*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Càng vào những lúc này, cậu ta càng không dám tăng tốc, lỡ may xảy ra chuyện gì lại làm mất thời gian hơn
Chu Dụ gật đầu, kìm nén nói bằng giọng mũi: “Vâng.”
Cô vội vàng tìm số điện thoại của Hạ Tình Thiên, bảo Hạ Tình Thiên đừng đính hôn với Trần Học Hạo.
Nhưng gọi mấy cuộc liền mà điện thoại của Hạ Tình Thiên đều đang bận, có lẽ cô ấy đang thông báo cho bạn bè tới dự lễ đính hôn
Nhưng mà nghĩ lại mới thấy, Hạ Tình Thiên không hề coi trọng buổi lễ đính hôn này, vậy thì thông báo bạn bè tới lễ đính hôn làm gì.
Nếu như không muốn đính hôn thì tại sao phải gượng ép bản thân chứ?
Khoảng mười phút sau, Trần Duệ và Chu Du đã ở trung tâm tòa nhà
Xe dừng ngay3cửa ra vào, chẳng hề quan tâm tới việc có ngáng đường xe phía sau hay không.
Hai người vừa bước vào tòa nhà thì đi thẳng tới thang máy, trực tiếp lên lầu 7
Khi đến lầu 7, họ nhìn thấy cả lầu đều treo đầy bong bóng và giấy màu, vô cùng nổi bật
Mỗi phòng đều có mấy bàn khách, Chu Du và Trần Duệ bước phòng nào cũng thấy những vị khách khác nhau, từ đầu tới cuối không hề thấy người nhà họ Trần và họ Hạ đâu cả.
Trần Duệ nhìn thoáng qua những căn phòng trước mặt, vỗ vai Chu Dụ: “Chúng ta chia nhau ra tìm, cô tìm thấy Hạ Tình Thiên thì nói với tôi một tiếng, tôi sẽ đi tìm cô ấy.” Chu Dụ gật đầu
Vừa định cất bước đi, cô ta chợt nhớ ra điều gì0đó và kéo Trần Duệ lại: “Anh quan tâm Tình Thiên như vậy, có phải anh từng mến cô ấy không?” Trần Duệ bị Chu Dụ hỏi tới mức choáng váng, trong đầu ngẫm lại như phản xạ có điều kiện, ngày đó cậu ta và Hạ Tình Thiên cùng tới khách sạn để bắt Hạ Tiêu Tiêu
Cậu ta cũng nhớ nhung hương vị trên môi Hạ Tình Thiên
Mỗi lần nhớ lại đều có một suy nghĩ kỳ lạ xộc thẳng lên não, nhưng Trần Duệ cũng không biết như vậy có được tính là yêu hay không
Từ trước tới nay Trần Duệ chưa từng quan tâm đến ai bao giờ, cho nên với cảm giác rung động đầu đời này, cậu ta vừa hoang mang lại sợ hãi.
Nhưng hôm nay nghe thấy cô ấy sắp kết hôn với Trần Học Hạo, cậu5ta mới hiểu những rung động của mình với cô ấy chính là yếu.
Trần Duệ tìm được lại mình trong ký ức về Hạ Tình Thiên, bình tĩnh nhìn thoáng qua Chu Dụ: “Hãy bỏ chữ từng" đi!”
Nói xong cậu ta chạy tới những căn phòng khác để tìm Hạ Tình Thiên
Chu Du thấy bóng dáng quả quyết và dứt khoát của Trần Duệ, đột nhiên cô không còn lo lắng chuyện Hạ Tình Thiên sẽ đính hôn cùng với Trần Học Hạo
Bởi vì có Trần Duệ ở đây, Hạ Tình Thiên không thể đính hôn với Trần Học Hạo được.
Nơi này có rất nhiều khách, mặc dù xí nghiệp gia tộc Trần gia và Hạ gia không xuất xứ từ thành phố H, nhưng vẫn có chút danh tiếng
Tiếng trò chuyện của những người ấy rồi cả những lời nói xấu sau4lưng về Hạ Tình Thiên đều vang lên bên tai Trần Duệ
“Bà nói xem, thiên kim tiểu thư Hạ gia cũng buồn cười ghê
Đáng lẽ đính hôn với Trần Duệ con trai cả của Trần gia, giờ thì hay rồi, lại kết hôn với Trần Học Hạo nhỏ hơn mình mấy tuổi.” “Cũng không thể nói như vậy, đây là do thiên kim Hạ gia không tốt số
Con trai cả Trần gia không hề thích cô ta, đã đính hôn với cô ta rồi còn nghĩ trăm phương ngàn kể tránh xa, cô ta cũng không còn cách nào khác mới phải đính hôn với Trần Học Hạo.” “Bà nói xem, thiên kim Hạ gia có dáng dấp cao ráo trắng trẻo, tại sao con trai cả Trần gia lại không thích cô ta? Có phải do sức khỏe gặp vấn đề gì9không, hay có tật xấu nào đấy?”
Những câu nói bông đùa này vang lên bên tai Trần Duệ như những cái kim đâm xuyên vào trái tim cậu ta
Đủ rồi, đừng nói thêm về cô ấy nữa
Cô ấy không có vấn đề gì cả, cô ấy là một người vô cùng hoàn hảo, chính là cậu ta đã mù! Là Trần Duệ - cậu ta có lỗi với cô ấy! Cậu ta cố gắng hết sức len qua đám người đó, cuối cùng đến một căn phòng rất rộng, nhìn thấy Hạ Tình Thiên đang ngồi trước một chiếc gương lớn
Cô mặc một bộ váy hở vai trắng tinh, váy được thiết kế như váy cưới, bồng bềnh trong gió
Đến Trần Duệ - người không hề để tâm đến thời trang chỉ cần nhìn cũng đã thấy vô cùng xinh đẹp.
Bờ vai mảnh khảnh lại vô cùng trắng trẻo còn ánh lên những tia sáng lấp lánh.
Khuôn mặt trong gương khiến Trần Duệ trào dâng một loại cảm giác: Đẹp quá! Đây là cảm giác chân thật nhất của Trần Duệ lúc này, cậu ta bước tới gần Hạ Tình Thiên, cả người cậu ta xuất hiện trong gương của Hạ Tình Thiên
Bên cạnh cô còn có những dụng cụ trang điểm, chuyên gia make up vừa mới trang điểm cho cô xong
Nhìn thấy Trần Duệ, bọn họ cũng thức thời thu dọn đồ nghề rồi vội vàng rời đi
Rõ ràng trong gương chỉ còn lại Trần Duệ và Hạ Tình Thiên
Nhìn qua gương, hai người rất xứng đôi.
Hạ Tình Thiên đã nhìn thấy Trần Duệ, cổ trang điểm không quá sắc nét, cũng chỉ make up thêm một chút, chuyên gia make up còn rắc vài ngôi sao năm cánh lấp lánh màu hồng nhạt trên má cô.
Cô giống như một nàng tiên, toàn thân lấp lánh ánh sáng
Thế nhưng đôi mắt ấy cô lại lạnh lùng tới mức trống rỗng, ánh mắt ấy nhìn qua gương thấy rõ tâm tư của Trần Duệ.
Trái tim của Trần Duệ trở nên lạnh lẽo, cổ họng cũng như bị mắc nghẹn không thể thốt ra lời nào cả.
Một lúc lâu sau, cậu ta mãi mới bật ra được hai chữ: “Xin lỗi.”
Ngày đó không phải cậu ta quên lời hẹn với cô, bởi vì Bạch Nhược Y bị bắt cóc, Trần Duệ bị Thẩm Đình Thâm ép phải cứu Bạch Nhược Y
Hơn nữa Bạch Nhược Y có thể gặp nguy hiểm tới tính mạnh, dù Thẩm Đình Thâm không ép buộc, nhưng là một người bạn, Trần Duệ cũng không thể từ chối.
Sáng sớm Hạ Tình Thiên đã ngồi ở đây, các chuyên gia make up đã mất cả tiếng đồng hồ để trang điểm cho cô, cô ngồi trên ghế còn muốn gọi điện cho bạn bè
Tóm lại cô đã ngồi lâu như vậy nhưng vẫn chưa hề nhúc nhích, cũng có một chút mệt mỏi
Cô khẽ chớp mắt, hàng mi dài giống như cánh bướm vậy.
“Không ngờ anh cũng đến tham dự lễ đính hôn, nhưng không biết là anh tới chê cười tôi, hay là tới chúc phúc cho em họ anh vậy?” Gương mặt cô không hề tỏ một thái độ gì cả, nói ra những lời ấy khiến người ta sợ hãi
“Đừng đính hôn với Trần Học Hạo.” Trần Duệ cố gắng tỏ ra bình tĩnh, để mỗi câu nói của mình trở nên đáng tin cậy.
“Vì sao?” Hạ Tình Thiên nói chuyện, đôi môi cong lên khiến cho người ta có cảm giác như cô đang cười nhạo
Xem ra trong lòng Trần Duệ cực kỳ khó chịu, lông mày cậu ta cũng cau lại: “Nó là một tên cặn bã, em ở cùng với nó sẽ bị hủy cả cuộc đời.” Còn chưa nhìn thấy Hạ Tình Thiên mở miệng nói chuyện, cậu ta đã nghe thấy tiếng nói oang oang vang lên: “Khốn kiếp! Hôm nay là ngày đính hôn của em họ mày, mày tới đây để nói linh tinh với Hạ Tình Thiên vậy sao?!”