Thịnh Thế Hôn Nhân

Chương 422: Phục kích




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

chapter content

Cả đám bọn chúng đang ở trong phòng Thẩm Đình Thâm, một mực chờ đến khi Thẩm Đình Thâm quay về

“S

, cao ốc trước quảng trường, cô đi là thấy” Thụy Tư mô tả đơn giản, dù sao nói với cô tên tòa nhà đó, Bạch Nhược Y chưa chắc đã biết

“Được rồi, cảm ơn anh” Bạch Nhược Y sau khi nói cảm ơn, không đợi Thụy Tư lên tiếng nói tạm biệt, cô vội vã tắt điện thoại

Thụy Tư ở đầu bên kia, bất đắc dĩ lắc đầu một cái, cất điện thoại vào túi

Từ tối hôm qua, sau khi đưa Bạch Nhược Y trở về khách sạn, Thụy Tư đã xóa số điện thoại

Nhưng trong đầu anh ta vẫn hiện lên hình ảnh đón Bạch Nhược Y xuống máy bay và loạt ảnh đi chung với cô

Cảnh nào trong2hồi ức cũng tuyệt đẹp như vậy mà lại không chân thực

Chỉ hồi tưởng lại mấy ngày qua đi cùng nhau cũng khiến Thụy Tư cảm giác như đã qua nửa đời người, khiến anh ta suốt đêm không ngủ được

Trên đời không chỉ riêng mày yêu mà không có được người ta, Thụy Tư vẫn luôn an ủi bản thân như thế

Không ngờ qua ngày hôm sau chưa lâu, anh ta đã nhận được điện thoại của Bạch Nhược Y

Tất nhiên anh ta không lưu số cô, nhưng nhìn những con số trước mặt thì thấy quen thuộc

Sau đó, nghe tiếng nói của cô từ điện thoại truyền đến lại khiến cõi lòng anh ta tưởng tượng xa vời

Nhưng cuối cùng, cô gọi điện chỉ vì muốn tìm Thẩm Đình Thâm, không hề nhiều lời với anh ta

Có lẽ cô7đang rất vội, hoặc vốn dĩ cô chẳng hề để tâm đến cảm giác của Thụy Tư

Bên này, Bạch Nhược Y không ngừng hối thúc tài xế dùng tốc độ nhanh nhất đưa cô đến cao ốc ở quảng trường

Cô trả tiền, vội vã đi vào trong tòa nhà

Từ tầng một đến tầng năm của cao ốc là cửa hàng, những tầng trên nữa là các công ty

Bạch Nhược Y chạy đến bảng hiệu cửa hàng nhìn một chút, lầu 6 đang được bàn bạc cho thuê

Thẩm Đình Thâm chắc là đang ở lầu này xem phòng

Cô vừa chen vào thang máy, vừa nhìn thoáng qua thời gian trên điện thoại di động

Không biết bây giờ Thẩm Đình Thâm còn ở lầu 6 xem phòng hay không, có sốt ruột lo lắng thở hổn hển, thỉnh thoảng nhìn thời gian trên9điện thoại

Bạch Nhược Y gấp đến mức khi vào thang máy, cô vẫn không ngừng đi qua đi lại, dẫn tới việc những người khách trong thang máy nhỏ giọng xì xào bàn tán

Một tiếng “đinh” vang lên, cửa thang máy từ từ mở ra

Bạch Nhược Y không kịp chờ cửa mở ra hoàn toàn, cô dùng sức đẩy cửa thang máy, nhanh chóng lao ra ngoài

Lầu 6 không một bóng người, cả tầng lầu đều trống rỗng, hơn nữa còn có mấy bộ bàn ghế cũ nát được đặt ở đấy

Trên vách tường dán một vài tờ giấy do người lúc trước ghi chép linh tinh để lại, người môi giới vốn không nghĩ tới việc thu dọn một chút để cho thuê lần nữa

Song, tòa cao ốc này nằm bên cạnh quảng trường lớn nhất trung tâm thành phố,5tuyệt đối là vị trí tốt, cho nên cũng chẳng lo không có ai thuế

Bạch Nhược Y không có lòng dạ quan sát

Cô vừa nhìn khắp bốn phía, vừa đi vào bên trong

Cô mới đặt chân vào phòng nọ thì một nam một nữ đã bước ra từ phòng ngay bên cạnh

Thời gian vuột mất như một bộ phim không có tiếng, nhanh một giây hoặc chậm một giây là hai bên có thể gặp nhau, nhưng họ lại vừa vặn bỏ lỡ như thế

Hai người đi ra đều có khuôn mặt xuất chúng, khí chất bất phàm, nhất là người đàn ông mặc âu phục màu đen, kiểu tóc do chính anh vuốt lên tạo kiểu, để lộ vầng trán trắng nõn và gương mặt đẹp trai xuất sắc

Cô gái đi bên cạnh anh có dáng người xinh đẹp tuyệt3thế, ánh mắt rất hấp dẫn, ôm một chồng tài liệu to trước ngực

Cô ta nghiêng đầu sang một bên, mái tóc xoăn gần như che khuất nửa mặt cô ta: “Tôi đã so sánh giá cả, hình như do nể mặt ngài Steve nên họ chiết khấu cho chúng ta rất nhiều”

“Ừ” Thẩm Đình Thâm từ phía sau đi lên phía trước, nhìn không chớp mắt, đi thẳng vào thang máy

“Vậy chúng ta sẽ thuế lầu 6 này sao?” Như Kính cũng theo anh vào thang máy

Bởi vì toàn bộ lầu 6 đều không có người, nên hai người họ vừa vào là có thể đóng cửa thang máy ngay: “Vậy tạm thời chúng ta thuế mấy năm ạ?” “Mua luôn đi” Thẩm Đình Thâm xoa gáy, hình như vừa bước vào đây, gáy anh cảm thấy hơi đau

“Mua ạ?” Như Kinh trợn to mắt: “Nhưng trong dự tính của chúng ta không có khoản tiền này”

“Chẳng sao cả

Vừa khéo lần này dính chút hào quang từ Steve, mua thì sẽ rất có lời

Sau khi quay về cố nói những ý nghĩ của tôi cho Lý Lâm nghe, anh ta tất sẽ nghĩ ra cách có được khoản tiền ấy” Thẩm Đình Thâm khá yên tâm về Lý Lâm, nhìn thấy đằng sau lưng mình dường như có một bóng người bước vào lầu 6

Đó cũng là lúc bóng lưng Bạch Nhược Y rẽ sang căn phòng khác, cho nên Thẩm Đình Thâm bỗng chốc không nhận ra cô

Bóng người ấy chợt lóe lên khiến anh cảm thấy hơi ngạc nhiên

Hiện giờ lầu 6 có người, chẳng lẽ còn ai khác muốn thuê nơi này sao?

Đúng lúc ấy, thang máy đóng cửa lại, từ từ di chuyển xuống nên anh cũng không suy nghĩ nữa

Mặc kệ ra sao, lầu 6 này anh đã muốn mua, các công ty khác đến xem cũng vô ích

Còn Bạch Nhược Y ở trên đấy nhìn khắp nơi cũng không thấy một bóng người

Trong khi cô đang mơ màng thì hàng lang bên kia truyền đến tiếng bước chân

Bạch Nhược Y thở ra một hơi, chạy thẳng qua chỗ phát ra tiếng đó, vừa chạy vừa gọi tên: “Thẩm Đình Thâm!” Tiếng kêu vô vọng ở lầu 6 còn chưa tản đi, cô đã thấy người đi ra từ chỗ rẽ không phải Thẩm Đình Thâm

Mà là một người mặc vest màu lam đậm, cà vạt thắt cẩn thận, vừa nhìn đã biết là người ở bộ phận bất động sản

Bất thình lình có một chị gái xuất hiện trước mặt, anh ta cũng giật mình, suýt chút kêu lên một tiếng: “Cô là ai? Sao cô lại ở đây? Muốn xem phòng của chúng tôi sao?” “Không phải” Câu nói của Bạch Nhược Y vừa rõ ràng lại mơ hồ, cô nhìn người đó rồi gật gật đầu, nhỏ giọng xin lỗi: “Thật ngại quá, tôi không phải cố ý dọa anh

Tôi tới đây để tìm một người tên Thẩm Đình Thâm, có việc gấp” “Thẩm Đình Thâm?” Người nọ đọc tên Thẩm Đình Thâm, sau đó gật đầu một cái: “Không sai, vừa rồi đúng là ngài Thẩm đi cùng thư ký đến đây xem phòng ốc, nhưng mà họ vừa mới đi khỏi, lúc cô đi lên không nhìn thấy ngài ấy sao?”

“Anh ấy vừa mới đi?” Bạch Nhược Y mở to hai mắt nhìn, vẻ mặt khó tin: “Nhưng lúc tôi mới đến, căn bản không nhìn thấy lầu 6 có người, chẳng lẽ nơi này còn có thang máy khác?”