*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Đừng
Đừng mà” Cơ thể Chu Kỳ nép vào tường, vừa nói vừa lắc đầu
Rõ ràng là đang nói chuyện với mấy người phụ nữ đây, nhưng ánh mắt của cô ta gần như không có tiêu cự, nhìn một cách trống rỗng, hoảng loạn
Còn người phụ nữ kia chỉ cho rằng Chu Kỳ đang sợ họ mà thôi, mấy người nhìn nhau, vô cùng đắc chí, cười một cách chói tai
“Oa, như vậy mà đã sợ rồi sao?” Người phụ nữa đứng đối diện, cũng chính là người phụ nữ trong phòng Thẩm Đình Vũ: “Khi cô ở trong phòng Thẩm Đình Vũ không phải là rất khinh bỉ tôi sao? Sao nào? Chưa gì đã sợ như vậy rồi ư?” Mấy người phụ2nữ bên cạnh đang lột quần áo của Chu Kỳ ra, những cánh tay nhỏ nhắn đang làm loạn trên người Chu Kỳ, động tác vô cùng thô lỗ, muốn lột hết quần áo của cô ta ra
Nhưng những người phụ nữ xung quanh cô ta đều là đồng bọn của người phụ nữ kia, xung quanh đều là người, sau lưng cô ta lại là bức tường lạnh lẽo
Cô ta không có chỗ nào để trốn tránh, tay của những người phụ nữ ấy như xúc tu của bạch tuộc, khi chạm vào da thịt của Chu Kỳ khiến Chu Kỳ muốn nôn khan
Giống như ngày đó ở câu lạc bộ, những7người đàn ông đó là chuẩn bị cho Bạch Nhược Y, nhưng cuối cùng lại vây quanh cô ta, xé nát quần áo của cô ta
Không đúng, rõ ràng là họ muốn xé nát Chu Kỳ
“Ôi chao! Mấy đứa đựng nhiều lời với cô ta, cởi ra luôn đi, đang live đó! Fan hâm mộ đang nói là chúng ta lừa họ, mấy đứa phải nhanh tay nhanh chân lên” Người phụ nữ cầm chiếc điện thoại di động tỏ ra mất kiên nhẫn
Những người phụ nữ vây xung quanh Chu Kỳ ánh mắt vô cùng tức giận, Chu Kỳ càng muốn giữ chặt bản thân mình, họ càng muốn lột quần áo của cô
“Cởi, cởi thì cởi, đúng rồi, cô có tag chúng9tôi vào không thế?” Một người phụ nữ khác quay đầu lại nhìn người phụ nữ đang live
“Đương nhiên là có! Các cô nhanh lột đồ nó ra đi” Người phụ nữ cầm chiếc điện thoại lại thúc giục
“Biết rồi biết rồi!” Những người phụ nữ vây xung quanh Chu Kỳ lập tức xông lên, từng người từng người vươn tay đến canh Chu Kỳ
Tay của những người đó, đã bao phủ lên cả người Chu Kỳ
Giống như quái vật xúc tu muốn nuốt chửng Chu Kỳ vào bụng
“A
Đừng mà, các người đừng làm vậy” Chu Kỳ tránh né bàn tay của họ, giãy giụa, cuối cùng ngồi thụp xuống, hai tay ôm đầu, giọng nói vô cùng run rẩy: “Đừng như vậy! Đừng5động vào tối! Đừng mà!”
“Lúc trước cô ở trong phòng Thẩm Đình Vũ không phải rất lợi hại sao!” Mấy người phụ nữ cố gắng lôi Chu Kỳ dậy, cô ả kia vẫn nhớ mình vất vả lắm mới leo được lên giường của Thẩm Đình Vũ, rốt cuộc lại bị Chu Kỳ phá hỏng
Vừa nghĩ tới đó trong lòng cô ả vô cùng khó chịu! Gương mặt được trang điểm tỉ mỉ của cô ả trở nên vô cùng hung dữ, cố gắng nắm lấy tóc của Chu Kỳ, khiến Chu Kỳ đành phải ngẩng đầu lên nhìn cô ả
“Bây giờ cô biết sợ rồi sao? Hả?” Giọng nói ào vào mặt Chu Kỳ, lại một cái bạt tai nữa
Những dấu tay trên3mặt còn chưa tan đi, thì cái bạt tai này lại giáng xuống, khiến gò má của Chu Kỳ đỏ bừng lên
Cú đánh khiến cho Chu Kỳ bật khóc nhưng những người phụ nữ này lại cảm thấy vô cùng sảng khoái
Người phụ nữ bên cạnh tiện tay ghì chặt cổ Chu Kỳ, mấy người còn lại đang hỗ trợ lẫn nhau
Chỉ nghe thấy tiếng xoẹt, Chu Kỳ cảm giác cổ mình tê rần, sau đó gió lạnh luồn vào người, khiến cô ta nổi da gà
“Đừng mà! Dừng tay lại!” Tâm trạng của Chu Kỳ đã sụp đổ hoàn toàn, cô ta gắng sức giữ chặt tay trước ngực, trong lòng dấy lên cảm giác nhục nhã, khiến cô ta muốn tự tử
“Nhìn dáng người nhỏ nhắn vậy nhưng cũng không hẳn là yếu đuối nhỉ!” Người phụ nữ xé áo cô ta cắn răng nói: “Cũng không phải là loại tốt đẹp gì, còn giả vờ giả vịt”
Nói xong mấy người đó lại cố gắng dùng sức
Chu Kỳ giãy giụa, liều mạng bảo vệ bản thân
Hiện tại dù cho những người phụ nữ ấy đang nắm tóc cô ta, cô ta cũng không chịu ngẩng đầu lên nữa, cô ta vùi đầu vào trong ngực, không để cho mấy người đó đạt được ý đồ
“M* kiếp, cũng khỏe đó chứ!” Một người phụ nữ đang cố gắng xé quần áo cô ta ra mà mãi không kéo được, không khỏi bực bội, chen chân đá vào người Chu Kỳ đang ngồi xổm ở góc tường
Cú đá đó khiến Chu Kỳ ngã ra đất, những người phụ nữ khác thấy vậy vội vàng lột quần áo trên người của Chu Kỳ ra
Chu Kỳ kêu “a” một tiếng, hai tay vô thức trượt ra, khiến khi những người kia xông vào, cô ta không còn có cơ hội phòng thủ nữa
Không kịp nữa rồi, nhiều người như vậy cô ta không thể nào cản lại được
Nước mắt của cô ta đã trào dâng mãnh liệt, tâm trạng tuyệt vọng khiến giọng cô ta khàn đi: “Dừng tay, dừng tay lại! Đừng động vào tôi!” Giọng nói của cô ta vang lên thánh thót, khiến rất nhiều tài xế có thể nghe thấy, nhưng với họ cũng không là gì cả
Hẻm nhỏ này nằm ở góc đường, số lượng người qua lại không nhiều cũng chẳng ít, rất nhiều người thấy một đám phụ nữ đang bắt nạt một cô gái
Nhưng họ đều chỉ đứng nhìn từ xa, hoặc một số người dừng lại một chút rồi rồi lấy điện thoại ra chụp hình mà thôi
Tóm lại đã lâu như vậy nhưng không hề có người nào tới ngăn cản hay báo cảnh sát cả
Trong ý thức của họ hình như việc ức hiếp phụ nữ không phải là chuyện gì lớn cả
Những cánh tay của những người phụ nữ đó vẫn đang chạm vào người của Chu Kỳ, lột quần áo trên người Chu Kỳ ra
Rất nhanh sau đó, Chu Kỳ liền cảm thấy quần áo của mình sắp bị lột sạch, những làn gió lạnh lẽo đang luồn vào cơ thể cô ta, chỉ còn quần áo lót đang dán chặt trên cơ thể, nhưng rất nhanh thôi, những người phụ nữ ấy cũng sẽ lột sạch quần áo lót
Chu Kỳ không còn kêu ra hơi nữa, cổ họng nghẹn đắng, đến thở cũng cảm thấy đau đớn
Lúc này, đột nhiên cô ta lại trở nên vô cùng bình tĩnh, hai tay đang giữ chặt cũng dần dần buông lỏng ra, đôi mắt lúc đầu đang trốn tránh ống kính cũng không còn tránh né nép vào tường nữa
Đôi mắt trống rỗng không ngừng trào nước mắt
Cô ta biết, không thể tránh được, cũng biết sẽ không ai tới cứu cô ta cả