*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sáng sớm tôi đã đến đây, ngay cả bữa sáng cũng chưa ăn đấy” “Ừ” Cố Thần Trạch gật đầu đồng ý, sau đó vẫy nhân viên phục vụ gọi thức ăn
Ngược lại Chu Dụ ngồi ở bên cạnh Cổ Thần Trạch, đôi chân mày xinh xắn chưa từng dãn ra, cảm giác bất an trong lòng của cô vẫn rất mãnh liệt
“Anh nói xem chúng ta tìm được Trần Học Hạo là hôm Nguyên Đán, đã mấy ngày trôi qua, Thẩm Đình Vũ đã biết chúng ta sẽ ngăn cản kế hoạch của anh ta, từ đó thay đổi biện pháp khác hay không?”
Trần Duệ xem thường liếc Chu Du, thấy mỗi cả người cô đều khẩn trương thì cười, “Ngày ấy tôi đã bỏ thứ đổ nhỏ đó ở trên người em họ, cô đã quên rồi sao, buổi tối sau khi trở về tôi đã có2bảo nhân viên theo dõi, tóm lại, nó thật sự không liên lạc với Thẩm Đình Vũ, cho nên cô yên tâm đi
Thẩm Đình Vũ cũng không biết chuyện chúng ta tìm được Trần Học Hạo, cho nên chúng ta chỉ cần trông chừng bên phía tập đoàn tài chính thì sẽ không có vấn đề gì”
Cố Thần Trạch cũng dịu dàng nhìn Chu Du, liếc mắt liền thấy hai tay cổ siết chặt bên cạnh ly, rất căng thẳng, anh ta liền nâng tay đặt lên bàn tay của cô, bao bọc tay cô thật chặt, ngón tay cái nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay cô, “Được rồi, thả lỏng chút đi, ngoài ra công ty Nhạc Hoa còn có quỹ khác, anh đều tìm người trông chừng, dự án hợp tác của công ty Nhạc Hoa và Thẩm thị sẽ không bởi vì tiền bạc thiếu7hụt mà xảy ra vấn đề”
“Ừ” Chu Du cúi đầu mấp máy khóe miệng, trong mắt vẫn lộ ra ánh sáng bất an
Mặc kệ Cổ Thần Trạch và Trần Duệ nói thế nào, Chu Du vẫn luôn không an tâm, có thể là do cô quá quan tâm an nguy của Chu thị, nên mới hoảng loạn như vậy
Sau khi ba người phân tích đơn giản vấn đề của công ty Nhạc Hoa thì cũng về nghỉ ngơi sớm
Cố Thần Trạch liên tục căn dặn, bảo Chu Dụ nghỉ ngơi thật tốt, đừng nghĩ nhiều như vậy
Sau khi cô về nhà, vẫn lên mạng xem công ty Nhạc Hoa, chỉ sợ dự án của công ty họ có vấn đề
Trong nháy mắt, thời gian đã trôi qua hơn phân nửa
Chu Dụ đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài đã tối, cô nhìn thời gian ở góc dưới9bên phải máy tính, đã hơn 8 giờ tối
Cho đến bây giờ, trái tim mơ hồ bất an của Chu Dụ mới thả lỏng một chút
Dường như chỉ cần qua hôm nay, dự án của công ty Nhạc Hoa cũng sẽ không xảy ra vấn đề gì, chỉ cần bảo vệ công ty Nhạc Hoa trước, Chu thị nhà mình nói không chừng cũng có thể giữ được
Hôm sau, một vài tia sáng ló rạng trên bầu trời
Chu Du đột nhiên mở to mắt, vẻ mặt kinh hoàng, cô từ trên giường ngồi dậy, giơ tay lên sờ trán, tất cả đều là mồ hôi lạnh
Mơ thấy ác mộng, trái tim Chu Dụ lại bắt đầu bất an, hơn nữa lại càng mãnh liệt
Cô lập tức muốn xuống giường, đến trước máy vi tính xem tiến độ dự án của công ty Nhạc Hoa
Cô vừa vén chăn lên, khóe5mắt liền phát hiện trước bàn mình đã có một người ngồi
Chu Du bị dọa sợ kêu lên, “A!”
“Sao thế?” Người ngồi trên ghế cũng bị Chu Du doạ sợ hết hồn, liên tiếp vỗ ngực của mình
Lúc này Chu Du mới nhìn rõ thì ra người ngồi ở phòng mình, không phải ai khác, chính là Chu Kỳ
“Sao sáng sớm chị đã ở phòng em rồi?” Chu Du vừa mang dép, vừa oán giận liếc mắt nhìn Chu Kỳ
Vốn dĩ tối hôm qua cô đã ngủ không được ngon giấc, mơ thấy ác mộng đáng sợ, kết quả vừa thức dậy đã thấy phòng của mình nhiều hơn một người, không sợ mới lạ
Chu Kỳ còn mặc bộ áo ngủ, trên ngực có thêu tên Chu Kỳ
Bộ áo ngủ này Chu Du cũng có một cái, là mẹ bọn họ cố tình mời người làm hai người cũng3đã mặc rất nhiều năm
Chu Kỳ vừa ngáp, vừa nhìn màn hình máy vi tính của mình, “Không biết tại sao internet của phòng chị không tốt lắm, nên đến phòng của em xem tin tức một chút, em lại la ó, vừa tỉnh lại đã hù chị giật mình”
Chu Du nhìn Chu Kỳ một cái, cũng không nói gì nữa, lại tự giác khiêng một cái ghế từ bên cạnh giường, cùng Chu Kỳ song song ngồi xuống
Vừa mở máy tính của mình ra, vừa nhìn màn hình máy vi tính của Chu Kỳ, cô muốn nhìn xem cô ta đang xem những tin tức gì
Ánh mắt mới vừa chạm đến màn hình máy vi tính của Chu Kỳ thì cả người Chu Du cũng cứng lại, cô nhìn chằm chằm màn hình của Chu Kỳ, cổ họng khô khốc
Nhưng Chu Kỳ cũng không nhận ra Chu Dụ khác thường, nhẹ nhàng trượt con chuột xuống, trong miệng còn lẩm bẩm, “Chẳng phải công ty Nhạc Hoa này mới đứng trong top 10 bảng xếp hạng của giới thương mại sao? Tại sao lại xuất hiện nguy cơ cực lớn rồi?”
Lúc nói xong cũng là lúc cô ta đã đọc xong bản tin trước mặt rồi, cô ta di chuyển con chuột đến góc trên bên phải chuẩn bị đóng trang này lại
Lại đột nhiên nghe Chu Dụ dùng giọng nói run rẩy mở miệng nói, “Làm sao có thể
rõ ràng không thể nào xuất hiện nguy cơ mà” “Cái gì thế?” Chu kỳ kinh ngạc quay đầu nhìn Chu Du, lại phát hiện sắc mặt Chu Dụ khác lạ, giống như bị kinh sợ gì đó, lập tức đưa tay thăm dò trán của Chu Du, phát hiện cũng lạnh băng, dọa Chu Kỳ sợ đến luôn miệng hỏi, “Em làm sao vậy? Có phải cơ thể không thoải mái hay không?”
“Sẽ không, sao công ty Nhạc Hoa có thể xảy ra vấn đề:“ Chu Du còn chìm sâu trong nỗi sợ hãi trước tin tức này, tại sao trong một đêm, công ty Nhạc Hoa đã gần như phá sản?
Chu Du vừa chống cự tin tức này, vừa hoảng đến luống cuống tay chân, ánh mắt đen nhánh nhìn chằm chằm Chu Kỳ, dùng giọng nói gần như bật khóc, “Nếu công ty Nhạc Hoa xuất hiện nguy cơ thì dự án đã xác định với Thẩm thị không thể đúng hạn bắt đầu khởi công, vậy Thẩm Đình Vũ nhất định sẽ bắt công ty Nhạc Hoa bồi thường một số tiền lớn
Kể tiếp
Kế tiếp sẽ là công ty Trường Thành Chí, tiếp theo nữa có thể là Chu thị chúng ta!”
“Cái gì?” Chu Kỳ đưa tay nắm lấy bả vai Chu Du, để cho em mình tỉnh táo một chút, “Em đang nói cái gì thế? Công ty Nhạc Hoa có nguy cơ thì có quan hệ gì với Thẩm thị, lại có quan hệ gì với Chu thị chúng ta chứ?” Mặc dù Chu Kỳ chưa bao giờ quản lý chuyện của công ty, nhưng dù sao mình ăn uống, dùng đồ đều dựa vào Chu thị cho tiền, cho nên cô ta vẫn có chút quan tâm
Chu Du đẩy tay của Chu Kỳ, đứng dậy khỏi ghế, gấp đến độ đi qua đi lại, lẩm bẩm, “Thẩm Đình Vũ muốn hại mấy công ty chúng ta, công ty Nhạc Hoa là đầu tiên
Thẩm Đình Vũ! Đúng rồi, là anh ta, anh ta muốn hại công ty chúng ta đó! Em không thể, không thể trơ mắt nhìn Thẩm Đình Vũ động thủ với công ty chúng ta như vậy”