình tĩnh, khi thì bảo có chuyện gấp, thậm chí có khi còn khiến cậu có cảm giác như cô không muốn gặp mình nữa
“Tất nhiên là vui mừng rồi.” Bạch Nhược Y vừa nói vừa dựa ra sau ghế, cả người đều thả lỏng: “Tôi làm sao biết được đến quán bar sẽ gặp phải việc này, bị dọa sợ muốn1chết đây.”
“Chị có thể động não chút không, cũng không nghĩ xem mình lớn lên trông thể nào, còn dám đi đến quán bar một mình nữa chứ.” Nhan Như Ngọc nói, giọng điệu mang chút ý cười và sự cưng chiều.
Mặc dù biết Nhan Như Ngọc đang khen mình đẹp, nhưng Bạch Nhược Y nghe vào tại lại cảm thấy là lạ.
Cứ có cảm giác như Nhan Như Ngọc đang cười mình ngốc vậy, Bạch Nhược Y nhíu mày: “Được rồi, dù sao hôm nay thật sự rất cảm ơn cậu.” “Chị đã cảm ơn tôi mấy lần rồi đấy.” Ánh mắt Nhan Như Ngọc nhìn chằm chằm đường xá, hàng lông mày dần thả lỏng
Nhan Như Ngọc cũng không biết vì sao mỗi lần gặp được Bạch Nhược Y, cậu3đều muốn nói chuyện với cô thêm một lát
Vì vậy nhân lúc tâm trạng Bạch Nhược, không tệ, Nhan Như Ngọc cố ý lái xe trên con đường xa hơn
Bạch Nhược Y vẫn không quen thuộc với đường xá ở đây, nếu chưa đến đường cái thì cô vẫn không biết đường nào đến được thành phố H
“A...” Bạch Nhược Y tựa lưng trên ghế, ngáp dài, đôi mắt màu hổ phách buồn ngủ.
Hiện tại đã là 0 giờ đêm rồi, bình thường lúc đi làm cô đã sớm đi ngủ
Hôm nay không nói đến việc đi đường xa, hiện tại buồn ngủ cũng là chuyện nằm trong dự liệu thôi.
Nhan Như Ngọc liếc trong kính xe nhìn Bạch Nhược Y, thấy cô nghiêng đầu giơ tay che miệng ngáp liên tục
Dáng3vẻ cô như một con thú nhỏ đang buồn ngủ, gương mặt xinh đẹp dù có nhăn lại ngáp cũng cảm thấy thật đáng yêu
Quả nhiên, chỉ cần người đẹp, làm cái gì cũng thấy đẹp
Thậm chí trong lòng Nhan Như Ngọc còn xuất hiện ý nghĩ muốn cùng Bạch Nhược Y như vậy mãi, nhưng chỉ là muốn nhìn thấy mọi trạng thái của cô, chứ không hề có tình cảm nam nữ gì trong đó
Nhưng nghĩ đến thời gian, Nhan Như Ngọc lại nghĩ đến tất cả những việc mà cậu đã làm với Thẩm thị
Hơn nữa cậu và Đào Nguyệt sắp thực hiện kế hoạch tiếp theo rồi, nói cách khác là sắp xé rách mặt nạ với Thẩm Đình Vũ rồi.
Đến lúc đó, Nhan Như Ngọc không biết9Bạch Nhược Y sẽ đối xử với mình thế nào nữa.
“Chị.” Nhan Như Ngọc do dự trong chốc lát, vẫn gọi Bạch Nhược Y một tiếng.
Bạch Nhược Y mới nhắm mắt chưa bao lâu, nghe được tiếng Nhan Như Ngọc, liên hoang mang mở to mắt: “Hả? Sao vậy?” “Tôi muốn hỏi chị một vấn đề.” Ánh mắt Nhan Như Ngọc tự dưng u ám, nghĩ tới chuyện sẽ xảy ra sau đó, bất giác cậu ta lại muốn kéo dài kế hoạch thêm một chút.
“Hỏi đi.” Bạch Nhược Y chỉ có thể nhìn thấy một bên sườn mặt của Nhan Như Ngọc, nên không nhìn thấy ánh mắt đầy phức tạp của cậu
Nhan Như Ngọc đặt hai tay trên vô lăng, âm thầm nắm chặt, trên mặt vẫn giả vờ lạnh nhạt: “Nếu chị phát hiện tôi là người đối địch với chị, chị sẽ thế nào? Hận tối ư?” “Hả?” Gương mặt Bạch Nhược Y tràn đầy kinh ngạc: “Cậu là kẻ địch của tôi? Đối địch gì cơ?” Cô không quan tâm lời Nhan Như Ngọc vừa nói lắm, cho rằng cậu đơn thuần đang đặt giả thuyết mà thôi, nên trên mặt còn mang theo ý cười.
“Tức là nếu như chị phát hiện tôi là đối thủ của chị, chị có hận tôi không, hay chán ghét đại loại vậy.” Nhan Như Ngọc nói lại lần nữa, cậu không hề phát hiện trong lúc bất tri bất giác, đã bị Bạch Nhược Y dẫn dắt
Thái độ của Bạch Nhược Y có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của Nhan Như Ngọc, dù là tốt hay xấu, đều đã chứng minh rằng, Nhan Như Ngọc thích Bạch Nhược Y.
Bạch Nhược Y rõ ràng đã ho hai tiếng, nghe giọng cô còn tràn đầy vui vẻ, trong lòng vẫn nghĩ đây chỉ là vấn đề hỏi chơi của các công tử nhà giàu thôi
Cô đành phải vờ như thật trả lời Nhan Như Ngọc: “Ừm, nếu tôi phát hiện cậu là kẻ địch, có thể chưa đến nỗi hận cậu, nhưng tôi sẽ cách xa cậu ra.” “Tức là khi ra ngoài dù có nhìn thấy tôi, chị cũng sẽ không chào hỏi, giống vậy sao? Tôi cũng không có cơ hội đến ăn cơm chị nấu nữa đúng không?” Nhan Như Ngọc hỏi dò, tuy đáp án này đã quá rõ ràng rồi.
Lấy quan hệ giữa Bạch Nhược Y và Thẩm Đình Thâm, nếu Bạch Nhược Y biết được nguy cơ của công ty Thẩm thị là do một tay mình lên kế hoạch, cổ nhất định sẽ không để ý đến mình rồi.
“Đương nhiên rồi.” Bạch Nhược Y liếc mắt: “Tôi đã nói nếu như cậu là kẻ địch của tôi, vậy cậu đã là kẻ địch, chẳng lẽ tôi còn phải nấu cơm cho cậu ăn sao?” Hôm nay đầu óc thằng nhóc này có phải bị rượu làm choáng rồi không, sao lại trở nên ngốc thế này? “Ừm..
được, tôi biết rồi.” Nhan Như Ngọc cười tự giễu, cưỡng ép dằn xuống ý nghĩ muốn liếc nhìn Bạch Nhược Y qua gương
Bởi vì cậu biết nếu mình liếc nhìn Bạch Nhược Y qua gương, Bạch Nhược Y sẽ thấy được sự thất vọng trong mắt mình.
Đối với cô mà nói vấn đề này chỉ là một trò đùa, nên Nhan Như Ngọc không muốn để cô phát hiện ra điều gì.
“Loại chuyện không có thật thế này, lúc không có chuyện gì thì đừng nghĩ đến nữa, vô nghĩa lắm.” Bạch Nhược Y cười nói.
“Ừm, chị ngủ đi, tôi sẽ chuyên tâm lái xe.” Nhan Như Ngọc cũng cười nhẹ.