Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 532: Từ bỏ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Bạch Nhược Y ngồi bên cạnh Thẩm Đình Thâm khẽ vươn tay vỗ tấm lưng rắn chắc của anh, song lại phát hiện cơ thể anh hơi run rẩy

Ánh mắt Thẩm Đình Thâm một mực dùng trên người Trần Học Hạo, từ sau khi Trần Học Hạo lên tiếng, Thẩm Đình Thâm bèn không dời mắt

Mà bây giờ, trong đôi mắt anh không có tiêu cự, không có ánh sáng

Tựa như đã đóng băng vào khoảnh khắc Trần Học Hạo nói xong

Tất cả mọi người đều không lên tiếng, bất tri bất giác đã trở nên nặng nề.

Rất lâu sau, đôi mắt đẹp của Thẩm Đình Thâm mới chớp, cuối cùng anh cũng hồi hồn rồi.

Anh đột nhiên đứng dậy, khiến người bên cạnh giật mình cũng đứng dậy theo

“Đình Thâm?”3Bạch Nhược Y đứng dậy theo, vừa nhìn khuôn mặt Thẩm Đình Thâm với vẻ lo lắng

Thẩm Đình Thâm thoáng rũ mắt, rồi lại ngước mắt, tựa như đã hạ quyết tâm gì đó, anh nhìn Thẩm Đình Vũ chăm chăm, “Đi lấy hết cái gọi là nội dung hợp tác của cậu qua cho tôi, bao gồm điều kiện, tài liệu mà cậu và phía đối tác của cậu đã bàn bạc mang hết đến cho tôi.” “Ừm...” Thẩm Đình Vũ hiểu ý của Thẩm Đình Thâm

Ý của Thẩm Đình Thâm là muốn đích thân chuẩn bị dự án này, cũng tức là đã đồng ý với đề nghị của Trần Học Hạo

Tuy đây là dự án Thẩm Đình Vũ tốn không ít tâm huyết với bàn bạc xong để0vận hành, nhưng trước mắt, công ty Thẩm thị không thể để mặc Thẩm Đình Vũ tiếp tục tùy hứng, cậu ta không có gì để nói thêm, kéo áo Trần Học Hạo rồi rời khỏi biệt thự.

Đúng lúc này, Hạ Tình Thiên cũng nhận được cuộc gọi của Trần Duệ

“Anh điều tra được gì chưa?” Vừa nghe máy, Hạ Tình Thiên đã hỏi ngay, hy vọng có thể nghe được chút tin tức tốt từ miệng Trần Duệ

Còn Cố Thần Trạch và Chu Du cũng nghiêm túc dõi theo cuộc điện thoại của Hạ Tình Thiên, suy nghĩ giống như cô.

“Anh điều tra được năm ngoái thành phố H đã xảy ra chuyện kì lạ gì đó, bây giờ nói trong điện thoại cũng không rõ ràng được, mọi người5hãy đến thẳng phòng làm việc của anh đi, anh ở đây đợi mọi người, mau lên nhé.” Giọng của Trần Duệ ở đầu điện thoại bên kia hơi khàn, cũng không biết là dạo này cậu ta cảm lạnh hay đang vội điều tra chuyện của Thẩm thị, thúc giục nhân viên ở phòng làm việc nên giọng nói cũng khàn đi.

“Được, bọn em qua ngay đây.” Hạ Tình Thiên nói xong bèn ngắt máy, ngước mắt nhìn mấy người họ

“Còn đợi gì nữa, chúng ta mau đi thôi.” Cố Thần Trạch vỗ vai Chu Du, dẫn mấy người họ rời đi.

Bạch Nhược Y vừa mới định đi theo thì Thẩm Đình Thâm đứng nguyên tại chỗ đột ngột kéo cổ tay cô, giọng nói trầm thấp mà lại lành4lạnh, “Đừng đi, em ở bên anh một lúc.”

“Chúng ta không cùng đến phòng làm việc của Trần Duệ xem ư?” Bạch Nhược Y còn tưởng Thẩm Đình Thâm rất sốt ruột chuyện của Thẩm thị, tưởng anh nhất định sẽ vội đến xem Trần Duệ đã điều tra ra được những gì.

“Để mấy người Cố Thần Trạch đi là được.” Thẩm Đình Thâm vừa nói, vừa kéo tay Bạch Nhược Y đi lên lầu hai

Bạch Nhược Y quay đầu nhìn ba người Cố Thần Trạch đã đi xa, rồi lại nhìn Thẩm Đình Thâm ở trước mặt, lòng rối loạn, không nói được là cảm giác gì

Cô theo Thẩm Đình Thâm đến phòng sách của anh, trong phòng không có bài trí gì đặc biệt, không có bất cứ điểm9nào khác với kí ức của Bạch Nhược Y.

Cô cũng không rõ Thẩm Đình Thâm kéo mình vào phòng sách là có ý gì? “Anh sao thế? Anh dẫn em đến đây làm gì?” Thẩm Đình Thâm buông bàn tay nắm cổ tay Bạch Nhược Y ra, đứng trước giá sách ở bức tường phía Nam, nhìn trân trân sách trên giá

Những cuốn sách đó anh chưa đọc một cuốn nào, nhưng tất cả những thứ phía sau giá sách đều là tâm huyết của anh

“Em lại đây.” Giọng nói của Thẩm Đình Thâm cực kì chậm rãi, cũng vô cùng mệt mỏi, tựa như đã bị người ta rút cạn sức lực vậy

Trong đầu kí ức của Bạch Nhược Y, giọng nói của anh hoặc là mát lạnh như dòng suối, hoặc là trầm thấp như ngâm chất độc, hoặc là lạnh lẽo như sắt..

Tóm lại, chưa từng mang giọng nói như lúc này

Bạch Nhược Y nghe mà trái tim xoắn lại, rất đau lòng cho Thẩm Đình Thâm, làm theo lời anh nói, cô bước đến bên cạnh anh

Cô học theo dáng vẻ của anh, ánh mắt quét mấy vòng lên giá sách

Nhưng căn bản cô không phát hiện ra chỗ nào đặc biệt, dù đã cẩn thận lưu tâm đến tên sách, chỗ sách này đều là sách luân lý..

“Anh muốn em xem gì vậy?” Bạch Nhược Y nghi hoặc hỏi, rất lo lắng cho tâm trạng của Thẩm Đình Thâm.

Công ty đã đến nước này rồi, lúc này anh bình tĩnh trở lại, còn kéo cô xem giá sách, không phải là não đã hỏng rồi chứ? Thẩm Đình Thâm đột ngột vươn tay phải ra, ngón tay thon dài tựa hành lá chọc vào cuốn sách ở chính giữa, cuốn sách như một công tắc ẩn lập tức lõm xuống

Đầu mày Bạch Nhược Y khẽ nhướng lên, theo diễn biến trong phim cổ trang, ấn xuống giá sách sẽ mở ra hai bên, phía sau còn có một gian phòng! Đúng như cô nghĩ, giá sách thật sự tách ra hai bên, chỉ có điều phía sau không có căn phòng nào.

Nếu không, Bạch Nhược Y thật sự sẽ nghi ngờ hôm nay cô chỉ đang mơ một giấc mơ, tất cả đều quá khó tin.

Bức tường trước mặt ánh vào mắt cô, không thể nhìn ra mặt tường ban đầu có màu sắc gì

Trên tường dán đầy cả đống ảnh, còn cả những tờ A4 đã ngả vàng, trên đó thậm chí đều là bản nháp viết tay, hình phác họa tiến triển và dự toán xu hướng...

Cả một mặt tường, bên trên dán chi chít, không có một kẽ hở nhỏ nào

Những bức ảnh, tài liệu này đều là toàn bộ tâm huyết mấy năm nay của Thẩm Đình Thâm, giấc mơ của anh chính là khiển thành phố H lớn mạnh, cổ hết khả năng của mình, hy vọng quãng đời còn lại có thể đưa Thẩm thị đến thời khắc thịnh vượng nhất.

Cho nên trong dự định ban đầu của anh, căn bản không có thứ gọi là yêu hận tình thù, chỉ muốn tốt cho công ty, liên hôn cưới một người phụ nữ mình không yêu cũng chẳng sao

Anh tưởng rằng đời người không nhất thiết phải có tình yêu tồn tại

Cuộc đời còn có rất nhiều thứ thú vị để đeo đuổi, cũng có rất nhiều sở thích khiến mình giàu có đủ đầy.

Bạch Nhược Y tiến lên trước một bước, vươn tay xoa lên những bức ảnh và tài liệu trên tường

Từ những tài liệu dán chặt cứng này, dường như cô có thể nhìn thấy hình ảnh Thẩm Đình Thâm suy đi xét lại, lên kế hoạch ở bức tường này trong mấy năm.

Có thể nhìn thấy anh nhíu đôi mày đen thẫm lại, ánh sáng tối tăm trong mắt phập phồng, không ngừng suy nghĩ, không ngừng vạch kế hoạch, không ngừng tưởng tượng dáng vẻ sau này của Thẩm thị.

Còn cô thoắt cái cũng có thể hiểu được đề nghị Trần Học Hạo đưa ra ngày hôm nay có ý nghĩa gì đối với Thẩm Đình Thâm.

Tức là anh phải từ bỏ dự án khó khăn lắm anh mới bàn bạc xong, tâm huyết khó khăn lắm khiến Thẩm thị lớn mạnh, tiếp tục tiến hành dự án của Thẩm Đình Vũ..

“Chúng ta chỉ dừng dự án ở Mỹ lại chút thôi, đợi khi Thẩm thị ổn định trở lại, chúng ta lại tiếp tục kế hoạch của anh

Không phải cũng được sao?”