Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 442: Nói chuyện khách sáo một chút




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Một cánh tay mạnh mẽ nhanh chóng vòng qua đỡ vai Chu Dụ, thuận thể ôm bả vai gầy yếu của cô: “Cậu nói chuyện khách sáo chút cho tôi”

Thẩm Đình Vũ nhíu mày, nhìn thoáng qua Cổ Thần Trạch đứng cạnh Chu Du, lại nhìn Trần Duệ bên kia, môi mỏng nhếch lên đầy khinh bỉ, cậu ta quay đầu nhìn Lý Lâm

Đôi mắt kia như một con dao sắc bén, khiến Lý Lâm cảm thấy có chút không khỏe

“Là anh nói cho họ biết tôi ở đây sao?” Thẩm Đình Vũ lạnh lùng mở miệng nói: “Trước kia khi anh theo Thẩm Đình Thâm, cũng hay xen vào việc người khác giống như vậy?” Lý Lâm nhíu mày, không mở miệng nói gì,2khuôn mặt bình tĩnh đi qua cạnh bọn họ: “Tôi đi lái xe tới đây, để tôi tiễn cậu và cô Chu về” Anh ta không muốn đứng giữa hai phe, Lý Lâm anh chỉ là người ngoài cuộc, không muốn quản quá nhiều

Dùng lời Thẩm Đình Vũ từng nói trước kia trong cuộc họp chính là, Lý Lâm họ Lý, nói cho cùng vẫn chỉ là người ngoài

Chu Du cũng không để lời Thẩm Đình Vũ nói trong lòng, cô vẫn luôn nhìn chằm chằm Chu Kỳ bằng ánh mắt tiếc hận: “Chị, tại sao chị lại ở cùng với anh ta chứ? Công ty chúng ta sắp gặp nguy cơ rồi, đều là do Thẩm Đình Vũ tạo ra, vậy mà chị còn7muốn bên cạnh anh ta? Vì cái gì chứ? Anh ta có gì tốt hả?”

“Chị

chị mặc kệ chuyện của Chu thị” Chu Kỳ hơi sợ hãi nhìn qua Chu Du, cô ta cố phản bác: “Chị không biết em đang nói gì nữa”

“Chị mặc kệ chuyện của Chu thị ư?” Chu Dự tức đến bật cười, cô không hiểu người chị ngây thơ của mình trước kia, tại sao lại biến thành cái dạng này

Chu Du hít sâu một hơi, đi về phía trước một bước, dùng sức chỉ vào ngực Chu Kỳ, cắn răng gằn giọng nói từng câu từng chữ: “Chu Kỳ! Chị đừng quên, từ nhỏ đến lớn, thứ chị hưởng thụ đều do Chu thị cho chị cả đấy

Bây giờ chị9lại dùng một câu đơn giản bảo mặc kệ chuyện của công ty, muốn dùng một câu nói đơn giản để phủi sạch quan hệ? Chị có nghĩ qua chưa, nếu Chu thị sụp đổ rồi chị còn là gì chứ? Chị ăn cái gì, uống cái gì? Chị cảm thấy chị có thể làm gì để sống qua ngày đây?”

Đúng, Chu Du không muốn để Chu Kỳ lo chuyện công ty, nhưng cũng không ngờ Chu Kỳ lại bỏ mặc Chu thị như vậy

Chu Kỳ giơ tay vuốt ngực mình, ở nơi mà bị Chu Dụ dùng sức chỉ khi nãy, lúc trước đã từng bị những người phụ nữ điên cuồng kia làm bị thương

Thế nên cô ta cảm thấy có chút đau,5hơi nhíu mày lại

Cô ta còn chưa mở miệng nói chuyện, Thẩm Đình Vũ đã kéo tay cô ta lại trước, cô ta nhìn lên là có thể thấy được chiếc cằm cương nghị của Thẩm Đình Vũ, cũng có thể thấy được yết hầu cậu ta đang chuyển động lên xuống, giọng nói lạnh lùng theo: “Sau này Chu Kỳ sống thể nào, không cần một đứa em gái như cô đến quan tâm, Thẩm Đình Vũ tôi sẽ phụ trách”

“Anh dùng trò cười này lại đi được không?” Ánh mắt Chu Dự bình tĩnh nhìn vào hai bàn tay đang nắm chặt của họ, hận không thể tiến lên kéo tay họ ra: “Tôi nói chuyện với chị tôi, mắc mớ gì tới3anh? Cần anh ở đây quẫy đuôi sói à? Anh buông tay chị tôi ra mau!” Chu Kỳ nhìn thoáng qua Chu Du đang tức giận vô cùng, trong lòng cũng đang phân vân khó chịu, nhưng cuối cùng cô ta vẫn hướng về phía Chu Du lắc đầu: “Em đừng để ý đến chị nữa, chị biết bản thân chị muốn cái gì?”

“Chị biết chị muốn gì? Chị biết cái rắm ấy!” Chu Dụ không thể ra tay với Chu Kỳ, nên tức giận đến nỗi hai mắt đỏ bừng

Mấy ngày nay Chu Dụ và Cố Thần Trạch đều ở cùng nhau, vì chuyện Chu thị mà sứt đầu mẻ trán, sợ sau khi công ty Nhạc Hoa và Trường Thành Chí ngã xuống xong sẽ đến phiên Chu thị

Mỗi ngày Chu Dụ về nhà đều khuyên Chu Kiến Quốc rất nhiều lần, đem chứng cứ bày ra trước mặt Chu Kiến Quốc, nhưng Chu Kiến Quốc lại như người mất trí, không chịu nghe Chu Du khuyên nửa lời

Giờ thì tốt rồi, ngay cả chị ruột mình còn muốn ở cùng với tên cầm thú Thẩm Đình Vũ

Chu Du cảm thấy tâm trí thật mệt mỏi, cô thật sự rất mệt mỏi, không biết mình nên làm gì bây giờ

Chu Kỳ cũng biết mình có chút không đúng, vốn cô ta cũng không định ở cùng Thẩm Đình Vũ

Những trải qua chuyện ngày hôm nay, Chu Kỳ đã hiểu rõ lòng mình, cô ta thật sự thích Thẩm Đình Vũ

Vốn nghĩ có thể tìm cơ hội tốt để nói với người nhà về mối quan hệ này nhưng không ngờ mới vừa ở cùng với Thẩm Đinh Vũ chưa được bao lâu, đã bị Chu Dụ gặp phải, giống như cảm giác bị người ta bắt gian tại giường vậy

Nhưng dù Chu Dụ biểu hiện kích động như vậy, nhưng Chu Kỳ vẫn quyết định muốn bên cạnh Thẩm Đình Vũ

Cô ta cúi đầu nhìn thoáng qua bàn tay Thẩm Đình Vũ đang nắm chặt tay mình, liền lôi cậu ta đi, cũng không định nói thêm gì với Chu Du nữa

Bởi vì cô ta biết rõ nếu nói thêm gì đó với Chu Du, sẽ chỉ làm Chu Du thêm buồn phiền thôi

Nhìn bóng dáng rời đi của Chu Du và Thẩm Đình Vũ, Chu Du thấy thật không cam lòng, cô muốn đuổi theo giữ chặt Chu Kỳ lại, khiến Chu Kỳ đừng ở cùng Thẩm Đình Vũ nữa

Trần Duệ và Cố Thần Trạch không hẹn mà cùng kéo tay Chu Du lại, để cô không đuổi theo họ

Cố Thần Trạch phát hiện ra động tác của Trần Duệ, liền hung dữ liếc cậu ta

Khiến Trần Duệ sợ tới mức lui về sau vài bước, không dám lên tiếng nữa

Lúc này Cố Thần Trạch mới nhẹ giọng an ủi Chu Dụ: “Được rồi, đừng giận nữa, chị em có suy nghĩ của riêng mình, em ép buộc cô ấy như vậy, cũng vô dụng thôi” “Vì sao chứ! Tại sao chị ấy lại ở cùng với Thẩm Đình Vũ?” Chu Dụ nghĩ mãi không ra, Thẩm Đình Vũ cái người tồi tệ kia, có gì mà để Chu Kỳ vừa mắt chứ! Cổ Thần Trạch cũng không biết nói gì cho phải, đành dùng sức kéo Chu Dụ qua, sau đó ôm cô vào lòng, để cô bình tâm trở lại

Thẩm Đình Vũ đi đến cửa xe, giúp Chu Kỳ mở cửa xe ở ghế lái phụ ra, sau đó đi qua ghế lái bên cạnh, bảo Lý Lâm tự bắt xe về

Lý Lâm đứng nguyên tại chỗ nhìn Thẩm Đình Vũ lái xe đi, sau đó quay đầu nhìn thoáng qua ba người đang đứng trước Cục Cảnh sát

Do dự trong chốc lát, Lý Lâm đi về hướng mấy người Chu Dụ

Cổ Thần Trạch hướng về phía Lý Lâm gật đầu khách sáo: “Thật xin lỗi, bởi vì chúng tôi đến đây, nên mới khiến Thẩm Đình Vũ nói nặng với anh như vậy” “Không sao, kệ cậu ta đi, cậu ta cũng không để ý, tôi cũng không thèm để ý cậu ta” Lý Lâm mỉm cười, gương mặt lộ rõ vẻ bình tĩnh

“Chúng tôi đã biết Trường Thành Chí gặp nguy hiểm, đầu để ngày mai là cái gì, chúng tôi cũng gần như đã đoán ra rồi” Trần Duệ đi qua, đáp lời Lý Lâm

Lý Lâm bất lực lắc đầu: “Tôi cũng không biết Thẩm Đình Vũ rốt cuộc muốn làm gì nữa, nhưng tôi có một đề nghị, vẫn là nên tự mình đi Mỹ tìm Thẩm Đình Thâm về đi thôi, hiện tại chỉ có anh ấy mới có thể cứu được Chu thị”